Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 157: Tuyển thủ dự bị
- Ngừng, ngừng, anh anh em em cái gì nghe nổi hết da gà, nhà ngươi đầu óc bị tú đậu ấy à?
- Vậy làm phiền các anh kiểm tra rồi dẫn tới phòng họp giúp em, em sẽ chờ ở đó cùng huấn luyện viên Long.
Đổi lại, Duy dùng thân phận nhân viên của tập đoàn Xuân Đào hứa trả công bằng bản vẽ chế tạo chiến hạm vũ trụ và những công nghệ tiên tiến còn hơn cả Trung Quốc.
Mặc dù bây giờ đã sắp bước vào trận chung kết vô địch Đông Lào nhưng Duy sẽ không dừng lại ở đây và nhắm tới cúp vô địch vũ trụ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chủ yếu là các nước khác đều hỏi chúng ta tại sao lại làm một văn bản thừa thải, phiền phức đến vậy.
- Đừng đừng, anh biết rồi, đừng véo anh nữa.
- Đây là nhờ chủ tịch vĩ đại của tập đoàn Xuân Đào nhìn xa trông rộng.
Đây là hai câu nói rất bình thường ở vũ trụ lệch lạc này nhưng Bình lại biết nó không đúng ngữ pháp Tiếng Việt và đậm sắc lậm convert.
Xong xuôi mọi việc, Duy đang định quay vào thì có cảnh vệ tới báo:
Bình lập tức nhận được thông tin bên trong, nó bao gồm các văn bản công nhận Tiếng Việt là ngôn ngữ độc lập với Tiếng Trung của những quốc gia khác.
- Bây giờ anh đem đi đổi tài liệu rồi giao cho bác bộ trưởng ấy đi.
- Chúc mừng nhân viên Vũ Tiến Duy nhận được một ngàn điểm thưởng.
Thấy quản ngục quay đầu bỏ đi, Bình cũng không tốn hơi sức nói thêm làm gì nữa mà chỉ đang cố gắng kết nối với bộ chí bảo Sách Giáo Khoa trong đầu xem có cách nào không.
- Anh Duy, có người muốn vào trong trụ sở của Sacrifice Team.
Ở bên ngoài song sắt, một quản ngục đi tới liếc thấy Phan Thanh Bình:
- Đang ở ngoài sảnh chờ tiếp nhận khám xét toàn thân để đảm bảo không mang theo vũ khi hay vật gì nguy hiểm vào trong căn cứ.
Nếu Duy nghe được những lời này chắc phải copy câu “hai chữ an uổng thần thiếp nói cũng nhiều rồi” dán lên trán để kêu oan thay.
- Mình sắp bị đem đi phán tử hình rồi, không mau lên là chỉ có nước nhặt xác.
Duy hớn hở cười:
Bởi vì Duy dùng thân phận nhân viên tập đoàn Xuân Đào để làm việc nên chính phủ Đông Lào nghĩ đây là mong muốn của tập đoàn.
- Anh bình tĩnh nào, đang ở Hà Nội đấy, cẩn thận tai vách mạch rừng.
Ông ta cũng không thể tới gặp chủ tịch Xuân Đào để hỏi được nên lời nói dối này sẽ chẳng bao giờ bị vạch trần.
- Chị nói cho em nghe, trị chồng là phải trị ngay, em hiền quá là ổng được nước lấn tới đấy.
- Quá tốt rồi, phép thuật chỉ kiểm tra tính chính xác của văn bản chứ không nói rõ là ở vũ trụ nào.
- Sao còn chưa chịu đi, anh quên gì à?
Đông Lào là nước nhỏ nên không dám tham vọng quá nhiều nhưng ít nhất cũng đủ tự bảo vệ mình, phát triển đi lên nhờ những khoa học kỹ thuật vượt trội ấy.
Duy ngẫm nghĩ một chút, vì không muốn bị làm phiền nữa nên bịa ra câu chuyện:
- Thời nào rồi còn Thuật Pháp Lạc Việt, ta nói cho ngươi biết, đừng hòng hố ta.
- Lấy giả làm thật, phen này thì mình sẽ lật lại bản án, nắm giữ tương lai, chinh phục đỉnh cao.
- Sách Giáo Khoa, có bằng chứng nào về việc Tiếng Việt là ngôn ngữ độc lập không?
- Trừ đi số điểm cần dùng để thực hiện lời hứa với chính phủ thì chúng ta vẫn còn hơn tám trăm điểm, lãi to! (đọc tại Qidian-VP.com)
Oanh kéo Hương về cùng phe với mình, cả hai cô vợ đều đồng lòng chống lại khiến Duy chỉ có thể nuốt nước mắt chịu thua.
- Không có, anh đi liền đây!
Kế hoạch của anh sẽ không dừng lại, các tuyển thủ dự bị vẫn cần thiết khi sau này đối mặt với những tình huống khó khăn hơn.
- Chủ tịch nước muốn hỏi thử xem cháu có thể tiết lộ lý do mà tập đoàn Xuân Đào muốn làm vậy không?
- Đây là tiểu tử tìm c·hết đi.
- Bởi vì lịch sử bị hủy diệt nên không ai biết được văn bản này lại tới từ vũ trụ khác.
Phan Thanh Bình đứng dậy và bắt đầu mong chờ ngày bước ra tòa án, anh cần phải để Tiếng Việt tái hiện dưới ánh mặt trời và dùng thuật pháp Lạc Việt đánh đuổi Tà Thần.
- Chắc là họ đã tới rồi, giờ họ đang ở đâu hả anh?
Bởi khó chịu, Duy nói với đại diện từ chính phủ với giọng hằn học:
- Anh nhầm rồi, em không làm hại người khác, em chỉ muốn dùng thuật pháp Lạc Việt để đánh bại Tà Thần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy Duy không vui, người đối diện dù là lãnh đạo cấp bộ cũng thấy rén không dám mở lời dù có việc.
Những thứ này chỉ là lý thuyết nên được treo bán rất rẻ, tổng cộng tốn khoảng hai trăm điểm trong hệ thống cửa hàng của tập đoàn Xuân Đào, dù vậy, cũng đủ biến Trung Quốc thành cường quốc số một thế giới.
- Họ lo lắng chúng ta có âm mưu gì đó, mặc dù đã đóng dấu ký tên đầy đủ nhưng cứ thăm dò mãi.
- Để xem hai anh thanh niên này trình độ thế nào, có khi lại thành át chủ bài đánh bại Trung Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bên ngoài còn có lãnh đạo chờ, em nhẹ tay thôi.
Cùng lúc đó, Duy ở một vũ trụ khác cũng nhận được thông báo:
“Đòi quản tiền giờ xưa rồi, giờ đến ngay cả bàn tay vàng cũng muốn quản”
Thấy ông ta ấp a ấp úng, Duy hỏi luôn:
Vốn Bình cũng nghĩ chí bảo sẽ yên lặng như mọi lần nhưng hôm nay bất ngờ xuất hiện một chiếc USB trong kho trữ đồ của chí bảo Sách Giáo Khoa.
- Đây, hồ sơ thiết kế chiến hạm vũ trụ, chip công nghệ cao, trí tuệ nhân tạo, vân vân.
- Cũng không có gì đặc biệt.
Anh ta nói như vậy vì để lấy được văn bản xác nhận chằng chịt con dấu đó phải tốn rất nhiều công sức và đích thân nguyên thủ Đông Lào xử lý.
- Tất cả được chia ra làm ba USB và phải mở khóa bằng khuôn mặt nguyên thủ Đông Lào mới được.
Lúc này, Duy mới sực nhớ ra trước đó đã từng nhờ huấn luyện viên Long mua hai người, một đi đường trên và một đi rừng nhằm bổ sung nhân sự dự bị.
- Ngươi muốn tìm c·hết thì đi ra nhà xí đốt đèn lồng, hố người khác làm gì.
Oanh đưa tay ra véo hông làm Duy đau đến xuýt xoa nhổm dậy, vội vàng xin tha:
Trên thực tế, Sách Giáo Khoa chỉ là một “bàn tay vàng” như kiểu Hệ Thống mà tập đoàn Xuân Đào gửi vào vũ trụ này để chống lại tà thần.
Trước đó, chưa có người hoàn thành nhiệm vụ Giải Cứu Tiếng Việt nên chí bảo Sách Giáo Khoa chưa thể cung cấp công cụ giải quyết vấn đề cho Bình được.
- Hảo hán là phải ngươi ta cho mạnh mẽ, nữ hài tử mới buồn nôn như vậy.
Hiện tại Sacrifice Team đã được cảnh vệ hộ tống tới một căn cứ mới xịn xò ở tại Hà Nội, chuẩn bị cho trận đấu sẽ diễn ra vào ngày mùng một tết sắp tới.
- Tiếng Việt là ngôn ngữ mà tập đoàn Xuân Đào sử dụng nên không được phép qua loa đại khái.
- Còn chuyện gì nữa vậy bác?
Mặc dù vị bộ trưởng kia không tin lắm nhưng Duy đã nói vậy nên cũng đành tạm chấp nhận và rời đi.
Chưa nói xong, Bình đã bị hô dừng
- Chị à, làm vậy có quá đáng với anh Duy không?
- Tuyệt vời, có được một ngàn điểm thưởng, đủ mua tài liệu về công nghệ chiến hạm vũ trụ rồi.
- Bọn họ tự nhận là tuyển thủ mới được chiêu mộ và tới để thử sức.
- Chủ tịch nhận thấy văn hóa của những nước như Đông Lào bị xâm lấn nặng quá và có nguy cơ khiến Tiếng Việt biến mất nên cố ý giữ lại bằng chứng để sau này con cháu biết tổ tiên dùng ngôn ngữ gì.
- Cho chừa cái tội thích trái ôm phải ấp, chị còn chưa tính sổ vụ ve vãn, tán tỉnh em làm may lắm rồi.
Chương 157: Tuyển thủ dự bị (đọc tại Qidian-VP.com)
Mỹ Hương ngồi bên cạnh nói nhỏ:
Duy nói rồi hốt hoảng chạy vèo ra ngoài, sợ ở lại bị cọp cái ăn thịt.
- Hừ, anh còn biết có người chờ hả?
Nhìn thấy Duy khổ sở chưa chịu đi, Oanh liếc mắt hỏi:
- Số điểm còn lại, em với Hương sẽ cùng nhau giám sát, không để anh tiêu pha bậy bạ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.