Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2


"Không cần."

Con gà quay bị lột lông kia, như thể là ta trong tương lai.

Ta chính là một con hồ yêu!

Hầu hết các yêu quái trong núi đều thích ăn thịt sống.

Ta hơi chột dạ: "Ta hơi đói, đã một ngày không ăn cơm rồi nhưng mà con gà này là do anh dùng để dụ yêu quái, ta sẽ không ăn."

Ta lặng lẽ cuộn mình lại.

Nhưng Phương Văn Châu lại xé một cái đùi gà đưa cho ta: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đại hiệp, chúng ta ngủ qua đêm ở đây, liệu hồ yêu có quay lại tấn công chúng ta lúc nửa đêm không?"

Thân hình của ta dưới đạo bào rộng lớn này, lộ ra vẻ xinh xắn linh lung.

Nếu Phương Văn Châu không phải là tróc yêu sư, ta nhất định sẽ dụ dỗ hắn ở lại động phủ của ta.

Nếu ta không phải là hồ yêu, hoặc không biết người kia là Phương Văn Châu uy danh hiển hách.

Mà lúc này, Phương Văn Châu đang ngồi trên đó.

Vất vả lắm mới tu thành hình người, vậy mà lại gặp phải tên sát thần này.

Ta co rúm người lại, biểu cảm sợ hãi và lo lắng:

Phương Văn Châu bất chợt nói: "Hồ ly thích ăn gà nhất, cô nương nói, liệu yêu quái có bị mùi hương thu hút không?"

Ta vội vàng định thần lại.

"Có khả năng, vậy thì ta sẽ ngồi đợi." Hắn nhướng mày, "Cô nương có thấy lạnh không?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta hơi cảm động, nam nhân trước mặt cong môi, không hề có vẻ hung hãn.

E rằng ta sẽ không kiềm được mà yêu hắn…

Cũng như con người hắn.

Hắn không biết từ đâu bắt được một con gà, lột da, xiên vào cành cây, đặt lên đống lửa nướng.

Mẹ nói đúng, nam tử biết nấu ăn sẽ khiến phụ nữ hạnh phúc cả đời.

"Ban đêm lạnh, mong cô nương đừng chê."

Gà nướng.

"Cô nương cách ta xa như vậy làm gì?"

Sao đến lượt ta, lại bị đạo sĩ này làm cho tâm hồn rung động?

Ta không nói gì, bụng đã thay ta trả lời.

Chương 2: Chương 2

Hắn cười với vẻ mặt bình thản vô hại.

Ta gượng cười: "Sao... sao vậy?"

"Vậy thì đa tạ đại hiệp."

Hắn đưa thanh kiếm trừ tà ra trước mặt ta, lưỡi kiếm tỏa ra hàn khí lạnh buốt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta suýt chút nữa kích động đến mức biến về nguyên hình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngon quá!

Trên áo toàn là mùi hương của hắn, thoang thoảng, là mùi thảo mộc thanh mát.

Mặt không khỏi có chút nóng lên, thầm hận mình vô tích sự.

Đùi gà được nướng giòn bên ngoài, mềm bên trong, hắn nói đúng, ta rất thích ăn gà.

Hắn ngẩng đầu nhìn ta.

Đây là hang động của ta, ta thích ngủ nhất trên đống cỏ khô ấm áp kia.

“Cũng không thể để cho cô nương đói bụng.”

Trong hang động, ánh lửa kéo dài bóng tối, ta đột nhiên cảm thấy cơ thể ấm áp hơn.

Trời ơi, ta tu luyện chăm chỉ, cũng chưa bao giờ sát hại người vô tội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ có ta thích ăn thịt nướng, tiếc là đi chợ dưới chân núi mua, ta không có tiền, tự nướng, lại không ngon như vậy.

"Cô nương sao lại khóc?"

Trong sách nói gì? Hồ yêu giỏi nhất là mê hoặc lòng người, Phương Văn Châu tuy lợi hại nhưng cũng đang ở độ tuổi sung sức nhất.

Ta cắn môi, mùi nam nhân này ngửi cũng khá dễ chịu.

Nhưng để không lộ thân phận hồ yêu của mình, ta chỉ có thể e thẹn và lo lắng gật đầu:

Ngọn lửa cuộn lên soi sáng khuôn mặt hắn, lúc Phương Văn Châu yên tĩnh, trong sự bình thản lại toát ra một vẻ lạnh lùng.

Bây giờ được ăn đùi gà ngon như vậy, khoảnh khắc hương vị thịt gà xông lên đầu lưỡi.

Nếu không phải bản tính của ta mạnh mẽ, ta thực sự đã hoảng sợ và bỏ chạy từ lâu.

Phải nói là thịt gà được nướng thơm nức mũi, ta không khỏi nuốt nước miếng.

Sau khi khoác áo cho ta, Phương Văn Châu lại tiếp tục lật gà nướng trên giá gỗ.

Ta lau nước mắt: "Ngon quá, ta chưa bao giờ ăn được thịt gà ngon như vậy."

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Ta muốn cố gắng nhịn không run rẩy, nhưng không thể.

"Trời đã tối, trên núi nhiều yêu quái xuất hiện, sáng mai ta sẽ đưa cô nương xuống núi."

Ai biết được giây tiếp theo có bị tên điên này làm thịt hay không.

Trong lòng ta lại hung hăng mắng một trận những tên yêu quái xung quanh chỉ lo cho bản thân chạy trốn, không gọi ta dậy.

Phương Văn Châu cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2