Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 136: Giá Lâm (1).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Giá Lâm (1).


Nhân sinh như biển lớn, luôn theo đuổi cái gọi là đại đạo trường sinh.

Mọi sinh linh trên thế gian đều theo đuổi một chữ 'Đạo' khác nhau Đạo tượng trưng cho tính cách khác biệt, rõ ràng nhất đó chính là tu sĩ theo đuổi một Chữ 'Sinh' cùng với một người nắm giữ từ 'Tử' thì hai người chính là kẻ thù sống c·hết.

Đại Đạo sinh linh đều chia khác biệt, thế gian không phân biệt chủng loại mà lại theo một chữ Đạo, một chủng tộc tuy là chung nguồn gốc nhưng lại Đại Đạo ngược chiều thì sau này chắc chắn n·ội c·hiến bên trong tự động hủy diệt.

Đạo Phân tranh càng thêm khủng bố, đó chính là không so sánh tu vi chỉ có tương lai trưởng thành chiến đấu, Đại Đạo hoá thành thực chất mà dùng một loại lực lượng pháp tắc cơ bản dung nhập vào khiến cho xung quanh đều thay đổi để sinh ra một loại kinh thế hãi tục sức mạnh, kinh khủng dư uy đó chỉ có thiên tài khó gặp mới có thể truy tìm.

Mà bên trong bí cảnh nơi này mọi sinh linh đều sắc mặt nghiêm trọng nhìn về phía địa phương kia, kinh khủng uy áp đè nát xung quanh thiên thạch, tinh không cũng đang nứt vỡ, những tinh cầu c·hết kia cũng đang bị loại lực lượng kia cuống theo vào trong.

Đại Đạo v·a c·hạm tạo ra sung kích, dư ba trải dài khắp nơi đây bao phủ lấy không gian tách biệt riêng với mọi người.

Đạo Văn khắc ra thành chữ trên không trung bay múa khắp nơi bên trong địa phương, ánh sáng bên trên lộ ra khiến người khác không thể nhìn thẳng.

Đó là mưa ánh sáng như là sao băng giáng thế rơi thẳng xuống tinh không, từng vệt ánh sáng kia chính là kiếm khí đang tự do bay múa trên bầu trời, sức mạnh vô biên cùng khủng bố khi chúng ở cùng một chỗ đó là kinh thế hãi tục lực lượng như không thể bị ngăn cản.

Bên kia ma khí dâng lên thẳng tinh không, sát khí ngập trời dồn dập u hoả, có một người đứng ở đó xung quanh lớp màn là ma khí thẳng bức trời cao, trăm tỷ giọt máu cuống trên tinh không thể hiện ý trí ác độc, bởi vì đạo của hắn chính là g·iết chóc, bởi vì dị tượng của tên này chính là sát khí cùng với oán nghiệp của những kẻ hắn từng g·iết.

Tinh không phía trên có tiếng oán linh kêu la dãy giụa, âm thanh gào thét của ác quỷ nổi lên khiến cho người nghe da đầu tê dại, ánh mắt run rẩy nhìn về phía bóng người phía trước, ma âm vẫn đang vang vọng bên tai từng thanh âm đáng sợ khiến cho người ta tâm thần lạc vào một loại trạng thái mê mẩn.

Diệp Lâm đứng đó khí tức đại đạo nổi lên, hắn kiếm trong tay đã liên tục run rẩy bởi vì hưng phấn tột độ, phía sau thiếu niên là cảnh tượng vạn kiếm cùng múa tranh phong với nhau ai g·iết được nhiều tà ma hơn, sức mạnh kiếm khí bùng nổ đánh nát vòm trời tinh không để lộ ra một thanh khổng lồ cự kiếm, nó nhắm thẳng vào bên trong, khí thế bên trên khoá chặt lấy người lãnh quân của Tà Linh Tộc.

Lúc này Diệp Lam mới mở miệng nói ra, thanh âm của hắn giống như là tiếng kiếm reo vô cùng sắc bén.

"Kẻ được tử khí sinh ra, oán niệm nhân gian đấp nặng thành linh hồn thì sau này không thể tiến xa hơn".

Lời nói của hắn rất nhỏ nhẹ như là đã tường thuật một điều hiển nhiên vậy, đây là tự tin của hắn khi đối diện với người kia mà không sợ hãi.

"Bọn ta tuy là không thể đạt được hoàn chỉnh trong con đường thành đạo này, nhưng như vậy thì đã có sao? Chỉ cần một ngày có được đầy đủ lực lượng thì có thể đoạt xá kiếp trước, như vậy liền có thể hoàn thiện đạo của bản thân rồi".

Lời nói của Tà Linh rất điên cuồng, trong lời nói lại bất giác hiển hiện ra một loại sát cơ mảnh liệt thẩm thấu thế gian, ô nhiễm vạn vật.

Tà Linh tộc có một chỗ đặc thù, đó chính là kế thừa đạo đầu nguồn của tu sĩ đã sinh ra hắn, bởi vì vậy Tiên Thiên tộc này thiếu sót chưa hoàn thiện chính mình, điều này khiến cho tính cách bọn hắn có phần vặn vẹo theo một hướng tối tâm, nhưng khi bọn hắn đạt được tu vi cao hơn tồn tại trong miệng bọn chúng cái gọi là kiếp trước, đến lúc đó thì lấy nguồn là Đại Đạo dẫn đầu để ngược dòng mà tìm hiểu đến những phần chưa hoàn thiện của bản thân, đến lúc đó bọn hắn mới thật sự đạo thành.

"Cũng là đáng tiếc là đến lúc đó ta vẫn sẽ chính tay chém ngươi một lần nữa".

Diệp Lam bình thản lên tiếng, ánh sáng trong đôi mắt là tự tin như thế, tựa như là một thanh kiếm ý sắc lạnh đến tận cùng vậy, hắn ánh mắt như là đang bắn ra hai vệt tinh mang dẫn lấy đại đạo của bản thân khiến cho dị tượng thăng hoa đến đỉnh điểm, thanh kiếm trên trời cao cũng đang từ từ hạ xuống.

"Ta có một kiếm, Diệt chính là ma!".

Thanh âm to lớn dẫn theo những sinh linh kia nhìn theo bóng lưng kia đang dầng biến mất bên trong kiếm khí.

Cửu Hổ Đại Sư Huynh tâm thần có chấn động hình như có điều nghĩ ra.

Tiểu Bằng ánh mắt nóng rực nhìn về phía chiến trường nơi này, một cỗ chiến ý như đại hãi mênh mông cuống theo chiều gió đã đẩy chiến lực hắn l·ên đ·ỉnh điểm.

Những thiếu niên đệ tử tuổi trẻ của Tiên Môn đều thần sắc miễn cưỡng cười khổ, có một cái cường giả tuyệt thế như này ở cùng một thời đại với bản thân đó chính là bi ai như thế, lại có thêm một tuyệt thế sinh linh tương lai đè ép bọn hắn một đầu.

Bên phía bên kia chiến tuyến thì sát khí bừng bừng nổi lên, dường như là trên mặt mọi sinh linh đều lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng đầy sự lo lắng, thiếu niên này nếu bây giờ không diệt trừ thì tương lai ắt hẳn gây ra hoạ lớn.

Những lão già lén lúc trốn vào bí cảnh đều hai mắt nở rộ ra sát ý mảnh liệt, ở độ tuổi gần đất xa trời như bọn hắn thì không thể nói là sẽ làm ra việc gì liều mạng, vẫn có thể đánh đổi cả sinh mạng để đổi lại tộc đàn được trừ đi một mối hoạ ngày sau.

Mỗi người ở đây đều có tâm tư riêng, có ngưỡng mộ có đố kỵ, còn có đã ôm bụng phải đồng quy vô tận để tương lai không còn lo lắng, nhưng mà mặt kệ tâm tình gì cũng sẽ không ảnh hưởng đến tên kia Tà Linh Tử tâm tình khó coi đến cực điểm, hắn dựa vào kêu ngạo ra sân muốn lấy đạo của bản thân đối chiến với tên này thiếu niên, muốn khiến cho đối thủ của bản thân đại đạo sụp đổ, hắn muốn chính là tạo dựng lên hình tượng cao lớn của bản thân đến lúc đó ở trong bí cảnh sẽ được người khác đi theo, chỉ cần có như vậy thì tương lai được nhiều người ủng hộ có thể sẽ trở thành đại tướng, hắn không muốn gì khác mà chỉ muốn đè ép tên Tiều Bằng kia một đầu thôi.

Nhưng lúc này không ngờ đến sự kiện đã diễn ra ngay lúc này rồi, phân tranh một thời gian thì cái thứ ngữ mà hắn nghĩ rằng hạ đẳng nhân tộc lại bùng nổ ra Đại Đạo Kiếm Ý trân chính, một tia Kiếm Vạn xuất phát tụ tập lại thanh một thành kiếm vậy mà khiến cho Dị Tượng của bản thân Tà Linh Tử đang gào thét run rẩy, dường như Đạo đang sợ hãi và cảnh giới g·iết chóc đang bị một kiếm này phá huỷ hoàn toàn.

Mặt kệ cho Tà Linh Tử có gào thét tức giận trong tu vi cường hoá cho Đạo của bản thân cũng đã không kịp nữa rồi, Đại Đạo của hắn khi dung nhập vào dị tượng mà chọn cách giao tranh chính là con đường tương lai thì cái gọi là tu vi đã không thể xen vào chính giữa, điều này đã khiến cho Tà Linh Tử điên cuồng đến cực điểm không tiếc bất kỳ giá nào để giữ lại bổn mạng hồn, điều này đã khiến cho bản thân hắn bị tổn hại cực lớn, mắt phải hắn vốn chỉ còn lại một màn u tối lại bất chợt nổi lên từng giọt máu đen tánh tưởi đang từ từ hạ rơi xuống, mắt trái đỏ âu như màu máu cũng đã có huyết lệ chảy ra, điều này càng khiến cho khuôn mặt hắn thêm vặn vẹo khó coi đến cực điểm đều khiến người ta muốn buồn nôn.

Nhưng mà mặt kệ hắn có sử dụng huyết thuật bảo toàn lấy bổn mạng hồn, chỉ muốn có một tia cơ hội giữ lấy Đại Đạo bình an không bị sụp đổ thì trước mặt một tia Kiếm Vạn uy thế kia cũng nhỏ bé không thể chịu nổi, đứng trước uy thế tờ lớn kia cơ thể của cùng với mọi cấm thuật của hắn chỉ có thể dùng hai từ để miêu tả mà thôi.

Yếu ớt!

Tà Linh Tử một ngụm máu lớn từ trong miệng mình nôn ra ngoài, ánh sáng trong đôi mắt lại lộ ra ý trí sống sót cực kỳ mạnh mẽ, mặt kệ cho nhục thân hắn có từng tất bị kiếm khí ảnh hưởng gây vỡ vụn thì lại càng thêm cho hắn điên cuồng muốn sống dâng lên đến cực hạng, hắn không tiết lấy ra bản mệnh pháp bảo của chính bản thân thiêu đốt nó để tế lễ cho Đạo bổ túc, đúc lại những vết rạn nứt trong Dị Tượng bản thân, hắn đang dành lấy từng phút từng giây để được sống sót, trong lúc đó hắn chuyền ra tín hiệu cầu cứu từ xa.

"Bằng Huynh cứu ta".

Tiếng hét thê thảm đầy sự tuyệt vọng vang lên, mọi người ở đây đều đang dùng thần thức tập trung chú ý đến trận chiến nơi này tâm thần đều run động, một vị Trúc Cơ vậy mà bỏ qua cảnh giới dùng Đại Đạo chém ngược một thiên kiêu lãnh quân Đại Tộc lớn, tin tức này nếu chuyền ra phía ngoài biết thì không nghĩ cũng đoán được sẽ khiến cho Đông Vực nổi lên sóng gió thế nào.

Một vị Thiên Kiêu mới quật khởi nghịch thiên so đạo đánh sập cả Đạo Văn của hắn ta, hoàn toàn áp đảo cái gọi là thiên tài một tộc, điều này quá kinh thế hãi tục đủ để bên ngoài kẻ thù phải điên cuồng á·m s·át, nếu đợi Diệp Lam trưởng thành chỉ sợ rằng sẽ trở thành một Phượng Quốc Công Chúa thứ hai.

Tiểu Bằng đang kịch liệt chiến đấu với Đại Sư Huynh vô cùng kịch liệt, nơi đó địa phương gần như là không ai có thể đến gần chỉ vì có đại pháp phát tán, ngay cả Dị Tượng đều đã phát động thay đổi không gian nơi đó, hai người nghe thấy được tiếng cầu cứu của Tà Linh Tử thì đều có phản ứng khác nhau.

Cửu Hổ Tiên Môn Đại Sư Huynh ánh mắt càng thêm lạnh lùng, hắn ra tay càng thêm hung ác ngăn cản Tiểu Bằng tránh thoát, đây chính là cơ hội hiếm có g·iết c·hết Tà Linh Tử hắn không thể xuống sức, dù là hiện giờ có đốt đi sinh mệnh cũng phải ngăn lại đối thủ trước mắt.

Tiểu Bằng thì trong mắt không chút gì che giấu lộ ra vô cùng chán ghét, tuy không ưa cái tên hay làm dáng kia lắm nhưng hắn vẫn muốn thoát đi Đại Sư Huynh giải cứu Tà Linh Tử, nhưng mà điều làm hắn kinh ngạc là tên kia vậy mà điên cuồng đến mức tự thiêu đốt chính mình, Tiểu Bằng cũng không có ngu ngốc mà tiếp tục đối chiến với cái tên điên này hắn muốn thoát thân.

Lúc này Thanh Kiếm trên trời cũng đã bắt đầu hạ xuống diệt trừ vô số kết giới do Tà Linh Tử tạo ra, đến lúc Bản Mạng Pháp Bảo của hắn đều bị một tia kiếm vạn chém nát thì chính là lúc người lãnh quân của Ma Linh Tộc đánh dấu thất bại.

Tà Linh Tử ánh mắt tuyệt vọng nhìn về phía thanh kiếm kia hắn hận chính mình điên rồi, tu vi hắn vốn cao hơn Diệp Lam nhưng lại lựa chọn phương pháp Đạo Tranh, bây giờ dù có hối hận cũng không thể nào thay đổi được tình thế trước mắt.

Nhưng là chính thời phút này dị biến xuất hiện!.

Một Tia Kiếm Vạn kia khi chưa tới gần mi tâm của Tà Linh Tử thì lại có một tiếng hừ lạnh vang lên.

Tiếng hừ lạnh này đều đang bùng nổ khiến cho từng ngôi sao trên trời cao liên tục nổ tung, trong phút chốc này ma khí bùng phát tử khí nồng đậm tràn ngập không gian nơi này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 136: Giá Lâm (1).