Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 4: Đoàn lữ hành Thorin Oakenshield.
Chương 4: Đoàn lữ hành Thorin Oakenshield.
Aphelion lấy hết can đảm chống chọi lại ánh mắt đáng sợ của Thorin, đây là ánh mắt của một vị vua, một người đã chinh chiến sa trường, g·iết gần trăm tên Orc, không phải một người tay chưa nhuốm máu như Aphelion có thể chống lại. Aphelion có thể chống lại toàn bộ bằng lòng quyết tâm hai đời cộng lại, một lòng khao khát có một chuyến phiêu lưu vĩ đại. Cơ hội lần này là đầu tiên, chắc chắn sẽ không là cuối cùng nhưng cậu không muốn từ bỏ. Đời này chỉ có không lần và vô số lần.
Nhìn chằm chằm vào ánh mắt kiên cường của Aphelion, Thorin bị thuyết phục.
"Apo giao cho Kili, cậu đừng làm tôi thất vọng. Ăn nào, tôi đang cực kì đói."
Trong bữa ăn, không, chỉ có một mình Thorin ăn, Thorin ngồi ở đầu bàn, Gandalf ngồi cạnh, còn bọn người lùn ngồi xoay quanh ông. Aphelion thì đứng sau lưng Gandalf gặm bánh quy ngon lành.
"Gandalf, những người lùn, Apo và ngài Baggins! Chúng ta đang cùng có mặt trong nhà người bạn và người thông thái của chúng ta, người hobbit táo bạo và tuyệt vời nhất - mong cho lông giữa các ngón chân của ngài chẳng bao giờ rơi rụng! Mọi người đều khen ngợi bia và rượu của ngài!"
Thorin bắt đầu cuộc hợp và phác một dấu hiệu lịch sự về phía ông hobbit, nhưng những lời khen tặng có vẻ chẳng có tác dụng gì với Bilbo Baggins tội nghiệp, người đang mấp máy môi để chống lại việc được gọi là người táo bạo và nhất là một con người thông thái, dù vậy chẳng có âm thanh nào phát ra, vì ông đang lúng ta lúng túng. Thorin tiếp tục.
"Chúng ta gặp nhau thảo luận về những kế hoạch của mình, những cách thức, phương tiện, chính sách và thiết bị. Chúng ta bắt đầu chuyến viễn du dài của mình rất sớm trước khi ngày mới bắt đầu, một cuộc hành trình mà có thể một số trong chúng ta, hoặc có thể là tất cả chúng ta có thể chẳng bao giờ trở về. Đây là một thời khắc trọng thể. Mục đích của chúng ta, tôi cho rằng, đã rất rõ ràng. Với ngài Baggins đáng kính, cậu phù thủy thực tập Apo và có thể với một hoặc hai người lùn trẻ tuổi, thời điểm này là lúc chính xác để có một sự giải thích ngắn."
Gandalf đưa ra một cái bản đồ, giống một giấy da hơn là cái bản đồ.
"Cái này được Thror, ông ngoại của anh đấy, Thorin, làm ra, ông ta nói rằng nó là câu trả lời cho những câu hỏi vốn kích thích những người lùn. Nó là bản đồ của Ngọn Núi Cô Độc, Lonely Mountain."
Tại đông phương xa xôi, vượt qua sơn mạch cùng dòng sông, phía sau rừng rậm cùng đất hoang vu, có một ngọn núi đơn độc nằm ở đó, Lonely Mountain.
Khi chim ngày xưa lại lần nữa bay về hướng Erebor, sự thống trị của quái thú sẽ chấm dứt. Lời tiên đoán này, mọi người lùn đều biết đến.
"Tôi thấy nó chẳng giúp chúng ta bao nhiêu." Thorin nói, thất vọng trong thoáng chốc.
"Tôi nhớ rõ về Núi và vùng đất ấy. Và tôi biết Rừng U Ám ở đâu, và cả về Bãi Héo nơi con rồng vĩ đại trồi lên."
"Có một điểm các anh không chú ý," Thầy phù thuỷ nói.
"Đó là một lối đi bí mật. Các anh có thấy một con dấu bí ẩn ở phía Tây, và hướng của nó chỉ sang một con dấu bí mật khác không? Nó sẽ tạo ra một lối đi bí ẩn dẩn đến Tiền Sảnh Ngầm."
"Có thể có lối đi ấy, nhưng làm sao chúng ta biết là nó còn là bí mật nữa không? Lão rồng Smaug đã sống ở đấy đã quá lâu và hẳn đã biết hết mọi điều có thể biết về những hang động ấy." Thorin nói.
"Ông ta có thể biết, nhưng ông ta đã chẳng dùng đến nó trong hằng bao nhiêu năm rồi." Gandalf trả lời lại.
"Vì sao?" Bọn người lùn thắc mắc.
"Bởi vì nó quá nhỏ. 'Cánh cửa cao năm foot và ba người có thể cùng đi vào' con dấu nói như thế, nhưng Smaug thì không thể trườn vào cái lỗ cỡ này, thậm chí khi nó còn là rồng con, huống chi sau khi lão đã chén biết bao người lùn và con người ở Dale."
"Từ những gì thể hiện trên cái bản đồ này tôi đoán rằng có một cánh cửa khép kín được làm giống chính xác với sườn Núi. Đó là cách thường làm của những người lùn. Tôi nghĩ thế, đúng không?" Gandalf tiếp tục.
"Có lẽ thế," Thorin nói.
"Ngoài ra, tôi quên nói rằng với cái bản đồ này còn có một cái chìa khoá, một cái chìa khoá nhỏ và bí ẩn. Nó đây!" Gandalf nói, và đưa cho Thorin một cái chìa khoá có nòng dài và những mấu răng phức tạp làm bằng bạc.
"Làm sao ông có nó?" Thorin hỏi.
"Cha cậu đã đưa nó cho tôi để bảo vệ nó, bây giờ nó là của cậu." Gandalf đáp.
"Để lẻn vào trong cánh cửa, ta cần một người nhỏ bé, khéo léo và một lòng cam đảm khôn cùng." Nói xong Gandalf đưa mắt nhìn về chàng hobbit.
"Do đó đó chúng ta cần một tên trộm đêm." Ori vỗ tay nói, mọi người cũng theo đó mà nhìn về Bilbo.
Bilbo bắt đầu nhận ra họ đang nói về ai, cậu phản bác.
"Tôi ư? Không, tôi không phải là một tên trộm. Tôi chưa từng trộm thứ gì trong đời mình."
Balin nói.
"Tôi sợ rằng tôi phải đồng ý với ngài Baggins. Cậu ta không có năng lực đó"
Mọi người lại bắt đầu ồn ào, những lời s·ú·c phạm, lăng mạ nói về Bilbo Baggins. Aphelion vẫn đứng đằng sau, bánh quy đã sớm ăn hết, cậu chỉ đứng xem kịch vì cậu biết Gandalf sẽ thuyết phục được mọi người cho Bilbo nhập hội.
Gandalf đột ngột đứng dậy.
"Các anh đã yêu cầu tôi chọn mười bốn người cho chuyến viễn hành, và tôi chọn ngài Baggins. Nếu như có ai đó nói tôi đã chọn sai người và sai nhà, thì các người hãy dừng lại với mười ba các người, lên đường với tất cả sự xui xẻo mà các người thích, hoặc trở về mà đào than đi."
Ông giận dữ quắc mắc với Gloin khiến tay người lùn này bối rối lui lại ghế của ông ta, và khi Bilbo mở miệng để hỏi một câu hỏi, thì ông quay sang ông hobbit và cau rồi nhướng đôi mày rậm của ông, khiến cho cái mở miệng của Bilbo trở thành một cái ngáp.
"Thế là đúng đấy," Gandalf nói. "Đừng có mà tranh cãi nữa. Tôi đã chọn ngài Baggins và điều đó là đúng. Bọn anh ăn như vậy là đủ rồi. Nếu tôi nói anh ta là một tay Trộm Đêm, thì anh ta là một tay Trộm Đêm, hoặc sẽ trở thành như vậy vào lúc thích hợp. Anh ta cừ hơn là các người tưởng nhiều, và thực hiện công việc tốt hơn anh ta đánh giá mình rất nhiều. Các anh đều có thể sẽ cám ơn tôi về điều này."
Thanh âm nghe như bình tĩnh nhưng vang vọng tại trong tai tất cả mọi người tại hiện trường, âm thanh phá lệ đinh tai nhức óc.
Thoại âm rơi xuống, trong phòng tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người. Tuy vẫn luôn nói Gandalf là phù thủy, nhưng một đám người lùn chưa ai thực sự được gặp qua Gandalf thi triển qua vu thuật.
Một màn này, đám người lùn nhìn về phía Gandalf, trở nên kính sợ. Liền Thorin Oakenshield cũng giống như thế. Nguyên bản Aphelion ngồi bên ăn dưa xem kịch, cũng bị Gandalf làm giật nảy mình.
"Hobbit là giống loài lanh lẹ, họ gần như vô hình. Và trong khi con rồng đã quen với mùi người lùn, khi đó mùi của hobbit nó quá lạ lẫm, đó là cơ hội của chúng ta."
"Hãy tin tưởng ở ta."
Gandalf đã thuyết phục được nhóm người lùn. Có lẽ họ vẫn chưa tin tưởng, nhưng họ nể mặt Gandalf. Họ đưa cho cả Bilbo và Aphelion mỗi người một bản hợp đồng.
Trong khi Aphelion ngay lập tức kỹ ngay thì cậu Bilbo tội nghiệp bắt đầu đọc những khoản điều kiện không chịu trách nhiệm. Giọng ông càng ngày càng dân cao, những đoạn miêu tả các v·ết t·hương có thể sẽ gặp giọng ông run run lo sợ. Không biết trong đầu ông đang tưởng tượng đến viễn cảnh đáng sợ nào mà hơi thở ông bắt đầu gấp gáp, rồi ông ngất đi.
Hợp đồng thuê của Bilbo đã sớm chuẩn bị sẵn do Gandalf đã thông báo từ trước.
Còn hợp đồng thuê của Aphelion là lâm thời mới viết ra, về phương diện không chịu trách nhiệm gần như là giống nhau, nhưng về phương diện tiền thuê thì khác biệt, Aphelion chỉ yêu cầu ma pháp từ Gandalf còn tiền thuê cậu không cần.