Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Ban Thưởng
“Thâm Uyên từ đây sẽ áp dụng phương thức cuối năm tổng kết thành quả của từng người, năm mươi người cống hiến cao nhất sẽ được chính tay ta ban thưởng nâng cao công lực!”
Tất cả quân Thâm Uyên hai mắt lửa nóng nhìn thân ảnh Long Ngạo Thiên, thề phải là một trong năm mươi người đó.
Không chỉ Trần Ôn, nhiều người khác cũng có suy nghĩ tương tự.
Khương gia khắp nơi là tiếng kêu la hốt hoảng của chúng đệ tử, cả Khương gia loạn thành một bầy.
Long Ngạo Thiên phất tay, hơn sáu ngàn người hiểu ý, tất cả cung kính chào hắn rồi từng người biến mất, tiếp tục công việc của mình.
Long Ngạo Thiên hô to, âm thanh như quanh quẩn bên tai từng người.
Đọc đến cái tên cuối, hắn nhìn hơn năm mươi người trước mặt, giơ hai bàn tay lên, Long Ngạo Thiên xem xét hệ thống không gian, hơn năm mươi viên Hắc Tinh Đan biến mất, từ hai bàn tay hắn từng luồng khói đen bay vào năm mươi người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Ôn phía dưới còn đang sững sờ thì bị Trần Bá nói nhỏ: “Phụ thân, còn chần chờ gì nữa? Chủ thượng gọi ngài!”
Tổng thể thực lực của Thâm Uyên bây giờ đã đủ quét ngang bất kì thế lực nào trên Thiên Thần đại lục.
Người nói chính là người canh giữ hồn đăng, hắn một đường hốt hoảng chạy nhanh đến đây, quỳ gối trước Khương Chính Thuần.
“B... Bẩm gia chủ, tiểu nhân có việc gấp cần nói!”
Hắn muốn kẻ đã g·i·ế·t con hắn suốt đời phải trải qua thống khổ.
Còn lão già bên cạnh là đại trưởng lão của Khương gia, Khương Mạc Văn.
Khi hai người bước vào và thấy y hệt như tên vừa rồi nói, khuôn mặt đang bình tĩnh của Khương Chính Thuần biến hoảng sợ, hắn hút ngọn hồn đăng vào lòng bàn tay kiểm tra.
Bây giờ thật tốt, không ai vui vẻ hơn lão khi biết tin Khương Bố bị g·i·ế·t, mà người g·i·ế·t hắn là ai lão chả quan tâm, điều lão quan tâm là tại Khương gia, đã không còn ai có thể ngăn cản nữ nhi của mình.
Long Ngạo Thiên không dừng lại tại đó, từng cái tên bị hắn đọc lên ra khỏi hàng.
Nhất là hơn năm ngàn người hải tặc vừa gia nhập không lâu, bọn hắn chỉ cho là năm mươi người phía trước gia nhập Thâm uyên trước bọn hắn, nếu không trong số đó cũng sẽ có thân ảnh bọn hắn trên đó nhận thưởng.
Tại Khương gia, Khương Bố được cho là thiên tài, người có cơ hội vấn đỉnh Thiên Tiên từ xưa đến nay của Khương gia, người ủng hộ hắn rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
. . . .
Trong đại điện, bầu không khí đè nén, trầm trọng.
Qua khoảng chừng mười giây, Long Ngạo Thiên thu hai tay lại, hắn nhìn hơn năm mươi người trước mặt nở nụ cười hài lòng, tu vi cả đám tăng lên không đồng đều, có người đột phá Đại Tông Sư, người thì đột phá Tông Sư,... (đọc tại Qidian-VP.com)
Đâu đó tại Tiên Giới.
Long Ngạo Thiên đứng trên cao nhìn xuống bên dưới, bên dưới là Phượng La tám người.
Trong mắt Khương Chính Thuần toàn là sát khí, một thân khí thế hoàn toàn không kiêng dè bộc phát ra.
“Gia chủ việc lớn không tốt, thiếu... Thiếu chủ hồn đăng đã tắt!”
“Trần Ôn!”
Nhớ khi xưa hắn Trần Ôn đã từng là cao thủ mạnh nhất trừ Long Ngạo Thiên, còn giờ đã ngoài hạng mười.
Long Ngạo Thiên bên trên mặc kệ suy nghĩ trong lòng đám người, hắn nói: “Trải qua nhiều ngày đại chiến, quân đội Thâm Uyên kẻ c·h·ế·t thì c·h·ế·t, kẻ sống càng trở nên mạnh hơn, những người còn sống sót bây giờ là tinh anh của Thâm Uyên!”
“Ngươi không thấy ta đang bận nói chuyện với đại trưởng lão hay sao mà hô to gọi nhỏ!”
Trong một căn phòng, khắp nơi đặt hồn đăng, được chia ra thành nhiều tầng, lúc này đang có một người như thường lệ vào đây kiểm tra hồn đăng.
“Trần Bá, Tiêu Thủy, Hàn Pha, La Phóng,...”
Thượng Giới!
“Hừ! Con trai ta nay c·h·ế·t không biết do ai gây ra? Ngươi bảo ta làm sao bình tĩnh?”
Trần Ôn phía sau tám người nhìn mà thở dài, trong lòng bùi ngùi không thôi, thế lực của tám người, trong đó cũng bao gồm người của Hắc Lang trại khi xưa.
Long Ngạo Thiên nhìn qua toàn trường, hắn rất hài lòng với màn thuyết phục của bản thân.
Hai người đang trò chuyện vui vẻ thì bị tiếng nói hốt hoảng làm ngưng lại.
Từ khi vào Thâm Uyên, khái niệm lấy thực lực vi tôn càng trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, khi mà kẻ mạnh có quyền nắm nhiều lợi ích hơn trong tay, kẻ mạnh sẽ ngày càng mạnh hơn, còn kẻ yếu chỉ có bị sai khiến.
Ánh mắt hắn lướt từ tầng thấp lên cao, khi nhìn tới hai bấc đèn bị dập tắt, hắn tưởng mình hoa mắt lấy tay hơi dụi và nhìn lại, đến khi hoàn toàn xác nhận hai ngọn hồn đèn đã tắt. Người này kinh hãi chạy ngay tới phòng của gia chủ.
Phượng La, Phượng Niên, Phượng Xuyên, Phượng Mân, Phượng Liêm, Phượng Cao, Phượng Sa, Phượng Hy.
“Vì khích lệ tinh thần của những ai có công, ta gọi tên ai, người đó bước ra khỏi hàng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Chính Thuần nói xong, một người đi đầu, phía sau là đại trưởng lão.
Khí thế kinh khủng từ người Khương Chính Thuần bộc phát, làm cả bầu trời Khương gia như xảy ra tận thế, khắp nơi hỏa cầu rớt xuống mặt đất, nhiều đệ tử không kịp né tránh c·h·ế·t ngay tại chỗ.
Chương 82: Ban Thưởng
“Tê! Đây là hỏa cầu thuật, thật to, tất cả mau trốn!”
Đại trưởng lão thấy gia chủ tức giận, hắn vội khuyên Khương Chính Thuần.
Tám người liếc nhìn nhau, bọn họ có thể xem hiểu suy nghĩ của từng người, tất cả giờ phút này đều có chung mục tiêu, đó là phải nỗ lực hơn để nắm vững vị trí hiện tại.
Đã từng nhiều lần, Khương Mạc Văn không kìm được muốn ra tay g·i·ế·t c·h·ế·t Khương Bố, nhưng nghĩ đến tu vi đáng sợ của Khương Chính Thuần, lão lại ép d·ụ·c vọng này xuống không ra tay.
Đại trưởng lão hơi híp mắt nhìn Khương Chính Thuần, khóe miệng có nụ cười hơi câu lên không bị phát hiện.
Bên dưới, tám người Phượng La bình tĩnh xem hết, dù vẻ ngoài tất cả không biểu hiện gì, nhưng bên trong thầm thở phào một hơi, không ai tu vi vượt qua bọn họ.
“Gia chủ, bình tĩnh lại!”
“Chuyện gì xảy ra? Là địch tấn công sao?”
Thâm Uyên!
“Cái gì? Sao lại có chuyện đó được? Nó không phải đang ở hạ giới sao, làm sao lại có chuyện gì được? Ngươi mau cùng ta tới kiểm tra!”
Dưới trướng tám người tự hình thành tám phe phái riêng, ngay cả tám người cũng hơi có xu thế tự tách riêng ra tranh giành thế lực.
Chỉ có cho thấy lợi ích, đám này đồ tể mới càng ra sức tạo sát lục, sát lục càng nhiều, hắn sẽ càng mạnh.
Khương Mạc Văn thầm nghĩ trong lòng.
Long Ngạo Thiên hô lên cái tên đầu tiên.
Trần Bá và vài chục người khác có thể cảm nhận được xung quanh ánh mắt lửa nóng nhìn tới, tất cả ưỡn ngực thẳng lưng, hai tay chắp sau lưng.
Dù không thể chấp nhận nhưng sự thật đã rành rành trước mặt, hắn không tin không được, một cơn tức giận bộc phát làm Khương Chính Thuần như bị điên gầm thét. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Việc này con cần ngươi nói sao! Đến khi tìm ra kẻ đó là ai? Đích thân ta sẽ rút hồn hỏa của hắn, ngày đêm dày vò, mãi không được siêu sinh!”
Trong một căn phòng, đang có một người trung niên ngồi nói cười cười với lão già bên cạnh, hắn chính là gia chủ của Khương gia, Khương Chính Thuần.
Cố không cười ra tiếng, Khương Mạc Văn khuôn mặt buồn bã nói: “Gia chủ, việc trước mắt là ổn định lại Khương gia và tìm ra hung thủ đã sát hại thiếu chủ, báo thù cho hắn!”
Tám người đứng đằng trước nhất, bây giờ trong Thâm Uyên, thân phận tám người là cao quý nhất dưới Long Ngạo Thiên và các vị chủ mẫu.
“Là ai? Ai đã hại con ta...!”
Khương Chính Thuần khắp mặt là vẻ không vui.
Còn con gái của Khương Mạc Văn dù ưu tú nhưng vẫn hơi kém Khương Bố, tu vi chỉ là Luyện Hư Hợp Đạo đỉnh phong.
“Nhanh trốn a!”
Nghe tiếng Trần Bá, Trần Ôn mới phục hồi lại tinh thần bước lên trước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.