Bất Quy Lai
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Đột phá bình cảnh, khổ hải chín vạn chín trượng
“Hiện tại thân thể huynh đã b·ị t·hương quá nặng do việc đưa linh hồn rời khởi thân thể mà dung nhập với thiên địa vì vậy khiến cơ thể khó mà chống chịu được sức mạnh kinh khủng nó có. Ta cũng không thể hiểu được vì sao nó có thể chịu đựng được lâu như vậy dù thân thể này có được rèn đúc từ bản nguyên đại đạo cũng là chuyện khó có thể xả ra.”
“Ta nào dám chứ, đoạn đường phía sau vẫn cần hai người trợ giúp rất nhiều đấy”
“Năm xưa huynh cứu ta một mạng mà không màng đến việc đối đầu với vô số kẻ thù vậy nên từ giờ chỉ cần ta còn sống thì dù cả thế giới có quay lưng với huynh ta vẫn sẽ luôn ủng hộ huynh vô điều kiện”
Lý Chính thấy vậy liền thả lỏng tinh thần đáp lại:
“Lý lão đại ngươi ngưu bức a hiện ta ta liền không phải đối thủ của ngươi rồi đoạn đường phía sau liền nhờ ngươi chiếu cố vậy”
Trong những giây phút ấy hắn liền ngộ ra huyết sát đạo và nhanh chóng đưa chúng dung nhập vào những nơi đang diễn ra cuộc chiến giữa linh châu và nguyên khí cuồng bạo. Huyết sát đạo khi được dung nhập vào cơ thể hắn liền giúp hắn nâng cao khả năng tái tạo của linh châu hơn nhờ sự bá đạo của nó. Vì vậy luồng nguyên khí cuồng bạo kia chỉ một tiếng sau liền bị hắn trấn áp. Nhân cơ hội đó hắn liền dùng toàn lực tụ tập những nguyên khí kia lại với nhau rồi một hơi xông phá toàn toàn thứ giềng xích đã vây khốn hắn mấy năm nay.
Khi vào đến bên trong mỗi người liền đặt đủ hai mươi bảy mảnh mai rùa lên đó ghép thành một chiếc mai hoàn chỉnh rồi ngay sau đó toàn bộ bọn hắn liền được truyền tống đến tầng hai của bí cảnh. Còn những kẻ khác đều đã được đưa ra khỏi bí cảnh một cách an toàn.
Khi cảnh giới đã ổn định Lý Chính liền đứng lên rồi ném cho Lâm Thiên cùng Trần Trường Sinh mỗi người một mảnh mai rùa. Lâm Thiên nhận lấy rồi cười đùa một câu:
Trong khi tất cả mọi người đều kinh ngạc thì Trần Trường Sinh liền tế ra một chiếc chung màu vàng, ngay lập tức nó liền bay lên và tỏa ra một kết giới mạnh mẽ bảo vệ Lý Chính đang đột phá. Vì vậy những kẻ vốn vẫn còn tâm tư muốn thử vận cũng đều dừng lại không dám tiến thêm nửa bước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Trường Sinh thấy những tu sĩ tiến đến vây công mình liền xuất ra một thành ngọc kiếm, chỉ trong tích tắc toàn bộ đầu của những kẻ đó liền bay lên không trung một cách khó hiểu dù thân thể vẫn đang di chuyển.
“Haha đúng vậy Lý ca đoạn đường phía sau liền cần huynh mở đường rồi” Trần Trường Sinh thấy vậy cũng liền bồi tiếp một lời giúp bầu không khí càng trở nên vui vẻ hơn.
“Một lần không được liền hai lần, hai lần vẫn không được liền thêm vài lần nữa. Cho dù c·hết ta cũng phải thành công, không có thứ gì ngăn cản được ta hết.”
Vừa nói Lý Chính vừa điều khiển nguyên khí phá hủy vách ngăn của khổ hải. Mỗi lần như vậy thân thể hắn liền như muốn sụp đổ những nhờ ý chí mạnh mẽ và linh châu hỗ trợ vì vậy vẫn có thể bảo trụ tính mạng.
Kẻ xâm nhập không ai khác chính là Trần Trường Sinh. Ngay khi hắn cởi mũ ra liền nói với Lý Chính:
Quá trình phá hủy và tái tạo liên tục diễn ra, nếu nói đây là sự ganh đua giữa hai loại lực lượng thì cũng không hề sai bởi không thứ gì chịu dừng lại hành động của chúng. Có lẽ quá trình này sẽ chỉ kết thúc khi một bên bị tiêu hao hết lực lượng. Dù là sự tái tạo và phá hủy liên tục diễn ra nhưng Lý Chính vẫn đang ngồi xếp bằng ở đó với đôi mắt kiên định, mặc cho cơ đau khiến một vị chiến thần như Trần Trường Sinh cũng phải sợ hãi hắn vẫn ngồi đó ngắm nhìn mọi thứ xung quanh một cách chăm chú như thể đã quên đi cơn đau này.
Liều c·hết xông lên sau hơn mười lần công phá dù là nguồn nguyên lực cuồng bạo khổng lồ kia cũng đã bị suy cạn gần như toàn bộ nhưng cũng đã mở ra một lối nhỏ giúp Lý Chính có thể thông qua đó mà phá tan bình cảnh. Ngay sau đó thiên địa linh khí trong bí cảnh bị hắn hấp thu một cách điên cuồng toàn bộ linh khí có trong không gian đều bị hắn hút vào trong cơ thể thậm chí là linh khí trong vạn vật xung quanh.
Lâm Thiên thấy vậy liền muốn chạy ra kết giới để cùng Thái Dịch đón địch nhưng khi vừa đứng dậy liền thấy một kẻ mặc áo choàng đen đứng sau lưng Lý Chính liền không nói hai lời vác trường đao t·ấn c·ông thẳng vào Trần Trường Sinh.
Chương 16: Đột phá bình cảnh, khổ hải chín vạn chín trượng
Khổ hải của hắn một hơi tăng trưởng từ một vạn trượng lên đến sáu vạn nhưng vẫn chưa hề dừng lại nhưng linh khí cùng nội lực hiện tại đã không đủ để cung cấp cho hắn vì vậy hắn liền thúc giục linh châu và thả ra vô số linh thạch đã thu thập được rồi hấp thu toàn bộ năng lượng hắn có thể nhận lấy. Theo đó khổ hải của hắn cũng đã đạt đến chín vạn trượng một cách khó tin.
“Khổ hải của huynh đang như một cơn cuồng phong mất phương hướng mà lao đi khắp mọi nơi trong đan điền. Vì vậy chỉ cần huynh thuận thế đẩy thuyền để chúng phá hủy hoàn toàn đan điền liền có thể tìm được một phương hướng cho bản thân phá bỏ giới hạn hiện tại” (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh châu trong linh hồn hắn liên tục phát sáng rồi chuyền một nguồn năng lượng đặc biệt tiến vào cơ thể Lý Chính khi nó đi đến đâu liền sửa chữa kinh mạch và đan điền đến đó nhưng ngay khi vừa được khôi phục thì nguyên khí lại một lần nữa phá hủy chúng.
Nghe xong những lời Trần Trường Sinh nói Lý Chính như thấu hiểu được vô số khúc mắc liền lập tức xem xét lại thân thể hắn một lần. Một lúc sau hắn mở mắt ra, cùng lúc đó nguyên khí còn đang cuồng bạo kia được hắn hoàn toàn buông ra sự kiềm chế. Chúng được thoải mái tàn phá cơ thể Lý Chính khiến hắn đau đớn đến cực điểm. Vốn tưởng rằng hắn sẽ c·hết vì bị nổ tung nhưng linh châu lại một lần nữa ra tay vào chính thời khắc cơ thể hắn không thể chịu nổi thứ sực mạnh kinh khủng đó nữa.
Lời vừa nói ra hắn cũng cởi bỏ áo choàng rồi tản ra uy áp của bản thân khiến toàn bộ tu sĩ ở đây dù là những thiên kiêu hàng đầu cũng phải buông bỏ v·ũ k·hí ngoan ngoãn lùi về sau. Thậm chí là Thái Dịch cũng liền hủy bỏ huyết kiếm rồi lùi thẳng đến vị trí của đệ tử Huyết sát tông vì hắn biết kẻ đứng trước mặt hắn không phải là hắn có thể địch thậm chí là so về bối cảnh hắn cũng không là gì so với kẻ kia.
Vừa nói hắn vừa hất ra Lâm Thiên rồi đi thẳng ra bên ngoài. Những tên ở ngoài thấy một kẻ đột nhiên lao ra từ kết giới liền vô cùng kinh ngạc nhưng vẫn nhấc v·ũ k·hí lên mà t·ấn c·ông hắn ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Chính ở bên trong liền đang cảm nhận mọi sự biến hóa của thân thể. Hắn cảm giác rằng bản thân hiện tại liền có thể một quyền đấm vỡ thiên địa nhưng cũng chỉ là cảm giác giả do việc vừa đột phá mà thôi. Vì vậy hắn liền tập chung vào việc ổn định cảnh giới khổ hải chín vạn chín trượng của bản thân. Đây đã được coi là đỉnh tiêm trong hàng ngũ thiên kiêu Bắc Hoang hiện tại.
Lâm Thiên thấy cảnh đỏ liền đứng im như tượng bởi không ngờ hắn lại được đệ nhất thiên kiêu trong truyền thuyết cứu mạng.
“Chuyện này dừng ở đây đi, ta Trần Trường Sinh thủ tịch đệ tử đời thứ chín sáu của Bắc Hoang đạo viện. Nếu hôm nay còn kẻ nào muốn tiến tới đánh tiếp vậy liền cùng ta là địch mà đã là ta địch thì toàn bộ tông môn và thân nhân bằng hữu của các ngươi cũng là ta địch.”
“Đa tạ Lâm Thiên, tiểu Trần nếu không có hai người có lẽ hôm nay ta liền thật sự phải để cái mạng già này ở lại đây rồi”
“Ngươi yên tâm nghỉ ngơi đi phần còn lại cứ để ta”
Nguyên khí liên tục tàn phá từ đan điền cho đến kinh mạch khiến chúng vỡ tan hoàn toàn thành vô số mảnh nhỏ. Thất khiếu và từng lỗ chân lông của hắn không ngừng rỉ máu khiến toàn thân hắn như đang tắm mình trong huyết hải. Dù là Trần Trường Sinh nhìn thấy cũng vô cùng kinh ngạc nhưng cũng chẳng thể giúp gì hơn với thực lực hiện tại của hắn.
Còn về Lý Chính khi nhìn thấy cảnh này cũng không quá kinh ngạc bởi cùng cảnh giới có thể vượt qua khỏi cảm nhận của hắn mà tiến đến gần như vậy liền vô cùng hiếm hoi. Vì vậy hắn lại nhắm chặt mắt lại rồi tiếp tục quá trình còn đang dang dở.
Sau đó là những lời hàn huyên qua loa của ba người bởi họ biết hiện tại liền chưa phải là lúc để tâm sự hàn huyên chuyện cũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Lý Chính chưa kịp nói gì thì Trần Trường Sinh liền nói vào việc chính:
“Lũ nhãi nhép các ngươi cũng muốn g·iết bản thiếu chủ sao.”
Ngay sau đó là thời điểm gần đến lúc tầng 2 mở ra, tế đàn liền phát ra một cột sáng to lớn ở trung tâm bí cảnh vì vậy những kẻ đang cầm mai rùa liền nhanh chóng tiến vào tế đàn.
Lý Chính khi nhìn và nghe được những lời này liền kinh ngạc vô cùng bởi không ngờ tên tiểu tử năm xưa hắn cứu giúp giờ lại có bản lĩnh đến như vậy.
Phía bên ngoài dưới sự mạnh mẽ và điên cuồng của Thái Dịch đã khiến cho rất nhiều tu sĩ phải ngã xuống một cách đầy đau đớn còn hắn cũng đã thấm đẫm mệt mỏi. Thậm chí việc duy trì huyết kiếm cũng đã khá khó khắn.
Ngay lúc này ở đằng sau lưng hắn xuất hiện một người mà kể cả Lâm Thiên đang ở phía trước cũng không nhận ra. Dù là Lý Chính cũng chỉ có thể phát hiện ra khi hắn đã tiến vào kết giới, còn phía bên ngoài kể cả Thái Dịch cũng không hề biết có kẻ đã phá giải được kết giới mà bản thân vô cùng tự hào.
Những kẻ xung quanh nhìn thấy đều vô cùng sợ hãi và kinh ngạc đặc biệt là Lâm Thiên bởi hắn biết Lý Chính chỉ mới bắt đầu tu hành trong vài năm gần đây mà thôi. Vậy mà hiện tại hắn đã bị Lý Chính vượt qua một cách đầy ảo diệu.
Vừa nói hắn vừa cười lên thật to khiến cho những kẻ vốn đang muốn tiến công lại khựng lại một nhịp.
Nhưng hắn nào phải đối thủ của Trần Trường Sinh chứ vì vậy chỉ trong hai chiêu liền bị Trần Trường Sinh khống chế và nói rõ tình hình: (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái Dịch khi thấy cảnh đó cũng liền sững người lại bởi không ngờ lại có kẻ ở trong đó mà hắn không nhận ra. Điều này khiến tâm tình hắn trở nên vô cùng phức tạp và rối ren bởi không biết hắn là bạn hay thù. Nhưng dù là thù thì với một tên điên như Thái Dịch thì hắn cũng chẳng ngán gì mà lao lên chém g·iết thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.