Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 114: Khảo Hạch (2).

Chương 114: Khảo Hạch (2).


Giờ phút này bên trong động phủ khảo hạch đã phát sinh ra kinh thiên động địa chấn động, khủng bố sức mạnh bùng nổ ra bên ngoài tạo ra oanh minh chấn động đủ để xé rách màn đêm, đâm nát mặt trời ở trên cao.

Lúc này Trương Phàm thật sự muốn chửi mẹ nó, trong một thoáng chóc khi đặt tay lên tảng đá này thì hắn liền có thể phát giác ra, mẹ nó đây đâu phải cái gì Thần Thông Trận Pháp, tảng đá kiểm tra này rất rõ ràng đó chính là thượng cổ đại trận đủ để tìm kiếm ra tu sĩ cấp bất Hóa Thần đó nha, điều hắn nghĩ ra hiện giờ là chính mình là bị hố.

Hóa Thần là cái gì cấp bật, là thứ có thể nhìn xuyên bản nguyên, cấp bật này sớm đã không thể gọi là tu sĩ bình thường nữa rồi, chỉ vì đó là lúc cảm nhận được thiên kiếp đáng sợ nhất, mà dựa vào lực lượng Pháp Trận Thượng Cổ ngay cả loại này cổ lão tồn tại đều có thể nhìn xuyên qua chứ huống chi là hắn nho nhỏ Đốt Đăng Cảnh.

Lúc này Kiểm Tra Thạch đang lộ ra đạo văn thần bí đến nổi rực rỡ lên hào quang màu vàng óng, bên trên huyết khí phun trào kinh khủng phóng thẳng lên thiên không đâm xuyên cả động phủ, kinh khủng nhục thân chấn động một cái đã lộ ra đã vượt qua mức độ tu sĩ Kết Đan có thể sở hữu.

Bên trong hang động lại có vài tên đang giấu trong hư không đột ngột xuất hiện, bọn người này trong mắt đều hiện lên trợn tròn lên trong đầu bọn họ đều tràn lên sóng động vô cùng, nhất là tên cảnh giới lúc này thần thức mạnh hơn Nhiễm Linh kia sắc mặt tràn ngập nghiêm trọng.

"Người này nhục thân sợ rằng đã vô hạn đến gần Nguyên Anh".

Lúc này Kiểm Tra Thạch cũng càng lúc càng bành trướng, đạo văn tràn ngập ra ánh sáng lạnh phát ra linh hồn lực cực kỳ kinh khủng quét qua Trương Phàm một cái muốn cho hắn thật sự bộc lộ ra.

Trương Phàm ánh mắt lạnh lùng đột nhiên mỉm cười, nụ cười này rất là yêu dị khiến cho người ta phải rợn người.

"Ta cũng không tin, cái này phá trận có thật sự bày ra pháp của ta".

Hắn hừ lạnh một cái, cũng từ bỏ né tránh lấy ánh sáng của tảng đá phát ra, trên người hắn trực tiếp phát ra ánh sáng lạnh, trên tiên đài vị kia tiên vương niệm lên chân kinh dường như là đang kêu gọi lên tên ai đó, linh hồn hắn phát tán ra bùng phát ra cực kỳ mạnh mẽ, thần thức bùng nổ ra ngoài ở đây bất kỳ tu sĩ nào cũng đều khó mà chịu nổi.

Lúc này ánh sáng của Tảng Đá cùng với Trương Phàm thần thức đố trội lẫn nhau, hư không oanh tạo thành vết nứt vòng xoáy, mà đây chính là hố đen.

"Linh hồn hắn sắp thế biến rồi, đây chính là tu sĩ cấp bật đứng đầu Kết Đan".

"Chiến lực của hắn đã là Giả Anh, đều tính là lão quái ở trong cấp bật".

Mấy vị chấn giữ nơi đây ánh mắt hiện lên sợ hãi.

Trương Phàm nhân lúc này cười lạnh thu lại tay mình, cố gắng trấn áp lại cơ thể mình dư ba sức mạnh đang nổ tung trong cơ thể, chỉ cần một lúc sau đều yên tĩnh trở lại.

"Có cần hay không ta thử linh căn của mình".

Quang Minh cùng với mấy vị xuất hiện ở đây sau khi nghe hắn nói xong thì nhìn xung quanh động phủ, khi thấy được cả động phủ đều gần như là đổ nát hoàn toàn thì khóe miệng bọn hắn có chút vặn vẹo, muốn nói lại thôi.

Cũng may là bọn hắn không đáp ứng Trương Phàm, nếu như biết được kết quả khi kiểm tra thì mọi người sợ rằng sẽ kh·iếp sợ, cả năm cái linh căn đều đạt thiên cấp thì ngươi xem có hay không kh·iếp sợ, Trương Phàm cũng không sợ người ta c·ướp đoạt linh căn của hắn chỉ vì trong người hắn đã sớm dung hợp lấy cơ thể, vốn dĩ không thể nào c·ướp đoạt được, trừ khi là muốn hoàn toàn phá hủy thứ không thể đạt được.

"Ngài thực lực này đã đủ tư cách trở thành Trưởng Lão nội môn của Thánh Tiên Môn".

Tiên môn gồm có gần hai trăm vị trưởng lão đều đạt cảnh giới Kết Đan, nhưng mà chỉ có ba mươi người đạt đến Kết Đan Đỉnh Phong được làm trưởng lão nội môn, trong đó có chín người được nắm giữ toàn quyền quyết định các đệ tử khác trong phái, chín người này là những tu sĩ nắm giữ chín ngọn núi thần sơn.

Trương Phàm tuy là được xếp hiện giờ là tu vi mạnh nhất trong nhóm tu sĩ nhưng mà không ai có thể nghĩ hắn lại muốn mở ra sơn thứ mười, dù sao thì thế lực của chín vị trưởng lão kia đã thẩm thấu dường như là toàn Tiên Môn rồi, bây giờ Trương Phàm mở ra Sơn thứ mười là chạm vào lợi ích của bọn họ, mà một chạm này dù là hắn có là Giả Anh chiến lực thì cũng chỉ sợ rằng không thể chóng đỡ được ba mươi vị Kết Đan Đỉnh Phong.

Thật ra thì hắn sau khi nghe xong tình thế bên trong cũng có chút e dè, nếu nói hắn chỉ cần đối phó với chín tên thì có thể dễ dàng trấn áp, nhưng mà nếu là ba mươi tu sĩ Kết Đan Đỉnh Phong cùng ra tay thì sợ rằng sẽ mở ra một trận máu chảy thành sông quyết chiến mới có thể răng đe được, nếu như vậy thì sẽ đắc tội với cái này Tiên Môn.

Trương Phàm trong mắt liên tục dị động, đầu óc hắn đang suy nghĩ ra cách cũng tạm gác lại một bên, hắn bây giờ ước muốn tuy là khó khăn nhưng không phải là không thể làm được, trước hết đem Đạp Thiên Cửu Bộ nhập môn tình thế sẽ thuận lợi hơn nhiều, thậm chí chỉ cần thêm một ít pháp bảo phòng ngự cùng với hỗ trợ pháp lực hắn không bị tiêu hao hết trong chiến đấu, thì với chiến lực của hắn đánh ngã ba mươi người cũng là chuyện có thể làm được.

"Diệp Lam, ngươi hãy đo kiếm tâm cảnh giới của ngươi như nào đi".

Trương Phàm phân phó nói, thể tu, kiếm tu, linh trận sư, hay bất kỳ loại nào dị sĩ đều có cấp bật riêng của nó, Diệp Lam thiên phú chỉ nghiêng về Kiếm Đạo lại chủ tu Kiếm Tu sát phạt cho nên chiến lực cường hãn vô song, hắn tu vi tuy là có quan trọng nhưng mà cảnh giới kiếm đạo nếu không thành thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến căn cơ, lại khiến cho kiếm tâm thục lùi thì dù cho là cảnh giới Kết Đan cũng khó lòng nào chiến thắng được tu sĩ Trúc Cơ, sự thục lùi về chủ tu liền có thể kéo xuống chiến lực một cách vô hạn đạo.

Diệp Lam tự tin bước ra đi về phía một cây kiếm đang được khối linh thạch cực lớn bao bọc, đây chỉ đơn giản là một thanh kiếm thôi không hề chứa bất kỳ đạo nào trận pháp bên trong.

"Thanh Kiếm này sợ rằng trước kia là của một vị đại năng kiếm thuật tinh thông, ý cảnh trong kiếm phát ra cho dù là người không tu kiếm cũng cảm nhận được một hai phần bên trong".

Nhiễm Linh ngưng trọng nói, vị kia đại năng dù là ở Nam Thiên thì đều có thể xếp hạng cường giả, dù sao so về kiếm đạo thì cũng khó cái nào có thể để lại kiếm ý vết tích, nhất là thanh kiếm nhìn qua đã có nét mòn mỏi của thời gian để lại.

"Tiên Tử đúng là nhìn đúng rồi, thanh kiếm này chính là của một tôn cường đại nữ kiếm tu xuất hiện trước kia để lại, tiếc là vị kia nữ kiếm tiên bị mấy tên Ma Linh Tộc Đại Thần Thông cho vay g·iết, nàng chỉ để lại một kiếm trên thế gian cho thế gian cảm nhận".

Một tên trưởng lão vừa xuất hiện mà nói, hắn là một cái lão đầu khí huyết đã khô hạn đại thọ sắp đến, trước kia tận mắt hắn thấy được vị kia kiếm tiên phong hoa tuyệt đại vung ra một kiếm sau đó t·ử t·rận, vì vậy tâm thần hắn không thể quên đến giờ thân ảnh kia là cỡ nào cô quạnh.

Kiếm tu được chia ra làm kiếm khí, kiếm quang, kiếm thế, kiếm ý, kiếm hình, kiếm vạn, người kiếm hợp nhất, vô kiếm thắng hữu kiếm, vô lực thắng hữu lực.

Mà vị kia vung ra một kiếm trở thành kiếm ý phong ấn vào bên trong lưỡi kiếm cho thế nhân cảm ngộ, bây giờ dù là một kiếm tu cảnh giới kiếm vạn cũng chỉ cảm nhận được da lông thôi thì cái kia kiếm tu là cỡ nào kinh khủng thiên phú, ngay cả Trương Phàm khi nhìn vào kiếm ý bên trong để lại cũng đều tâm thần run rẩy.

Diệp Lam đứng trước đó đo kiếm tâm cũng muốn cảm ngộ một chút, nhưng mà tình thế không cho hắn chờ đợi nhiều cho nên cũng đành bỏ qua phần này cơ duyên có sẵn trước mắt, hắn để tay lên thanh kiếm trước sau đó lộ ra kiếm trong bản thân cơ thể.

Ngay lập tức trong người Diệp Lam dường như là có một thanh kiếm đang reo vang trong cơ thể của hắn, một loại sát khí dường như là muốn hóa hình tràn ngập khắp nơi này, nồng đậm đến mức ngay cả linh khí cũng đều đang hòa lẫn bên trong từng mùi máu tươi.

Mấy vị tu sĩ ở đây đều chấn động, trong ánh mắt t·ang t·hương kia ngập tràn ra kh·iếp sợ, trong lòng bọn hắn thao thiên sóng lớn phát lên đánh sập ý trí bọn hắn.

"Trúc cơ cảnh cảm ngộ ra kiếm hình, làm sao có thể".

"Lại có một vị thiếu niên thiên tài xuất hiện hay sao, chủ tu kiếm đạo sát phạt quyết đoán, dựa vào mức sát ý như thế này thì kiếm của hắn đã lộ ra sắc quang rồi".

Mấy vị trưởng lão trong ánh mắt già nua lại lộ ra không thể tin nổi, trước mặt bọn hắn là báu vật trong tương lai đó nha.

Chương 114: Khảo Hạch (2).