Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79: Lại Tấn Cấp (2)
Trong một mái chòi, đang có hai người ngồi đánh cờ vây, một người râu tóc bạc trắng, còn một người là thanh niên khoảng hai ba, hai tư. Chợt cả hai người như có cảm giác, cùng quay đầu về vị trí thành Trường An, lão giả móc từ trong vạt áo ra một mai rùa và ba đồng xu.
Đến khi hai người phát hiện thì đã trễ, cả hai bị hai gai nhọn xuyên thủng lồng ngực, sau khi xuyên qua, nó hơi cong lên chui vào cổ họng của cả hai, có thể thấy rõ cổ của hai người phồng lên, nhúc nhích chui xuống từ từ.
Thành Trường An lúc này không một bóng người, bên trong thành sáng nay còn ồn ào náo nhiệt mà giờ đây đã hoàn toàn yên tĩnh, khắp nơi đâu đâu cũng kiến trúc đổ nát, y phục nằm tán loạn khắp mọi nơi.
Long Ngạo Thiên thu hồi hai thanh xúc tu vào cơ thể, theo xúc tu nhập thể, từng nguồn năng lượng dồi dào tràn vào đan điền.
“A... Vì cái gì vòng tròn sẽ to ra, chẳng phải nó chỉ bao phủ hoàng cung thôi sao?”
Chỉ nghe Tiết trưởng lão nói: “Thiếu chủ, kỳ hạn trăm năm sắp đến, đến lúc đó gia tộc sẽ sai người xuống lấy đan dược và đón thiếu chủ trở về! Bây giờ Thiên Thần đại lục gặp chuyện này, ta lo sẽ ảnh hưởng đến số lượng đan dược mà gia tộc yêu cầu!”
“Kh... Khặc...”
“Phù...”
Theo thứ màu đen càng chui xuống sâu, do nó quá thô khiến cho hai bên khóe miệng hai người bị rách, máu chảy đầm đìa.
Tiết trưởng lão tên thật là Khương Minh Tiết, là trưởng lão của Khương gia, được gia tộc cử xuống trông coi Thiên Thần đại lục, còn thanh niên là Khương Bố, con trai của gia chủ Khương gia.
Cả cơ thể cảm thấy sảng khoái, mọi giác quan được nâng cao, hắn có thể quan sát rõ từng chi tiết của một con côn trùng cách đây hơn một ngàn mét.
Nếu thiếu chủ xảy ra chuyện, gia chủ sẽ lột da của ta, vẫn nên đi theo thì hơn! Khương Minh Tiết thầm nghĩ.
Với số năng lượng vừa rồi, đủ để người khác đột phá, còn với hắn từng đó là chưa đủ, hắn cần nhiều hơn nữa.
Dùng tay gạt bỏ hết tất cả quân cờ đen trắng xuống, làm chúng rơi đầy trên mặt đất.
“Vù...”
Long Ngạo Thiên ngước đầu nhìn trận pháp, nay hắn sẽ luyện cả thành Trường An, viên Hắc Ngọc Đan luyện ra chắc chắn sẽ giúp hắn đột phá cảnh giới.
Khương Bố đứng dậy, hắn hờ hững nói, một thân khí thế bộc phát, quét bay cả mái chòi nổ tung, thân thể bay về hướng Long Ngạo Thiên.
“Bây giờ ta sẽ đi hái đầu của tên không biết trời cao đất dày này xuống!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cuối cùng, thứ màu đen cũng chui xuống bụng cả hai, nó bên trong vặn vẹo liên tục, bụng của hai người dùng mắt thường cũng có thể thấy trương phình lên, phần y phục trước ngực bị rách ra để lộ thân trên, phía ngoài da lúc lên lúc xuống rất là kinh dị. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chỉ là Luyện Hư Hợp Đạo cỏn con cũng khiến Tiết trưởng lão sợ thành dạng này! Ta thấy ngươi ở tại nơi này lâu, cũng nhiễm lên mùi thấp kém của bọn thổ dân nơi đây!” Khương Bố nói với giọng điệu xem thường.
Trong mắt hai người toàn là sự hối hận, biết vậy, cả hai đã đầu hàng kẻ này, thì sẽ không có kết cục thê thảm như bây giờ, việc tự sát cũng không thể làm được!
“Chạy mau!”
Qua chừng vài giây, phía xa chân trời có tiếng nổ mạnh, bầu trời đêm như bị xé rách ra hai bên.
. . . .
Rốt cuộc, hai người cũng không chịu nổi sự dằn vặt, đã c·h·ế·t từ bao giờ.
Không chỉ vậy, theo thời gian dần qua, cơ thể hai người từ từ teo lại, từ lão giả khuôn mặt hồng hào giờ đã biến thành hai con ma gầy còm, như bị bỏ đói lâu ngày.
“Là quẻ Đại Hung! Thiên Thần đại lục này có người mang trong mình đại nghiệp lực xuất thế!”
. . . .
Không kịp chờ đợi, bàn tay có hấp lực truyền đến, từ viên đan dược, từng luồng hắc khí hiện lên bị hắn hấp thu.
Thanh niên phía đối diện kinh ngạc nói.
“Thiên cơ đảo lộn, sinh linh đồ thán, Thiên Đạo trừng phạt!”
Hai tay kết ấn, trận pháp trên không bắt đầu vận chuyển, bốn cột sáng màu đen càng phát ra mãnh liệt, vòng tròn bao phủ cả hoàng cung dần dần to ra.
Long Ngạo Thiên cũng phát hiện, hắn thầm nói hết thú vị, hai kẻ này c·h·ế·t quá nhanh!
Long Ngạo Thiên đứng trên không, hắn nhìn viên Hắc Ngọc Đan trong tay hài lòng gật đầu, phẩm chất của viên đan dược lần này là tốt nhất từ trước đến giờ.
Lão giả liên tục nói, khắp khuôn mặt là vẻ kinh hoảng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Không ổn, là Thâm Uyên, chạy mau a!”
Bỗng cảm ứng được gì, Long Ngạo Thiên quay đầu về phía Nam, dù trong tầm mắt là bầu trời đen cùng sao trên trời, nhưng hắn biết, có một kẻ rất mạnh đang đến.
Hơi mỉm cười, thanh niên chả xem là chuyện to tát, trước thực lực tuyệt đối, bất kì ai cản trở đều phải c·h·ế·t!
Từ hai cây gai màu đen, một lực hút truyền đến, ánh sáng tự bạo trên thân Cơ Vô Tà cùng Cơ Vô Khuyết cũng yếu dần rồi vụt tắt.
Từ đỉnh núi, một thân ảnh phá vỡ đám mây bay nhanh, không bao lâu, lại có một thân ảnh khác bay theo sau.
Hai người khó thở, dùng cả hai tay đưa lên túm vào thân của nó muốn lôi ra khỏi cổ họng, mặc cho cả hai dùng sức, vẫn không thể lôi thứ kinh khủng này ra khỏi!
Sau lưng Long Ngạo Thiên lúc này xuất hiện một lỗ đen nhỏ, từ lưng hắn mọc rai hai cây gai màu đen chui vào bên trong, hắn dùng cơ thể mình che chắn, nên hai người Cơ Vô Tà và Cơ Vô Khuyết không phát hiện ra.
Khương Bố hắn là ai?
Chương 79: Lại Tấn Cấp (2)
Phải biết, gần trăm năm trước, hắn được phụ thân ra lệnh xuống đây cùng Tiết trưởng lão, khi kỳ hạn sắp đến thì lại xảy ra chuyện này.
“Ạch...”
“Thiếu chủ, chờ...”
Theo đó, tu vi đã vô hạn đến Lục Địa Thần Tiên hậu kỳ cũng nước chảy thành sông đột phá cảnh giới.
Hai cây gai vì hấp thu hai người, bây giờ đã lớn hơn, trở thành hai cây xúc tu màu đen trên không trung múa loạn.
Một thân ảnh lấy tốc độ như thiểm điện, nháy mắt đã tới, hắn dừng lại tại vị trí cách Long Ngạo Thiên hơn năm trăm mét.
Hắn có thể cảm nhận được, nguồn năng lượng khủng khiếp bên trong viên đan dược nhỏ bé trên tay.
“Không ngờ ngay cả Tiết trưởng lão cũng không thể tính toán ra là chuyện gì?”
Hơi chuyển động ý niệm, tăng nhanh tốc độ hấp thu, thân xác của hai người chỉ còn một bộ y phục bị hai xúc tu xỏ xuyên.
Lão cho ba đồng xu vào mai rùa và lắc nhẹ vài cái rồi đổ ba đồng xu ra bàn, hơi bấm ngón tay và nhìn ba đồng xu, trên mặt lão giả hiện vẻ hoảng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở đâu đó trên một ngọn núi, nơi đây mây trắng lượn lờ, xung quanh có vô số chim hạc bay quanh.
Khương Minh Tiết chưa nói hết lời, Khương Bố đã bay đi mất.
Trong thành Trường An, khi mọi người phát hiện vòng tròn lan rộng ra, tất cả cuống cuồng bỏ thành chạy trốn, nhưng lúc này đã trễ, vòng tròn hoàn toàn bao phủ cả thành Trường An vào bên trong.
Răng trong mồm cũng bể gãy, cùng thứ màu đen chui xuống cổ họng, mắt hai người hiện đầy tia máu vì thống khổ.
“Mau nhìn! Thật lớn bốn cột sáng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Từ hơn hai năm trước, không hiểu chuyện gì xảy ra? Thiên cơ như bị một tầng mây bao phủ, ngay cả ta dùng tất cả biện pháp cũng không thể đoán ra nguyên nhân!” Lão giả nói khẽ.
Người thừa kế chức gia chủ tương lai của Khương gia, nếu không phải ý của phụ thân bảo hắn xuống đây rèn luyện, nhưng thực chất là đi mò cá, chờ đến trăm năm, khi đó tự khắc sẽ có người xuống đón hắn lên Thượng Giới.
Còn về vấn đề đan dược, ảnh hưởng một chút cũng không là vấn đề gì, hạ vị diện như vậy Khương gia còn sở hữu hai nơi, nhưng dù thế, hắn cũng không thích có phiền phức.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.