Gợi ý
Image of Livestream Chi Hoang Dã Đại Mạo Hiểm

Livestream Chi Hoang Dã Đại Mạo Hiểm

[ livestream chỉ là vật dẫn, đây là một trận mạo hiểm! ] [ không nên để cho ngươi đối với livestream cứng nhắc ấn tượng ảnh hưởng tới tò mò về hắn! ] [ hoang dã cầu sinh chỉ là hắn một bộ phận, cũng không phải là toàn bộ! ] [ tại rừng rậm nguyên thủy một mình cầu sinh cùng Hắc Hùng đấu sức, tại bão tuyết bên trong cùng lữ nhân cùng đàn sói đua tốc độ. Trong sa mạc tìm được sông ngầm dưới lòng đất cùng không biết sinh vật, tại vòng cực Bắc lái xe tàu lượn bay qua dài dằng dặc đường ven biển trợ giúp ngỗng trời di chuyển, đây là truyền kỳ? Đây chính là truyền kỳ! ] Trong vùng đầm lầy, con muỗi bay múa, một đầu dài đạt năm mét Loan Ngạc bị một mực trói lại cái mồm, thụ đồng hẹp dài, lộ hung quang. Một vị đầy người bùn nhão người trẻ tuổi chính cưỡi nhảy qua tại trên người nó, đối mặt trên màn hình khán giả thổi phồng, hắn lau mồ hôi. "Ta là Tất Phương, một tên nghề nghiệp nhà thám hiểm, leo qua thế giới nóc nhà, đi qua tử vong sa mạc, càng đơn đấu qua thần bí Amazon, thế giới địa lý tạp chí cũng đem ta định giá thế giới thứ nhất sinh tồn đại sư, đỉnh chuỗi thực vật hoang dã chi vương, nhưng tin tưởng ta, cái kia cũng là quá khen . . ." Màu xanh đỏ sóng mây dưới, Tất Phương nắm chặt trên tay dây thừng, nhìn xem dưới thân Loan Ngạc rốt cuộc không giãy dụa nữa, móc ra đao săn, từ sau nơi cổ một đòn mất mạng. "Hôm nay là cầu sinh ngày thứ hai, ta vốn cho là sẽ tiếp tục chịu đói, nhưng hiện tại xem ra bữa tối đã có chỗ trông cậy." ~~~~~~~~~~~~~~~~~ Cầu tặng hoa, cầu tặng kẹo lấy động lực ra chương (づ ̄3 ̄)づ╭❤~
Cập nhật lần cuối: 03/06/2025
487 chương

Giáp Xác Nghĩ

Khoa Huyễn

Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 50: Bắt sống cùng rút lui

Chương 50: Bắt sống cùng rút lui


Đến thời điểm này chiếc mô tô đến mới ngừng lại cách chiếc xe lật nhào vài mét.


Chỉ thấy người ngồi sau ném súng cho người lái, rồi nhanh chân lại gần chiếc ô tô bị lật, cúi đầu xuống quan sát qua cửa kính liền giật mạnh cửa sau xe ra.


Loay hoay một hồi, cuối cùng người này cũng kéo được một thân hình đầy máu mất ý thức rời xa khỏi chiếc xe bị lật ngược.


Chianti thông qua mũ bảo hiểm kín mít đều ngửi thấy mùi xăng dầu ngày càng nồng nặc, để đồ ngu tới đều biết chiếc xe này có thể p·hát n·ổ bất kỳ lúc nào.


Oanh —!!!


Như đã nói, nổ luôn rồi!


Ánh lửa bốc lên dội, may mà quanh xe không còn ai.


"Suýt nữa thì..." Bị hơi nóng hả vào mặt, Chianti vừa kéo còn mồi tránh xa chiếc xe không khỏi thầm kêu một tiếng.


Suýt thì thành thịt nướng!


Còn định giả vờ lau mồ hôi hột trên cái trán vốn không có mồ hôi thì chợt nhớ ra mình đang đeo mũ bảo hiểm kín không kẽ hở.


Không muốn kéo kính lộ mặt, Chianti đành phải từ bỏ ý định làm khùng làm điên, thế là liền hỏi thăm qua tai nghe.


"Gin, giờ làm sao? Con mồi còn chưa c·hết mà đang hấp hối, muốn tôi xử hắn hả?"


[ Không, Chianti, cô thấy con hẻm bên trái sao, đưa con mồi vào đó, ném thẳng lên chiến xe van đang chờ sẵn là được ]


"Xe Van? Hiểu rồi"


Hơi khó hiểu tí, nhưng Chianti ván. lập tức ra hiệu cho Ryo ở yên đấy chờ trước con hẻm, còn mình thì kéo con mồi vào trong.


Đi ba bước, không ngờ trong hẻm thật sự đang có một chiếc xe van màu xám chờ sẵn, Chianti hơi kinh ngạc vì không ngờ tới Gin có thể sắp xếp mọi chuyện nhanh như vậy.


Chẳng lẽ Gin đã tính trước kẻ này sẽ không dễ dàng c·hết như vậy nên có ý định bắt sống?


Chianti đoán vậy, nhưng sự thật lại là suy nghĩ nhiều rồi.


Chiếc xe này được Gin đưa tới đây vốn muốn chặn đầu Cô Lang nếu Chianti thất bại, nào ngờ đợt tập kích đầu tiên thuận lợi vượt quá dự tính của Gin, chỉ hai người liền dễ dàng chơi c·hết mục tiêu.


Lại thêm con mồi còn sống, mới bị biến thành xe vận chuyển theo ý tưởng mới của Gin.


Chianti không biết điều này, liền ném con mồi đáng giá mấy chục triệu đô lại như heo đợi làm thịt vào thùng xe mở sẵn.


Trong xe đã có người đợi sẵn, nhanh chóng kéo cửa trượt ngang vào, Chianti vừa muốn phủi tay rời đi lại gặp Vodka ló đầu ra từ chỗ ghế lái xe van.


"Rút lui"


Chianti tiện tay giơ một cái thủ thế "ok" lên rồi quay đầu đi, hôm nay người điên như cô ta đã bắn phá đủ rồi, thỏa mãn rồi liền không lưu luyến thêm.


Uỳnh uỳnh!


Bên ngoài hẻm, chiếc Ducati 1098 lập tức điên cuồng rú ga, phóng nhanh rời khỏi hiện trường.


Bị bỏ mặc lại tại đó là chiếc Mercedes bốn chỗ vẫn đang b·ốc c·háy hừng hực, ngọn lửa nóng rực dần mai táng t·hi t·hể của nữ tài xế xui xẻo, cũng như nuốt chửng mọi dấu vết còn lại.


Lúc này, mặc cho đoạn đường khá vắng vẻ, cũng dần có đám đông hiếu kỳ bắt đầu tụ tập cách đó không xa, kẻ chỉ trỏ xì xào, người rút điện thoại quay phim, vài kẻ khác vội vàng bấm số báo cảnh sát cùng đội c·ứu h·ỏa.


Chỉ là với tình hình tòa khách sạn cách đấy không xa đang b·ốc k·hói đen mù mịt, che kín bầu trời, thì tất nhiên chẳng có chiếc xe c·ứu h·ỏa nào rảnh đi quản một đ·ám c·háy bé tí bên cạnh con đường vắng vẻ cả.


Mãi đến một giờ sau, vài cảnh sát từ đồn lân cận mới lững thững đến hiện trường, nhưng giờ đây đ·ám c·háy đã tự tắt, để lại khung xe Mercedes méo mó cháy khét, cũng lộ ra bộ t·hi t·hể đã hoàn toàn cháy đen ở trong xe.


Cảnh tượng khủng kh·iếp này khiến không ít người đang xem náo nhiệt lùi xa tám thước.


...


...


Ngoại thành, trong căn nhà biệt lập nằm lặng lẽ dưới chân một ngọn đồi nhỏ.


Trong nhà, Trần Diện ngồi trên xe lăn, đôi mắt dán chặt vào màn hình tivi.


Ở trên là đài truyền hình thành phố đang phát bản tin trực tiếp về v·ụ c·háy khách sạn gì đó ở nội thành, hình ảnh khói đen cùng lính c·ứu h·ỏa ra sức phun nước chiếu rõ trên màn hình.


Cạnh đất, giọng nữ phát thanh viên vang lên, trầm ổn nhưng không giấu được sự khẩn trương:


[ Tôi là phóng viên Kharte Yen, chúng tôi đang đưa tin trực tiếp từ hiện trường v·ụ c·háy tại khách sạn Katom Cardon nằm ở trung tâm thành phố Smash Chey.


Theo thông tin mới nhất, vào khoảng 15 giờ 30 chiều nay, một đ·ám c·háy bất ngờ bùng phát tại tầng 2 của khách sạn.


Tính đến 17 giờ 46 phút chiều nay, ngọn lửa đã cơ bản được khống chế nhờ nỗ lực hết mình của lực lượng c·ứu h·ỏa sau hai giờ liên tục thực hiện biện pháp d·ập l·ửa.


May mắn thay, đ·ám c·háy chỉ giới hạn ở một số tầng dưới, chưa kịp lan rộng lên trên, và tạm thời chưa có ghi nhận thiệt hại nghiêm trọng về người.


Trước đó, cảnh sát và đội điều tra h·ỏa h·oạn đã phong tỏa khu vực khác sạn tiến hành xác minh nguyên nhân v·ụ c·háy.


....


Tuy đến nay cơ quan chức năng hiện chưa đưa ra kết luận chính thức, nhưng đã cam kết sẽ công bố thông tin ngay khi có kết quả điều tra ban đầu. Ngoài ra, giao thông quanh khu vực khách sạn đang bị đình trệ nghiêm trọng, người dân được khuyến cáo tránh xa khu vực này để đảm bảo an toàn.


Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật khi có thông tin chính thức tiếp theo từ cục cảnh sát thành phố. ]


"Cháy cỡ đó, khói đen đều ngập trời rồi mà bảo chưa ghi nhận t·hương v·ong? Chậc chậc, phải là người thông minh cỡ nào mới dám tin đài truyền hình thành phố nói bậy nói bạ?"


Trần Diện khẽ nhếch môi, tắt tivi, rồi quay sang màn hình hệ thống trước mặt, điểm năng lượng trên giao diện đang tăng vùn vụt, như thể vừa trúng mánh lớn.


Rõ ràng mấy ngày trước đã tiêu dùng không ít, nhưng chỉ trong chút thời gian ngắn vừa rồi đã vượt qua năm con số.


"Thế mà trực tiếp đốt khách sạn, Gin đủ hung ác" Trần Diện không khỏi thầm than một tiếng.


Mặc dù hiện tại chưa có tin tức gì, nhưng thông qua điểm năng lượng bất thình lình gia tăng vùn vụt là hiểu ngay, không có liên quan tới v·ụ c·háy khách sạn mới là chuyện lạ.


Ting!


Điện thoại đặt trên bàn bỗng sáng lên.


Thật đúng lúc, là Gin gửi tin nhắn tới báo cáo công việc, đoạn tin nhắn không dài, Trần Diện đọc qua thì biết Gin không hề g·iết c·hết Cô Lang mà thành công bắt sống mục tiêu.


"Gin muốn đòi món tiền thưởng cao hơn? Nên tính giao người sống cho tập đoàn Đường Thị?" Trần Diện lẩm bẩm, ngón tay gõ nhịp trên tay vịn xe lăn.


"Nghe cũng không tệ"


"Chắc người nhà họ Đường sẽ rất hài lòng khi có cơ hội tự tay xử lý cừu nhân nhỉ, ai lại đi từ chối chuyện tốt này cơ chứ"


Trần Diện lơ đễnh suy nghĩ tới, sau đó lại càng hứng thú hơn khi thấy hai số đầu của điểm năng lượng biến thành số mười một, liền mở ra xem.


[ Điểm năng lượng: 11.626


Điểm thế lực: 7 ]


"Để xem, đã tích góp được kha khá rồi, vậy giờ mình nên mở khóa chức năng hệ thống, vẫn tiếp tục triệu hồi thêm tạp binh đây?"


Trần Diện vuốt cầm, trầm ngâm suy tư.


Hiện tại, hệ thống còn hai chức năng chưa được mở khóa, một là bảng trạng thái của bản thân, hai là bảng thông tin chi tiết của thành viên vòng ngoài.


Nói tới thành viên vòng ngoài, nghĩ đến đây, hắn liếc qua bảng thông tin tổ chức, liền thấy số lượng thành viên vòng ngoài đã tăng vọt trong mấy ngày nay, giờ đã vượt mốc trăm người.


Tất nhiên, dựa theo "định luật bảo toàn tài sản" do hắn chế ra, đã con số này tăng lên thì ngân sách của tổ chức phải giảm xuống theo ngày, mỗi ngày tụt vài vài chục ngàn đô là còn ít.


Nhất là hôm qua, tụt một phát hơn trăm ngàn đô, Vodka cũng có gửi một bản thống kê thu chi nên Trần Diện mới biết số đó để mua một vài phương tiện đi lại.


----


----


P/s: Đủ 50c là có thể đánh giá nhanh, mọi người thấy hay cho tác một cái đánh giá nhé!


Chương 50: Bắt sống cùng rút lui