Bất Diệt Kinh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 139: Thượng Cổ Pháp Trận, Thôn Thiên Ma Trận.
"Ngu ngốc con hổ".
Diệp Linh chỉ nhẹ nhàn gật đầu một cái, thần sắc của nàng vô cùng bất đắc dĩ.
Thì thầm nói nhỏ xong thì nhìn về phía Nhiễm Linh, mấy tháng này hắn cũng biết được cái này thiếu nữ luôn chú ý đến trận đồ trên tay bản thân, nàng đang thôi diễn lấy điều gì đó.
Có tu sĩ khó hiểu hỏi, lần này bọn hắn thật sự muốn bàng việc.
"Tốt".
Chương 139: Thượng Cổ Pháp Trận, Thôn Thiên Ma Trận.
"Dù cho là có thắng được thì chúng ta Đạo Hữu cũng không thể nào toàn diện đi ra, ít ra cũng phải c·hết mất bảy phần".
Tiểu Bằng đi theo không nói gì nhưng vẫn nhìn theo bóng lưng kia, không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trương Phàm nói như thế đều khiến cho người ở đây trong ánh mắt phát ra ánh sáng, cái cảnh giới kia thật sự là quá kinh khủng, ở cái này cảnh giới đó chính là cấm kỵ, thượng cổ thời kỳ những cái kỷ nguyên trước kia đều có thể tính là chúa tể phương này giới, đủ tư cách đặt lấy tên cho một cái kỷ nguyên rồi.
Trương Phàm nói xong sau đó lại tiếp tục đi về phía trước, tinh không ba động mảnh liệt tạo ra sức ép kinh khủng đến đám người, mọi người từng bước đi ra vô cùng khổ cực nhưng lại cố gắng không lùi bước đi theo.
"Bên kia ngoại tộc cũng có ước định rồi, giờ phải làm sao đây".
"Các vị Đạo Hữu cũng nói như vậy rồi thì chúng ta suy nghĩ sau đi, cái vị kia công chúa cũng đang ở trong bí cảnh này".
Mạc Trí nổi giận nói, hắn tính cách là như thế thẳng nam muốn thống khoái đánh một trận, hắn tu vi cảnh giới đã là vô hạn Giả Anh cảnh nữa không thể tăng lên, mấy trăm năm sống tạm bợ khiến cho huyết khí hắn càng thêm dâng trào lên cực điểm.
Năm cái bóng người từ trong cơ thể hắn từ từ đi ra cũng chỉ nhìn bản tôn một cái rồi cũng đi về hướng khác nhau, bọn hắn từ từ đi dạo khắp nơi tinh không.
Nhiều người ở đây ổn trọng tính cách nhìn về cái kia yêu tộc thì vô cùng khinh bỉ, con hàng này chính là như vậy tính tình, ngày xưa đột phá thất bại khiến cho hắn có chút nổi điên, dù sao con hàng này tính tình quá là máu c·h·ó vượt qua tâm ma kiếp là có vô hạn khó khăn.
Tiểu Bằng nói ra, hắn huyết khí cuồng mãnh đến đâu nhưng lại ở nơi đây lại bị áp chế mảnh liệt, bây giờ hắn nhục thân bị áp bức từ từ bị xé rách nhưng mà hắn lại cảm thấy càng thêm hưng phấn.
Trương Phàm nói nhỏ chuyền vào tai mỗi người, nhưng mà ở đây chúng người đều có thể biết được hắn là đang nói ai.
Trương Phàm ngồi xếp bằng ở đó, hắn trên tay một tấm trận đồ đang từ từ phát sáng, đó chính là nơi này tinh không địa đồ, cũng chính là những nơi hắn khắc ghi bên trên cổ văn, hắn ngón tay phát ra ánh sáng ngũ sắc chỉ vào bên trên từng địa điểm bên trên bản đồ sau đó có ánh sáng lạnh phát ra.
Lúc trước đại hung thú mang tên Thao Thiết năng lực chính là thôn thiên, người kia nghe đồn là đã có cơ duyên gặp được nó mà còn sống nên mới lấy cái này làm ý tưởng tạo ra pháp của bản thân.
"Nhục thân các ngươi còn quá yếu đuối cần phải rèn luyện thêm".
"Vì vậy người ta gọi hắn là Trận Ma, nhưng ta lại càng thêm muốn gọi hắn là Trận Hoàng".
Trong tinh không yên tĩnh trở lại, sâu bên trong bí cảnh là ưu tĩnh như thế nhưng lại có nhiều bóng người xuất hiện ở đó đi đến từng bước bên trong bóng tối, khuôn mặt mọi người đều là trắng bệt không có chút gì huyết sắc, dường như là đang khổ tu.
Trương Phàm thật sự là phải nói cô nàng này thiên phú về trận pháp còn mạnh hơn cả thiên phú tu tiên, nàng đam mê là hắn có thể nhìn rõ vào trong mắt, về mặt trận pháp hắn nếu không được nhìn qua thượng cổ cuối kỷ nguyên giao tranh thì hắn đúng là không bằng thật. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người ở đây đều đang nói đến cái vị Cơ Gia công chúa kia, mọi người ở đây mặt dù bề ngoài không để tâm đến vị này nhưng mà ai cũng trong lòng biết rõ là dù đụng tới ai cũng không thể làm vị thương thiếu nữ Nhiễm Linh kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thôn Thiên, Thôn Địa, Thôn Sinh Linh hết thảy, đây mới chính gọi là ma trận, thượng cổ tu sĩ trước kia luyện ra trận pháp này khiến cho chúng sinh nơi đó mới phong hào hắn là Trận Ma, lúc đó không kẻ nào phá giải được nên đều bị nấu luyện để cho Trận Ma bổ túc sinh cơ.
Trương Phàm làm cho trong tay mình trận đồ từ từ lơ lửng ở trên không trung, nó từ từ phát ra ánh sáng mảnh liệt từ từ phóng lên lớn, hắn từ từ diễn giải ra trận pháp bên trong bí ẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiếm Phong trưởng lão cũng nói như vậy, lời nói của lão rất là có tiếng nói, dù sao thì lão chính là một vị Kiếm Tu kiếm đạo trong quá trình thăng hoa đến điểm rồi, có thể nói chỉ cần thêm vài năm tu hành nữa hắn kiếm đạo thì sẽ đột phá lên cao hơn cảnh giới, đến lúc đó thì hắn sẽ thật sự là một tôn Nguyên Anh cảnh Đại Lão.
"Trận pháp này được gọi là Thôn Thiên Ma Trận".
"Thôn thiên sao? Đây chẳng lẽ là thôn tính tất cả trên thế gian pháp trận, loại này thượng cổ đại trận chính là trước kia Đại Tu Sĩ Trận Ma sáng tạo ra hay sao".
Kỷ Nguyên đó Trận Ma là bóng ma bên trong của mọi sinh linh, chỉ sợ một lúc hắn lấy toàn bộ cái này hạ giới làm hắn bật thang để đột phá Phong Thiên, nhưng mà đến lúc thượng giới hạ xuống mở ra hắc ám, người kia lấy bản thân làm bản nguyên tự mình khắc vào cơ thể ma trận, hắn một mình tế rơi một vị thượng giới nửa bước Phong Thiên khiến người ta kinh sợ.
Chỉ đơn giản thôi chính là hắn sợ, chỉ vì hắn biết ở Hạ Giới chỉ sợ là thật sự có một cái Thao Thiết đại hung tồn tại, chỉ vì cái kia không đơn giản địa cầu cũng có thông tin về Thao Thiết.
"Ta chỉ có thể giúp ngươi một lần thôi".
"Lát nữa cũng phải cần nhờ ngươi một chút để hoàn thiện cái này Thượng Cổ Trận Pháp".
Tuy là có mấy tháng đám người của Trương Phàm chưa xuất hiện nhưng mọi người cũng không biết bọn họ đi đâu, có nhiều vị nghe nói vị này tính tình cũng muốn tìm kiếm đạo hữu, nhưng mà bọn họ có lục tung cái này địa phương cũng không thể nhìn thấy một bóng lưng mà bọn họ tìm kiếm.
Có một vị trưởng lão trong Tiên Môn nói nhỏ.
Tứ Đại Hung Thú thượng cổ có đồn chính là nguồn cơn hắc ám trước kia, bên trên thượng giới có tin đồn bọn hắn vừa sinh ra thì đã là thực lực Phong Thiên, chỉ cần nuốt vào thở ra cũng đủ có sức mạnh diệt giới, đây là thực lực kinh thế cỡ nào khiến cho Trương Phàm lúc đó biết được thì cũng cảm thấy sóng lưng lạnh ngắt, không dám tiếp tục nhắc đến.
"Nhanh chóng một chút".
Trương Phàm đi bên trước bàn tay mang theo một cổ trận đồ từ từ khắc vào trong hư không đạo văn kì lạ, từng bước từng bước đi đến con đường này hắn đã sử dụng hết pháp lực để khắc lên tinh không rồi, lại một nét đi xuống thì Trương Phàm cũng ngừng lại ngón tay.
"Ta hiểu Đạo Huynh suy nghĩ, nhưng mà nếu như chúng ta cứ không kiên nể gì mà đánh như vậy thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến hậu bối bên trong này".
Trương Phàm cũng làm như thế cúi đầu làm theo, đối với hắn người kia chính là đầu nguồn của hắn trận pháp, mặt dù là có những cái thượng cổ tu sĩ mạnh mẽ hơn nhưng hắn cũng chỉ tôn người kia là sư, vượt thời gian chuyền pháp tuy là không có hắn chỉ là học lén, hắn vẫn là muốn tôn kính gọi cái kia sinh linh là thầy.
"Việc này để sau hãy tính đi".
"Xem ra Hoàng Tộc cũng biết được mấy cái kia Thượng Cổ Tu Sĩ, nếu như vậy thì cũng dễ dàng làm".
"Lực ép càng lúc càng thêm khủng kh·iếp, chỉ sợ chúng ta đã đến gần sâu bên trong cái chỗ kia rồi".
"Vị đạo hữu kia mấy tháng này không tìm thấy, tinh không cũng không có nổ ra chiến đấu gì?"
Mọi người ở đây một mặt thở dài cũng thói lui đi ẩn giấu bên trong bóng tối, bây giờ sự tình là liên quan đến thế hệ tuổi trẻ của mọi thế lực, không cho bọn hắn ước đoán.
Nhiễm Linh cơ thể dường như là bị trong hư không nuốt lấy không hề lộ ra bất cứ khí tức nào, nhưng mà mọi người cũng có thể thấy được nàng tu đã đến ranh giới, nếu như không phải ở nơi này bí cảnh bị áp chế thì chỉ sợ nàng đã thử phá vỡ rang giới mà đột phá thêm một bước rồi.
Nhiều tháng trôi qua, bên trong bí cảnh vẫn là bình tĩnh như trước, mọi người ở đây đều do một tấm pháp chỉ mà đều ổn định trở lại, hai bên theo thứ tự thu hoạch cơ duyên cố gắng hấp thu tinh hoa thiên địa.
Nhiễm Linh ngạc nhiên nói, loại này Thượng Cổ Tu Sĩ sáng tạo ra trận pháp thì bên trên sách cổ được cất giữ bên trong Hoàng Tộc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhiễm Linh kính trọng ngửa mặt lên một nơi tinh không tôn kính cúi đầu mà bái.
Thượng cổ ma trận này không có mắt trận, chỉ vì người khắc trận chính là chủ trận đủ để hấp thu vạn vật, lấy thế gian hết thảy làm chất đại bổ tẩm lấy bản thân căn cơ, dung hết thảy mọi sinh linh vào trong được gọi là thôn thiên, không có gì là nó không hấp thu được.
Trương Phàm nói nhỏ như vậy nhưng mà hắn cũng biết đây chính là cực hạn của bọn này rồi, chỉ sợ đi thêm một chút nữa thì mấy tên này sẽ bị sức ép của bí cảnh đè nát thành từng mảnh vỡ.
"Lo bọn hắn làm gì cơ chứ, muốn hay không chúng ta g·iết ra ngoài đánh bọn hắn không chừa mảnh giáp".
"Nếu như lúc đó người kia ẩn giấu bản thân khắc vào nơi này thế gian Đại Trận, đến lúc đó ai có thể biết được hắn không thể nào Phong Thiên đâu".
Trương Phàm nói ra tên trận pháp này, thật sự nếu như không phải là người rất hiểu trận pháp sẽ là không hiểu, nhưng mà đối với Nhiễm Linh thì đúng là đã nghe vào tai, trận pháp muôn màu như vậy, nhưng mà nếu như trong tên có thêm một chữ ma thì liền chính là huyết tinh cùng với sát phạt nhất Đại Trận.
Hắn thở dài một chút nhưng trên mi tâm lại khắc lên một loại cổ lão đạo văn, loại này rất giống bí pháp của hai ngàn năm trước cái kia thế lực từ bên bờ kia tinh không giáng lâm Bất Hủ Đại Lục, Trương Phàm chính là dùng loại kia pháp xào nấu lại mà chế biến lại thành cái này bí pháp, Thân Hoá Ngũ Hành.
Mọi người ở đây trong lòng đều có ý kiến riêng rồi, bên kia có ước định quyết chiến đánh một trận giao lưu, nói là thế lực tuổi trẻ tranh đấu mà thôi nhưng mà ai cũng có thể biết được lần này chính là một cuộc thật sự c·hiến t·ranh.
Khắp nơi tinh không u ám, không tên lực lượng tràn ngập mọi tinh cầu, theo thời gian trôi qua các thế lực cũng không còn rời rạc nữa mà cũng tập chung lại một chỗ, liên tục các Đại Cảnh Giới tu sĩ xuất hiện thu gặt lấy tinh không lực lượng, còn có vài sinh linh thế lực đối địch có tính cách không kiên nể ai cuồng ngạo vô cùng, nhưng mà cuồng tính cách cũng không có sức mạnh để cuồng rồi, có vài ma tu không chỉ muốn luyện hoá nơi này mà còn muốn luyện hoá tu sĩ Đông Vực khiến cho lúc đó nổi lên mưa máu, nhưng mà lại bị Phong Kiếm Trưởng Lão ra tay một kiếm trực tiếp chém g·iết, qua lần này ra tay mọi người cũng đã biết được vị này kiếm tu cũng sắp tới cái đó thời điểm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.