Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 32: Nâng cấp hình thái

Chương 32: Nâng cấp hình thái


Từ phía sau, dáng hình vạm vỡ của một người đàn ông lao tới chắn ngang Crystal ở khoảnh khắc cô sắp bị hành hình bởi con quái vật.

Người đàn ông ấy chính là Brian, v·ết t·hương trên bả vai anh cũng đã liền sẹo, có chăng vết tích chỉ là một mảng máu đã khô đi và dần thấm vào da thịt. Khả năng phục hồi đáng kinh ngạc vẫn còn đó. Tuy vậy, có thể dễ dàng nhận thấy lúc này Brian đã hoàn toàn yếu thế so với đối thủ, kẻ mà lúc ở trên địa giới, anh hoàn toàn có thể chế ngự. Không biết vì lí do gì, nhưng Brian có thể cảm nhận thấy sức mạnh của mình đang giảm đi rõ rệt.

Tuy vậy, khả năng chống chịu trước nghịch cảnh và sức mạnh vật lý của Brian vẫn khá đáng nể, khi anh có thể kìm được sức mạnh của con vật khi nó sắp sửa đâm những chiếc móng gai góc về phía mình, giằng co không cho nó tổn hại gì đến Crystal, để cô có thời gian chạy thoát. Tiếng hét của Brian đã đánh thử lý trí nhất thời bị ngủ quên của Crystal. Thức tỉnh, cô vội lao người ra khỏi nanh vuốt với tới của con ác thú trong gang tấc.

Nhưng với tính cách của mình, Crystal tất nhiên sẽ không bao giờ rời đi, và nhất là không từ bỏ đồng đội của mình. Cô biết bây giờ khả năng ma thuật của mình phần nào đã mất, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của mình vẫn còn đó. Vì thế, cô quyết định quay trở lại như một chiến binh thực thụ. Lợi dụng lúc con ác linh còn đang bị đôi công với Brian, Crystal không ngần ngại lao người tới, dùng hết sức tung một cước nhắm vào quai hàm của con quái.

Sức mạnh ấy kinh hoàng đến nỗi có một trường lực vô hình toả ra khi sự v·a c·hạm xảy đến, và cái cơ thể đồ sộ kia cũng không thể đứng vững mà bị hất văng đi. Brian cũng đã nhanh mắt thấy được hành động của Crystal, anh rất nhanh chóng buông cơ thể của con ác thủ, để không bị cuống theo quán tính khủng kh·iếp bởi sức nặng của loài quái vật.

Cơ thể đồ sộ ấy bị đẩy ra, hút vào trong màn đen tối mịt, chỉ nghe tiếng va đập lớn rền vang giữa không gian chật hẹp. Sắc khí u tối vốn dĩ đã ảm đạm giờ còn thêm khói bụi mịt mù, càng khó phân định rõ cảnh vật đang hiện diện.

Ấy vậy mà vẫn còn một thứ phát sáng như lấn át đi cả gam màu u tối đó, nhưng nó lại chính là thứ ánh sáng phát ra từ đôi mắt vốn đỏ ngầu của con quái vật, giờ lại hằng lên đầy giận dữ. Từ trong đám khỏi hư ảo ấy, khuôn mặt quái dị của nó lộ ra chầm chậm, cùng cặp mắt nhìn xoáy vào hai chiến binh đang cố sức chống trả.

Cả Crystal và Brian đều biết rằng, đòn vừa rồi không chỉ không đủ hạ gục được con quái thú, mà chỉ càng khiến nó trở nên điên loạn. Và quả thật như vậy, giờ đây nó thật sự phát tiết, gào thét như một con mãnh thú đã bị chạm đến lòng kiêu hãnh. Tiếng gầm chỉ vừa phát ra, nó đã lao về phía hai người khi thanh âm chưa kịp tan.

Với tốc độ kinh khủng đến thế, ngay cả Crystal và Brian cũng chẳng thể nào nhìn thấy kịp sự di chuyển của cái thực thể kia, chỉ kịp nhận ra khuôn mặt mình bị bóp chặt bởi một bàn tay to lớn nhưng gần guốc, bị đè nặng xuống mặt đất và lôi đi. Họ giờ đã đều bị ghim sâu vào hai bàn tay dài sọc của loài địa quái, chỉ có thể để nó giày vò trong vô vọng.

Được một đoạn dài, con quái vật mới chịu dừng tay, nhẹ nhàng nâng cả hai lên. Chẳng ai còn nhận ra hình thái mạnh mẽ của họ, chỉ thấy hai cơ thể đã rệu rã, và bất lực trước đối thủ quá mạnh. Con ác thú nhìn hai người một hồi, rồi một lần nữa đập mạnh xuống đất. Cú đập như nhấn chìm cả hai xuống lớp đất sâu. Có thể nghe thấy tiếng mặt đất nứt đoạn, lại một tiếng rền lớn vang lên đầy c·hết chóc.

Brian đã không còn khả năng chống cự, đôi tay buông thõng bất lực, đậu nghẹo qua một bên, Còn đối với Crystal, dường như trong cô có một thứ gì đó thay đổi. Ánh mắt vốn đỏ thẫm của cô bỗng lang rộng ra khỏi đồng tử, chẳng mấy chốc đã chiếm trọn cả tròng trắng. Đó cũng là khi ánh sáng đỏ bừng lên chiếu rọi khuôn mặt đang hiếu sát của con ác linh, làm cho nó phải khựng lại, không chỉ bởi bất ngờ, mà còn vì trong tâm trí nó đang vấn vương một điều gì đó khiến bản thân sợ hãi.

Quả đúng như thế. Bởi ngay khi ánh mắt Crystal sáng rực lên như thế, mái tóc cô cũng trở nên bừng sáng, toàn thân bùng lên một ngọn lửa như màu mắt và tóc của cô vậy.

Khuôn mặt giận dữ, Crystal hét lên một tiếng, sóng âm phát ra vô cùng kinh khủng. Vẻ mặt con quái thú vốn đã sợ hãi giờ như trở nên hoảng loạn, vội vã buông tay mà bịt lấy tai, rú lên những tiếng kêu đau đớn rồi xoay người chạy trốn.

Còn Crystal, lúc này đã hóa thân thành một thực thể vô cùng kỳ dị. Không chỉ là một thứ nửa người nửa dơi như Brian đã từng, mà nó còn lên tới một cấp độ khác. Ngoài đôi tai dài, ánh mặt sâu hoắm, khuôn mặt dài ra với hai hàm răng cưa nhọn hoắc, toàn thân Crystal lúc này còn được bao phủ bởi một vùng lửa đỏ huyền bí, cả mái tóc phủ dài của cô, và đôi cánh cũng được bọc bởi thứ nguyên tố huỷ diệt màu đỏ sẫm ấy. Vầng sáng xung quanh Crystal giống như một ngọn đèn, nhưng ánh sáng ấy lại chiếu rọi cả một vụng không gian tăm tối, lộ ra hai bên hàng lang, là nơi ngục tối giam giữ hàng ngàn linh hồn phía sau những thanh sắt. Cũng thứ ánh sáng đó hình như đã phá vớ huyền thuật mà con quái vật sử dụng lên khu hầm ngục, để các linh hồn b·ị b·ắt giam đã có thể xuất hiện. Một cách khác, chính nguồn năng lượng mới của Crystal đã phá vỡ phong ấn mà con quỷ kia đã sử dụng chăng?

Cũng nhờ vậy, cô có thể thấy con quái vật đang hoảng sợ tháo chạy từ đằng kia. Dù nó có cách bao xa đi nữa, Crystal cũng có thể trông thấy. Như một cơn gió, cô phóng về phía con quái, chỉ có thể thấy ảo ảnh, chẳng mấy chốc Crystal đã đuổi kịp. Vừa trờ tới, bằng một tốc độ như tia sét, chẳng biết Crystal đã làm gì mà con quái thú một lần nữa b·ị đ·ánh văng đi, ẩn sâu vào đêm tối hun hút, rồi cô cứ thế mà truy đuổi.

Còn về phía Brian, sau khi thoát khỏi xiềng xích của con ác linh, dù đau đớn nhưng vẫn cố gượng dậy. Nhìn về xa xăm với một suy nghĩ thật sự phức tạp, anh chẳng thể ngờ rằng Crystal lại bộc phát sức mạnh kinh khủng đến như thế. Trong lúc năng lực của cả hai tưởng như bị vô hiệu ở đây, thì bằng một cách nào đó, Crystal lại có thể tích tụ đủ năng lượng để hoá thân thành dơi chúa, mà hình thái kia lại vượt trội so với cách biến đổi thông thường. Tại sao Crystal có thể làm được điều đó? Và điều gì đã khiến sức mạnh của cô tăng triển như vậy?

Nhiều luồng suy nghĩ xảy ra rất nhanh trong đầu Brian. Một tay chặn lại v·ết t·hương, Brian dùng hết sức đuổi theo đốm lửa đỏ đang nhỏ dần phía trước, mặc cho đôi chân đang chao đảo như muốn gãy rụng.

Chương 32: Nâng cấp hình thái