Biến Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 82: Thảm họa tại dải Gaza
Sau khi trao đổi với Nguyễn Tuân, Xuân Đào triệu tập trợ lý Hồng để hỏi:
- Cảm ơn các anh. Trong khi c·hiến t·ranh hủy diệt tàn phá thế này, tấm lòng tốt mới thực sự đáng quý.
- Thưa chủ tịch! Có nhiều trang mạng xã hội và người nổi tiếng nói rằng chúng ta đang nắm giữ nhiều thứ “không phù hợp” đáng lý phải nộp cho nhà nước. Cực đoan thậm chí cổ xúy hiến tặng cho Trung Quốc hoặc Liên Hợp Quốc vì Lạc Việt không đáng có được những v·ũ k·hí này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ầm Ầm Ầm!
- Ừ! Để em xuống đón.
Đôi mắt tràn đầy tơ máu của người bố ngập chìm trong sự giận dữ, sau đó lại phải bất đắc dĩ ôm con núp dưới một đoạn mương để trốn.
Ông ấy chỉ biết liên tục cúi đầu đáp tạ, làm hai thanh niên cảm thấy ái ngại:
- Nhưng như thế sẽ có rất nhiều n·gười c·hết, đặc biệt là trẻ em.
- Cũng có thể vì rút kinh nghiệm sau thảm bại của Nga khi để lỡ nhịp t·ấn c·ông vì các mục tiêu hòa bình. Bây giờ Israel đang tận dụng ưu thế áp đảo để tiêu diệt tối đa lực lượng đối thủ, tránh bị dây dưa làm mất thời giờ rồi lật kèo như Nga.
Ở Sài Gòn, Nguyễn Tuân bình tĩnh đọc các báo cáo phản hồi từ những thành viên trong tổ chức.
Những tòa nhà tan hoang, đổ nát sau những cuộc k·hông k·ích suốt ngày đêm của Israel. Mảng tường bê tông vụn vỡ trơ cốt thép đứng lay lắt giữa tiếng khóc thút thít như minh chứng cho số bom đ·ạ·n khổng lồ đã được rải xuống nhiều như thế nào.
- Ha ha! Người Lạc Việt chúng tôi luôn có truyền thống mỹ đức lá lành đùm lá rách.
- Nhưng sẽ có áp lực từ dư luận, nhiều người đã phê bình chúng ta vì trang bị v·ũ k·hí cho người khác, cực kì hiếu chiến đấy.
- Lũ c·h·ó Israel, chúng mày muốn g·iết bao nhiêu người nữa.
Gần đây ai cũng nhìn ông với ánh mắt hâm mộ, làm ông nở mày nở mặt với bạn bè, chiến hữu. Hơn nữa đất nước cũng ngày càng giàu mạnh, trù phú, đó là điều làm ông mãn nguyện nhất.
Bởi thế nên cũng hiện tại mặc dù rất nhiều người kêu gọi hòa đàm nhưng Israel sẽ kiên quyết nói không, họ muốn tránh sai lầm mà Nga từng phạm phải.
Nhưng số phận của bản thân ông còn chưa lo xong, làm sao giúp đỡ được người khác. Một quả bom nổ trúng trường học gần đó, làm văng những mảng bê tông xuống mương, đè nặng trên lưng người đàn ông.
- Nhưng nếu phía Israel bất chấp tất cả thi hành chính sách d·iệt c·hủng như người Do Thái Hitler hồi trước thì sao? Người của chúng ta không nhiều, hơn nữa bị Mỹ hạn chế nên giúp đỡ có hạn. – Nguyễn Tuân hỏi.
Trước kia, Lạc Việt từng có một lãnh đạo tài giỏi, chỉ huy q·uân đ·ội đại thắng trong cuộc tổng tiến công và thống nhất đất nước trước đế quốc Mỹ, sau đó giữ chức nguyên thủ, đưa Lạc Việt ra tầm thế giới, vinh dự làm thành viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An Liên Hợp Quốc.
Ông Huệ vui vẻ thưởng thức những chén trà ngon nhất đến từ Thái Nguyên, khẩu vị của ông rất hợp với món này.
Xuân đào ngồi ở đối diện Tuân, nghe anh nói vậy liền thở dài:
Giống như nghe lời nguyện ước, Ông ta nghe thấy gần đó có tiếng hô hoán bằng tiếng anh:
Sau đó, người bố được hai thanh niên khỏe mạnh, mặc quân phục xanh lá cây cứu lên trên mặt đất, thấy đứa bé bị chảy máu, họ vội vàng dùng bông băng, thuốc để sơ cứu và chữa trị.
Ông Huệ bật cười, khuôn mặt hồng hào tỏa sáng do đang ở trong tâm trạng cực tốt.
- Trang bị cho phụ nữ và trẻ em cũng tính hiếu chiến? Vậy như nước nào đó chắc phải đưa cả chính phủ đi treo cổ vì bán v·ũ k·hí vào tay khủng bố nhỉ?
Đúng vậy, hai thanh niên này là người Lạc Việt, thuộc tổ chức của Nguyễn Tuân chuyên cứu giúp những người b·ị n·ạn trong cuộc t·ấn c·ông của Israel.
Chương 82: Thảm họa tại dải Gaza
Xuân Đào lo lắng sẽ có sự tham chiến bất chấp của phía các nước hồi giáo, mặc dù Mỹ đã tuyên bố đanh thép về việc bảo trợ cho Israel t·ấn c·ông Gaza. Rằng bất kì nước nào dám ngăn cản Israel trả thù thì đều bị Mỹ t·ấn c·ông.
Suốt quãng thời gian từ sau khi ông ấy bị đuổi ra nước ngoài, Lạc Việt hoàn toàn mất đi tự tin và tiếng nói trên trường quốc tế. Dẫn đến người dân tự ti, xe thường chính bản thân mình, không dám nắm giữ những công nghệ quan trọng mà chỉ biết sợ hãi.
- Đúng vậy, q·uân đ·ội Nga không dám t·ấn c·ông dân thường vì sợ truyền thông phương tây. Nhưng Israel thì khác, họ có thể thẳng tay đánh vào những mục tiêu dân sự mà chẳng cần lo ngại gây hại tới người thường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiếng nổ liên tục vang lên ở phía trại tị nạn, nơi tập trung những dân thường trốn tránh các đòn k·hông k·ích của Israel những ngày qua.
Nhưng nếu trong trường hợp quá nhiều sự phẫn nộ trong dân chúng thì cũng chả ngăn được c·hiến t·ranh toàn diện xảy ra.
Một lát sau, trong phòng của Xuân Đào.
- Cảm ơn! Cảm ơn các anh!
Nghe có vẻ buồn cười, nhưng thực tế q·uân đ·ội Lạc Việt vẫn biên chế theo kiểu cũ, chưa áp dụng công nghệ tiên tiến của Xuân Đào.
- Thánh Allah, ngài hãy mở lòng từ bi thương xót chúng tôi.
Bởi vì thuốc men y tế đã bị Mỹ và Israel c·ấm v·ận vào dải Gaza nên những người b·ị đ·au chỉ có thể cầu xin sự thương xót của thần linh về khả năng tự lành. Nhưng vết rách của đứa bé nhìn không giống có thể qua được hôm nay.
- Trận chiến này thật thảm thiết, hơn xa c·hiến t·ranh Nga – Ukraina.
Lý do hay được đưa ra là “chưa kiểm chứng được mức độ hiệu quả”. Nhưng thực tế mọi người đều biết do những biến động lợi ích trong việc đổi mới chưa được dàn xếp ổn thỏa. Giống như sự kiện của Nguyễn Vương ngày xưa.
- Thôi đừng đùa nữa cô nương! Con nghĩ sao lại đem xe tăng, v·ũ k·hí hiện đại viện trợ cho người ngoài trong khi bên mình vẫn chưa cập nhật xong?
Khi đó q·uân đ·ội Nga tiến sát tới trước thủ đô của Ukraina, nhưng q·uân đ·ội Ukraina lợi dụng việc người Nga e ngại truyền thông phương tây nên lừa gạt đồng ý đàm phán hòa bình, âm thầm thì tích cực triệu tập v·ũ k·hí được viện trợ và sau đó bất ngờ hủy bỏ đàm phán, t·ấn c·ông ồ ạt quân Nga, tạo nên thắng lợi huy hoàng được nhiều người ca tụng.
- Mong rằng sẽ không tới mức đó. Dù sao bản thân người Do Thái cũng từng trải qua thảm cảnh tương tự rồi, hãy tin vậy đi.
- Đây chính là sự khó kiểm soát của con người. Đôi khi họ có thể phát điên một cách bất chấp chẳng cần lý do.
- Ông đừng làm thế, chúng tôi chỉ hành động như bao người khác.
Xuân Đào bật cười:
Nhưng việc vui chóng tàn, thế lực bên ngoài vì e ngại một Lạc Việt hùng mạnh nên thao túng truyền thông, mua chuộc quan chức cùng nhau tẩy chay, xua đuổi vị lãnh đạo tài ba ấy. Đến tận bây giờ vẫn còn nhiều người chửi rủa ông ấy vì một số sai lầm bị phóng đại lên.
- Chủ tịch! Họ thật sự không nương tay một chút nào, tình hình có vẻ căng thẳng.
- Chắc là vì nhớ con nhỉ? – Xuân Đào lém lỉnh trêu đùa.
Bởi vì Mỹ và Israel mạnh hơn nên họ chỉ có thể cắn răng chịu đựng mà không có cách nào đáp trả. Mọi lời chửi rủa nặng nề nhất ở trong mắt kẻ địch chỉ giống như con khỉ làm xiếc. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chỉ thị cho YM, tiếp tục đẩy mạnh tuyên truyền niềm tự hào tổ quốc và tự tin dân tộc. Lạc Việt bây giờ đã đủ tiềm lực để trở thành siêu cường quốc, nhưng mọi người còn chưa thay đổi quán tính tâm lý để chấp nhận điều đó.
Người bố núp trong mương nghe hướng nổ liền đại khái đoán ra vị trí. Các quả bom của Israel đã xuất hiện nhiều đến mức dù là dân thường cũng có thể tinh tường như những chuyên gia.
Chiến tranh Nga – Ukraina có một ví dụ điển hình cho việc vừa đánh vừa nhùng thì chỉ chịu thiệt.
Xe cộ đã bị vứt bỏ từ sớm vì hệ thống cầu cống đường xá bị hủy hoại hoàn toàn. Người tị nạn phải dìu dắt nhau trốn chui trốn lủi, không dám trị thương ở bệnh viện. Những mục tiêu như hệ thống y tế, giáo d·ụ·c là ưu tiên t·ấn c·ông hàng đầu của q·uân đ·ội Israel. (đọc tại Qidian-VP.com)
Xuân Đào cũng biết một đất nước hòa bình, ổn định đột nhiên muốn nâng cấp q·uân đ·ội khó khăn như thế nào. Giống như các cường quốc phải kích động gây chiến để bán bớt v·ũ k·hí rồi mới có cớ nâng cấp công nghệ.
- Đừng! Đừng c·hết! Con của bố!
- Vâng! Chủ tịch! Đúng rồi, bố của chủ tịch, ông Ngô Đình Huệ đã tới trước cửa công ty.
Ngay trong tầng hầm, một người đàn ông khóc thảm thiết ôm hôn đứa con mới sáu tuổi b·ị t·hương ở bụng, máu chảy thấm ướt đỏ cả quần. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Anh Tuân, hãy cho thêm người vào cứu trợ người dân Gaza, mang theo thuốc và “Người Bảo Vệ mini” đặt ở khu có nhiều trẻ em và phụ nữ, hạn chế làn sóng phẫn nộ của thế giới hồi giáo. Nếu c·hiến t·ranh thế giới nổ ra bây giờ thì tương lai làm sao hợp sức chống lại sinh vật ngoài giới hạn.
Cảm giác u ám và tâm lý tuyệt vọng lan tràn khắp dải Gaza.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đứa bé trên tay ông ấy trở nên lạnh dần đi, khuôn mặt rám đen nhăn nhó như vỏ cây khô thiếu nước.
- Ở đây có người, mau lại cứu!
Đang lúc người bố định cúi đầu cầu nguyện thêm lần nữa thì tiếng k·hông k·ích của Israel cùng còi báo động vang lên:
Họ đưa hai bố con về nơi an toàn rồi tiếp tục đi cứu những người khác. Vừa đi vừa bàn tán những gì nhìn thấy.
- Vậy bố có thể thuyết phục được bộ máy quan liêu không?
- Con cũng biết vấn đề, nên không vội thúc d·ụ·c đổi mới trong nước mà đem mục tiêu ở nước ngoài để phát triển và hoàn thiện.
- Cái này không đơn giản như con nghĩ! Thử tính xem, bây giờ số quân nhân tại ngũ sẽ ra sao, làm gì để sống nếu nghỉ việc. Rồi các đơn vị xe tăng, máy bay, pháo, t·ên l·ửa truyền thống phải làm gì, không lẽ bán sắt vụn. Đấy là còn chưa kể tới ảnh hưởng dây chuyền tới toàn bộ nền công nghiệp v·ũ k·hí.
Lạc Việt vốn yêu chuộng hòa bình, không làm trò tàn ác như vậy được. Bởi thế nên cô đưa v·ũ k·hí mới vào trong tay phụ nữ và trẻ em ở Soloni, vừa thu thập dữ liệu thực chiến, vừa kiếm được tiền, lại giúp đỡ những người yếu thế.
Bụi mù, cát đá xộc vào mũi, người đàn ông sặc liên tục, mắt nhắm tịt lại, hít thở khó khăn, ông không còn đủ sức để đứng thẳng lên được, nói gì tới việc nhấc bổng khối bê tông lên để ra ngoài.
- Con biết vì sao mà bố phải cất công đến tận Sài Gòn để gặp con không?
- Đây là hậu quả của hơn chục năm hèn yếu đây mà.
Dựa theo thống kê có tới hơn 3000 trẻ em đ·ã c·hết trong các cuộc t·ấn c·ông của Israel. Điều này khiêu khích nghiêm trọng tới thế giới hồi giáo, đặc biệt khi họ còn t·ấn c·ông vào những vị trí như bệnh viện, trại tị nạn.
Ông ấy nắm chặt tay, móng đâm sâu vào da thịt, nghiến răng nghiến lợi kèn kẹt. Bởi vì ông biết trong trại tị nạn tập trung rất nhiều trẻ em và phụ nữ tay không tấc sắt, việc k·hông k·ích vào đó chẳng khác nào tàn sát dân thường.
- Trợ Lý Hồng, gần đây trên mạng có tin tức gì về chúng ta không.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.