Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bất Diệt Kinh
Unknown
Chương 113: Vào Tiên Môn, Khảo Hạch.
Mấy ngày sau đám người lúc hiện thân đã là dưới núi của Tiên Môn, nơi này địa phương đúng là bảo địa nhân gian, linh khí hội tụ dày đặc bao phủ cả địa phương Thánh Tiên Môn, Trương Phàm vừa nhìn qua một cái liền biết được phía dưới chân núi này liền có mấy lớp tụ linh trận đè ép lẫn nhau.
"Không hỗ danh là Đệ Nhất Tiên Môn Đông Vực, dựa vào cái này đại trận thì Thái Huyền Tiên Môn quả thật không thể nào so sánh được".
Diệp Lam than thở, nếu như liên tục ở nơi này địa phương tu luyện thì không phải tu vi sẽ nhanh chóng tăng lên như gió.
Quang Minh vô cùng đắc ý nhìn về vẻ mặt của mọi người, giờ khắc này tuy là Nhiễm Linh cùng với Trương Phàm trong mắt vẫn là hững hờ như thường nhưng mà hai người này là cái gì cấp bật hắn biết rất rõ, nhưng nhưng tên tiểu tử còn lại đều lộ ra ánh mắt như mới ra đời khiến cho hắn vô cùng tự hào.
"Đừng nói nhảm nữa, mau đi vào".
Trương Phàm bất giác nhìn sơ qua trận pháp nơi này sau đó cũng không để ý đến, loại trận pháp này quá cổ xưa đã để lại từng vết hỏng không thể chữa trị, có lẽ do như vậy khiến cho những cường giả trong Tiên Môn lấy kiến thức thô thiển của mình muốn bổ xung vào đó chỗ thiếu hụt, điều này khiến cho những trận pháp khó lòng cộng minh mà lại sinh ra rạn nứt.
Quang Minh cười có chút xấu hổ, hắn rất muốn nói đây là trước cửa nhà mình ngươi coi chừng một chút, nhưng mà bức ép Trương Phàm D·â·m uy nên cũng chỉ phải cắn răng làm theo.
Sau khi trận pháp mở ra thì cảnh vật bên trong đúng là làm hắn kinh ngạc, thứ đập vào mắt bọn hắn đầu tiên là chín cái đỉnh sơn rộng lớn cao lớn đến mức đụng đến từng hàng mây trên bầu trời, linh khí nơi đây còn dày đặc hơn ở dưới núi rất nhiều, nhưng mà ở dưới cửu sơn là nơi ở của tạp dịch đệ tử nhưng cũng là nồng nàng lấy dược thảo, to lớn tiên môn tài nguyên cùng với cảnh vật đúng là khiến người ta nhìn vào cũng đỏ mắt.
"Vào Tiên Môn phải cẩn trọng, nghe rõ chưa".
Trương Phàm cẩn trọng dặn dò mấy vị đệ tử một chút, hắn định sau khi vào Tiên Môn ổn định chỗ đứng cho mình mới lo chuyện tiếp theo, nhưng mà nếu trong lúc này bị người ta bắt được thóp của mình thì rất phiền phức.
Diệp Lam cúi đầu lộ ra đã hiểu được, hắn biết sư tôn mình tính cách cho nên cũng không dám để vị này phải vì bọn hắn lo lắng, nhỡ may vị này sát thần lại g·iết một hai tên trưởng lão thì bọn hắn sợ rằng sẽ rơi vào cảnh ngộ b·ị t·ruy s·át khắp nơi.
Nhiễm Linh suy nghĩ một chút cũng khẽ cúi đầu, sau chuyện Trương Phàm chuyền cho nàng pháp trận cơ bản nhất kia thì vị này Cơ gia tiểu thư cũng dường như lấy một cái ánh mắt khác nhìn hắn, không còn có ánh mắt sợ hãi như trước mà thay vào đó là thái độ tôn kính rất nhiều.
Sau một thời gian di chuyển cả ba đều bước vào một nơi động phủ, nơi đây không thuộc bất cứ ngọn núi nào chỉ vì đây là nơi của Chủ Tọa, cũng là địa phương cho Thánh Chủ cùng với Phó Thánh Chủ hai mạch tồn tại, mà Quang Minh là thuộc về Phó mạch.
Khi bước vào nơi đây, với tâm tính cẩn trọng của Trương Phàm thì đầu tiên đã phát giác ra có thần thức bao phủ xuống đây thăm dò bọn hắn, đám kia tu sĩ đều đạt cấp độ Kết Đan cho nên hắn nhìn qua là biết ngay.
Nhiễm Linh ánh mắt băng lạnh cũng không có kiềm chế gì mà quan xác ngược lại đám người này, trong thần thức của nàng lộ ra một chút hàn man sắc bén bùng nổ ra ngoài.
Từng tiếng kêu rên lộ ra cảm giác vô cùng đau đớn, trong một giây này Nhiễm Linh đã thể hiển thị ra thực lực cường đại của mình khi đã đàn áp cho đám này một mạch tâm thần có chút sợ hãi, nhưng lúc này lại có một cổ thần thức trực tiếp giáng xuống muốn cắt đứt Nhiễm Linh.
"Hừ, không biết sống c·hết!".
Trương Phàm ánh mắt lộ ra lạnh lẽo, hắn chỉ nhẹ nhàng hừ lạnh một tiếng, hư không nổ vang trời, vô số vách nứt hiển hiện ra bên ngoài tạo nên sấm sét giữa hư vô, mà cái thần thức mới buông xuống kia lại giống như một viên đá đập vào tấm sắt ba mét vậy, chỉ nghe một tiếng 'boong' rồi im lặng mà dừng.
"Giả Anh tu sĩ".
Trong hư không một tiếng thở dài vô cùng già nua, chỉ dựa vào một điểm giao tranh ngắn ngủi hắn liền phát giác ra thiếu niên tóc trắng kia đáng sợ vô cùng, cái gọi là giả anh là khi phá đan thành anh, cảnh giới đột phá thất bại nhưng tính mạng vẫn còn được đảm bảo cho nên chiến lực tăng mạnh, tuy là Giả Anh không đạt được chiến lực chân chính của Nguyên Anh nhưng mà đối với Kết Đan cảnh thì cũng mạnh hơn nhiều lắm.
Trương Phàm cùng đám người im lặng mà bước vào động phủ, đối với hắn bị đám này lão già gần hết tuổi thọ ra oai phủ đầu thật là chuyện buồn cười, thậm chí nếu như Nhiễm Linh thật sự giao chiến thì cũng chưa biết mèo nào cắn miêu nào, dù sao nàng cũng không phải so người khác thần thức mạnh hay không, Nhiễm Linh chiến lực chủ yếu vẫn là trong giao chiến bày ra Cổ Hoàng Kinh, dựa vào cái này một điểm thì đừng nói đám này Kết Đan Chân Nhân khí huyết gần như hao hết, có là chân chính Kết Đan Đỉnh Phong thì Nhiễm Linh cũng chưa sợ qua, như lần trước nàng có thể đối đầu với bốn tên Kết Đan không phân thắng bại vậy.
"Ngài kiềm chế một chút".
Quang Minh nhắc nhở hắn phải khiêm tốn một chút, Diệp Lam trong lòng hiện lên có chút kỳ lạ nhìn lấy sư tôn mình, Sư Tôn dặn dò ta khiêm tốn đâu, thì ra cái này khiêm tốn trong miệng hắn lại là gặp yếu thì đánh, gặp mạnh thì rút lui, cái này mới gọi là khiêm tốn đó nha.
Bích Thủy bên cạnh cũng nuốt một ngụm nước miếng, trong lòng liên tục suy nghĩ đạo lữ của sư tôn đúng là quá bá đạo, chắc là do tính cách này mới khiến làm cho Sư Tôn mình ưa thích chăng.
Vừa vào động phủ, nơi đây cũng chính là chỗ trọng yếu để cho những thiên tài quan trọng kiểm chắc, mà mức độ cao nhất chính là đạt đến Nguyên Anh Cảnh.
"Nơi này là địa phương kiểm tra tu vi cùng với độ phù hợp của linh căn, mà là cấp bật cao nhất của Tiên Môn ta".
Quang Minh nói xong rồi hướng đến một tảng đá được khắc vô số đạo văn bên trên, hắn tiếp tục nói.
"Đây chính là kiểm tra thạch, có thể tìm ra tu vi chính xác dù cho là có bí pháp che giấu cao thâm đến đâu cũng không thể nào ẩn giấu được tu vi".
"Đừng nhìn đây chỉ là một viên ngọc, ta nói rất rõ đây là một vị Thái Thượng Trưởng Lão bày ra pháp trận ghi khắc vào trong, mà trận pháp này có thể kiểm tra ra rõ ràng linh căn của mỗi người, không thể nào bỏ lỡ bất kỳ thiên tài nào".
Quang Minh đi qua đi lại giảng giải các bảo bối ở nơi đây, rất là rõ ràng các nơi đây đều cài vào pháp trận cấp bật thái thượng, điều này có thể nói đến căn cơ của Thánh Tiên Môn quá cường đại, có một vị Pháp Trận Thái Thượng Trưởng Lão trấn giữ khiến cho người ta đỏ mắt.
Diệp Lam nhìn về phía hướng kia miếng ngọc khảo hạch Linh Căn, trong lòng hắn có nhớ lại trước kia, lúc trước Linh Căn của hắn chỉ có Thú Linh Căn mà thôi nhưng lại bị sư tôn hắn tăng lên thành địa linh căn cho nên mới dễ dàng lấy được tài nguyên cao cấp nhất của đệ tử để tu luyện mấy năm.
"Lần này ngài khảo hạch bên trên đã biết, chỉ cần ngài thành công đạt đủ yêu cầu liền có thể được phong làm trưởng lão".
"Tốt".
Trương Phàm vẻ mặt như thường tiến đến cái đầu tiên là kiểm tra tu vi, hắn cũng không tin là bản thân không tu bất kỳ cảnh giới gì liền sẽ là có kết quả, dù là pháp bảo trận pháp này là do Thần Thông tu sĩ bày ra.
Khi bàn tay hắn đưa lên đặt lên tảng đá lớn, ngay lập tức đạo văn tự động vận hành, kinh văn trực tiếp bộc phát ra từng đợt hào quang rực rỡ, chỉ thấy lúc này cả tảng đá phát lên ánh sáng kỳ dị, bên trên kinh văn bộc phát ra phát lên âm thanh đại đạo cực kỳ thanh dịu như muốn tưới rửa tâm thần người khác.
"Ta muốn xem thử kiểm tra ra là tu vi thế nào".
'Oanh!'.
Kinh khủng sức mạnh phát tán ra khỏi cơ thể của Trương Phàm, trên người hắn bộc phát ra linh khí kinh khủng nổ tung ra trên hư không, lực lượng thần thức cũng là không hề có chút nào che giấu mà nở rộ ra như một đóa hoa rực rỡ giữa bóng đêm.