Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Cuộc đối đầu không cân sức

Chương 17: Cuộc đối đầu không cân sức


Mark tức tốc chạy tới căn nhà tù tạm bợ nơi mà Kane đang bị giam giữ, vào lúc khi hoàng hôn đã dần tắt. Hôm nay có vẻ như nhanh tối hơn mọi ngày, và cũng đượm một sắc màu u ám.

Đúng, Mark vốn dĩ không phải là một người bình thường. Anh chính là đứa trẻ đã có mặt ở nơi xảy ra v·ụ t·hảm s·át đó mười năm trước, người đã chứng kiến con quỷ đã khiến gia đình Ferdinand tan nát, và lẽ dĩ nhiên, anh cũng một phần nào đó được kế thừa sức mạnh của cha mình, một pháp sư.

Hẳn vì vậy mà Mark cũng có một năng lượng tâm linh dị biệt, nó khiến anh có thể cảm nhận được có một nguồn khí lực hắc ám đang bủa vây thành phố, và cảm giác đó càng trở nên mạnh mẽ hơn khi anh tiến gần đến khu nhà ngục.

Mark không dám lộ diện vào ngay lúc này, chỉ có thể ẩn mình bên trên đỉnh của một tòa nhà gần đó chậm rãi quan sát, bởi anh đã phát hiện ra một con quái vật thật sự cũng đã xuất hiện ở đó. Chính là gã áo đen đang muốn t·ruy s·át Kane, và hắn đang sừng sững dưới mặt đất.

Vừa đặt chân xuống trên đỉnh một nóc nhà đối diện phòng giam, cũng là lúc Mark thấy chiếc xe hơi của thanh tra Senna cũng vừa trờ tới, và va phải Kane. Tiếp đó, tất cả mọi thứ đều diễn ra rất phức tạp mà mọi tâm trạng của Mark cũng vì thế mà trở nên đổi khác.

Đưa đôi mắt xanh ngọc chậm rãi quan sát, Mark có thể nhìn thấy quỷ khí của con quái vật đang áp đảo bao những người còn lại. So với tên ác quỷ đó, anh không phải là đối thủ. Năng lượng của hắn sợ rằng khủng khiếp đến nỗi, Mark chỉ cần đến gần cũng sẽ dễ dàng bị đánh bật không một chút khó khăn.

Vì thế, dù rất muốn giải cứu những người bên dưới, đôi chân anh như bị nỗi sợ níu chặt lấy khiến nó run rẩy như sắp ngã khụy. Nhìn thấy bạn mình chơi vơi mà chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn. Đôi tay siết chặt, hàm răng nghiến lại ken két. Tâm trí dằn vặt với suy nghĩ rằng bản thân thật vô dụng, rất muốn đẩy lùi sự hèn nhát này đi nhưng không thể.

Còn chưa hết hoang mang với tình cảnh hiện tại, Mark đã một lần nữa sợ hãi nép mình khi anh nhận ra bầu trời bỗng dưng tối sầm lại, dẫu màn đêm đã phủ kín thành phố từ lâu. Điều đó có nghĩa rằng có một thứ gì đó đang bao trùm lấy bầu trời. Có chút e ngại, nhưng anh vẫn ngước nhìn lên đỉnh đầu, và rồi anh không khỏi điếng người khi trông thấy một bầy côn trùng từ đâu bay tới tưởng như vây kín tất cả không gian. Ánh sáng vốn ít ỏi giờ lại càng trở nên tăm tối.

Có vẻ Mark đã nhận ra cái thứ quỷ dị đang lượn lờ trước mắt là gì, nên đã không kìm được mà thốt lên: “Sát thần trùng? Ai đã triệu hồi thứ này lên đây vậy?”

Bọn côn trùng ghê rợn đó cũng không biết tránh Mark mà lao thẳng. Biết nguy hiểm đang ập tới rất nhanh, anh bỗng chập tay lại, hai mắt nhắm nghiền, một hình tròn màu xanh chợt xuất hiện bọc quanh người Mark, tạo thành một tấm khiên bảo vệ. Đám côn trùng vừa chạm vào bỗng dưng bốc cháy, tạo thành tro bụi và bị cuốn đi trong thoáng chốc.

Đám còn lại dường như biết suy nghĩ, chúng sẽ không như những con thiêu thân cứ nhắm thẳng mà phóng tới không màng hậu quả, mà chúng vội tách ngang quỹ cái thứ vật cản nguy hiểm trước mặt, lướt qua mà lao xuống phía dưới, nơi mà có đám người Kane cùng tên sát thủ kì bí.

Dẫu đã tự cứu được bản thân, nhưng Mark biết rằng những người dưới kia thì không thể. Trong đó có Kane, người bạn thân nhất của mình. Lần này, Mark chỉ còn vài giây để đưa ra quyết định, rằng xả thân cứu lấy bạn mình hay tự bảo toàn tính mạng.

Mark hít một hơi rồi thở mạnh. Đột nhiên luồng sáng xanh xung quanh người anh có biến đổi. Từ hình tròn bảo vệ, nó bỗng hóa thành một thanh trụ dài, đầu trên nhọn hoắt hướng lên trời, trông không khác gì một thanh gương khổng lồ, có vẻ như Mark đã đưa ra quyết định.

Rồi từ vật thể khổng lồ đó, chợt tách ra thành hàng trăm, à không, hàng ngàn những thanh gươm màu xanh lục. Chúng bắt đầu chuyển động, lao thẳng xuống dưới, như hàng ngàn mũi tên được bắn ra, tạo thành một dải ngân hà xanh thẳm cả bầu trời.

Từ phía dưới, cả ba cũng đã trông thấy sự xuất hiện của đám độc trùng, và họ cũng nhận ra chúng được triệu hồi bởi tên quái nhân. Dẫu vậy, cách duy nhất họ làm là trốn chạy. Nhất là Kane và Senna, hai người giờ chẳng khác gì con mồi đang chờ bị kết liễu.

Trong lúc tưởng chừng như nguy khốn nhất, chẳng hiểu vì sao cả rừng trùng bị xé toạc. Dải ngân hà xanh như một cỗ máy hủy diệt phá tan đám độc trùng trên quỹ đạo của nó. Cảnh tượng trước mặt như tạo ra hai gam màu sáng tối rõ rệt, chúng đang giao tranh rất quyết liệt như tách đôi thế giới thành hai cực vậy. Thật đẹp, nhưng cũng đầy quỷ dị.

Không chỉ nhóm người của Kane ngỡ ngàng, mà gã ác quỷ cũng vô cùng kinh ngạc. Thấy đám côn trùng của mình lần lượt bị phá hủy, hắn chợt gầm lên: “Cái quái gì đang xảy ra thế này?”

Tất cả chưa hắn dừng lại ở đó. Dải ngân hà xanh như tạo ra một con đường nối dài từ đỉnh một tòa nhà cao hướng thẳng xuống mặt đất. Ở cuối con đường, một thanh gương khổng lồ không biết được xuất hiện từ đâu phóng xuống.

Nó như đòn quyết định xé toạc đám ruồi bọ gớm ghiếc, đồng thời hướng thẳng tới một mục tiêu. Đó là tên quái vật mà hiện tại không ai có thể đánh bại.

Trên tay tên ác quỷ đó đang là Senna, với bộ dạng yếu ớt chẳng còn chút sinh khí. Vậy mà lúc này, hắn vội buông vị thanh tra ra, xoay người về phía trước, dùng cả hai tay đưa lên tạo ra một tấm khiên bằng khí lực cản lại thanh gươm mạnh mẽ đó.

Ở phía cán kiếm, có thể thấy một thanh niên đang lơ lửng trên không trung, đó chính là Mark. Anh quyết định sẽ dùng hết sức để chiến đấu với kẻ đang cố gắng đe dọa tính mạng của bạn mình, và cũng bởi vì lúc này, lòng căm hận trong anh một lần nữa lại trỗi dậy.

Có thể dễ dàng nhận ra hắn là quỷ, thứ mà Mark căm ghét nhất. Kể từ sau vụ thảm sát của gia tộc, anh đã thề rằng sẽ tiêu diệt hết đám quỷ trên thế giới. Vậy mà không lẽ phải lùi bước trước tên này sao?

Tất nhiên, kẻ mà Mark đang đối mặt không chỉ là quỷ, mà còn là một con quỷ rất mạnh. Anh đã từng rất sợ hãi, nhưng vào thời khắc khi đã tung ra hết sức tấn công, anh đã không còn cảm giác ấy nữa.

Dẫu khuôn mặt không được nhìn rõ, nhưng Mark cảm nhận được rằng dường như cả cơ thể con quỷ ấy đang run lên, đôi chân liêu xiêu. Trong đầu anh đã thoáng có suy nghĩ rằng mình có cơ hội sẽ dành chiến thắng. Vì thế, anh đã dốc hết sức, dồn một đồn với ý định sẽ kết liễu kẻ thù.

Bỗng nhiên trong khoảnh khắc ấy, Mark nghe thấy một tiếng cười nhẹ. Anh nhận ra điều bất thường, liền để ý tới ánh mắt đỏ ngầu phía sau chiếc mũ trùm bí ẩn. Thời điểm đó, sắc mặt anh lộ rõ vẻ hoảng hốt.

“Không!” Một tiếng hét lớn cất lên, kéo theo một trường lực khủng khiếp tỏa ra đánh đổ gần như mọi thứ. Những căn nhà gần đó đổ sập, kéo theo một tiếng nổ lớn gầm trời.

Chương 17: Cuộc đối đầu không cân sức