Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 78: Phụ nữ ở Soloni
- Ở trên mặt đất, tụi em đã gặp những gì mà quyết tâm đào địa đạo vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
Thu Huyền hiểu mối lo của cô gái nên giải thích:
Tuyết Dung lần lượt vệ sinh buổi sáng, ra cửa nhận hộp bánh mì ốp la mà cô đã đặt từ tối qua, ăn ngon lành và xem thời sự trên ti vi. Cuộc sống vui vẻ, đầy đủ không khác gì nhiều so với trên mặt đất, trái ngược với tưởng tượng ban đầu.
Thu Huyền bật cười:
- Không có luật lệ nào bằng giấy cả. Nhưng mọi thứ vẫn được vận hành như thế. Phụ nữ đến trường sẽ bị đuổi, tiền thuế đóng không đủ sẽ b·ị b·ắt. Người già không có tiền phải c·hết đói. Tất cả vì sự trù phú, giàu có của các quý tộc ở thủ đô Soloni.
- Chị đưa cả địa đạo Củ Chi từ thời kháng chiến chống Mỹ tới Soloni à. Cái này có tính tiết lộ bí mật quân sự không nhỉ?
Đám đàn ông đó tìm đến con gái của những nước nghèo như Lào, Lạc Việt, v.v và hứa hẹn đưa đi định cư ở những nước tiên tiến. Các cô gái nhẹ dạ cả tin sau khi lỡ bước sa chân liền b·ị đ·ánh thuốc mê, đem bán sang nơi khác làm nô lệ.
Cô ngẫm nghĩ một chút rồi mở cửa ra ngoài, muốn đi tìm Thu Huyền để bàn bạc tình hình. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cũng không có gì bí mật, em sẽ kể chị nghe.
Thu Huyền bật cười vì suy nghĩ ngây thơ của Tuyết Dung:
- Trong khi đó Iran dẫn đầu các nước hồi giáo lên án mạnh mẽ hành động trả đũa nhắm vào dân thường trong cuộc tập kích của Israel, tuyên bố đã đặt một ngón tay lên cò s·ú·n·g, sẽ không ngần ngại tham chiến nếu Israel tiếp tục ép buộc bằng t·hảm h·ọa nhân đạo tại Gaza.
Chương 78: Phụ nữ ở Soloni (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cuộc sống mọi người kể từ sau khi xây dựng địa đạo thế nào? Tốt hơn trước chứ? – Huyền hỏi cô gái người Soloni.
Thu Huyền và Tuyết Dung đều cảm thấy buồn vì việc này. Cả một ngàn người, chỉ có tầm trăm rưỡi người muốn về, còn lại đều b·ị b·ạo h·ành và ám ảnh tâm lý nghiêm trọng.
- Em đừng nghĩ thế giới phương tây hào nhoáng quá, họ cũng là người, cũng đột nhiên bị câm, bị điếc, bị mù tạm thời ở một số nơi nhất định.
- Em yên tâm, bọn chị sẽ giữ bí mật và để các em có cuộc sống mới, làm lại từ đầu. Lỗi không phải ở em, em không cần như thế.
Phòng của Thu Huyền ở cách đó không xa, khi cô đi vào thì Huyền đang hỏi chuyện với vài cô gái Lạc Việt và Soloni.
- Em nghĩ thế nào! Có muốn về lại Lạc Việt không?
- Em không muốn về - cô gái lắc đầu.
- Khoan! Cái này đâu giống với luật pháp mà chính phủ Soloni và Mỹ công bố! – Tuyết Dung vội vàng truy vấn.
- Ở đây họ có chế độ trưng binh 10 năm từ 13 tuổi đối với trẻ em bình dân và đưa vào các mỏ khai thác quặng để “huấn luyện quân sự” kiếm tiền cho chính phủ trả nợ nước ngoài. Tất nhiên đối ngoại thì vẫn kể là tập huấn quân sự bình thường.
Tuyết Dung nghe vậy liền đi tới bên cạnh Thu Huyền tiếp chuyện:
- Tốt hơn rất nhiều! Mặc dù ban đầu có khó khăn khi sống với những địa đạo nhỏ hẹp theo bản thiết kế “Củ Chi II” của chị. Nhưng hiện tại sau khi mở rộng, chúng em đã có thể trồng trọt, mở nhà xưởng, máy phát điện v.v đầy đủ tiện nghi dưới lòng đất.
Theo lý thì sẽ có phụ nữ nhiều nước khác nhau bị bán nhưng riêng trại lính đánh thuê ở Soloni hơi đặc thù, họ cần những người phụ nữ đông á có sức chịu đựng cao, sẵn sàng hi sinh vì con cái như Trung Quốc, Lạc Việt để không t·ự s·át trong lúc giam giữ.
Thu Huyền hồi tưởng lại chuyện mà họ trải qua. Sau đó, Huyền hỏi cô gái người Lạc Việt:
Cô gái đến từ Soloni gật đầu đồng cảm:
- Đúng sai không quan trọng nữa rồi! Em sẽ ở lại và cùng chung sống với những người phụ nữ nơi đây, em thấy như thế cũng tốt.
- Chúng em sẽ nuôi dạy khôn lớn, Hội Phục Hưng Phụ Nữ không chủ trương liên lụy đến những đứa trẻ vô tội này, dù rằng cha của chúng đáng c·hết.
Nhưng Trung, Hàn, Nhật đều là cường quốc giàu có, đụng phải sẽ gặp nhiều rắc rối hơn nên cuối cùng nhắm đến phụ nữ Lạc Việt để làm “máy đẻ”.
Soloni và Mỹ luôn tuyên bố chính sách bảo trợ cho trẻ em, phụ nữ. Họ nói rằng mọi trẻ em ở đất nước này được cấp đồ ăn miễn phí, phụ nữ tự do tới trường, nghiêm cấm b·ạo l·ực, n·gược đ·ãi quần thể yếu thế như phụ nữ, trẻ em, người già.
Nhiều cô gái đã bị xâm hại và có con với đám lính đánh thuê kia, nhưng những đứa bé vô tội phần lớn dưới ba tuổi, có thể nuôi dạy từ nhỏ để hướng thiện, tránh ác. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chị nghĩ xem, đàn bà tụi mình, đã bị thế này rồi, trở về chỉ thêm bôi tro trát trấu lên mặt chứ có tác dụng gì đâu.
- Thảo nào chị luôn cảm thấy có những ánh mắt hèn mọn ở trên đường phố! May mà lúc đó bên cạnh chúng ta có quân nhân Lạc Việt mang s·ú·n·g đi cùng mới không bị t·ấn c·ông.
- Có khoảng 156 cô gái muốn về nhà, họ đều mới b·ị b·ắt gần đây và chưa có con nhỏ.
- Nhưng! Họ dối trá như vậy sẽ bị lộ! Những phóng viên, điều tra viên phanh phui sự thật thì sao?
Điều Tuyết Dung thích nhất là ở đây không có chủ nghĩa tư hữu tiền bạc, mọi người đều có quyền hưởng thụ nhu cầu cơ bản như chỗ ở, ăn uống, sinh hoạt, giải trí.
- Chế độ của chính phủ Soloni rất đặc biệt. Ở đất nước này, phụ nữ sẽ bị cấm đi học, cấm ra nước ngoài, cấm tham gia vào lĩnh vực chính trị, quân sự, kinh doanh, v.v Những cô gái dưới mười ba tuổi sẽ phải chịu một loại thuế tên là "sử dụng phụ nữ". Bố mẹ hoặc chủ nhà nuôi cô gái sẽ phải đóng tiền cho loại thuế này, nhiều trẻ em bị đuổi ra đường xin ăn bởi không đóng nổi. Đến sau mười ba tuổi, nếu họ lấy chồng thì sẽ được miễn thuế, còn không thuế tăng gấp đôi. Tương tự sau mười sáu tuổi nếu vẫn chưa có con thì thuế gấp ba.
Hai người nhìn nhau cười vui vẻ, cảm giác thân thiết ngày càng nhiều hơn. Sau đó Tuyết Dung hỏi chuyện cô gái người Soloni:
- Đối với nữ, thuế và chính sách cấm lao động chỉ là phần thể hiện trực quan nhất ép phụ nữ phải tìm cách phụ thuộc vào đàn ông. Nhưng có thứ văn hóa ác hơn, người dân ở đây thời gian dài sống dưới chính sách coi phụ nữ thành rơm rác đã hoàn toàn không xem nữ giới như con người.
Vấn nạn này đã bị lên án, điều tra nhiều lần nhưng không cách nào chấm dứt được vì người bị hại trước khi bị bán đều tình nguyện đi theo, khó lòng kiểm soát.
Nếu muốn sống xa hoa hoặc cải thiện sinh hoạt một chút thì sử dụng điểm cống hiến để đổi lấy đặc quyền, ở đây không ai thèm để ý đến tiền, thứ giấy lộn thô ráp đến chùi đít cũng sợ cứng. Họ sống giống cộng sản hơn cả những nước theo chủ nghĩa cộng sản.
Nói tới đây, Tuyết Dung trở nên buồn bã không biết diễn tả thế nào, cô không ngờ cuộc sống khó khăn như vậy vẫn còn tồn tại ở thế kỷ hai mươi mốt.
Tuyết Dung tỉnh dậy vào lúc sáng sớm, mặc dù không có mặt trời nhưng chiếc đồng hồ treo trên trần nhà báo cho cô biết bây giờ là sáu giờ ba mươi phút sáng.
Cô gái người Soloni ngước mặt lên, hồi ức những ngày khó khăn:
- Còn chuyện này nữa, em có thể kể chi tiết hơn đã b·ị b·ắt như thế nào và tại sao lại chỉ có người Lạc Việt không? Chị biết sẽ đụng chạm nỗi đau của tụi em nhưng chị muốn chấm dứt hoàn toàn chuyện này.
- Cô ấy chưa miêu tả hết đâu! – Một cô gái người Việt b·ị b·ắt giam ở Soloni nói tiếp.
Tuyết Dung cảm giác bị sốc nặng bởi những lời mà cô gái kể. Ở Soloni, trang phục kín đáo, chuẩn men như quân phục mặc trên người phụ nữ vẫn bị xem là “hở hang” và buộc tội quyến rũ đàn ông. Cô không biết nếu những thiếu nữ mặc váy nhảy “tóp tóp” Lạc Việt sống ở đây sẽ bị đối xử như thế nào.
- Được rồi! Chị không khuyên nữa, còn những cô gái khác thì sao?
Theo những gì cô gái kể, một đường dây b·uôn l·ậu con người xuyên quốc gia dần hiện ra trước mắt Huyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bởi vì đã quen với việc bị đàn áp, nên phụ nữ ở Soloni họ không nói đủ hết được những vấn đề kinh khủng do chính phủ Soloni tạo ra.
Cô ở lại trong hầm ngầm Hội Phục Hưng Phụ Nữ, chi nhánh Soloni, được cấp một căn phòng bình thường, cao ba mét chín, rộng tám mươi mét vuông có nhà vệ sinh, nhà tắm riêng.
- Liên hợp quốc cho biết kho vật tư cứu trợ đã bị phá bởi người dân ở dải Gaza sau nhiều ngày bị Mỹ, Israel c·ấm v·ận vật tư, điện, nước. Thảm họa nhân đạo đang diễn ra, trật tự dần dần sụp đổ.
- Chị có thể bắt gặp những ánh mắt khinh miệt nhan nhản xung quanh bởi những gã đàn ông đặc biệt người đến từ thủ đô. Nếu dám mặc trang phục hở hang như quân phục xuất hiện trên phố sẽ bị xem là g·ái đ·iếm quyến rũ đàn ông, bất kì ai cũng có thể xâm hại công khai mà không b·ị b·ắt.
- Mới đây nhất, Israel đã thực hiện một cuộc đổ bộ t·ấn c·ông vào dải Gaza sau khi bị tập kích bất ngờ bởi lực lượng Hamas, làm dấy lên lo ngại về chảo lửa ở Trung Đông. Mỹ tuyên bố Israel có quyền tự vệ chính đáng và yêu cầu c·ấm v·ận đối với các nước hồi giáo xung quanh. Đồng thời sẵn sàng sử dụng vũ lực để bảo vệ đồng minh Israel của mình.
- Đó là luật trưng ra cho truyền thông phương tây xem thôi. Tất cả luật pháp thực tế áp dụng ở Soloni đều không có văn bản mà sử dụng quy tắc ngầm, cả hàng chục năm rồi vẫn thế, chẳng thay đổi gì cả. - Thu Huyền mỉa mai về vỏ bọc hào nhoáng những kẻ giả tạo đó chế ra.
Một bản tin khá n·hạy c·ảm được chiếu trên tivi. Nhất là khi vị trí của Tuyết Dung hiện tại đang ở không xa khu vực xảy ra vụ việc.
- Những đứa trẻ thì sao?
- Như chị mà tính tiết lộ bí mật quân sự thì chắc khu tham quan di tích phải xử tội p·h·ả·n· ·q·u·ố·c.
- Mấy đứa ngốc này, chẳng lẽ chị lại hại mấy đứa! Phương pháp đào địa đạo và sống ngầm dưới đất được các cha ông ở Lạc Việt sáng tạo và khai phá đầy đủ rồi. Chị chỉ cải tiến thêm cho phù hợp với đặc thù Soloni. Cái tên Củ Chi là một di tích lịch sử c·hiến t·ranh nổi tiếng ở nước chị đó.
- Trừ khi cô đến từ cường quốc, có người theo bảo vệ thì mới không có những hiện tượng kể trên.
- Nói thật, lúc ban đầu khi nhận được kế hoạch đào hầm dưới mặt đất của chị, tụi em thậm chí không tin tưởng mình có thể sống được nữa cơ, chỉ quyết tâm muốn thoát khỏi địa ngục trên mặt đất, sẵn sàng c·hết.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.