Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Chuyến viễn chinh.
Toàn bộ tiểu đội viễn chinh đều hiền lành nở nụ cười.
"Còn có hai cái phù thủy áo xanh, tuy nhiên ta đã quên tên của bọn hắn rồi. . ."
Lúc này thì họ đã đi xa đến Những Vùng Đất Hiu Quạnh, chẳng có dấu chân người, không quán trọ, và những con đường thì xuống cấp trầm trọng. Không xa phía trước là những ngọn đồi ảm đạm, nhô cao và cao mãi, che phủ bởi cây cối. Trên đỉnh của một số trong chúng là những lâu đài cổ nhìn rất ghê rợn, như thể nó được xây nên bởi những con người độc ác.
Một cái người Hobbit chưa hề đi xa nhà có thể từ bỏ cuộc sống nhàn nhã an nhàn dám tham gia mạo hiểm, chỉ dựa vào dũng khí thì mọi người nên cho đầy đử kính nể.
Cả bọn ngồi lại, cau có, ẩm ướt và than vãn, trong khi Oin và Gloin vẫn đang cố gắng nhóm lửa, và lại cãi nhau về chuyện này. Aphelion nghĩ mình nên giúp họ, đây có thể là cơ hội để trổ tài một phen, tiện thể tránh việc đêm nay phải ngủ mà không có lửa sưởi ấm.
Chương 7: Chuyến viễn chinh.
Gandalf vuốt râu dài một cái, nước mưa trên đó chảy xuống, mở miệng trả lời.
Râu Trắng Balin đưa tay tiếp nhận khế ước, lập tức móc ra kính lão, nhìn kỹ chỗ ký tên, xong mới nhìn xem Bilbo cười nói:
"Đây này Bilbo, nhờ có ông tôi mới đánh cược thắng, tôi chia ông một ít, lát nữa ông phải mời lại tôi."
Lúc này, phía trước truyền đến tiếng nói của Balin:
Chương 7: Chuyến viễn chinh.
"Hoan nghênh ngài Baggins, đến với đoàn lữ hành của Thorin Oakenshield."
"Phù thủy khác." Bilbo nói.
Trong phim, Bilbo có một cỗ mị lực đặc biệt thuộc về riêng ông. Ông là biểu tượng của con người nhỏ bé cũng có thể đạt được thành tựu vĩ đại. Gandalf bảo chính nhân cách mị lực của Bilbo đã mang đến can đảm cho ông.
"Như vậy. . . Còn ông đặt gì?"
Bilbo cưỡi ngựa đuổi kịp Morgan phía trước Gandalf dò hỏi.
Sau đó cả đoàn người đi rất vui vẻ, họ kể chuyện hoặc hát khi họ cưỡi ngựa, chầm chậm tiến về phía trước suốt cả ngày, tất nhiên là khi họ dừng để ăn uống. Aphelion thích lắm nhóm người lùn này lắm.
Gandalf trong miệng ngậm lấy điếu thuốc, mập mờ nói.
"Trong chúng ta, đứng đầu là Saruman, phù thủy áo trắng." Gandalf tiếp tục.
"Đừng quá câu nệ và cũng đừng lo lắng! Anh sẽ quen với việc chẳng có khăn tay, và những thứ vật dụng khác trước khi anh kết thúc cuộc hành trình. Còn về phần nón, tôi có một cái áo khoác và mũ trùm để không trong hành lý của tôi." Dawlin nói.
"Trời đang mưa, thưa ngài người lùn." Gandalf nói.
Bilbo chưa hề tham gia chiến đấu cùng mạo hiểm, tự nhiên là không biết cưỡi ngựa. Cưỡi ngựa lớn dễ dàng xảy ra chuyện, cưỡi ngựa con liền an toàn hơn nhiều.
"Tôi rất là xin lỗi, nhưng tôi đi mà chẳng có mũ nón, và tôi để quên khăn tay ở nhà, và tôi cũng chẳng có tiền. Đến đúng gần mười giờ tôi mới nhận được tờ giấy nhắn của các bạn." Bilbo nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Và nó sẽ mưa đến khi nó tạnh. Nếu ngài muốn thay đổi thời tiết thì nên tìm một pháp sư khác."
Mây đen che phủ bầu trời, mưa to xối xả, cả đoàn người phải đi trong mua phủ và cứ thế đi suốt cả ngày. Cái mũ trùm của Aphelion đã sụp xuống tận mắt, áo choàng của cậu đẫm đầy nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên họ băng qua những vùng đất của người hobbit, một vùng quê hoang dã rộng lớn có những con người tử tế cư ngụ, với những con đường tốt, có một hoặc hai quán trọ, thỉnh thoảng lại có một người lùn hoặc nông dân đi làm một công việc gì đó.
"Vút. . ."
Và họ đến những vùng đất mà cư dân nói chuyện rất lạ, và hát những bài hát mà Aphelion chưa nghe bao giờ.
Tiếp theo một túi tiền trực tiếp hướng về phía Aphelion bay tới.
Lúc này, Aphelion vui vẻ cưỡi ngựa đến, khoe khoang với lão phù thủy, rồi lại gần Bilbo.
Aphelion tới làm cắt ngang tranh cãi giữa hai người. Thấy có người tới hai người cũng tạm dừng, biết người tới là Aphelion, Oin bỗng mừng rỡ, hai tay túm lấy Aphelion nói:
"Ha ha, Gloin ngươi nên trả tiền cái kia. . ."
"Bọn họ đang làm gì?"
Đến lúc này đó họ mới thấy là Gandalf đã biến mất. Ban nãy thì ông ta vẫn đi trên đường với họ, nhưng bây giờ thì ông chỉ đơn giản chẳng hề có mặt ở đây!
"Còn nhiều lắm nữa không?"
Aphelion để ý Bilbo khi nãy bảo không mang tiền. Bilbo Baggins là nhân vật chính của chuỗi phim The Hobbit. Việc Aphelion kết bạn với Bilbo là tốt chứ chằng phải xấu.
"Họ đã đánh cược, cược xem cậu có đến hay không?"
"Cho hắn một thớt ngựa con. . ." Thorin Oakenshield nhìn xem Bilbo nói.
Một người lùn càu nhàu trong khi con ngựa lùn của hắn giẫm từng bước mệt mỏi xuống bùn, văng tung tóe vô người phía sau.
"Apo Apo, cậu là pháp sư mà đúng không, cậu giúp bọn tôi tí thế nào."
Bilbo lại hỏi:
Gandalf quay đầu nhìn Bilbo liếc mắt, mở miệng nói:
"Đương nhiên, bọn ta có có năm cái."
"Cái gì?" Gandalf hỏi lại.
Cho nên Bilbo cũng không tiện nhận. Đối với, đứa trẻ này Bilbo có thể đặc biệt gần gũi, phần lớn là sự quan tâm của người lớn dành cho trẻ nhỏ.
Nói thật, Aphelion tưởng tượng ký ức kiếp trước sẽ giúp ích rất nhiều cho chuyến đi này nhưng thực tế nghiệt ngã, càng cố nhớ cậu càng mơ hồ.
Aphelion cũng quen việc bị xem là trẻ nhỏ, nên cậu cũng thoải mái làm trẻ nhỏ. Giằng co một hồi, cuối cùng Bilbo phải thỏa hiệp. Ông chấp nhận tiền Aphelion cho nhưng tiền là do Aphelion giữ lấy.
Mưa đã tạnh nhưng mọi thứ đã sớm tối sầm. Gió xua tan những đám mây xám, và mặt trăng nhợt nhạt xuất hiện phía trên những ngọn đồi giữa những đám mây tả tơi. Họ bèn dừng bước.
"A ha, xem này Gandalf, tôi đánh cược thắng."
Đoàn người tiếp tục tiến tới. Mặt trời hẳn đã lẩn đâu đó sau những đám mây xám, nên gần như không thể phân biệt được thời gian.
Vừa dứt lời, một túi tiền liền từ phía trước bay tới, Gandalf tiếp được liền thu vào túi, cười nói:
"Đó là Radagast (em của Gandalf) phù thủy áo nâu. Một vị pháp sư vĩ đại. . . theo một phong cách riêng. Ông ấy khá hòa nhã với tình yêu bao la với muôn thú." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu đội viễn chinh tiếp tục lên đường.
"Hầu hết đều cho là không."
Cuối cùng Thorin quyết định rằng họ sẽ cắm trại tại nơi họ đang ở. Nhóm người di chuyển vào những lùm cây, và dù phía dưới chúng có khô ráo hơn, gió thì đã thổi nước mưa khỏi những tán lá, thì chúng vẩn nhỏ giọt, nhỏ giọt, và điều tồi tệ nhất là họ cũng gặp rắc rối khi nhóm lửa. Những người lùn có thể nhóm lên lửa gần như ở bất kỳ nơi đâu, bằng bất kỳ cái gì, bất chấp việc có gió hay không, nhưng họ không thể làm điều đó trong đêm, thậm chí với cả Oin và Gloin, những người rất thạo việc này cũng không thể.
Aphelion còn đặc biệt kính nể.
Dù sao ngựa con giống ngựa lùn, thân cao vẻn vẹn cùng Bilbo đánh ngang cơ, có rơi xuống cũng sẽ không có chuyện gì.
Bilbo quơ tờ hợp đồng chiều dài so thân cao của ông còn dài hơn đi vào trong đội ngũ.
Lời còn chưa dứt một túi tiền từ phía sau trực tiếp bay về phía phía trước, bị Balin bắt được.
"Ngài Gandalf, ông nên làm gì đó với tình hình này đi chứ."
Hành động chia tiền của Aphelion nhìn như sự tốt bụng của trẻ nhỏ, mà Aphelion vốn chính là trẻ nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho nên đối xử với Bilbo, Aphelion không có ghét bỏ, cũng không có giống xem thường Bilbo giống đám người lùn.
Bilbo trầm mặc, tiếp tục hỏi.
Bilbo cẩn thận cưỡi con ngựa con tới gần Gandalf hỏi.
"Tôi chưa bao giờ nghi ngờ cậu, Bilbo."
"Còn người thứ năm đâu?"
Aphelion đưa tay bắt lấy túi tiền, tay lắc lắc cảm giác thử, là mười cái đồng tiền đặt cược, không nhiều nhưng cũng không ít, món kiếm lời đầu tiên.
Aphelion cười hì hì tiếng lại gần Oin và Gloin.
Mọi thứ trông có vẻ tối tăm, vì thời tiết đã trở nên khá xấu. Thường thì tiết trời cũng tốt đúng với tiết tháng Năm, thậm chí còn có phần dễ chịu, nhưng bây giờ thì trở nên lạnh giá và ẩm ướt. Trong Những Vùng Đất Hiu Quạnh họ phải cắm trại khi nào có thể được, nhưng ít nhất thì phải khô ráo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.