Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 87: Đại chiến đồi Siren (4)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Đại chiến đồi Siren (4)


Đất nước Soloni.

- Nhưng như vậy thì chúng tôi thiệt quá! – Dù rằng đã muốn đồng ý, nhưng đại sứ Mỹ vẫn muốn kì kèo thêm.

Sáng sớm hôm sau, một tin tức chấn động thế giới xuất hiện. Trong khi mọi người nhìn chằm chằm vào Israel thì ở Soloni, một trận đại chiến đã diễn ra ngay Trung Đông, nằm sát Iran với quy mô khổng lồ bậc nhất trong nhiều năm trở lại đây.

Israel và Ukraina đã đủ để nước Mỹ đâu đầu rồi, dù rằng họ muốn có lợi nhuận từ buôn bán v·ũ k·hí nhưng c·hiến t·ranh lan rộng quá đà thì bản thân Mỹ cũng bị ảnh hưởng, mất kiểm soát.

- Soloni là một quốc gia nghèo đói, phụ thuộc vào nhiên liệu, lương thực và đầu tư từ nước ngoài. Nếu Mỹ đột ngột c·ấm v·ận thì chịu khổ chỉ là người dân. Bởi vậy nên nếu có thể hợp tác cùng phát triển là tốt nhất. Tất nhiên hợp tác không phải là nhún nhường, thành con rối, chúng ta yêu chuộng hòa bình chứ chẳng hèn yếu như chính phủ Soloni.

Ba năm trước, quân kháng chiến thân cô thế cô đòi đánh đuổi người Mỹ ra khỏi đất nước, tất nhiên sẽ trở thành kẻ ác đối với “chính nghĩa” của phương tây.

- Giữa quốc gia với nhau, không có đối địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh hằng. Luôn có cách để trao đổi với họ. Trong lịch sử, đất nước Lạc Việt đã từng có nhiều bài học về việc “cứng quá dễ gãy” việc thù địch với bất kì quốc gia nào đều không mang lại ổn định, thịnh vượng chung, chúng ta chỉ tự vệ khi sự an toàn của mình gặp nguy hiểm.

- Tất nhiên là có uy h·iếp. Chúng ta chỉ sở hữu những v·ũ k·hí hạng nhẹ và trung, tuy chiến thuật, thiết bị tiên tiến nhưng không có nhiều lực uy h·iếp bằng t·ên l·ửa.

- Mình cũng không rảnh để lo cho thằng đần ấy, các bạn yên tâm, không một sĩ quan Mỹ nào tiếp tục phục vụ cho Ivan.

- Ủa! Tại sao không ai lên án chúng ta như hồi trước nhỉ?

Ngay cả bản thân Israel cũng bắt đầu hạn chế đối với việc t·ấn c·ông phụ nữ, trẻ em ở dải Gaza, giống như lời kêu gọi của Lạc Việt và hiệp hội siêu nhân. Điều này cho thấy tiếng nói của Lạc Việt ngày càng có giá trị trên trường quốc tế.

- Vậy thì chúng ta nên thử t·ấn c·ông b·ằng t·ên l·ửa, nhưng chỉ sử dụng hạn chế số lượng ít. Tránh gây thiệt hại quá nhiều.

Đại sứ mỹ ngầm suy tính một lúc. Với việc hợp tác thế này, ông ta sẽ thu được thêm sự ủng hộ từ tư bản ngành nông nghiệp và y tế.

- Hiện tại chúng tôi vẫn chưa thảo luận xong, nhưng về đại ý sẽ ưu tiên các lĩnh vực giáo d·ụ·c, công nghệ, y tế, v.v.

Trong c·hiến t·ranh hiện đại, t·ên l·ửa vẫn là thứ v·ũ k·hí uy h·iếp cao hơn nhiều so với phần còn lại với sức công phá cực mạnh trên phạm vi rộng, thậm chí có thể đem theo đầu đ·ạ·n h·ạt n·hân.

Đấy là ở trên mạng xã hội, còn nguyên thủ các quốc gia cũng có nhiều động thái khác nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng lần này tình thế có phần hơi khác, đối tượng chủ yếu là phụ nữ và trẻ em. Lại được bảo trợ từ phía các siêu nhân nên chưa bị dán nhãn “tà ác”.

- Được! Chị sẽ vì người dân Soloni mà nín nhịn. Chỉ mong phía bên kia không quá đáng.

Tổng thống Soloni từng đem mỏ tài nguyên bán giá một đô la để đổi lại viện trợ v·ũ k·hí. Mặc dù không có văn bản chính thức nào ghi chép điều này.

- Hay như thế này, mỗi người nhường một bước. Quyền khai thác mỏ vẫn tiếp tục, nhưng hiệp định và hợp đồng cần phải thay đổi.

- Chủ tịch là người mà ai cũng biết là ai đó!

Ngay từ đầu, các tập đoàn khai khoáng chỉ mong muốn được giữ lại quyền khai thác, dù trả giá cao cũng không sao. Vì ở đây có nhiều nguồn kim loại, đất hiếm quan trọng trong lĩnh vực công nghệ.

- Chính sách hỗ trợ như thế nào?

- Chúng ta đã gửi con quái vật gì cho Soloni? Tại sao không ai biết gì nhỉ?

Ostio lên tiếng phản đối, cô không muốn mình phải gánh chịu những hiệp ước bất bình đẳng mà tên ngốc Ivan để lại.

- Đừng g·iết hại công dân Mỹ, họ là quốc gia có ý thức bảo vệ rất cao về nhân mạng. Mặc dù em không thích đất nước Mỹ cho lắm nhưng điều đó đúng thì phải công nhận. Chị nên thông qua tù binh, tiếp xúc với phía Mỹ và trao đổi điều kiện, thu về lương thực, y tế, thuốc men cứu chữa cho người dân. Cụ thể sẽ tùy tình hình mà ứng biến, quan trọng phải giữ được sự độc lập, tự do, thịnh vượng của người dân Soloni.

Còn riêng ở trong nước Lạc Việt, các trang báo chính thống nhắc tương đối hạn chế vì e ngại ảnh hưởng quốc tế. Nhưng trên các trang mạng xã hội thì thảo luận kịch liệt khắp mọi nơi?

- Đúng là một chính phủ khác, nhưng Soloni không thay đổi. Các cô cần phải thừa nhận nghĩa vụ đối với quốc tế.

- Thực ra có bị lên án hay không cũng chẳng quan trọng, miễn sống tốt là được! – Ostio nói.

Chúng được vận chuyển về đồi Sirent, Hinu đề nghị sử dụng tù binh biết điều khiển t·ên l·ửa tham chiến để bổ sung v·ũ k·hí hạng nặng thiếu thốn, thứ mà Xuân Đào không muốn đưa vào tay Thu Huyền.

Tổng lực lượng quân sự tham chiến hơn hai ngàn xe tăng, năm ngàn khí giới các loại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Họ hẹn gặp tại trung tâm hành chính tỉnh lớn nhất miền nam Soloni để bàn về một số điều quan trọng.

Lúc này, họ mới rối rít tìm hiểu xem chuyện gì xảy ra ở đồi Sirent, trung tâm của trận chiến.

- Hạn chế căng thẳng? Nhưng Mỹ đang là đối thủ của chúng ta mà? – Ostio ngạc nhiên hỏi lại Thu Huyền. Cô không hiểu vì sao vừa đánh trận với chính phủ Soloni được Mỹ hậu thuẫn, vừa phải làm giảm căng thẳng với Mỹ.

- Hợp tác vui vẻ!

Riêng các nước Ả Rập thì trực tiếp gửi đơn đặt hàng, họ bức thiết muốn sở hữu v·ũ k·hí đánh bại hệ thống quân sự phương tây để đối đầu Israel.

- Vũ khí từ Lạc Việt, chẳng lẽ Lạc Việt là khắc tinh của đất nước chúng ta? – Báo Mỹ.

- Thủ lĩnh, q·uân đ·ội chính phủ đầu hàng.

Vậy nên việc q·uân đ·ội Soloni đột nhiên bị Hội Phục Hưng Phụ Nữ Soloni đánh tan nát, buộc phải đầu hàng với tổn thất khổng lồ khiến cả thế giới bất ngờ.

- Bên phía quân chính phủ còn trông chờ điều gì mà chưa đầu hàng? Chẳng lẽ Mỹ dám triển khai tiếp mặt trận thứ ba?

Đại sứ Mỹ híp mắt lại, Stien lần nữa đứng ra giảng hòa:

- Chiến lược này có vẻ hợp lý, nhưng bên phía q·uân đ·ội chính phủ hình như chưa muốn đầu hàng.

Kể từ sau khi đột phá phòng tuyến thứ nhất, Hazar liền chỉ huy binh đoàn máy móc t·ấn c·ông chậm lại và chỉ q·uấy r·ối từ xa với bắn tỉa, đ·ạ·n pháo, bom từ U·AV luân phiên. Ông ta làm điều này chỉ đơn thuần muốn giảm bớt tổn thất, ép kẻ địch phải đầu hàng đúng theo kinh nghiệm nhưng vô tình lại phù hợp với chiến lược chung.

Nghe Thu Huyền phân tích xong, Ostio bỗng cảm thấy có lý, dù sao cuối cùng đói khổ vẫn là người dân Soloni, trong khi Mỹ cùng lắm thì tổn thất vài tỷ USD lợi nhuận. Cô hỏi:

Hai người ngầm nói qua nói lại, Stien đóng vai giảng hòa:

Stien ngồi đọc các bản tin về chiến sự, thắc mắc một điều:

Bên phía Mỹ nhất quyết muốn giữ lại quyền lợi của mình. Nhưng họ đánh giá thấp sự tự tin của Ostio.

- Bỏ “chúng ta” và thay bằng “chủ tịch” đi cho chính xác!

Ostio đang định thử gia tăng sức uy h·iếp, nhưng đột nhiên, một trợ lý kêu lên:

- Xin lỗi, làm gì có hiệp định bình thường nào đem bán mỏ tài nguyên vĩnh viễn không lý do với giá 1 đô la. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Mà chủ tịch là ai nhỉ?

Sau khi trao đổi với Thu Huyền, Ostio quay trở lại trao đổi với Hazar. Bản thân ông ấy cũng cảm thấy không cần thiết t·ấn c·ông quá dồn dập.

- Thế này mới giống Đông Lào chứ!

- Mình nghĩ các biết quặng mỏ đổi lấy những món hàng đắt giá nào rồi chứ?

- Chủ tịch thật quá bá đạo. Quả là thần tượng của mình!

- Đúng vậy! Nước Mỹ muốn đảm bảo quyền và lợi ích hợp pháp của công dân.

Stien đang ngồi trên bàn tròn, xung quanh còn có Hazar, Hinu, Ostio và đặc biệt là Ferion cùng một đại sứ đến từ Mỹ.

- Được rồi! Trên cơ bản thì có vẻ hợp lý, nhưng việc này cần gửi báo cáo về để tổng thống quyết định nữa.

- Chúng tôi cũng sẽ ban hành nhiều chính sách hỗ trợ cho các nhà đầu tư đến từ Mỹ, ông nghĩ sao?

- Vậy chị nên làm thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Lạc Việt là một quốc gia có sức mạnh quân sự đáng gờm, chúng ta cần phải chú ý hơn nữa. – Báo Trung Quốc.

- Bởi vì chính nghĩa, chỉ cần đứng về chính nghĩa thì sẽ luôn thắng. – Vị đại sứ người Mỹ mỉm cười ám chỉ.

- Cảm ơn! Còn về các sĩ quan Mỹ, chúng tôi sẽ trao trả cho phía các ông, miễn là đảm bảo sẽ không quay trở lại phục vụ cho q·uân đ·ội chính phủ Soloni.

- Kết quả trận chiến thật đáng ngờ, Đã xảy ra pháp thuật gì khiến những người phụ nữ yếu đuối đánh bại đội quân hùng mạnh của chính phủ. – Báo phương tây.

- Vậy sẽ thế nào nếu chúng ta t·ấn c·ông họ bằng hệ thống t·ên l·ửa mà chúng ta thu được? Có tính uy h·iếp chứ?

Chương 87: Đại chiến đồi Siren (4)

Sau khi phá hủy các cứ điểm phóng t·ên l·ửa của quân chính phủ, phía quân kháng chiến tịch thu được nhiều khí tài quan trọng, trong đó bao gồm cả t·ên l·ửa “đất đối đất” có tầm t·ấn c·ông hàng trăm ki lô mét đắt đỏ.

- Thay đổi thế nào?

Khó có chuyện Mỹ trực tiếp tham chiến ở một quốc gia “ít quan trọng” như Soloni.

Xuân Đào hiện tại đã có thêm biệt danh mới là “chủ tịch”. Bắt nguồn từ việc có một cư dân mạng nói rằng trùm cuối vô địch như cô là không nên nói thẳng tên, giống như Voldemort trong Harry Porter vậy.

Về danh nghĩa, quyền khai thác tài nguyên được ký kết giữa chính phủ Soloni và các tập đoàn Mỹ, nên theo pháp lý thì đó thuộc về lợi ích của công dân. Nhưng ai cũng biết ở Mỹ, tập đoàn khác với công dân thông thường.

Mỹ chắc chắn có ý kiến chỉ trích, nhưng không nặng. Bởi vì các sĩ quan gốc Mỹ đều được ưu đãi và tự do liên lạc về nước. Mỹ xem đây là tín hiệu nhân nhượng nên không muốn làm căng. Rắc rối ở nhiều nơi khác đã đủ rồi.

- Vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ! (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi thảo luận, mọi người thống nhất chọn biệt danh “chủ tịch”

- Được rồi! Anh nghĩ chúng ta có mặt ở đây để bàn việc khác nhỉ? Vị đại sứ đây chắc sẽ quan tâm đến vấn đề quyền khai thác hơn là những thứ vô nghĩa.

Mặc dù Soloni có tinh thần chiến đấu yếu đuối nhưng về mặt giấy tờ, sức mạnh quân sự Soloni gần tương đương với Israel, cường quốc quân sự khiêu chiến với toàn bộ thế giới Ả Rập.

- Chúng tôi không phải chính phủ Soloni, người đã ký kết hiệp định đó.

- Không rõ! Có thể là chờ tổng thống điều binh viện trợ.

- Tất nhiên, nếu không thì sao dám ngồi ở đây.

Bên Châu Âu không thể hiện phản ứng gì, chỉ ngầm ra lệnh tăng tốc nghiên cứu v·ũ k·hí mới hiện đại hơn. Phía Trung Quốc đề nghị tăng cường trao đổi về quân sự. Nga gửi tới điện mừng.

- Chúng ta sẽ ký kết mỗi năm một lần, giá cả sẽ dựa theo thị trường, trong ba năm đầu, chúng tôi sẽ giảm giá 50% và sẽ đổi thành các sản phẩm nông sản, y tế, nhiên liệu, v.v từ Mỹ. Vừa giúp xuất nhập khẩu cân bằng, vừa tăng cường sản xuất nội địa ở Mỹ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Đại chiến đồi Siren (4)