Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 27: Thăng Cấp Chỉ Huy.
Chương 27: Thăng Cấp Chỉ Huy.
"Ta không biết, đến đó ngươi liền biết không phải sao? Hỏi nhiều chuyện như vậy làm cái gì!" Phương Cư Sĩ cũng không có trả lời câu hỏi của hắn, chỉ đáp lại hắn cho có lệ mà thôi.
Rất nhanh cả hai người Thành Nam cùng Phương Cư Sĩ đã xuất hiện trước lều của Tướng Quân của Quân Khởi Nghĩa, hắn chỉ từng nghe đến danh tiếng của Tướng Quân, nhưng chưa một lần nào nhìn Tướng Quân xuất hiện.
Dù sao thì lúc đó hắn cũng mới gia nhập Quân Đội, lại chưa từng ra chiến trường lần nào, cho nên không có quyền gặp được Tướng Quân cũng là chuyện bình thường.
Đúng lúc này từ xa Trương Hoài Công cũng đi tới, nhìn thấy Thành Nam hắn ngay lập tức khoác vai Thành Nam cười ha hả nói lớn.
"Tiểu huynh đệ khỏe rồi sao? Ngày hôm đó nhờ ngươi mà toàn bộ các huynh đệ trong đội mới có thể sống sót, lát nữa ta mời ngươi uống rượu!"
"Đa tạ Phó Tướng Quân, nhưng ta v·ết t·hương chưa khỏi, Phương Cư Sĩ sẽ không cho ta uống rượu!" Thành Nam cuối người nhẹ nhàng đáp.
"Quan tâm đến hắn làm cái gì, ngươi muốn uống liền uống!" Trương Hoài Công nhìn Thành Nam nói lớn.
"Ngươi cứ uống đi, uống một chút cũng không sao, không ảnh hưởng đến v·ết t·hương của ngươi! Ngươi cũng nên nhận tấm lòng của Trương Hoài Công, ngươi cứu hắn một mạng chắc chắn hắn sẽ không quên đâu!" Phương Cư Sĩ mỉm cười ngáp một cái, nhìn Thành Nam nói.
"Đúng vậy, tiểu huynh đệ, ngươi cứu ta một mạng ân tình này Trương Hoài Công sẽ không bao giờ quên!" Trương Hoài Công tuy rằng lúc đó nhìn Thành Nam có một đáng sợ, nhưng khi trở bình thường, thì hắn cảm nhận được Thành Nam so với Phương Cư Sĩ thì cũng không có khác nhau bao nhiêu.
"Vậy đa tạ Phó Tướng Quân rồi! Chuyện ngày hôm đó bất kính, cũng mong Phó Tướng Quân bỏ qua!" Thành Nam cũng là nhớ lại chuyện tối hôm đó, hắn thật sự có một chút bất kính với Trương Hoài Công, cho nên chuyện gì ra chuyện đó, hắn cũng nên nói một tiếng với Trương Hoài Công.
"HAHA! Không sao! Không sao!" Trương Hoài Công cười lớn, không có nhớ tới chuyện mất mặt hôm đó..
Lúc này từ bên trong lều, đi ra một binh lính, người này ngay lập tức nhìn Trương Hoài Công, Phương Cư Sĩ và Thành Nam có một chút cung kính nói: "Phó Tướng Quân, Phương Cư, vị huynh đệ này mời vào bên trong!"
Ngay lập tức Thành Nam, Phương Cư Sĩ, Trương Hoài Công nhanh chóng bước vào bên trong lều của Tướng Quân, vừa bước vào bên trong đã có mười cái bàn chứa thức ăn, ngồi đó cũng có thêm bảy người khác đến từ sớm, chỉ đợi ba người Thành Nam đến mà thôi.
"Hoài Công, Phương Cư Sĩ đến rồi sao? Tiểu huynh đệ kia cũng tới rồi? Vậy thì ngồi đi!" Giọng nói có một chút lạnh lùng của Tướng Quân vang lên, ngay lập tức mời bọn hắn ngồi xuống.
Thành Nam cũng không biết chỗ ngồi của mình là chỗ nào, ngay lập tức nhìn thấy ở cuối hàng còn có người, hắn ngay lập tức ngồi xuống, dù sao chỗ càng cao, tượng trưng cho địa vị càng lớn.
Tựa như Trương Hoài Công cùng Phương Cư Sĩ vừa mới đến, nhưng đã ngồi ở hai bên trái phải Tướng Quân, tượng trưng cho địa vị của hai người này rất cao trong Quân Khởi Nghĩa.
Còn Thành Nam thì sao? Hắn chỉ là một cái lính quèn, được mời đến đây, được hàng cuối đã là niềm vinh hạnh của hắn rồi, cũng không dám phân tranh cao thấp địa vị với người khác.
"Tiểu huynh đệ ngươi đến Quân Khởi Nghĩa đã nửa năm rồi đúng không?" Tướng Quân nâng lên ly rượu, mời Thành Nam một ly.
Thành Nam cũng không có bất kính, nâng lên ly rượu uống cạn, chỉ là làm cho hắn có một chút khó chịu, rượu ở cổ đại quả thật quá nặng, người hiện đại như hắn uống vào có một choáng váng, cho dù đã là Chuẩn Võ Giả đi chăng nữa cũng không tránh được uống không quen sẽ say.
Bình tĩnh lại một chút, lúc này Thành Nam cũng mở miệng đáp lại câu hỏi của Tướng Quân: "Bẩm Tướng Quân ta đến Quân Khởi Nghĩa quả thật đã nửa năm rồi!"
"Nửa năm trở thành Chuẩn Võ Giả, thiên phú của tiểu huynh đệ không tồi. Không biết tiểu huynh đệ tên là gì?" Tướng Quân tuy rằng đã biết thực lực cùng họ tên của Thành Nam, nhưng vẫn muốn hỏi một chút, để cho toàn bộ mọi người ở đây đều biết danh tự của hắn.
"Đa tạ Tướng Quân đã khen ngợi, ta cũng chỉ là may mắn mà thôi! Còn về danh tự ta gọi Nguyễn Thành Nam, năm nay vừa tròn 17 tuổi!" Thành Nam từ tốn nói ra.
Lời của Thành Nam vừa nói ra, liền làm cho toàn bộ người ngồi ở đây có một chút kinh ngạc, mười bảy tuổi liền bước vào Chuẩn Võ Giả, vậy người này tương chắc chắn sẽ trở thành Võ Giả, tiền đồ vô lượng, tiền đồ vô lượng.
Những người khác thì kinh ngạc như vậy, nhưng trừ Tướng Quân cùng Phương Cư Sĩ ra, hai người không có kinh ngạc một chút nào.
Nhất là Phương Cư Sĩ, hắn từng là đệ tử của núi Võ Đang, 17 tuổi bước vào Chuẩn Võ Giả đã là rất muộn, 17 tuổi ít nhất cũng đã là Võ Giả Bát Phẩm, Thất Phẩm.
Còn về Tướng Quân hắn năm nay đã 30 tuổi, thực lực là một cái Võ Giả Nhị Phẩm, năm đó hắn 15 tuổi liền đạp chân vào Võ Giả, nhưng 15 năm trôi qua, hắn vẫn chưa có thể trở thành một cái Võ Sư, có một chút đáng tiếc.
Nếu như phải biến cố năm đó không xảy ra, hắn bây giờ có lẽ cũng không phải là Võ Giả Nhị Phẩm, có thể đã trở thành Võ Sư lâu rồi, địa vị cùng với bây giờ cũng khác hoàn toàn, chỉ đáng tiếc cuộc đời không có hai chữ nếu như.
"Không tệ, phải cố gắng tu luyện, nhanh chóng trở thành Võ Giả, Chuẩn Võ Giả chỉ mới là một bước khởi đầu trên quá trình luyện Võ mà thôi, trở thành Võ Giả mới chân chính trở thành người luyện Võ được!" Tướng Quân cũng không suy nghĩ chuyện cũ nữa, mà nhìn Thành Nam dặn dò một vài câu.
"Đa tạ Tướng Quân đã nhắc nhở!" Thành Nam đáp lời, sau đó cũng nhanh chóng ngồi xuống.
"Các vị mời dùng tiệc!" Tướng Quân bắt đầu ăn, uống rượu cùng những người khác, cũng không có nói ra mục đích của lần này gọi hắn tới, nhưng hắn cũng không quan tâm cho lắm, thức ăn trước mặt là thứ ngon nhất từ khi hắn xuyên không đến thế giới này hắn ăn.
Bữa tiệc diễn ra một cách cuồng nhiệt, người khác ăn uống nói chuyện rất là vui vẻ, cũng có một cái chỉ huy đi lại gần mới Thành Nam uống rượu, vì hắn ngay hôm nay ngoài Tướng Quân, Phó Tướng Quân ra còn có Phương Cư Sĩ đến, Thành Nam lại xuất hiện ở đậy, bọn họ liền biết người tương lai có thể cùng một chức vị với bọn họ.
Cho nên người nào người nấy đều nhanh chóng làm quen với Thành Nam, sau này còn có những chuyện mọi người phải hợp tác với nhau, quen biết, quan hệ tốt một chút cũng xem như là không thiệt thòi.
Bữa tiệc cũng nhanh chóng tan đi, Thành Nam thì lần đầu được vừa ăn ngon và ăn no như vậy, hắn cảm giác đây là ngày sung sướng nhất cả cuộc đời của hắn từ khi hắn sinh ra đến bây giờ, một cảm giác tuyệt vời.
Bữa tiệc gần như kết thúc, nhưng cũng không có vị chỉ huy nào rời đi, bọn họ lúc này cũng cực kỳ nghiêm túc, không có sổ sàng như lúc nảy nữa, mà người nào người nấy đều im lặng không gây ra một tiếng động nào, làm cho Thành Nam có một chút hiếu kỳ.
"Bữa tiệc kết thúc rồi, ta cũng nên tuyên bố chuyện quan trọng ngày hôm nay thôi!" Tướng Quân đứng dậy, cầm lên một cuộn giấy bắt đầu nói lớn.
"Nguyễn Thành Nam nghe lệnh!"
Thành Nam cũng có một chút kinh ngạc, nhưng cũng không có đứng im, mà là bước ra, quỳ xuống nhận lệnh.
"Nguyễn Thành Nam, ba ngày trước tự tay chém đầu Phó Thanh Liêm, một trong những bộ chỉ huy của Quân Triều Đình, lập được chiến công hiển hách!"
"Ngày Hôm nay ta thay mặt toàn bộ Quân Khởi Nghĩa bổ nhiệm Nguyễn Thành Nam trở thành Chỉ Huy của Hổ Đao Quân!"
Tướng Quân vừa dứt lời, cũng làm cho Thành Nam có một chút kinh ngạc không thôi, hắn được tăng chức, tăng chức trở thành Chỉ Huy của Hổ Đao Quân.
"Nguyễn Thành Nam nhận lệnh!" Tướng Quân nói lớn, bước chân từ trên cao bước xuống, mang lệnh bài Chỉ Huy của Hổ Đao Quân cho Thành Nam.
"Đa tạ Tướng Quân đã đề bạc!" Thành Nam biết muốn từ chối cũng không thể từ chối, cho nên hắn liền chấp nhận trở thành chỉ huy của Hổ Đao Quân.
(Bạo chương cảm tạ ngày hôm qua hasrM tặng quà)