Chương 49: Tập kích liên hoàn
Rời phòng, Cô Lang không chọn đi thang máy, chắc chắn bay giờ chỗ đó đã kẹt cứng rồi, đành phải lập tức tiến về thang bộ hoặc lối thoát hiểm khẩn cấp.
Cùng lúc đó, bên ngoài khách sạn, Chianti đã chiếm được một vị trí bắn tỉa lý tưởng, nằm rạp sau ống ngắm, cô ta chuyển nòng súng liên tục, theo dõi tình hình phía dưới.
Nhìn xuống phía dưới, lít nha lít nhít người thuê phòng được nhân viên khách sạn hướng dẫn, nhanh chóng di tản khỏi tòa nhà.
Ở cửa hầm đổ xe cũng vậy, cũng hỗn loạn không kém, từng chiếc từng chiếc một, hàng loạt phương tiện vội vã phóng xe rời đi.
Qua kính ngắm, Chianti khó chịu không thôi.
"Gin, đông thế này làm sao mà tìm?"
[ Cô không cần quản cái lối ra vào hầm đổ xe, chỗ đó giao cho Ryo, chú ý các lối đi khác đi ]
[ Chỉ cần Cô Lang không bị ngu xuẩn, hắn sẽ không chọn đi tới hầm đỗ xe giữa thời điểm hỗn loạn này thay vào đó, hòa vào đám người sợ sệt ở lối vào chính, lại c·ướp một chiếc xe có lẽ là phương án khả thi hơn rất nhiều ]
[ Nhất là khi vừa trải qua vụ tập kích bên trên, mục tiêu phải đoán được bản thân đã bạo lộ hành tung mới đúng ]
Gin nói thẳng phán đoán của mình ra cho mấy tên cấp dưới suy xét.
Chung quy lại phán đoán vẫn phán đoán, dù có hợp lí tới đâu cũng có khả năng sai lệch, vậy nên...
Bỗng dưng Chianti híp mắt, tay siết chặt cò súng:
[Gin, có một gã vác ba lô du lịch trông rất khả nghi, hắn vừa...há, hắn đang chĩa súng vào một nữ tài xế rồi c·ướp mất một chiếc Mercedes trắng, giờ sao? Tôi nổ súng luôn nhé, tầm này tôi có thể cam đoan nhất kích tất sát ]
"Chờ đã Chianti, có chắc là mục tiêu không?" Trong xe Gin nhíu mày, trầm giọng hỏi kỹ.
Một khi đã nổ súng, còn là súng bắn tỉa thì xem như bại lỗ cả lũ, nếu mục tiêu không b·ị đ·ánh gục mà chạy thoát thì sẽ càng thêm cảnh giác hơn bao giờ hết.
[ Anh xem màn hình biết rồi ]
Chỉ thấy trong màn hình, khung cảnh thay đổi, rung lắc đến mức khiến người ta khó chịu, rồi đột nhiên hình ảnh quét nhanh qua cửa số của một chiếc xe trắng.
Tại ghế sau, một vết bớt dễ nhận diện hiện lên.
"Đúng là hắn, nhưng khoan nổ súng đã chỗ này quá đông người, báo biển số cùng vị trí hiện tại cho Vodka bám theo trước đi" Gin ngừng một chút, mới mỉm cười dữ tợn. "Đợi sau đó lại tìm một chỗ thích hợp tiễn hắn xuống địa ngục"
Lúc này Gin đang ngồi ghế lái chiếc SUV, một tay giữ vững vô lăng, ánh mắt sắc lạnh phản chiếu trên kính chiếu hậu, chỉ thấy Vodka đã đổi sang một chiếc mô tô đen, gật đầu nhận lệnh rồi rồ ga phóng đi.
Cứ thế, cả bọn người tổ chức áo ẩn núp trong đám người tản ra tứ phía, bỏ lại đống hỗn loạn của khách sạn ở phía sau.
Sáu phút sau, một chiếc Mercedes màu trắng chậm rãi lái vào một đoạn đường nhỏ rồi tăng tốc.
Ngồi ở ghế lái là một nữ tài xế xinh đẹp, nhưng khuôn mặt cô ta bây giờ giờ trắng bệch như tờ giấy không còn chút máu.
Hai tay run rẩy siết chặt vô lăng, mắt mở to đầy kinh hoàng, thì ra ngay phía sau nữ tài xế là một nam nhân bịt kín mặt bằng mảnh vải đen, tay cầm khẩu súng chĩa thẳng vào mông cô nàng.
Tất nhiên không phải súng thịt, mà là một họng súng kim loại lạnh ngắt, nó áp sát vào sau mông, chỉ được ngăn cách khỏi da thịt bởi một lớp váy mỏng manh khiến cô ta không rét mà run.
Và có lẽ, chỉ cần nữ tài xế dám làm điều gì đó ngu gì liền sẽ bị viên đạn quán xuyên qua xương chậu không chút thương tiếc.
"Tiếp tục chạy về trước, quẹo phải" Giọng nói trầm thấp ra lệnh từ phía sau lạnh lẽo như băng.
Nữ tài xế sợ hãi đến mức không dám thở mạnh, chỉ biết gật đầu lia lịa, ngoan ngoãn làm theo.
Thế là xe càng chạy càng như muốn rời xa nội thành, xe cộ thưa dần, cuối cùng vậy mà rẽ vào một con đường khá vắng vẻ với nhiều cây bóng râm được trồng hai bên đường, tán cây mọc xum xuê chê đi ánh mặt trời, khiến đoạn đường kế tiếp có phần âm u.
Người uy h·iếp nữ tài xế đương nhiên là Cô Lang, hắn vẫn không ngừng quan sát tứ phía, đặc biệt là phía sau, ánh mắt tỉnh táo nhìn gương chiếu hậu, chỉ sợ lại có kẻ bám theo.
Hắn hiểu rất rõ cái mạng của mình hiện tại đáng giá đến cỡ nào, tự biết một khi hành tung của bản thân bại lộ, sẽ dẫn đến vô số kẻ săn tiền thưởng nhào tới như sói đói thấy mồi ngon.
Do đó, giờ phút này hắn đã từ bỏ kế hoạch cứu người, chỉ muốn mau chóng thoát khỏi vòng vây nguy hiểm trước rồi tính tiếp.
Còn về đệ đệ? Tự cầu phúc đi!
Chỉ cần không bị phán tử hình ngay thì vẫn còn có cơ hội.
Cô Lang xác định kế hoạch, trải qua những năm này hắn đã biết kiềm chế cảm xúc, sẽ không vì kích động nhất thời mà làm ra chuyện ngu xuẩn.
Qua thêm một phút, mãi vẫn chưa thấy xe bám đuôi hoặc xuất hiện dấu hiệu gì lạ, đoạn đường này lại khá vắng, lâu lâu mới có một chiếc xe chạy tới từ hướng đối diện khiến tâm căng hơn dây đàn của Cô Lang thả lỏng một chút xíu.
Chỉ chút tí thôi, vì trước khi tới phòng an toàn, hắn sẽ luôn tự nhận định bản thân đang cận kề nguy hiểm để giữ tính cảnh giác.
Nhưng hắn nào biết mình không chỉ bị theo sau ở song song, mà còn sắp bị chặn đầu thẳng mặt.
Két —
Nữ tài xế đột nhiên hoảng loạn, đạp mạnh phanh, lốp xe ma sát với mặt đường ré lên chói tai.
Cô Lang giật mình, lập tức nhìn về phía trước, chỉ thấy cách đó trăm mét, một chiếc mô tô đen lao tới chắn ngang đường, đèn pha sáng chói từ đó chiếu thẳng vào xe mình.
Hai kẻ trên mô tô đều mặc đồ da đen kín mít, một người lái, tên còn lại ngồi sau giơ nòng súng bắn tỉa về phía này khiến đồng tử Cô Lang co rụt lại.
Từng tế bào đều đang liều mạng cảnh cáo nguy hiểm sắp tới, hắn nhanh như cắt hạ thấp người, núp sau ghế trước, cùng lúc đó thì kẻ chặn đường cũng nổ súng rồi.
Phanh!
Viên đạn tức thì xuyên thủng kính chắn gió ghim thẳng vào ngực nữ tài xế, máu tươi bắn tung tóe ra còn thân thể mềm mại thì gục xuống vô lăng, đôi mắt trừng lớn dần mất đi thần sắc.
Nhưng tay súng không vì thế mà dừng lại, tiếp tục khai hỏa nhiều phát trong vài giây ngắn ngủi.
Phanh! Phanh! Phanh!
Phanh! Phanh! Phanh!
Liên tục mấy tiếng súng vang lên khiến kính xe vỡ tan, mảnh vụn bay tứ tung, chiếc Mercedes vốn chỉ là xe dân dụng, không phải hàng bọc thép hay được lắp kính chống đạn nên tuổi gì chống đỡ nổi làn mưa kim loại.
Nhưng càng hỏng bét hơn là bây giờ người lái c·hết rồi lại dí chân vào chân ga, xe liền mất kiểm soát, cứ thế lao thẳng về phía trước rồi đâm sầm vào một cột điện bên đường.
Đầu xe trắng cũng bắt đầu b·ốc k·hói rồi, nhưng hai người trên mô tô không ngừng lại ở đó mà phóng xe thẳng qua.
Người ngồi sau vung tay lên, liền ném nguyên một quả lựu đạn đã rút chốt vào dưới gầm chiếc xe bốn chỗ.
Thế là —
Uỳnh!!!
Nổ một phát, cả cái đầu xe liền bị hất tung lên trời, chiếc xe Mercedes lật nhào cứ thế úp sấp thân xe xuống mặt đường.
Có thể nói, ăn một combo tập kích bất ngờ từ xả đạn, v·a c·hạm, nổ lựu đạn rồi tới lật xe.
Và với tình trạng trước mắt, người trong xe còn sống được thì đã là số lớn mạng lớn, mà có mạng lớn chắc cũng chỉ còn nửa cái mạng.