Bể Cá - Spiral
Spiral
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 16: Ân ái (H)
Anh vừa thổi vừa dỗ dành cô cứ như đang dỗ dành một đứa trẻ 6 tuổi vậy.
“Anh dùng miệng cho em được không.” Anh cởi áo, nằm nhoài trên mép giường hỏi cô.
“Sẽ thoải mái lắm, anh hứa đấy.” Tay anh đã vịn vào một bên đùi, da thịt bên má đùi mềm mại như tơ lụa.
“Ưm… A… Nhanh lên… Sắp tới…” Cô không ngồi thẳng được nữa, chỉ có thể chống một tay xuống giường ngửa người ra sau.
“Mau đi ra.” Bên dưới cô quấn chặt lấy thứ anh chưa rút ra.
Anh không cho cô thời gian nghỉ ngơi, nắm tay cô c** th*t l*ng, rút gậy th*t sớm đã sưng to ra, cứng đến phát đau. Lúc này cô đã có thể nhìn chính diện d**ng v*t của anh, trên thân gậy thô to nổi đầy gân xanh, q** đ** đỏ tím vương vài giọt trắng đục. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh gác một chân cô lên vai, nụ hôn ướt nóng chạy dài từ đùi đến hạt ngọc, khi hai đôi môi chạm vào nhau – đương nhiên không phải môi phía trên – k*ch th*ch sinh lý mạnh mẽ mà nhanh chóng, toàn bộ dịch hoa chảy ra đều bị anh nuốt xuống.
Anh ôm cô vào phòng rồi đặt xuống giường, tư thế này làm *m h* cô mở rộng, có thể nhìn thấy chất lỏng bóng loáng sau cao trào vương trên lông tơ thưa thớt, thịt non đỏ hồng khẽ mở.
Cái lưỡi nóng bỏng m*t lấy thịt non ướt mềm, trơn nhẵn tựa như đậu phụ non, anh há miệng tham lam cắn nuốt.
“Đệt.” Đây là lần đầu tiên cô nghe thấy Mạnh Ngọc nói bậy. Anh cắn răng, kìm nén suy nghĩ muốn cắm d**ng v*t vào cái miệng đỏ bừng của cô: “Đừng l**m.”
Mạnh Ngọc ôm cô, hai người cùng nằm im, cô là quá mệt mỏi, còn anh lại quá thoải mái.
Ngón tay được ngậm trong khoang miệng ấm áp, k*ch th*ch đến độ làm anh xuýt bắn.
“Anh mau cử động đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
kh*** c*m tích tụ nổ tung như pháo hoa, cô giống như con cá bị vớt lên bờ quẫy đạp, há miệng th* d*c, sắc mặt ửng hồng, chất lỏng trào ra hoàn toàn chảy xuống ngón tay và lòng bàn tay anh.
Anh rút ngón tay ra, nửa th*n d*** va chạm vào da thịt non mềm: “A… Ưm…” Lỗ tai cô đỏ ửng. em
“Em không khóc, anh thử lại lần nữa đi.” Cô khóc được mấy phút thì bình tĩnh lại.
Khoảng cách giữa hai ga tàu điện ngầm chưa đến 7 phút, đặt thức ăn chưa đến 30 phút, chỉ cần mở app ra lắc lắc là cơ thể được an ủi.
“Đừng, anh sợ mình không kiềm chế được.” Chút lý trí còn sót lại bảo anh rằng bây giờ còn chưa được.
Cô hoàn toàn không còn sức lực, nằm soài trên người anh, tựa như con bướm bị mưa xối ướt cánh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cưng à, em chảy thật nhiều nước.”
Tư thế này làm cánh môi mở rộng hơn nữa, anh dướn người đút thẳng d**ng v*t ra phía trước, trực tiếp đâm lút cán.
“Đừng.” Đầu tiên cô một mực từ chối.
Vì thế anh mạnh mẽ va chạm vào điểm nhỏ kia, v*ch th*t co rút liên tục. Cô cắn chặt cánh tay anh, lại l*n đ*nh lần nữa, dịch lỏng trong cơ thể tuôn xối xả vào q** đ** khiến anh không ngừng th* d*c.
Anh thực sự không nhịn nổi nữa, v*ch th*t mềm mại bên trong tựa như có hàng trăm nghìn cái miệng nhỏ đang hút lấy làm eo anh tê dại. Anh nhanh chóng chuyển động th*n d***, nơi g*** h*p vang lên tiếng nước “Bì bõm bì bõm”, dịch thể không ngừng tuôn ra.
Mẹ kiếp, thật sự quá mềm, mềm đến mức khiến anh không thể kiềm chế được d*c v*ng muốn phá hủy, muốn đâm nát cô. Hơn nữa, cô lại chứa rất nhiều nước, tất cả đều chảy xuống t*nh h**n của anh, rừng rậm cũng bị thấm ướt.
“Anh không muốn à?” Cô giống như phù thủy đóng giả làm nàng tiên cá, ngây thơ lại xảo quyệt, thiện ác giao nhau, chỉ vì dụ dỗ người ta cúi đầu xưng thần.
Cô là nô lệ bị d*c v*ng giam cầm, c*c kh*** là xiềng xích, kh*** c*m là khóa cổ, chẳng phân biệt ngày đêm chỉ biết l*n đ*nh.
Trái lại cũng không đau lắm, cô còn trải qua những việc đau hơn thế này nhiều.
Cô bị anh va chạm đến mơ màng, cầm lấy một bàn tay anh ngậm vào miệng rồi dùng lưỡi l**m.
Khi tiến vào, anh thử vài lần song đều bị trượt do quá trơn ướt. Du Dực bảo anh buông tay để cô làm, cô nắm lấy thứ thô to kia đâm vào cơ thể mình, ngay lần đầu đã được nhưng chỉ vào được qua đ** kh*c thì kẹt lại.
Điều này làm cô tức đến phát khóc, sao lại không vào được chứ, cảm giác nửa vời như mắc kẹt trong cổ họng. Bây giờ cô không muốn ân ái, chỉ muốn khóc to thôi.
Cô rất ghét tốc độ nhanh như vậy, song hiện giờ biết được mùi vị lại cam tâm tình nguyện cùng anh rơi vào địa ngục t*nh d*c, chỉ mong hằng đêm ân ái, tốt nhất là không có ngày mai, không phải tỉnh lại.
Cuối cùng, anh dùng tư thế quấn quýt này ôm cô vào phòng tắm tắm rửa. Phía dưới của cô thật sự thảm thương không nỡ nhìn, hạt ngọc sưng to hơn cả hạt đậu, chỉ cần chạm nhẹ đã thấy đau, chất lỏng trong hang cốc không ngừng chảy ra.
đ** l*** ch** v** cái miệng nhỏ, động tác đâm vào rút ra vang tiếng tí tách.
“Em có đau lắm không.” Anh chẳng dám cử động, cẩn thận hỏi cô.
“Ưm a…” d**ng v*t vốn chưa kịp mềm xuống bị quấn chật lại run rẩy b*n r* chút t*nh d*ch.
Chưa đến một lát, ngón tay cắm trong cơ thể cô đã bị xoắn lấy, hai cái đùi mềm mại như ngó sen kẹp chặt tay anh.
Cô ôm cổ anh, l**m láp giọt mồ hôi lăn trên người anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô biết thế kỷ 21 có rất nhiều người sống theo nhu cầu, rất nhiều người cần có ai đó làm bạn.
Chiếc mũi cao thẳng chọc vào hạt ngọc nho nhỏ, *m v*t vừa mới bị chơi đến sưng đỏ vô cùng nhạy cảm. Những k*ch th*ch lúc này là gợn sóng trên mặt nước, từng đợt từng đợt khuếch tán.
Anh giơ tay lau nước mắt cho cô, cầm gối lót dưới eo cô để nằm ra sau.
Ngón cái cô v**t v* q** đ** lau đi vài giọt tinh sớm trên lỗ sáo, cơ thể lại tiết ra chất dịch dính nhớp. Cô vươn đầu lưỡi l**m lỗ nhỏ, thứ to lớn trong tay khẽ run lên.
Đương nhiên anh đã thử rồi, nhưng vì bên trong quá hẹp nên không thể cử động được.
“A… Đừng…” Trong giọng nói mềm mại của cô mang theo tiếng nức nở, cứ như thứ chui vào th*n d*** là một con rắn độc.
Chương 16: Ân ái (H)
“Có phải của anh quá to nên không vào được không?”
Đùi bắt đầu run rẩy, bụng dưới như bị điện giật, cảm giác tê dại từ nh** h** lan tràn đến lòng bàn chân, dịch hoa ồ ạt tuôn ra, cô nấc lên từng hồi.
“Ư…” Không biết nên miêu tả cảm giác này thế nào, đau có, sướng có, căng đầy cũng có.
Trong buổi đêm yên tĩnh, tiếng nuốt vang dội làm bầu không khí trở nên khô nóng.
“Anh thế này em không thả lỏng được, hay là anh đẩy thẳng lên trước đi.”
“Bên dưới ăn còn chưa đủ mà bên trên cũng muốn ăn, cưng à, em thật tham lam.”
Cô đành phải từ bỏ, lấy áo mưa lần trước mua trong tủ đầu giường ra đeo vào giúp anh.
“Không.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật sự quá sung sướng, mới rồi cô có cảm giác như linh hồn bay ra khỏi người.
Anh không trả lời câu hỏi của cô mà xoa nhẹ bụng dưới cho cô: “Em thả lỏng chút, chặt quá, luôn kẹp chặt lấy anh.”
Anh dướn hông đâm mấy chục cái, cuối cùng cũng không kìm được vùi trong cơ thể cô b*n t*nh.
Người đàn ông vừa mới biết yêu không hề biết chín cạn một sâu hay điều tiết tốc độ ra sao, mỗi lần va chạm đều đâm tới nơi sâu nhất, sau đó lại nhanh chóng rút ra.
Cô còn đang đê mê, hai tay ôm lấy cổ anh. Trên người cô không mặc gì cả còn anh thì vẫn nghiêm chỉnh.
“Anh rút ra đi.”
Dịch lỏng tràn ra theo rãnh mông chảy xuống làm ướt ga giường.
Thật ra Mạnh Ngọc còn khó chịu hơn nhiều. d**ng v*t cứng đã lâu lại không thể trút ra, bên dưới cô ngậm chặt lấy q** đ**, vừa ướt vừa nóng làm anh muốn bùng nổ. Ấy thế mà cô lại bắt đầu rơi nước mắt, anh chỉ đành vừa dỗ “Em yêu đừng khóc”, vừa k*ch th*ch nơi nhạy cảm của cô.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.