Chương 8: Gặp chuyện! Gandalf không đến!
Chương 8: Gặp chuyện! Gandalf không đến!
Aphelion thấy Oin không lại gọi cậu là nhóc liền cảm thấy hài lòng nói:
"Ha ha tôi tới là đến giúp ngài đấy ngài Oin. Ngài muốn tôi giúp thế nào."
"Đến, đừng gọi là ngài, nghe quá xa lạ, cứ trực tiếp gọi Oin là được rồi." Oin cười nói, tỏ vẻ thân mật.
"Apo, cậu có thể cho bọn tôi tí ánh sáng là đã giúp sức cực lớn rồi thế nào."
"Tưởng gì, nếu là ánh sáng thì chỉ là chuyện nhỏ."
Nghe Aphelion nói xong, Oin chỉ thấy Aphelion mò tay vào túi lấy ra một vật màu đen hình thù kì lạ, có lẽ là pháp trượng của cậu ấy, làm sao mà ngắn vậy, có pháp trượng của pháp sư thực tập là phải ngắn.
Cụp một cái, một cột sáng từ đầu to của quyền trường nhỏ pháp ra. Ánh sáng từ trong đêm tối thu hút tất cả mọi người ánh mắt.
"Ôi con voi vĩ đại, cậu quả thật là một pháp sư quyền năng Apo." Oin cảm thán.
Tiếp đó, Aphelion chỉ việc cầm cây đèn pin soi giúp Oin nhóm lửa là thu được tất cả mọi người ca ngợi, họ khen cậu không ngừng. Nhưng từ ngữ bắt đầu phóng đại, rằng Aphelion có thể thắp sáng toàn khu rừng, rằng pháp trượng của cậu có thể xuyên thủng bầu trời đêm, mượn chúc phúc từ những vì sao để giúp Oin đánh lửa nhanh hơn.
Aphelion lần đầu bị khen đỏ mặt, dù ai cũng biết tất cả chỉ là lời nói xạo, nhưng trò thổi phồng này chơi vui, nhóm người lùn chơi không biết mệt mỏi.
Có lửa, mọi người cũng bắt đầu sôi động hẳn lên, người cắt thịt, người làm canh, rất nhanh một chẻn canh nóng thơm ngon hổi đưa tới trước mặt Aphelion.
"Dành tặng ngài, ngài phù thủy vĩ đại Aphelion, canh của ngài có nhiều thịt hơn những người khác đấy."
Balin đưa tô canh đến, lời nói có ý trêu đùa. Mọi người bị trêu chọc cười không thôi, Aphelion cũng không nhịn được mà vừa cười vừa tiếp nhận tô canh.
"Hân hạnh được phục vụ ngài, ngài Balin đáng mến."
Aphelion đứng dậy làm một cái chào lịch sự, giả giọng trầm đáp. Phải thật sự công nhận Balin làm canh là cực kỳ ngon.
Ăn uống no nê, Aphelion dành ra chút thời gian để luyện tập bùa chú. Gandalf nói rất dễ nhưng, đến giờ Aphelion vẫn chưa thể thành công tạo ra lá chắn. Thành tích tốt nhất là làm ra một cái đĩa nhỏ trong suốt duy trì chỉ được vài giây.
Chuyện này khiến Aphelion bị trêu chọc một khoảng thời gian, bọn người lùn bảo trở về Aphelion có thể đi làm một đầu bếp, phục vụ thức ăn trên đĩa ma thuật.
Tức giận, Aphelion liền bám theo Balin học đòi làm đồ ăn một khoảng thời gian, quyết tâm làm đầu bếp cho họ xem. Cuối cùng nhóm người bị thức ăn do Aphelion làm t·ra t·ấn mấy ngày mới để Kili ra nói lời xin lỗi.
Loay hoay một lúc, đêm nay vẫn chưa có bất kì tiến triển. Aphelion từng hỏi Gandalf, ông nói, do cậu không sử dụng ma trượng nên bùa chú khó hơn nhiều. Vì không thể giúp ích Aphelion, Gandalf còn đặc biệt giảng một chút về lí do tại sao cần ma pháp trượng để thi pháp.
Theo như Gandalf nói, ma pháp bao gồm nhiều yếu tố nhưng cơ bản nhất là hai thứ, tinh thần lực và ma lực. Tinh thần lực giúp khống chế ma lực, ma lực là nhiên liệu trong thi pháp. Trong đó đặc biệt nhất là tinh thần lực.
Tinh thần lực cũng tiêu hao trong việc thi pháp nhưng phục hồi lại rất chậm, muốn tăng trưởng cũng khó khăn. Không có cách tăng trưởng tinh thần lực hữu hiệu nào, chỉ có thời gian và rèn luyện đầu óc là có thể giúp tăng chút ít, nhưng rất nhỏ. Cho nên mới có pháp trượng và chú ngữ.
Pháp trượng và chú ngữ trợ giúp thi pháp dễ hơn, bởi vậy mà tiêu hao tinh thần lực ít hơn. Pháp trượng giúp định hướng ma lực, để ma lực biết nơi để thoát ra không còn chạy tán loạn, chú ngữ giúp dẫn động ma lực, để nó biết chảy theo trình tự. Cả hai không chỉ giúp giảm thiểu tinh thần lực tiêu hao mà còn tăng nhanh tốc độ thi pháp.
Bùa chú che chắn mà Gandalf giao cho Aphelion, bỏ qua ma trượng nhưng vẫn giữ lại câu chú ngữ, thậm chí sáng tạo ra thủ ấn có tác dụng thay thế cho ma trượng.
Cho nên theo lý giải của Gandalf, vấn đề của Aphelion có hai. Một là chú ngữ đọc chưa đúng, phải chú ý âm nhấn, mới có thể khiến ma lực chảy đúng đường không bị thất lạc trong quá trình thi pháp. Hai là thủ thế cần phải chính xác, ma lực mới xác nhận rõ được đường ra mà không bị tiêu hao trong quá trình thi pháp.
Cũng có thể nói rằng Gandalf giảng dạy vẫn rất cẩn thận, ông ấy nói cực kì chi tiết, chỗ Aphelion không hiểu ông từ từ giảng lại cực kỳ kiên nhẫn.
Aphelion có hỏi, liệu có phải mọi pháp sư đều biết kiến thức này, thì Gandalf đáp, chỉ có những vị pháp sư vĩ đại mới biết những cái này. Ông còn trêu chọc Aphelion rằng giờ cậu đã là một pháp sư vĩ đại.
Pháp sư vĩ đại ư? Aphelion nghĩ Gandalf đã lầm rồi, cậu là một kiếm sĩ vĩ đại mới đúng.
Trong đêm tối, Aphelion trở về, thấy mọi người còn chưa đi ngủ, Aphelion thắc mắc hỏi.
"Bilbo đi đưa đồ ăn chi Fili và Kili xong rồi vẫn chưa trở về, Balin đi tìm nhưng đã một hồi rồi chưa trở về." Dwalin đứng dậy chuẩn bị tiến vào khu rừng, ông lo cho ông bạn già của mình, cũng như hai cậu người lùn trẻ tuổi và thêm gã người hobbit.
Nghĩ đến điều gì, Aphelion bỗng nhớ đến căn nhà gỗ nhỏ bị bỏ hoang lúc chiều, cậu hốt hoảng. Chuyện xảy ra khác quá xa kịch bản khiến Aphelion bối rối.
"Khoan đã!" Cậu vội vã kêu.
"Chuyện gì xảy ra Apo?" Thorin bị tiếng kêu của cậu gây chú ý, Dwalin cũng dừng lại muốn nghe Aphelion muốn nói cái gì.
"Là quỷ khổng lồ. Vâng, có thể là quỷ khổng lồ, chúng ta nên đi cùng nhau." Aphelion nói với Dwalin, cũng như giải thích với mọi người.
"Nhưng sao cậu biết, cậu có manh mối nào à." Thorin thắc mắc dù rằng mọi người đã đứng dậy sửa soạn, thà tin tưởng còn hơn cả đám bị ăn.
"À thì ngài biết đấy, tôi là phù thủy, bỗng dưng tôi cảm giác cả bọn sẽ bị bọn quỷ khổng lồ luộc lên rồi bỏ vào trong bụng. Chúng ta tốt nhất nên nhanh lên." Aphelion bắt đầu nói dối, cố gắng loa qua chuyện này.
Đúng như cậu nghĩ, Thorin bắt đầu không tin tưởng:
"Có thể nhóc tự hù dọa mình thôi, sẽ không có chuyện gì đâu, quỷ khổng lồ sẽ không thể nào xuất hiện tại chỗ này. . . hơn nữa người lùn sẽ không dễ ăn như vậy đâu."
"Được rồi, nhóc ở lại đây trông coi trại đi, đừng đi lung tung, bọn ta sẽ đi nhanh về nhanh." Thorin nói tiếp rồi dẫn nhóm người lùn đi không để cho Aphelion nói nhiều.
Bị bỏ lại một mình, Aphelion bắt đầu nôn nóng bất an, cậu đi tới đi lui không yên.
Không phải là lo lắng cho câu mà lo lắng cho nhóm người lùn, mọi chuyện thoát khỏi kịch bản khiến cậu cảm giác bất an.
Trong kịch bản gốc, nhóm người lùn cũng sẽ bị quỷ khổng lồ bắt và trói lại, nhưng may mắn được Gandalf đến cứu. Sự tình chênh lệch khỏi kịch bản cho nên việc Gandalf có đến kịp không vẫn là không biết.
Ngồi mặc cho số phận không phải là cách làm của Aphelion.
Chờ thêm một lúc thấy vẫn không có ai trở về, Aphelion liền biết cả bọn đều b·ị b·ắt rồi. Aphelion liền xách kiếm, nghĩ một chút cậu lấy thêm hũ ớt, đi theo hướng bọn người vừa đi.
Đi lòng vòng một lúc, lần theo dấu vết đám cỏ bị chen ngã xiêu vẹo, chứng tỏ vừa có một đoàn người vừa đi qua đây. Aphelion nhanh chóng tìm thấy ánh sáng, chính là nó.
Đến gần hơn, Aphelion nhìn thấy nhóm người lùn, và bây giờ thì họ ở trong một hoàn cảnh không hề dễ chịu. Cả bọn bị trói chặt trong bao tải, cái đầu thò ra ngoài, với ba tên khổng lồ hung dữ ngồi bên cạnh họ, tranh cãi xem chúng nên quay họ từ từ, hoặc băm nhừ họ ra và luộc lên, hoặc chỉ ngồi lên họ từng người một để nghiền nát họ thành một món thịt nấu đông.
Chậm rãi, bằng vào thân thể nhỏ nhắn và linh hoạt Aphelion đến gần chỗ bọn người bị trói.
Nhóm người lùn cũng đã thấy được cậu, bọn họ bắt đầu cựa quậy ngồi dậy, cố gắng che chắn cho cậu.
Aphelion lén đi tới, bắt đầu cởi dây cho Thorin đầu tiên.