Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6


Chị Văn lấy một tấm thiệp từ trong túi ra đưa cho tôi. Là thư mời của giải Mẫu đơn!

Cánh tay siết chặt khiến tôi phát đau, giống như anh đang cố kìm nén cảm xúc của mình.

Chương 6

Hai từ này đã nhảy lên vị trí số một.

Cố Nhiên hôn vừa mãnh liệt vừa vội vàng, tôi bị buộc phải ngửa đầu.

Tôi giận đến bật cười:

Vị bạc hà chưa bao giờ mạnh đến thế.

"Có hai tin tức. Bà cô muốn nghe cái nào trước?"

Cứu mạng, ai đó tới cứu tôi!

Cố Nhiên hoàn toàn bị đông cứng.

“Em yêu anh, Cố Nhiên. Không có người khác”

“Anh biết, chỉ cần không chia tay…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai năm vừa qua chúng tôi chủ yếu ở trong đoàn làm phim của mình, thời gian bên nhau không nhiều, khái niệm về nụ hôn của tôi vẫn dừng lại ở bộ phim cuối cùng đó, sự tiếp xúc ngắn ngủi đó. Còn như bây giờ đã vượt ra ngoài sự hiểu biết của tôi.

“Hứa Tán nói bộ phim kia rất được khen ngợi, đã lọt qua vòng bình chọn, em cùng 3 người khác sẽ giành nhau giải Ảnh hậu Mẫu đơn!”

[Cừ quá, lâu vậy hai người không tương tác với nhau, có phải để xuất đại chiêu không vậy!]

Một lúc sau, tiếng Cố Nhiên cười ở phía bên kia:

Lần này gạch đá chắc xây được cả biệt thự luôn rồi:

“Cố Nhiên, tình yêu của em không rẻ mạt như thế. Em thích một người, yêu một người chính là chuyện cả đời, đã lựa chọn thì không bao giờ thay đổi”

“Em và Cố Nhiên bên nhau là chuyện đã định rồi. Cố Nhiên nói công khai hay không hoàn toàn phụ thuộc vào em. Bà cô, em định thế nào?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Điện thoại rung. Chính là bạn trai c·h·ó của tôi.

Tôi nhìn Cố Nhiên đang sải bước kéo tay tôi đi phía trước, lấy tốc độ nhanh nhất đến khách sạn. Cửa phòng đóng sập lại, anh ôm lấy tôi, đầu gục vào cổ tôi.

"Bảo bảo, ngoài việc không chia tay, em muốn như thế nào cũng được"

Anh bây giờ hoàn toàn khác biệt với người đầy khí thế áp bức lúc nãy. Bây giờ Cố Nhiên giống như một con c·h·ó lớn, đôi mắt hoe đỏ, trông thật đáng thương. (đọc tại Qidian-VP.com)

[CP quốc dân của tôi sống lại rồi!!!] (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ừ, bảo bảo, anh đây. Cảm ơn em đã yêu anh”

Tôi đã bảo rõ ràng là không được hôn ở cổ, không được hôn ở cổ!

Tôi đã nghĩ rằng trong hành lang hôm đó, chúng tôi đã xác nhận quan hệ yêu đương, hoá ra Cố Nhiên luôn đặt mình ở thế thấp hơn tôi một bậc, nghĩ rằng đoạn tình cảm này chỉ là một phút bốc đồng chơi đùa của tôi.

Tôi quan sát phản ứng của anh, vòng tay qua cổ anh, hôn lên sống mũi, rồi di chuyển xuống dưới. Hơi thở của chúng tôi hòa vào nhau.

“Khụ, xin chào mọi người”

Tôi cảm thấy thiếu dưỡng khí. Anh quyến luyến ở cổ tôi:

Ánh mắt anh ảm đạm, cố gắng nặn ra nụ cười:

Người ta nói đôi mắt của người yêu là đại dương thứ tám. Trong mắt người tôi yêu chỉ có tôi, nhưng cũng tràn đầy bất an sợ sẽ mất đi bất cứ lúc nào. Tôi không biết vì sao anh lại có ảo giác như vậy:


“Cố Nhiên”

Ngày hôm sau, tại khách sạn.

[Này, giọng nói kia có phải Hạ Lương không?!]

Anh ấy là c·h·ó à?

Một lúc sau, anh từ từ ngẩng đầu lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cố Nhiên, nhìn chuyện tốt anh làm hôm qua xem! Anh là c·h·ó à, vết hôn này làm thế nào?!”

“Thật xin lỗi, bảo bảo, anh không nên như vậy. Anh sai rồi”

Hai phút trôi qua, anh từ từ thả lỏng tay, giống như vừa hạ quyết tâm:

[7 năm làm fan của Hạ Lương, tôi thấy đó là giọng cô ấy]

Nhìn dáng vẻ của Cố Nhiên, tôi cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, định thoát khỏi vòng tay Cố Nhiên. Đột nhiên, tôi bị kéo mạnh lại, ấn ngồi trên đùi Cố Nhiên, gáy bị nắm chặt, hung hăng hôn lên.

Nói xong câu này, anh cúi đầu ngồi trên sofa. Tôi trợn to hai mắt, nhìn anh với vẻ không tin được, cuối cùng cũng hiểu được ý của anh.

Tôi cúi người về phía trước, hôn lên trán anh:

Tôi đang gào thét. Vết dâu tây trên cổ minh chứng cho những gì đã xảy ra đêm qua.

Trên sóng livestream, cư dân mạng bùng nổ:

# Cố Nhiên Hạ Lương #

Chị Văn đến nhà tôi, tức giận nói:

Cố Nhiên lại cho rằng tôi thích Chu Trọng. Vì muốn ở cùng với tôi, anh chấp nhận bị phản bội tình cảm.

“Cố Nhiên, anh đừng cúi đầu, ngẩng lên nhìn em”

[Mẹ nó, CP tôi đu là có thật rồi!!!]

Weibo bị tê liệt.

“Nghe cái đầu tiên trước đã”

Đầu dây bên kia yên tĩnh đáng sợ, làm cho tôi thấy hơi lo lắng.


“Còn tin khác là gì?”

“Bảo bảo, tối về nói sau. Bây giờ chào khán giả ở trường quay đi”

Chị Văn nhéo mặt tôi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6