Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 85: Vương miện cho công chúa

Chương 85: Vương miện cho công chúa


Cả đêm tôi đã rất khó ngủ, đôi lúc vô thức cười một mình trong chăn, thực sự tôi rất vui khi gặp lại chị Ngọc Hoa, bây giờ đã là Ngọc Hoa quận chúa, tôi không quan tâm đến chức vụ mà chị ấy mới được sắc phong, nó có lớn hay không, có thêm phép thần thông quảng đại nào hay không đều không quan trọng, tôi chỉ vui vì đã gặp lại và biết chị ấy an toàn, đấy mới là điều quan trọng nhất.

Chuẩn bị cho ngày giỗ của chị Ma, tôi đã đạp xe đến tận nơi chuyên làm đồ vàng mã, tôi nhớ nơi đó rất gần thị trấn Hồ, tôi muốn đặt làm một cái vương miện thật đẹp, là công chúa chắc phải có vương miện để đội lên đầu, điều này trong mấy câu chuyện cổ tích thì có vẽ minh họa, thêm mấy truyện của nước ngoài tôi cũng đã từng đọc, nhưng tôi thật không biết đặt làm vương miện như thế nào thì vừa ý chị, nên tôi cũng chỉ biết nói với nơi nhận làm rằng tôi cần đặt một cái vương miện công chúa màu đỏ cho con gái khoảng 17 tuổi để cúng giỗ. Ngồi đợi khoảng hơn một tiếng là tôi đã có thứ tôi cần, một cái vương miện được làm bằng giấy và nan tre cùng hai bộ quần áo bằng giấy đều màu đỏ, một con ngựa màu đỏ cho đủ bộ. Mặc dù tôi thấy chị Ma có thể bay được nhưng khi đã là quận chúa thì nên có một con ngựa cho đàng hoàng, tôi cũng nghĩ có nên đặt làm thêm gia nhân hầu hạ không, sau cùng tôi quyết chơi lớn, quay lại đặt thêm cả mấy hình nộm gia nhân, lên chức là phải có người hầu chứ. Những thứ tôi đặt lại ít người đặt làm nên đã ngốn của tôi một mớ kha khá nhưng tôi lại thấy rất hào hứng, tôi hi vọng chị Ma sẽ vui khi nhận được những món quà này.

Buổi chiều ngày giỗ, tôi mang tất cả những thứ mình đã chuẩn bị ra ngoài vườn, gần ụ rơm, bà Già cũng không hỏi gì nhưng đã làm giúp tôi một con gà luộc, một quả trứng và một bát cơm úp đầy, tôi đứng nhìn mọi thứ và thấy rất hài lòng, thế nên tôi nhanh chóng thắp hương và cắm lên bát cơm. Tôi quỳ xuống đất cầu khấn cho chị ấy sẽ mau nhận được những thứ tôi chuẩn bị và mau chóng cưỡi ngựa đi chơi. Tôi ngồi phệt xuống đất đọc truyện để chờ đợi cho hương tàn sau đó đốt hết mọi thứ tôi đã mua, ngọn lửa màu vàng đỏ cháy rực, tàn tro bay lung tung trong khu vườn bám cả vào những cành lá tươi.

-Sớm muộn cũng phải xây lại cái miếu thờ để mà có nơi hương khói. - Bà Già nói với tôi trong bữa cơm tối – tTnh ra cái miếu cũ hồi trước bị sập cũng lâu lắm rồi, chắc hơn chục năm.

Chương 85: Vương miện cho công chúa