Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Bắt Đầu Từ Hogwarts, Lữ Hành Chư Thiên Thế Giới

Unknown

Chương 12: Thung lũng bình yên Rivendell.

Chương 12: Thung lũng bình yên Rivendell.


Chương 12: Thung lũng bình yên Rivendell.

Mọi thứ nghe có vẻ tốt và tiện lợi, nhưng chẳng dễ dàng chút nào để tìm được Rivendell nằm ở phía tây của Dãy Núi.

Có vẻ như chẳng có cây cối, thung lũng hay đồi núi gì chắn ngang vùng đất phía trước họ, mà chỉ có một đường dốc lớn đang chậm rãi nhô lên dần để gặp chân ngọn núi gần nhất.

Cả một vùng đất rộng lớn đầy màu sắc của cây thạch nam và những mẩu đá, với những con đường ngang dọc đầy cỏ và rêu xanh có thể vẩn còn đọng nước.

Buổi sáng đã trôi qua, buổi chiều đã đến nhưng trong tất cả sự lặng lẽ âm thầm của ngọn núi vẫn chẳng có một dấu hiệu có người trú ngụ trên nơi này.

Cả bọn trở nên nóng nẩy, nhưng ngay khi đó họ nghĩ rằng có thể một tòa thành nằm khuất ở một nơi nào đó giữa họ và những ngọn núi.

Họ đi đến vùng thung lũng chẳng mong đợi, càng xuống càng hẹp, và thình lình lại rộng mở ra dưới chân họ, và khi họ ngạc nhiên nhìn xuống những hàng cây phía dưới họ những dòng nước chảy ở phía đáy thung lũng.

Đó là những rãnh nhỏ đến nỗi họ gần như có thể nhảy qua nhưng rất sâu với những thác nước đổ.

Có những khe núi tối tăm đến nỗi không thể nhảy hay leo vào trong.

Có những bãi lầy, một số chúng thì trông thật là xanh tươi mát mắt với những bông hoa rực rỡ vươn cao.

Vùng đất này thật sự lớn rộng hơn nhiều so với những chỗ trũng giữa những ngọn núi mà Aphelion có thể đoán được.

Con đường độc đạo này được đánh dấu bởi những hòn đá trắng, một số chúng thì khá nhỏ, và một số khác thì phủ đầy rêu và cây thạch nam.

Đoàn lữ hành thận trọng dẫn bước theo lối đi, thậm chí là dưới sự chỉ dẫn của Gandalf, người có vẻ như khá là biết đường.

Khi ngày bắt đầu tàn thì họ có vẻ như đã đi đến đích của cuộc tìm kiếm. Những con nhậy bay vung chung quanh họ, và ánh sáng trở nên nhạt nhoà, vì trăng vẫn chưa lên.

Họ đã đi đến sát nơi đường dốc đổ xuống mặt đất bằng.

"Cuối cùng thì nó đây!" Gandalf thình lình kêu lên, và Aphelion nhìn sang.

Cậu nhìn thấy một thung lũng xa phía dưới, nghe thấy tiếng nước chảy xiết ở đáy, hương thơm cây cối lan toả, và một ánh sáng từ phía thung lũng xuyên qua nước.

Aphelion chẳng bao giờ quên được con đường trơn trợt mà họ đã trượt lê trượt lết trong bụi bặm hướng về phía con đường dốc thẳng vào thung lũng bí mật của Rivendell.

Không khí trở nên ấm hơn khi họ đi xuống, và mùi thơm của cây thông khiến Aphelion trở nên mơ màng, vì thế thỉnh thoảng cậu lại ngủ gật và gần như té nhào.

Tinh thần họ dâng cao khi họ đi xuống và xuống.

Những cây cối bên đường bây giờ đã là thông và sồi, và gây nên một cảm giác dễ chịu trong khung cảnh tranh tối tranh sáng.

Những màu xanh của cỏ đã gần như biến tàn dần, khi họ đi đến một vùng lớn nằm không xa phía trên những luồng lạch tuôn chảy.

Một vùng thung lũng lớn vô cùng bị hàng trăm dòng sông quấn quanh. Suốt ngày đêm quấn quýt không ngừng.

Từng đỉnh tháp nhọn màu trắng cực kỳ tinh xảo liên miên không ngừng.

Bên dưới ánh trăng chúng lại sáng rực rỡ hẳn lên.

Toàn bộ giống như một tòa thung lũng mộng mơ chỉ xuất hiện trong truyện cổ tích.

Và khi đó chợt vang lên một bài hát giống như tiếng cười giữa những hàng cây:

"Bọn mi đang làm chi

Nơi nào bọn ông đi

Sông dài vẫn trôi đi

Ôi la la la ly

Xuống thung lũng một khi

Bọn ông đang tìm đến

Làm gì trong đêm đen

Tiếng củi reo vẳng đến

Bánh mì đã dậy men

Triu liu liu lo ly

Thung lũng đẹp lãng quên

Ha! Ha!

Đi đâu trong mông mênh

Với râu dài rung rinh?

Chẳng ai biết được tin

Vì sao ngài Baggin

Với Balin, Dwalin

Đến thung lung lũng lặng thinh

Tháng Sáu để viễn chinh

Ha! Ha!

Ô! Bọn ông sẽ ở lại

Hay sẽ theo gió bay

Ngựa bọn ông rơi lại

Chẳng ánh sáng ngày dài!

Sự điên rồ biến mất

Cái đẹp xinh chẳng mất

Lắng nghe, lắng nghe thêm

Đến tận cùng của đêm

Giai điệu của bọn này

Ha! Ha!"

Rồi bọn họ cười và hát vang trong những thân cây.

Aphelion nghĩ họ thật là vớ vẫn nhưng bọn họ chẳng quan tâm gì đâu, và họ chỉ càng cười lớn hơn nếu bạn nói chuyện với họ.

Tất nhiên họ là những người tiên.

Người tiên dáng người thon dài, tướng mạo xuất chúng, người mặc thoải mái trường bào.

Người tiên thật xinh đẹp nhưng họ cũng thật đáng ghét. Đó là cảm nhận của Aphelion sau khi lần đầu gặp họ. Cậu nghĩ cậu bị sốc văn hóa và vỡ mộng về những người tiên xinh đẹp.

Những người lùn cũng không ưa gì họ. Thậm chí lịch lãm như Thorin cũng nghĩ rằng họ là một lũ ngốc, hoặc tỏ ra khó chịu với họ. Bởi vì một số người tiên thì trêu chọc và cười nhạo họ, phần lớn là do những bộ râu của họ. Còn về Aphelion thì cậu bị trêu chọc là tên không có lông đi trong đám người lùn.

"Nơi này chính là Rivendell. Nếu như tính toàn bộ phía đông vùng Trung Địa thì nơi an toàn nhất nhất định là nơi này."

Gandalf nói, cố gắng để bọn người thoát khỏi tình thế khó xử này.

Nể mặt Gandalf bọn người tiên không làm phiền nhóm người nữa mà bắt đầu chuyển sang hát một bài hàng khác còn kỳ quặc hơn.

Rất nhanh, một người trẻ tuổi khá cao, đi ra từ đám người và cúi chào Gandalf rồi đến Thorin. Anh ta có vẻ lịch sự và nho nhã hơn hẳn..

"Chào mừng đã đến thung lũng Rivendell!" anh ta nói.

"Cám ơn!" Thorin nói, giọng hơi cộc cằn.

"Rất hân hạnh." gã người tiên cười nói, "Nếu các ngài muốn tìm Elrond, lãnh chúa Rivendell thì hãy đi theo chúng tôi, chúng tôi sẽ chỉ dẫn cho các ngài. Sau đó các ngài sẽ ở lại và hát một chút với bọn tôi chứ? Bữa ăn khuya đã được chuẩn bị ở đằng kia,"

Cả bọn lại tiếp tục lên đường. Những người tiên mang những ngọn đèn lồng soi sáng hai bên đường, và họ hát những bài hát thân tình khi đi.

Cuối cùng họ đến một tòa tháp nguy nga tráng lệ, và thấy cửa đã mở tung ra.

Ra đón mà một người Elrond, thủ lĩnh của bọn người tiên. Ông có khuôn mặt vừa quý phái vừa tốt bụng. Cả người mặc một trường bào tinh xảo và hoa lệ.

Vị người tiên này đến cho Gandalf một cái ôm tiếp đón nồng nhiệt.

Elrond liếc nhìn đám người liền bị những thanh kiếm mà họ mang ra khỏi hang ổ lũ quỷ khổng lồ gây chú ý.

"Những thứ này không phải do bọn quỷ khổng lồ làm ra. Chúng là những thanh gươm rất cổ, những thanh gươm cổ từ thời của những người tiên thượng đẳng ở phía Tây, dòng dõi của ta. Chúng được làm ở Gondolin, dùng cho những cuộc c·hiến t·ranh với yêu tinh. Hẳn là chúng được lấy từ chỗ tích trữ đồ ă·n t·rộm của rồng hay yêu tinh, vì bọn rồng và yêu tinh đã phá huỷ thành phố này từ nhiều năm trước. Xem cái này này, Thorin, dấu ấn trên nó khắc tên Orcrist, Kẻ Diệt Yêu tinh, theo sự truyền tụng ở thành phố Gondolin cổ xưa; đó là một thanh gươm nổi tiếng. Còn cái này, Gandalf ạ, là Glamdring, Người Tàn Sát Kẻ Thù, vua của Gondolin đã từng đeo nó. Hãy giữ gìn chúng cẩn thận!" Ông nói.

"Do đâu mà những tên quỷ khổng lồ có được nó vậy nhỉ?" Thorin nói và nhìn thanh gươm của ông. Bây giờ ông cực kì thích nó.

"Tôi chẳng thể nói được," Elrond nói,"nhưng có thể đoán được một điều rằng bọn quỷ khổng lồ đã trộm lại từ những tên trộm khác, hoặc lấy từ những đồ thừa của những sản phẩm trộm c·ướp khác còn lại trên những ngọn núi phương Bắc. Tôi nghe nói rằng vẫn còn những đồ châu báu bị quên lãng xưa cũ được tìm thấy tại những hang động bỏ hoang trong những hầm ngầm ở Moria, kể từ cuộc c·hiến t·ranh giữa người lùn và yêu tinh."

Thorin suy nghĩ về những lời này.

"Tôi sẽ giữ thanh gươm này trong danh dự!" ông nói "Có thể nó lại được sớm tiêu diệt yêu tinh!"

"Những lời như vậy sẽ sớm có được sự kính trọng tương ứng trên những ngọn núi!" Elrond nói. "Nhưng bây giờ thì hãy cho tôi xem bản đồ của các bạn!"

Trong tin tức Gandalf gửi tới rằng, Gandalf và nhóm lữ hành của mình cần ông giúp đỡ để đọc bản đồ nào đó.

Elrond nhận lấy bản đồ từ Gandalf.

Chương 12: Thung lũng bình yên Rivendell.