Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Anh hùng cũng phải sợ vợ thôi
Ở đối diện, Xuân Đào thảnh thơi ngâm trà, thoải mái thưởng thức cảnh Lý Viễn bị hai cô vợ chì chiết đến phờ phạc cả người.
Cùng lúc đó, toàn bộ tín hiệu bị ngắt bởi chính phủ Thổ Nhĩ kỳ. Chỉ có một số thiết bị sử dụng sóng vệ tinh mới giữ được tín hiệu ổn định để truyền thông tin.
- Lỗi của anh! Anh hứa! Từ giờ không dám nữa.
Sau nửa tiếng oanh tạc không ngừng, Lý Viễn đành phải quay sang cầu cứu chị vợ tương lai. Anh thà rằng phải đối mặt với mưa bom bão đ·ạ·n chứ không muốn ngồi đây thêm một giây nào nữa, đầu anh sắp nổ tung vì một vạn câu hỏi vì sao rồi.
Vừa múa, Viễn vừa đọc những câu thơ:
Không ai nghĩ rằng Lý Viễn có khả năng chống lại v·ũ k·hí h·ạt nhân cả. Tuy rằng rất ấn tượng với sức mạnh của anh nhưng tư duy của họ còn dừng lại ở quá khứ, giống như con c·h·ó đã quen sống như hổ, tới khi gặp hổ thật lại cứ nghĩ đối phương là c·h·ó. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chủ tịch! Sao chị không làm hội trưởng! Anh Viễn ngu ngơ ngáo ngáo sao làm được? – Đây là Tuyết Dung. Quả đúng vợ hiền dâu thảo, nói xấu chồng không ngượng miệng.
- Câm mồm!
Cuối cùng phải đến tay Viễn thì mới tạm ổn định.
Hình ảnh này nếu được đăng lên trên mạng có lẽ sẽ khiến Viễn có thêm vô số fan hâm mộ. Tiếc rằng, mọi thứ đã bị cắt bởi chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ.
Người đời chỉ c·h·ó bảo là heo (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chị muốn tổ chức hiệp hội siêu nhân do Lý Viễn làm hội trưởng. Nhằm mục đích kết nối các siêu nhân nhân và bảo vệ họ khỏi việc b·ị b·ắt cóc, nô dịch, lợi dụng bởi những kẻ xấu.
- Nhưng thưa tổng thống, đó là thủ đô của chúng ta, hai vị bộ trưởng cùng binh lính còn đang ở trong phạm vi sát thương. Chưa kể…
Ở chỗ Lý Viễn, những người Thổ Nhĩ Kỳ nhìn thấy đ·ạ·n đạo thì ngồi sụp xuống đất, khuôn mặt cúi gằm xuống trong tuyệt vọng, khóc nức nở:
Còn bản thân Viễn thì sao, anh hiện tại đang ngồi nghiêm chỉnh trong phòng mình, ở bên cạnh là Tuyết Dung và Hạnh Duyên đang lườm nguýt bằng ánh mắt hình viên đ·ạ·n.
- Chị không thích hợp. Tích cách của Viễn xứng với chức này hơn. Ngoài ra, hiện tại Viễn đang là anh hùng nổi tiếng, sẽ dễ thu hút những siêu nhân khác.
Một siêu anh hùng, tay đập máy bay, chân đá xe tăng, coi đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân như đồ chơi. Đứng trước thiên quân vạn mã vẫn dám hiên ngang chống trả và đập nát kẻ thù. Nhưng phải chịu khuất phục bởi nước mắt người thương.
Viễn gãi đầu ngượng ngùng từ chối, sau đó nhảy tót lên máy bay và dần biến mất trong tầm mắt của mọi người. Bỏ mặc người đẹp đứng ngơ ngác trong đống hỗn độn.
- Con không muốn c·hết, thánh Alla, xin hãy cứu con!
Đang lúc căng thẳng, Lý Viễn đột nhiên hỏi một câu không hợp hoàn cảnh bằng tiếng anh, Chưa chờ những người khác trả lời, quả đ·ạ·n đạo hình thoi đã tới ngay trước mặt Viễn.
Viễn mỉm cười hỏi, lần này dùng tiếng anh nhưng họ vẫn không nghe được. Vì suy nghĩ đã đứng hình, trong đầu chỉ dừng lại ở hình ảnh Viễn cầm trên tay quả đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân vẫn còn đang b·ốc k·hói.
Khách khứa rầy la c·h·ó giống heo
Tuyết Dung và Hạnh Duyên đè đầu cưỡi cổ Lý Viễn một cách thoải mái vì anh ta có lỗi với họ. Nhưng Xuân Đào thì khác, trong công ty này không ai không kính nể cô.
Về sau, Thổ Nhĩ kỳ xây dựng lại thành phố và đặt tên nó là “Thành Phố Công Lý” để kỷ niệm sự kiện này. Người Thổ Nhĩ Kỳ còn tự hào vì nơi này từng được Hoàng Đế ghé qua.
- Mày sợ sao? Cả đất nước to lớn này lại đi sợ một người? Nghe có vô lý không? Tao không cần biết cái giá là gì, nó phải c·hết. Bây giờ nó đã bỏ quả cầu khổng lồ đó đi rồi, không t·ấn c·ông thì còn chờ khi nào?
Tuyết Dung lườm nguýt:
Tổ chức quyền lực và hùng mạnh nhất thế giới ra đời.
Không phát ra tiếng nhưng Xuân Đào vẫn nghe được ánh mắt biết nói của Lý Viễn, cô ho nhẹ một tiếng:
Ông ta tức giận chửi rủa, không phải vì quan tâm đến sự sống c·hết của đám người kia. Ông để ý đến cái oai của mình hơn. Làm sao mà một lãnh đạo độc tài cả chục năm dễ dàng chấp nhận thua cuộc trước một thằng nhóc được.
- Jessi! Nói với họ! Tao đồng ý trả tiền, lập tức phóng đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân t·ấn c·ông tên điên kia cho tao.
“Vợ mình, mình thua không nhục” Viễn chỉ có thể thầm an ủi bản thân để che dấu bản chất sợ vợ.
Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ sầm mặt nhìn Lý Viễn giương oai mà trong lòng cảm giác tức tối khó chịu.
Rốt cuộc là heo hay là c·h·ó?”
Tuyết Dung liên tục chất vấn khiến Lý Viễn á khẩu không mở mồm được. Đặc biệt là khi đối mặt với ánh mắt đẫm lệ của Duyên thì anh chỉ có thể cúi đầu nhận lỗi.
- Thôi thì c·hết chung với một siêu nhân mạnh mẽ, âu cũng coi là có ý nghĩa.
- C·h·ó c·hết! Mày nghĩ mày là ai mà dám làm vậy với tao? Tưởng rằng tao sẽ ngoan ngoãn chịu thua vậy ư? Còn khuya, tao là nguyên thủ, đại đế của đất nước này, mày sẽ phải c·hết.
Những câu này Viễn nói bằng tiếng Việt nên không ai biết ý nghĩa là gì, xung quanh cũng chẳng có tín hiệu để truyền lên mạng cho các thi sĩ Đông Lào giải đáp nên cả người Thổ lẫn đám người khủng bố đều ngơ ngác. Riêng Lương Bá Dê đã sớm ngất xỉu tè ra quần khi thấy đ·ạ·n đạo bay tới.
Điều đó cho thấy thói quen, tư tưởng ảnh hưởng đến hành động và thái độ nhiều hơn là sức mạnh thực sự.
Mệnh lệnh này do đích thân tổng thống chỉ thị, chỉ cần hoàn thành sẽ thăng hàm ba cấp.
Sau khi thương lượng chi tiết, họ quyết định thành lập hiệp hội và công khai trên phạm vi toàn thế giới. Trụ sở thì lấy luôn tòa nhà đối diện tập đoàn xuân Đào.
- Không ai biết đáp án sao?
- Anh có coi bọn em ra cái gì ko, tới không thèm hỏi, đi không thèm nói.
Đáng tiếc, bản thân Huyền là một người nữ quyền cực đoan, làm ra nhiều chính sách khó đỡ gây nhiều náo loạn.
Ngay trước khi lên máy bay, đột nhiên có một cô gái người da trắng, tóc vàng dáng người cực kì nóng bỏng xuất hiện và nói:
Vừa nói, cô ta còn cố ý cúi người xuống, để lộ ra vòng một căng tròn siêu to khổng lồ, còn hơn của Tuyết Dung. Cô ta chính là đặc vụ CIA, vốn nằm vùng quan sát nhưng đột nhiên nhận được nhiệm vụ khẩn cấp dùng nhan sắc để dụ dỗ Lý Viễn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Heo già cắt tiết giả dồi c·h·ó
- Anh được lắm! Muốn làm siêu anh hùng sao? Sao anh không đi luôn đi? Về làm gì?
Đây chính là sức mạnh uy h·iếp lớn nhất trên hành tinh này. Loại v·ũ k·hí mà từ khi phát minh ra đến giờ chỉ được chính thức sử dụng một lần duy nhất và sau đó bị cấm vĩnh viễn cho tới khi Trung Quốc sử dụng trong chiến dịch “đả dị diệt siêu”.
“Có một con heo trong lốt c·h·ó
- Được rồi! Hai em thông cảm đi. Đàn ông mà, ai cũng có máu anh hùng. Bây giờ chị có chuyện cần bàn với tụi em.
- Hừ! May cho anh đó!
Thỗ Nhĩ Kỳ không phải Trung Quốc, sao dám công khai dùng v·ũ k·hí h·ạt nhân được.
Nói xong, anh nghênh ngang vác đ·ạ·n đạo trên vai, đồng thời ra lệnh cho đám khủng bố khiêng Lương Bá Dê đi cùng mình lên máy bay mà đám quan chức Thổ Nhĩ kì lúc nãy sử dụng.
- Có biết tụi em lo lắng cho anh đến mức nào không? Hả! Khi thấy đ·ạ·n đạo, Hạnh Duyên đã khóc ngất đi đấy.
- Xin lỗi! Anh đi hơi lâu rồi, phải về báo cáo sếp Đào nếu không lại bị trừ lương.
Tổng thống tát vào bộ trưởng bộ quốc phòng Jessi và rống lên:
Ngược lại, nếu một con c·h·ó được nuôi dưỡng giữa bầy hổ, nó sẽ hăm họa và t·ấn c·ông những kẻ khác cứ như chúa sơn lâm.
- Chờ một chút, em có thể nói chuyện riêng với anh một chút được không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiên cứu khoa học đã chỉ ra rằng, Một con hổ lớn lên với thân phận con heo, nó sẽ cứ nghĩ mình là heo và chạy trốn khi bị c·h·ó đuổi, dù to và khỏe gấp mười lần đối phương.
- Chán thật, câu hỏi dễ thế mà không ai biết.
Tất nhiên, vụ múa võ chả có tác dụng gì cả nhưng được cái đẹp mắt. Anh bạn hàng xóm đánh đấm không ra sao chứ làm màu thuộc tốp đầu thế giới
Anh dùng lòng bàn tay, đỡ lấy đ·ạ·n đạo và múa bài thái cực quyền giống nhân vật trong phim “Tuyệt Đỉnh Kung Fu” của Châu Tinh Trì, xoay một vòng tròn 360 độ, vẽ thành trái dưa hấu tròn trịa.
Sau đó, chức hội trưởng được giao cho “nữ thần” Lâm Tuệ Tuệ. Nhưng Lâm Tuệ Tuệ vô tình lạnh lùng, xem nhân gian như cỏ rác nên cũng không tròn vai. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bộ trưởng Jessi đành ngậm miệng và im lặng thi hành mệnh lệnh. Suốt mười năm độc tài, vị tổng thống trước mắt này đã nắm toàn bộ q·uân đ·ội trong tay, sẵn sàng trừ khử những kẻ không nghe lời.
- Này, các anh có thể trả lời câu hỏi này được không?
Lần này, Xuân Đào trực tiếp tự mình tổ chức hiệp hội và giao chức hội trưởng cho Viễn ngay từ đầu. Cô làm vậy để sớm tụ tập sức mạnh, tránh tổn thất lực lượng không đáng có. Dù sao, kẻ thù của họ là sinh vật ngoài giới hạn chứ không phải các quốc gia ở trái đất.
Trong khi đó, ở trên mạng, vì tín hiệu hình ảnh bị cắt nên phần lớn mọi người không biết sự việc diễn ra tiếp sau đó, các chính phủ đều im lặng một cách quỷ dị, chẳng hề đả động gì đến sự kiện lớn như vậy.
Không ai sếp Đào của anh ta là ai, cũng chẳng dám tìm hiểu. Chỉ còn lại thủ đô Ankara đổ nát hoang tàn vương vãi gạch vụn và phế thải bê tông cốt thép như minh chứng về cảnh tượng huy hoàng từng có nơi đây.
“Chị! Em mang cho chị đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân làm quà rồi đó, chị giúp em đi với chứ”
Chương 70: Anh hùng cũng phải sợ vợ thôi
Không một ai dám cãi lại lời anh. Cho dù chân bọn họ có run như người bại liệt cũng không dám chần chừ. Làn khói trắng tỏa ra từ đ·ạ·n đạo h·ạt n·hân có một sự uy h·iếp khó diễn tả được bằng lời.
- Xong rồi! Chúng ta đã bị từ bỏ, biết là tên độc tài này khốn nạn, nhưng không ngờ lại khốn nạn như thế.
Trước ngày hôm nay, ông ta còn là lãnh đạo một cường quốc hơn bỏ xa đất nước Lạc Việt, ít nhất là hầu hết mọi người đều nghĩ như vậy. Thế nhưng, hiện tại ông ta đang phải chịu sự nhục nhã tột độ, phải cúi đầu nhận sai với một dân thường Lạc Việt và phải giao ra những người mà ông ta muốn bảo vệ.
Ở kiếp trước, sau nhiều sự kiện đáng tiếc xảy ra. Hiệp hội siêu nhân mới được thành lập và do Trần Thị Thu Huyền làm hội trưởng đời đầu.
Nhiều người tỏ ra nghi ngờ và cảm thấy thắc mắc về số phận của Viễn, có người coi anh là anh hùng bởi hành động vượt xa lẽ thường. Tất nhiên cũng không thiếu người chê bai chửi rủa vì hành vi chống đối cường quyền.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.