Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 171: Trấn tiền âm binh

Chương 171: Trấn tiền âm binh


Nhìn thật kỹ xem có bóng ma nào quay lại hay không thêm một lúc nữa thì tôi quay lại phía sau lấy đà và nhảy qua bên bờ ruộng. Sau nhiều năm tôi phát hiện ra rằng mình càng lớn thì càng khó nhảy qua cái mương nhỏ dẫn nước này, hoặc là nó rộng hơn, chứ trước lúc 18 tuổi tôi nhảy qua ngon ơ mặc dù bản thân không phải thuộc loại tài giỏi thể thao gì. Ngay sau khi nhảy qua bờ ruộng phía bên kia thì tôi nhanh chóng vớ lấy cái dải khăn trắng và lom khom chạy trên những bờ ruộng đi về hướng cái dải khăn trắng đầu tiên mà những bóng ma đã ném qua mương Khoai, vừa chạy tôi vừa dùng hai tay để gom cái dây vải thành một nhúm và cầm tạm trên tay. Tôi chạy băng qua những thửa ruộng và đến một dải đất ngăn cách ruộng và mương Khoai, gần nơi trước đây tôi đã đào được một hũ tiền xu cổ. Tôi nhìn thấy đầu dây vải bên này không buộc nên nhanh chóng thu lại và ... ném xuống mương Khoai, dải dây vải màu trắng này làm cầu có thể nó kị nước. Tôi vẫn ôn tập môn sử và đọc cả cuốn Lịch sử Việt Nam hai cuốn dày cộp và kiến thức sơ đẳng của cha ông khi đánh trận là chặn đường rút lui của đối phuong, vua Quang Trung còn chặt cầu phao thì tôi cũng muốn vứt thứ mà những bóng ma dùng làm cầu này, xem như tôi đang phá cầu của họ.

Ngay sau đó, tôi nhanh chóng chạy dọc theo dải đất về hướng căn nhà đã ẩn nấp khi nãy, cái dải màu trắng bằng vải sô này sau khi đã vo viên lại thì tôi ném luôn xuống cái mương nhỏ trước khi lấy đà nhảy qua phía bên kia. Men theo bờ rào ven đường một đoạn sau đó tôi lẩn vào những bụi d·â·m bụt ven đường và bước vào đất của một ngôi nhà hoang, phía sau ngôi nhà này có một cái ao khá rộng và nhiều cây cối, một số đứa từng nói với tôi rằng cái ao này có ma nên chỉ khoảng chập tối là con đường đất bao quanh phía Đông của làng hầu như chẳng có một bóng người qua lại. Tôi chọn ngôi nhà này bởi vì ngồi im sau bờ rào sẽ nhìn chếch sang bên trái chưa đến 10m là bụi tre, tôi muốn xem bọn họ sẽ qua con mương bằng cách nào bởi vì trẻ con còn nhảy được lẽ nào ma đi như lướt lại không qua được con mương bé tí.

Thời gian trôi đi trong lặng lẽ, tôi ngồi xổm chờ đợi và rất sốt ruột bởi vì không biết những bóng ma ấy có quay lại đây hay không, tôi nghĩ rằng nhất định bọn họ sẽ phải quay lại bởi vì đây là lối họ vào có lẽ sẽ đường rút. Nhất định phải có điều gì đó khiến những bóng ma này phải làm cái trò khó hiểu, phía sau nhất đinh ẩn giấu điều bí mật.

Cuối cùng thì những bóng ma đen đen, mờ mờ ảo ảo cũng xuất hiện.

Chương 171: Trấn tiền âm binh