Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 48: Rủi Ro Quá Lớn

Chương 48: Rủi Ro Quá Lớn


Một ngày này, theo đúng tiến độ dự kiến trước đó, Dương Thiên vỗ vai Kamau xách vali rời khỏi trang trại.

Gần 17 tiếng sau, chuyến bay đáp xuống sân bay Nội Bài.

- Dương Thiên, ở bên này.

Theo tiếng gọi nhìn lại, hắn thấy Lý Ngọc Huyền xinh đẹp như hạc giữa bầy gà đang vẫy tay với hắn.

Cảm giác mệt mỏi vì ngồi máy bay đường dài giờ phút này giảm đi không ít, hắn sải bước về phía cô.

- Đi thôi, cũng may chuyến bay không bị trễ giờ.

Nói xong, cô vươn tay xách vali cho hắn, đồng thời tặng hắn một xấp tài liệu.

- Chúng ta còn hai tiếng cho tới địa điểm phỏng vấn. Anh đã nhớ kỹ kịch bản chứ?

Dương Thiên giờ này còn biết nói gì. Hắn bất đắc dĩ nhận lấy tập tài liệu, theo phía sau Lý Ngọc Huyền, vừa đọc vừa nói:

- Kịch bản đã nhớ kỹ.

- Tốt. Vậy anh xem qua một số hạng mục quan trọng tôi đã đánh dấu lại trong tài liệu.

Ngồi lên xe, hắn vừa tranh thủ ăn bánh mì, vừa xem. Lý Ngọc Huyền nhìn qua gương chiếu hậu như vậy cũng yên tĩnh lái xe.

Dương Thiên tốc độ đọc và phân tích vấn đề hiện tại đã rất nhanh. Sau 15 phút, chỗ tài liệu dày 50 trang hắn đã nắm được các vấn đề.

- Giấy tờ xuất khẩu thực phẩm đã được cấp xong, hiện tại chúng ta sẽ là một trong những đơn vị cung ứng cho chuỗi nhà hàng ở Singapore, Thái Lan và Lào?

Lý Ngọc Huyền gật đầu:

- Sản phẩm của chúng ta cơ bản đã có danh tiếng nhất định trong giới ẩm thực. Ba tôi cũng có một số sản nghiệp nhà hàng tại các quốc gia mà anh vừa điểm tên, nên vấn đề không lớn.

- Chú đã giúp đỡ tôi không ít, hôm tới cô có thể sắp xếp thời gian giúp tôi gặp mặt cảm ơn được chứ?

Nghe được sự chân thành trong lời nói của Dương Thiên, cô gật đầu:

- Không thành vấn đề. Tuy nhiên đợt này công ty phía Singapore của ba tôi đang chuẩn bị ký kết một dự án lớn, vì vậy trong thời gian ngắn chắc sẽ không về Việt Nam được. Lần này anh về bao lâu? Tôi thử hỏi ba tôi một chút.

- Cơ sở bên Kenya tôi đã tìm được một tâm phúc, nên khả năng sẽ không cần thời gian dài ở đó liên tục. Khi có việc tôi sẽ chủ động qua đó, nhưng khả năng sẽ không ở quá lâu.

- Ồ. Người kia có thể tín nhiệm được chứ?

- Có thể.

Thấy Dương Thiên ngữ khí chắc chắn, Lý Ngọc Huyền muốn nói lại thôi. Nhưng nghĩ nghĩ, cô chỉ nhắc hắn cẩn thận lòng người, không nên quá tin vào người khác.

Dương Thiên biết Lý Ngọc Huyền lo cho hắn, nhưng vì có sự tồn tại kỳ diệu của hệ thống nên hắn cũng không giải thích được rõ ràng.

- Tôi xem tài liệu thấy số sản phẩm của chúng ta từ 36 sau gần 1 năm đã đạt tới con số 62 loại, cô quả thực rất có thiên phú về mảng phát triển hàng hóa đấy.

Lý Ngọc Huyền thấy hắn kinh ngạc thì nở nụ cười, ít nhất hắn còn biết khen đúng chỗ.

- 62 còn ý đây, tôi đã có ý tưởng cho khoảng 30 sản phẩm nữa. Dự kiến năm sau sẽ tung ra những mặt hàng này.

Dương Thiên vuốt cằm gật gù, mặc dù những sản phẩm này tựu chung lại cũng chỉ là một số loại hình chính, nhưng rõ ràng sự đa dạng lựa chọn khiến người dùng không bị tẻ nhạt.

Điển hình như mì gói.

Cùng chỉ là mì, nhưng có tới 8 loại vị khác nhau. Điểm mấu chốt là thành phần acid oxalic và các chế phẩm màu và hương vị tổng hợp được cắt bỏ, thay vào đó là các chế phẩm và màu sắc hoàn toàn từ thiên nhiên.

Điểm mới mẻ này thậm chí khiến những người ưa thích mì lập tức bị hấp dẫn, tạo lên một làn sóng xu hướng trên các nền tảng mạng xã hội.

Lý Ngọc Huyền cũng rất nhanh nhẹn. Đón đầu xu thế, cô đã mời các KOL nổi tiếng review, đặc biệt là các KOL có tiếng trong giới ẩm thực.

Đương nhiên, cô cũng nói ba mình đã âm thầm hỗ trợ đánh tiếng với các chuyên gia trong giới ẩm thực. Nhưng Lý Ngọc Huyền biết rõ, thứ khiến những người này đồng ý quảng cáo cho công ty chính là vì chất lượng của những mặt hàng này. Sản phẩm sạch, nguyên liệu tự nhiên, và hương vị rất thuần, và ngay cả bao bì, đũa, thìa cũng được sử dụng từ vật liệu thiên nhiên có thành phần chính là tre Việt Nam.

Đương nhiên, ý tưởng này cũng xuất phát từ lý niệm của công ty: Sử dụng sản phẩm sạch nguồn gốc thiên nhiên.

- 3000 cây giống đã được phân phát và trồng thành công tại khu vực đồi trọc tại 3 tỉnh Ninh Thuận, Bình Định, Phú Yên.

- Đúng vậy. Hoạt động phát động người dân trồng cây đã được nghiệm thu vào thứ 2 tuần trước, có thời gian tôi khuyên anh nên tới đó một chuyến. Khí hậu nơi đó thực sự rất khổ cực cho người dân.

- Tôi biết chứ. Vụ lúa mì và lúa mạch thế hệ thứ 3 tại Ninh Thuận cũng sắp tới đợt thu hoạch rồi nhỉ?

- Đúng vậy. Theo báo cáo của Nguyễn Văn Mạnh, dự kiến trong 2 tuần nữa có thể gặt rồi.

- Như vậy mọi thứ tạm ổn.

- Ừm, những khó khăn cơ bản cũng đã được giải quyết phần nào. Trở ngại đà phát triển chính là độ nổi tiếng của thương hiệu. Mặc dù các sản phẩm được đánh giá tốt, nhưng giá cả đang là chướng ngại, các đối thủ cũng đang cắn chặt điểm yếu này của chúng ta.

Dương Thiên đương nhiên biết rõ. Mặc dù giống và hệ vi sinh giúp sản phẩm thô có giá so với canh tác bằng phân bón và thuốc là rẻ hơn. Nhưng chi phí sản xuất và gia công các loại công cụ hỗ trợ có nguồn gốc thiên nhiên như Vỏ, bao bì, thìa, đũa ... đi kèm lại không hề thấp. Vô hình chung khiến giá các sản phẩm này chênh khoảng 5-10% so với các mặt hàng khác.

Người dân mình mua các mặt hàng tiện nghi được 1000, 2000 cũng thấy có lời rồi. Hoặc 1000, 2000 cũng khiến họ sinh ra tâm lý đây là mặt hàng cao cấp, mình nhà nghèo, thi thoảng sử dụng đã đành, dùng thường xuyên sẽ tốn kém hơn nhiều.

Chưa kể, các sản phẩm nào bao bì cũng hoa mĩ, đủ màu sắc sặc sỡ. Sản phẩm của Kỷ Thịnh lấy từ nguyên liệu thiên nhiên, nhìn vào “cũ kỹ” “hoài cổ” hơn không chỉ một chút.

...

Chính những yếu tố nhỏ lẻ này khiến đồ của họ mặc dù tốt, nhưng chưa được lòng đa phần người dân trong nước.

Mặc dù vậy, những đồ này lại rất được người nước ngoài ưa dùng.

Bằng chứng là mặt hàng của họ cung ứng cho các nhà hàng tại Singapore và Thái Lan đều được ưa chuộng, luôn trong tình trạng khan hiếm hàng. Thậm chí, nhà hàng tại Maria Sands, còn chuyên đưa ra lịch tối thứ 6 hàng tuần sẽ sử dụng nguyên liệu thuần thiên nhiên 100%.

Lịch này sau khi được đưa ra, đã được đặt lịch kín tới hơn 15 tháng tiếp theo. Nhiều khách hàng thậm chí yêu cầu nhà hàng tổ chức thêm 1 vài buổi khác vì họ phải xếp hàng quá lâu.

Đương nhiên, đây có thể là chiêu trò marketing, nhưng cũng có thể là thật. Đọc từ báo cáo, Dương Thiên vẫn muốn có thời gian tới chứng thực một hồi.

Hắn biết, thứ kìm hãm sự phát triển của công ty chính là về giá cả cạnh tranh và độ nổi tiếng của thương hiệu. Đây cũng sẽ là mục tiêu lớn sắp tới được Lý Ngọc Huyền trọng điểm nhằm vào.

Khác với suy nghĩ của Lý Ngọc Huyền về hạ giá nguyên liệu đầu vào, hắn càng hướng tới sản xuất được các công cụ hỗ trợ sẽ tốt hơn.

- Anh muốn mua công nghệ sản xuất vật liệu thiên nhiên rồi trực tiếp sản xuất để giảm chi phí?

- Đúng vậy!

Lý Ngọc Huyền nghe vậy hơi nhíu mày:

- Cách làm này không sai, nhưng với tình hình tài chính hiện tại của công ty thì trong thời gian ngắn sẽ không thể tự cung tự cấp nhiều loại hình công cụ như vậy được.

Dương Thiên gật đầu:

- Đúng vậy. Nhưng đây chắc chắn là điều mà Kỷ Thịnh phải hướng tới trong tương lai gần. Tôi dự định trích năm 30% lợi nhuận trong 3 năm và vay vốn ngân hàng để đặt mua công nghệ.

- 30% trong 3 năm kèm vay vốn ngân hàng? Quá nhiều rồi, rủi ro quá lớn. Tôi thấy không nhất thiết phải quá vội vàng như vậy.

Chương 48: Rủi Ro Quá Lớn