Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 118: Người chơi thành công cụ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 118: Người chơi thành công cụ.


Sau khi các Vũ Trụ liên minh lại với nhau dưới sự giúp đỡ của Lạc Việt. Họ thay đổi phương thức tác chiến từ phòng ngự sang chủ động t·ấn c·ông, lấn đất, mở rộng lãnh thổ để khai thác tài nguyên.

- Tóc em thật là thơm, anh muốn ngửi mãi thôi.

Tuy nhiên, chỉ những nhiệm vụ mang tính chất bồi dưỡng mới được lấy từ quỹ chung, còn nhiệm vụ cá nhân thì người đưa ra yêu cầu tự cung cấp phần thưởng.

Viễn giải thích rõ cho Tuệ Tuệ biết thực ra anh cũng chỉ vì muốn bảo vệ lợi ích chung của mọi người.

Mọi thứ mờ nhạt dần trong tiếng chúc mừng chiến thắng ngoài căn cứ. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thay vì tốn công thuyết phục toàn Vũ Trụ, chúng ta sở hữu độc quyền về kỹ thuật chế tạo những “trò chơi thăng cấp” ấy nên hoàn toàn có thể dùng những thứ không tiêu hao tài nguyên như kỹ năng, truyền thừa, võ kỹ, công pháp v.v

- Chuyện gì vậy?

- Khụ khụ! Không có! Anh chỉ đột nhiên thấy hơi ngứa một chút.

Lâm Tuệ Tuệ nhìn thẳng vào mắt Viễn, khiến anh chột dạ vội vàng thừa nhận: (đọc tại Qidian-VP.com)

Dựa theo nguyên tắc trao đổi, những người chơi thông qua hoàn thành thử thách, nhiệm vụ để nhận được phần thưởng tương xứng. Tài nguyên trao thưởng sẽ được lấy từ kho của liên minh Vũ Trụ.

Chương 118: Người chơi thành công cụ.

- Chị ấy sẽ hỗ trợ, tuy nhiên những Vũ Trụ khác chưa chắc sẽ tin việc anh đang cứu thế giới nên khó mà thuyết phục họ sử dụng quỹ chung để thu thập quyền năng.

- Sai cái gì? – Tuệ Tuệ không dễ dàng buông tha.

Bên ngoài chiến trường, đám quái vật rút lui, để lại núi xác bừa bãi khắp nơi. Căn cứ cử người ra dọn dẹp, đồng thời chiết tách các tài liệu quý hiếm trên xác quái vật.

- Anh nhớ em! Mỗi ngày, mỗi phút, mỗi giây! Lúc nào cũng nhớ!

- Em biết rồi! Anh không cần nói nữa! Em tin anh.

- Cái khó là số quyền năng cần tìm rất nhiều, tới tám tỉ quyền năng, mà việc tìm kiếm không dễ dàng nên phần thưởng chắc chắn rất nhiều. Mà anh thì không có tiền.

Thậm chí đất đai ở khu vực ngoài giới hạn cũng được Hni và các Druid cải tạo và trồng trọt thành công, tiến hành tự cung tự cấp về lương thực. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lạ nhỉ! Người siêu việt cũng biết ngứa?

Viễn gãi đầu ấp úng:

Viễn ôm chặt hơn, bất kể Tuệ tuệ có nói gì.

Tuệ Tuệ ngạc nhiên xoay lại nhìn Viễn: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Thôi kệ họ đi, bây giờ anh có việc quan trọng hơn cần em giúp đỡ này.

- Anh muốn em hỗ trợ công bố nhiệm vụ thu thập một thứ là quyền năng tồn tại rải rác khắp nơi trên thế giới. Nhiệm vụ được giao thông qua luân hồi tháp, chủ thần không gian, hệ thống v.v

- Anh nhớ em!

- Thôi bỏ qua đi, chàng trai tên Dương Văn Tuấn đó là nhân vật nổi tiếng sắp đạt đến Võ Thần sao?

Lý Viễn nhìn thấy liền hỏi:

- Thử nghĩ xem! Nếu anh thất bại, cả thế giới ôm nhau c·hết, khi đó thật giả đúng sai quan trọng gì nữa.

Nơi nào có xã hội, nơi đó sẽ xuất hiện đấu đá nội bộ. Liên minh các Vũ Trụ cũng vậy, tuy rằng đang phải đối phó kẻ địch chung nhưng cũng không thiếu ý kiến phản đối lại Lạc Việt.

Ở một số Vũ Trụ đất chật người đông, bất động sản ở khu vực ngoài giới hạn thậm chí còn trở thành khoản đầu tư hút vốn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chỉ cần dùng cách marketing mập mờ khiến những người chơi nghĩ rằng chúng rất đáng giá là được.

Tuệ Tuệ khẽ gật đầu ôm chặt lấy Viễn.

Đây là chiến lược của Xuân Đào! Cô sẽ thông qua vô số những người chơi tồn tại khắp các Vũ Trụ để thu thập quyền năng bị thất lạc, sau đó thu hồi về cho Viễn.

Hai người họ đã xa nhau hơn một năm trời.

- Nhưng anh thật sự không có tiền, mà nếu để lâu thì thế giới sẽ hủy diệt. Anh đã hỏi chị Đào, chị ấy chỉ cho anh một cách.

- Họ đang thu nhặt những tài liệu quý hiếm trên xác quái vật. Chúng là nguồn tài nguyên quý hiếm để chế tạo nhiều tạo vật quý giá.

Tuệ Tuệ giới thiệu với Lý Viễn về một số chuyện lý thú xảy ra ở vùng đất ngoài giới hạn. Cô ấy có vẻ không thích khi nhắc về Địa Tinh, một chủng tộc có tố chất gian thương từ trong trứng nước.

- Ái chà! Tính ra anh cũng mưu mô phết, đâu có chính nghĩa như vẻ bề ngoài nhỉ - Tuệ Tuệ liếc xéo.

- Hì hì! Em đừng lo! Biết bao người giành nhau chỉ vì mấy cái danh hão. Cứ đặt cho những cái tên thật kêu. Nào là Vĩnh Sinh Bất Diệt Thần Thể, Thôn Thiên Quyết v.v Cứ bảo là công pháp chí cao, áp đảo chư thiên, kiểu gì chả chạy theo như vịt.

Giọng nói của Tuệ Tuệ nghe có vẻ cáu gắt nhưng Viễn thừa hiểu lúc này mà buông tay ra thì mới cáu thật.

- Chị Xuân Đào nói thế nào?

Hai người hôn nhau rồi sau đó làm một số việc mà những đôi yêu nhau sẽ làm.

Viễn và Xuân Đào đều không muốn mất thời gian với lũ thọc gậy bánh xe ấy nên sử dụng biện pháp sáng tạo hơn, dù có phần gian xảo.

- Sao vậy, có con gì bay vào mắt sao? – Tuệ Tuệ hỏi.

- Thế ý anh là gì, tay không bắt c·ướp à?

Tuệ Tuệ không thật sự tức giận, cô giả vờ đẩy một hồi rồi tận hưởng khoảnh khắc ấp áp hiếm có này.

Tài nguyên khai thác về sẽ tạo ra nguồn kinh tế cho cuộc viễn chinh, mở rộng q·uân đ·ội. Quân đội hùng mạnh lại chiếm về nhiều tài nguyên hơn, cứ thế tạo thành tuần hoàn.

- Chỉ sợ bọn họ phát hiện ra những vật đó không đáng giá thôi!

- Chuyện này có gì khó, chỉ là thêm nhiệm vụ thôi mà? – Tuệ Tuệ cảm thấy phải có khó khăn gì đó thì Lý Viễn mới cần nhờ cô hỗ trợ.

- Bỏ em ra! Em giận đấy!

Lý Viễn đương nhiên không biết đáp án mà Tuệ Tuệ muốn là gì vì bản thân cô cũng có biết đâu. Anh lựa chọn cách khác, ôm chặt lấy cô từ đằng sau và nói:

- Thật không hiểu nổi đám thương nhân Địa Tinh nghĩ cái gì, đến cung điện của Sargeras cũng dám đặt mua trước!

Tuệ Tuệ ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý. Dù sao đây cũng không phải vì vụ lợi cho bản thân mà thực sự để bảo vệ thế giới.

- Anh sai rồi!

Tuệ Tuệ hơi sững lại một chút, sau đó giãy nãy:

- Vì mục đích lớn lao là bảo vệ thế giới thì buộc phải vậy thôi. Anh sẽ không nói dối, trừ khi lời nói đó mang lại lợi ích cho tất cả mọi người.

- Đừng có đánh trống lảng. Anh biết em muốn nói gì?

- Bởi vì em là người trực tiếp quản lý hệ thống tháp luân hồi, chủ thần không gian và hệ thống nên anh cần em giúp đỡ trong việc này.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 118: Người chơi thành công cụ.