Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 166: Dương bổ đầu

Chương 166: Dương bổ đầu


Vấn nạn c·ờ· ·b·ạ·c ở Việt Nam không phải là mới có mà có từ hàng nghìn năm trước nên tôi mới khẳng định rằng trong máu của đàn ông Việt Nam có “máu ăn thua” tuy không phải là tất cả nhưng ... chắc cũng phải phân nửa số người tôi biết trong đời đã ít nhất có hơn một lần chơi c·ờ· ·b·ạ·c dưới các hình thức khác nhau. Thời các cụ xa xưa thì không chỉ có con dân đ·ánh b·ạc mà thậm chí ... cả vua cũng chơi, bạn có thể không chơi c·ờ· ·b·ạ·c nhưng sự thật lịch sử đã chứng minh rằng cha ông, tổ tiên của chúng ta đã chơi rất nhiều và không bao giờ thiếu trong các lễ hội. Chính bởi vì c·ờ· ·b·ạ·c là một vấn nạn và là khởi nguồn cho nhiều tệ nạn khác cho nên từ thời xa xưa các đấng minh quân đã hơn một lần ban hành những luật lệ hà khắc nhằm giảm đi vấn nạn này.

Năm 1179 đời vua Lý Cao Tông cũng đã có chỉ dụ cấm việc mang cá, muối hoặc nông cụ bằng sắt lên mạn ngược để trao đổi và lấy tiền đ·ánh b·ạc. Sang đến thời Trần, Hưng Đạo Vương cũng có cảnh báo với ba quân việc chơi c·ờ· ·b·ạ·c như chọi gà, xóc đĩa sẽ làm sao nhãng binh phòng, làm giảm lòng yêu nước. Trong cách triều đại phong kiến Việt Nam thì thời Trần ban hành luật trị tội đ·ánh b·ạc rất nặng nhưng nhiều quan lại không vì thế mà kh·iếp sợ, có quan còn chơi thâu đêm suốt sáng, ăn uống ngay trên phản để việc đ·ánh b·ạc không bị gián đoạn giữa chừng. Đặc biệt vào năm 1362 vua Trần Dụ Tông còn cho mời những người giàu có ở vùng Kinh Bắc (nơi phát tích của nhà Lý) vào cung để . . đ·ánh b·ạc một cách công nhiên cho nên người trong thiên hạ cũng vì thế mà làm theo. Dù không phải là nguyên nhân chính nhưng việc nhà vua dung túng cho người đ·ánh b·ạc cho nên đã gián tiếp làm mất ngai vàng vào tay Hồ Qúy Ly.

Lê Thái Tổ (Lê Lợi) ngay sau khi lên ngôi vua đã ban hành luật cấm đ·ánh b·ạc vào năm 1429 bởi nhiều kẻ du thủ du thực thường hay tụ tập uống rượu, đ·ánh b·ạc làm bại hoại phong tục nên mới ra luật nghiêm trị chặt ba đốt ngón tay nếu b·ị b·ắt vì tội đ·ánh b·ạc. Năm 1449, Lê Nhân Lập cùng với đồng đảng hay đ·ánh b·ạc và sau đó là tổ chức trộm c·ướp lấy tiền đ·ánh b·ạc rồi sau đó sợ bị phát hiện nên dụ đồng đảng tới nhà rồi g·iết người diệt khẩu, vụ việc bị phát giác nên cũng bị tội giảo. Cha của Lê Nhân Lập là Thiếu úy Lê Lan cũng vì việc này mà bị giáng chức. Đến thời Lê Trung hưng thì vua Lê Huyền Tông vào năm 1663 một lần nữa ban lệnh cấm quan lại và nhân dân đ·ánh b·ạc và trị tội nặng cả chủ chứa, con bạc nếu bị phát giác. Đến thời Nguyễn có một án lệ vào thời vua Thiệu Trị, chuyện là một người lính tên Phạm Văn Đạt mở sòng dụ người khác chơi đ·ánh b·ạc rồi cãi nhau, la hét lúc nửa đêm và sau đó cũng bị tội giảo giam hậu (treo cổ nhưng giam lại chờ thi hành).

Sở dĩ tôi phải dẫn lại một vài sự kiện lịch sử như vậy để chứng minh rằng c·ờ· ·b·ạ·c là vấn nạn của 1000 năm qua và vì thế những thế hệ cha ông thân xác đã hóa thành đất nhưng nếu vong hồn chưa đến lượt đi đầu thai thì khả năng cao họ sẽ chơi c·ờ· ·b·ạ·c, thậm chí ngay cả vong là nữ giới. Trước đây tôi đã từng kể rằng bà Trẻ tôi khi còn con gái vẫn thường hay để dành chút tiền đ·ánh b·ạc vào các dịp hội hè, lễ, Tết và cho đến khi 85 tuổi bà vẫn có rất nhiều người bạn già cùng ngồi chơi tam cúc ăn tiền.

Chương 166: Dương bổ đầu