Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Bí Ẩn Cổ Thị
Unknown
Chương 18: Thân thế được tiết lộ
Lúc này cũng đã gần nửa đêm, tại một nhà thờ bỏ hoang vùng ngoại ô…..
Ngay trước cổng vào nhà thờ chợt xuất hiện một vòng tròn màu xanh lục ở giữa không khí, bên trong ẩn hiện một ngôi sao sáu cánh. Từ từ, những thân ảnh mở ảo ẩn hiện trong thứ vòng tròn kỳ lạ, cũng được phủ đi bởi những bông tuyết lấp ló.
Khi những hình ảnh đó đã hiện hữu rõ ràng, có thể dễ dàng nhận ra đó là Mark, đang dìu lấy cơ thể mềm nhũn của thanh tra Senna, từng bước mệt nhọc bước ra khỏi trường khí. Cũng vài giây sau, là Kane và cô gái kia cũng xuất hiện nối bước.
Có vẻ như những người kia đã cắt đuôi được thứ thực thể nguy hiểm vừa rồi. Lúc ấy, một khoảng ký ức thoáng qua tâm trí Mark về khoảnh khắc mà chỉ cách đây ít lâu, nó còn là một thực tại vô cùng tàn khốc.
Trong đầu anh hằng lên như in thời khắc mà chính mình đã bung ra hết sức để t·ấn c·ông con ác ma đó. Lúc xung lực màu xanh lục kia được tạo ra từ vụ v·a c·hạm kinh hoàng Nó như một v·ụ n·ổ h·ạt n·hân hất tung tất cả mọi thứ, nhưng rất nhanh, khóe miệng Mark bỗng nhoẻn một nụ cười tinh quái.
Anh đã có một tính toán, dẫu đó là một tính toán liều lĩnh. Mark đã dùng một thuật pháp của gia tộc Black, có thể bóp méo không gian và dịch chuyển tức thời. Thế nhưng với năng lực hiện tại của mình, chắc chắn không đủ sức để tạo ra nguồn xung lực đó. Vì vậy, anh đã nghĩ đến việc sẽ mượn sức mạnh dồi dào của con quỷ kia.
Một quyết định liều lĩnh được đưa ra. Bung ra một sức mạnh cực lớn, chắc hẳn con quái vật kia cũng sẽ phản lại một lực tương tự. Nhờ sự tương phản như vậy, trường lực kia sẽ có cơ hội phát ra mạnh mẽ. Nhân lúc ấy, Mark sẽ dùng ấn chú để xé tan chiều không gian bởi thứ trường lực kia phá vỡ, lợi dụng sự hỗn loạn mà đưa mọi người trốn thoát..
Không ngờ với tính toán của mình, Mark đã có thể làm được. Sức mạnh kinh khủng đó đã tạo ra một lỗ hồng đủ để Mark xé toạc nó ra và kéo mọi người vào bên trong. Tất nhiên cái giá phải trả lại anh đã nhận phải một sát thương khá mạnh. Cho dù lúc này có lẽ đã thoát được, nhưng vết tích ấy đã khiến sức lực của Mark đã giảm đi đáng kể, nếu không muốn nói là gần như chẳng còn khả năng chiến đấu.
Tuy vậy, đến giờ phút này, anh vẫn còn đủ sức.dìu Senna tiến vào nhà thờ. Còn với thanh tra Senna, vốn đã b·ị t·hương từ trước, giờ lại bị lực tác động khá mạnh vừa rồi, ông đã ngất đi trên tay Mark. Lúc ấy, dẫu lo lắng cho Senna nhưng anh vẫn không quên ngoái lại phía sau lưng mình, nơi mà Kane và cô gái đang tiếp bước.
Kane có vẻ như cũng b·ị t·hương sau phá chấn động vừa rồi, phải nhờ tới cô gái kia dìu vào, đôi chân bước đi run rẩy. Thế nhưng, anh vẫn cố gắng chất vấn người bạn thân của mình:“Ủa sao cậu….?”
“Chuyện đó nói sau đi.” Mark đáp lại với thái độ lạnh lùng. Đôi chân nặng nề nhưng cũng không dừng bước. Cánh cửa nhà thờ như biết trước sự có mặt của bọn họ nên đã từ từ mở ra, bên trong là một dáng người cao gầy xuất hiện.
Người ấy chính là vị linh mục, chủ nhân của nhà thờ này. Người đã gặp Senna vào buổi chiều cách đây vài tiếng. Có lẽ cũng đã nhận ra sự xuất hiện của người mục sư nên Senna hơi ngửa mặt lên nhìn, nhưng rồi đã không còn sức lực nữa, ông gục xuống và ngất lịm.
***
“Những sinh vật đó là bọ ve Ingoconesos, là những con bọ được triệu hồi lên từ địa ngục, nó có thể rỉa thịt một con voi chỉ trong một giờ. May mắn là các người vẫn còn toàn mạng đấy”. Buổi tối hôm đó, sau khi tất cả đã trú ngụ vào khu mật thất an toàn, vị linh mục mới bắt đầu cất lời.
“Thưa cha Joe, con thật sự vẫn không hiểu về tất cả những chuyện này.” Kane dù đang b·ị t·hương nhưng vẫn lên tiếng.
Sỡ dĩ Kane biết được vị linh mục là bởi vì cả hai đã biết nhau từ trước. Thuở nhỏ, anh đã từng đi lễ ở nơi đây và gặp Mark, để cả hai mới trở thành bạn thân như ngày hôm nay. Ấy thế mà biết đến nhau đã mười mấy năm, anh vẫn không thể hiểu được về nhà thờ này, và nhất là từ sau những gì vừa xảy ra, Kane lại càng mơ hồ về thân thế của Mark.
Còn Mark thì bởi vì đã quá kiệt sức nên giờ chỉ nằm bất động trên giường, bên cạnh là thanh tra Senna, dẫu chưa hoàn toàn mất tỉnh táo nhưng chỉ có thể thều thào từng hơi thở. Những người còn có thể tỉnh táo vào lúc này chỉ còn có Mark, cô gái lạ mặt và mục sư Joe.
Linh mục Joe sau khi nghe Kane cất giọng hỏi thì đã có chút ngập ngừng. Ông cũng không biết nên bắt nguồn mọi chuyện từ đâu. Từ thân thế của Kane, hay là nguồn gốc về sức mạnh của Mark?
“Có vẻ như gã kia đang muốn truy lùng con. Tại sao vậy? Còn nữa, dạo này con lại hay có những ảo giác quá dị, và cả đối mặt với một con quái vật ở ngay bên trong ngôi trường con đang học. Con nghĩ là cha biết về những chuyện đó.
Nói tới đây, Kane ngập ngừng không biết bắt đầu bằng câu hỏi như thế nào. Có vẻ như chính anh cũng bị bối rối trong chính những suy nghĩ của mình, lầm lạc trong những niệm tưởng, chỉ biết ngập ngừng chờ đợi một lời giải đáo từ cha Joe, bởi vì Kane luôn có một tin tưởng mơ hồ rằng cha là người đã biết rõ mọi chuyện.
Cha Joe thì nghiêm trong nét mặt, vẻ trầm ngâm. Tằng hắng nhẹ rồi chậm rãi nói: “Chà, biết nói sao đây nhỉ? Cái thị trấn mà chúng ta đang ở thực ra không phải là một vùng đất yên bình như mọi người vẫn nghĩ.”
Rồi ông hít một hơi dài, như sắp nói một điều gì đó quan trọng. Và rồi, một câu chuyện được ông bắt đầu kể: “Không biết con có tin hay khôn, nhưng ở thế giới này, không chỉ riêng có con người chúng ta vả cả những loài động vật mà chúng ta được biết đến. Còn rất nhiều thứ kỳ bí mà chẳng được lý giải. Ngay cả con và Mark, vốn mang hình hài của con người, nhưng ở trong con, thực chất là mang một phần dòng máu của thần thánh.”
Nghe đến đây, Kane không khỏi giật mình, anh bật hỏi: “Sức mạnh của thần thánh? Tức là sao ạ? Là cả con và Mark sao?”
Mục sư Joe lắc đầu: “Mark không giống như con. Cậu ấy cũng chỉ là con người, nhưng là một giống người khác. Thật ra con người có rất nhiều chủng tộc, trong đó có những chủng tộc mang trong mình những sức mạnh dị năng khác nhau. Trong đó, gia tộc Mark lại một tộc pháp sư quyền năng, mang trọng trách là tấm khiên để bảo vệ nhân giới.”
Tất nhiên, thông tin này đã không khỏi khiến Kane kinh ngạc. Gạt qua bí ẩn mà linh mục Joe nói về mình, anh cũng không ngờ rằng Mark lại có một thân thế huyền bí như vậy. Nếu Kane có không muốn tin thì cũng không thể, bởi với những gì mình trông thấy vừa rồi, thì quả là người bạn của mình đã sở hữu một thứ sức mạnh vô cùng khủng kh·iếp.
Thấy Kane không nói gì, mục sư Joe nói tiếp: “Ngoài con người ra, chúng ta còn có những sinh vật khác tồn tại trên hành tinh này. Không muốn nói đến các vị thần, còn có thiên thần, ác quỷ,... những sinh vật mà những tưởng rằng con chỉ được biết đến qua những truyền thuyết, và cả người con gái đang ở bên cạnh con đây, cũng là một ma cà rồng đấy.”
Người con gái mà mục sư Joe nhắc đến chắc hẳn cũng dễ dàng có thể đoán biết được. Đó là cô gái đang ngồi bên cạnh anh. Trong căn phòng này, cô vẫn âm thầm quan sát mọi chuyện, lắng nghe lời kể của vị linh mục kia mà mặt vẫn không biến sắc. Bởi cô biết rằng, những gì ông nói hoàn toàn là sự thật. Còn Kane, khi nghe rằng cô gái kia là một con ma cà rồng, dù trong lòng không khỏi cảm kích vì cô đã từng cứu mình, nhưng anh vẫn không khỏi sợ hãi, bất giác lùi người lại.
Cô gái khi bị lật tẩy về thân phận thì cũng không có phản ứng, ánh mắt nhìn về phía linh mục Joe mà nhoẻn miệng cười. Còn Joe thì bắt đầu chuyển hướng nói chuyện qua cô, gằn giọng hỏi: “Mục đích của cô khi xuất hiện ở đây là gì? Có phải cũng để thu thập linh hồn của các á thần?”
Cô gái vẫn làm thinh không nói, cho nên vụ mục sư nói tiếp: “Việc cô giao đấu với đám ma sói, ắt hẳn là vì Kane đúng không? Vì hồn lực mà cậu ấy đã sở hữu?”
Lúc này, cô gái mới mở miệng: “Tôi không việc gì phải trả lời ông. Nhưng tôi có thể khẳng định rằng, việc tôi xuất hiện bên Kane hoàn toàn có ý tốt. Còn nếu các người không muốn tôi ở lại thì tôi có thể rời đi.”
Nói rồi, cô gái kia đứng dậy. Thế nhưng vào lúc ấy, linh mục Joe lại cười nhạt rồi đáp: “Cô nghĩ rằng bây giờ mình có thể bước ra khỏi nơi này sao?”
“Thì sao? Ông nghĩ mình có thể cản được tôi?” Có vẻ như lần này, cô gái kia đã hoàn toàn tức giận, quay mặt về phía mục sư Joe, nhe ra hàm răng nanh đáng sợ đầy tính đe doạ.
Vậy mà với thái độ thản nhiên, mục sư Joe vẫn điềm tĩnh nói tiếp: “Tôi biết mình không đủ khả năng để giữ chân cô lại, nhưng đoàn quỷ kia đang sắp tới đây rồi. Cô nghĩ với sức lực của cô, có thể chống lại bọn chúng? Cho dù tộc ma cà rồng là gần như bất tử, nhưng khi linh hồn bị bọn chúng ăn mất, những kẻ như cô cũng chẳng khác gì đ·ã c·hết cả.”
Nghe đến đây, cô gái kia mới bình tĩnh trở lại, vẻ lưỡng lự và bất lực hiện rõ trên sắc mặt. Còn Kane, dường như đã phần nào hiểu được vấn đề, liền chen vào: “Thưa cha. Con tin cô gái này. Cô ấy đã có nhiều cơ hội g·iết con nhưng lại không làm như thế, lại còn nhiều lần xả thân cứu con. Nếu không có cô ấy, chắc có lẽ giờ này con đã m·ất m·ạng từ lâu rồi.”
Linh mục Joe cũng gật gù đáp: “Cha hiểu. Xưa giờ tộc ma cà rồng vốn không hay tranh đua với thế sự. Nhưng lần này lại đột nhiên xuất hiện ở đây, lại chỉ cử có một người, chắc hẳn không phải để gây xung đột. Hơn nữa, bây giờ với những người ở đây, chỉ còn có cô ta là mạnh nhất. Nếu muốn hành động, thì bây giờ chúng ta cũng chẳng còn toàn mạng rồi.”
Nghe những lời từ linh mục Joe, cô gái ấy mới quay trở lại, ngồi xuống bên cạnh Kane một lần nữa. Kane nhìn qua cô gái, sự sợ hãi cũng đã biến mất và không còn như lúc đầu, cất giọng nhẹ nhàng nói: “Tôi vẫn chưa biết tên cô.”
“Anh cứ gọi tôi là Crystal, nhưng đó là tất cả những gì tôi có thể nói vào lúc này. Còn không, anh đừng hòng khai thác từ tôi bất cứ điều gì nữa.”