Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 214: Con báo Ngọc, kẻ hủy diệt hành tinh.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 214: Con báo Ngọc, kẻ hủy diệt hành tinh.


Duy mở miệng ra lệnh cho Chiến Hạm:

- Chị ấy là ai vậy, lời nói có đáng tin không?

Cả hành tinh sao mộc bị xuyên thủng qua giống như cá viên chiên rút ra khỏi xiên nướng vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quả nhiên, phụ nữ nào cũng thích nghe điều này, Tuệ Tuệ cười nói:

Chính thái độ cung kính quá đáng của Duy làm Tuệ Tuệ nghi ngờ anh là tay sai Tà Thần.

- Như bạn thấy đấy, tác phẩm của Ngọc.

- Chị à!

Bề mặt của Sao Mộc nứt toác ra bởi những luồng sóng năng lượng tạo cảm giác giống như siêu đ·ộng đ·ất, làm cả hành tinh vỡ ra từng mảng.

- Cậu biết tôi?

Những mảnh vỡ nứt ra từ hành tinh sẽ trôi nổi ngoài không gian và nhanh chóng bị mài mòn thành bụi phấn.

- Rồi sắp tới đây bạn sẽ được ăn cơm nhà nước với biệt danh là t·ội p·hạm nguy hiểm nhất vũ trụ.

- Tụi em sai rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chị sửa giùm rồi, giờ ngồi xuống nói chuyện chính này.

- Tụi em hơi nghịch ngợm nha, chưa gì đã phá hủy cả một hành tinh rồi.

- Hệ mặt trời vốn thống nhất và giữ cân bằng với nhau bằng lực hấp dẫn, Sao Mộc bị phá hủy có thể dẫn tới Địa Cầu chệch quỹ đạo, diệt vong.

Chính bản thân anh cũng không biết được pháo năng lượng xuyên hành tinh lại mạnh như thế.

Đạt không dám tin chỉ vào Sao Mộc:

“Quả nhiên, chỉ có Lý Viễn là khiến Nữ Thần lạnh lùng này bộc lộ chút ít cảm xúc” (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh ta làm như vậy là vì sợ những thành viên khác không biết nói ra điều gì đó bất kính.

- Nếu vậy thì xong rồi, ai cứu Trái Đất đây?

Ngoài không gian.

- Chị.

Tiếng Đạt và Ngọc nói chuyện to dần cùng với bóng dáng của hai con báo sau lưng.

Chỉ có điều là đục lỗ trên hành tinh!

- Chúc mừng Ngọc đạt được thành tựu kẻ hủy diệt hành tinh.

Lâm Tuệ Tuệ là một Nữ Thần lạnh lùng vô cảm, khác hẳn với Lý Viễn hiền lành và dễ tính nên tốt nhất đừng làm Nữ Thần khó chịu.

- Mau xuống hỏi Duy xem cái nút này làm gì, ấn có sao không?

Cảnh tượng kinh hoàng đến nỗi mà cả ba cô gái phải lấy tay bịt miệng xuýt xoa.

- À!

Dưới áp lực từ sóng năng lượng, cái lỗ đục giữa sao mộc đang dần rạn nứt ra toàn bộ bề mặt giống như chuỗi Domino biến "viên đá" lớn lớn gấp hơn một nghìn lần Trái Đất vụn vỡ thành bụi phấn.

Chương 214: Con báo Ngọc, kẻ hủy diệt hành tinh.

- Em thấy không, kia là chòm sao Xử Nử, chòm sao bản mệnh của em đấy.

- Đây là chuyện gì?

Hoặc nhìn căn cứ của Mỹ và Trung Quốc trên sao Hỏa, vẫy tay chào.

Lúc ban đầu anh còn chưa hiểu từ xuyên nghĩa là gì nhưng giờ thì biết rồi.

Cũng có thể tìm hiểu xem cung trăng liệu có chị Hằng.

- Còn nhỏ biết sai là tốt.

Duy vội vàng che miệng Oanh lại:

Chịu không nổi áp lực, đầu Duy bỗng nảy số dùng Lý Viễn ra làm bia đỡ đ·ạ·n.

Lúc này, họ vẫn còn chưa biết đã làm hành động vĩ đại gì.

Thông qua tiểu thuyết Biến Thiên, Duy biết được quan hệ mật thiết giữa Lý Viễn và Lâm Tuệ Tuệ nên cố ý bồi thêm câu “anh Viễn nhắc về chị rất nhiều”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“May mà mình đọc qua tiểu thuyết và biết Lý Viễn chính là chồng của Lâm Tuệ Tuệ, nếu không thì kiểu gì cũng phải khổ sở.”

Duy lập tức nhận ra đây là Lâm Tuệ Tuệ, Nữ Thần hoàn mỹ không tì vết của tập đoàn Xuân Đào nên vội vàng cung kính cúi đầu chào trước:

Không ai biết Lâm Tuệ Tuệ làm gì, vào khi nào nhưng sự thực đập trước mắt là Sao Mộc mới p·hát n·ổ đã “hồi sinh” lại như cũ.

- Ai biết được chỉ chạm một nút là bay nguyên cả hành tinh như thế, sớm biết đã không đi lung tung.

Sáu đôi mắt đều hướng về tinh không vô ngần với muôn vàn vì sao đẹp lấp lánh.

Nhìn thấy Duy, Đạt gãi đầu ngượng ngùng:

Thánh Gióng là tên Chiến Hạm Vũ Trụ của Duy do Oanh đặt.

- Duy này, lúc nãy đi tham quan tụi mình có ấn nhầm một cái nút bảy màu, bạn xem thử có vấn đề.

Mỹ Hương liếc mắt theo góc nghiêng thấy một cái ống dài từ trên thân chiến hạm đột nhiên rục rịch xoay chuyển làm gì đó nên dò hỏi.

- Nhưng mà rút kinh nghiệm đi, lần sau đừng táy máy lung tung, nếu phát bắn lúc nãy nhắm vào Địa Cầu thì bạn biết rồi đấy.

Thấy có vẻ như Ngọc đã bị dọa sợ, Oanh mới cười nói:

Duy nhìn sang Ngọc, mặt cô tái mét, chân tay run lẩy bẩy vì nghĩ tới viễn cảnh đáng sợ sau đó, đôi mắt chất đầy sự hối hận.

- Chỗ đó là sao hỏa, nhìn thấy cả căn cứ của nhân loại.

- Ý, đó là cái gì vậy anh Duy?

Oanh, Duy, Mỹ Hương giật bắn mình lùi lại, không nói một lời.

Nhưng Ngọc không biết, gật đầu như mổ thóc:

Nghe Ngọc nói, Duy cũng cảm thán tập đoàn Xuân Đào quá mạnh.

- Mình chỉ vô ý thôi, không cố ý, chắc chẳng đến nỗi phải bắt mình đi tù chứ?

Tay cầm tay, đầu tựa vai.

Nhưng Nữ Thần đâu đoán như vậy.

- Đây là kiến thức Địa Lý phổ thông, tụi em phải biết chứ nhỉ?

Chữ xuyên trong cụm từ "xuyên hành tinh" sử dụng đúng theo nghĩa đen, đục cái lỗ xuyên qua, đơn giản dễ hiểu.

Đón nhận ánh mắt vô cảm của Lâm Tuệ Tuệ nhìn chằm chằm, Duy cảm thấy giống như đối mặt với thần linh cao cao tại thượng trên trời, kính sợ và bất lực.

- Có cách nào cho tụi em sửa chữa lỗi lầm được không?

- Đừng nói bậy, chị Tuệ Tuệ là nhân viên cấp cao của tập đoàn Xuân Đào giống anh Viễn.

Họ có thể nhìn thấy toàn cảnh Trái Đất như một viên đá nhỏ.

Ngọc đang định hỏi “chị sửa lúc nào” nhưng ngẩng đầu lên liền thấy Sao Mộc đã trở lại trạng thái nguyên vẹn từ lúc nào.

Ngọc vội vàng xua tay:

- Sao Mộc là hành tinh không có người, chẳng ai tới bắt bớ bạn đâu.

Lâm Tuê Tuệ há miệng a một tiếng rồi thôi nhưng Duy biết đây là tín hiệu tốt.

"May không phải Trái Đất, nếu không thì là t·hảm h·ọa rồi"

Theo lời đáp lại, một màn hình chiếu cận cảnh tình trạng Sao Mộc lúc này được xuất hiện trước mắt.

- Ngọc, em làm gì vậy, sao lại bấm cái nút đó?

Đó là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, trên người mặc sườn xám cách tân, thần thái lạnh lùng và thánh khiết, lơ lửng trên cao, chân không chạm đất.

- Người không miết vô tội mà!

Duy đã phạm một sai lầm cơ bản là ở vũ trụ này không ai thực sự biết Lâm Tuệ Tuệ kinh khủng như thế nào.

- Yên tâm, mình từ giờ sẽ đứng im một chỗ không chạm vào thứ gì.

Chưa chờ nói hết câu, Đạt và Ngọc đã nhìn thấy Duy, Oanh, Mỹ Hương chỉ tay về hướng xa xa nơi tinh không.

Tất cả đều hài hòa và lãng mạn theo cách ngọt ngào nhất, Duy chỉ muốn thời gian ngừng trôi để mãi mãi dừng lại ở giây phút này.

Oanh ghé vào tai Duy hỏi nhỏ:

Thực ra Duy đã sớm đặt hệ thống cảnh báo không cho khai hỏa nhằm vào hành tinh có người sống rồi nên sẽ chẳng có chuyện đó xảy ra.

Từ trên lầu, vang lên tiếng của Ngọc và Đạt:

Ở trên phi thuyền, khu ngắm cảnh, Duy đang ngồi ở giữa, Oanh và Mỹ Hương tựa đầu hai bên vai.

- Thánh Gióng, hiển thị hình ảnh cực đại của Sao Mộc.

- Em có biết đâu, đang ngồi tựa lên bàn thì vô tình chạm trúng.

- Thôi đừng dọa nữa!

Lâm Tuệ Tuệ bật cười không rõ lý do, thảnh thơi ngồi xuống:

Oanh cảm giác bất lực nhưng Duy thì khác, anh cố gắng giữ bình tĩnh cười nói với Lâm Tuệ Tuệ:

- Không có, mình không làm, mình không biết gì hết.

Duy và Oanh quay sang, còn chưa kịp mở miệng thì “ầm” một tiếng kinh thiên động địa.

Không gian sung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng hít thở.

Nghe Lâm Tuệ Tuệ nói, cả đám người bên Duy như rớt phải hầm băng, khí lạnh chạy dọc sống lưng.

- Dạ, lần trước em có gặp anh Viễn, anh Viễn nhắc về chị rất nhiều.

- Vâng!

Ngay lúc Ngọc thở dài nhẹ nhõm thì một bóng dáng đột nhiên xuất hiện sau lưng cô khiến tất cả giật mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng luôn có sấm chớp kéo đến vào những ngày yên bình nhất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 214: Con báo Ngọc, kẻ hủy diệt hành tinh.