Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 48: Trúng Độc.

Chương 48: Trúng Độc.


Chương 48: Trúng Độc.

Phương Cư Sĩ sau khi lấy chỉ làm kiếm, tung ra một cái Kiếm Phi Kinh Thiên miểu sát nữ cao thủ Ngũ Độc Giáo, hắn lúc này cả người có một chút đau đớn kịch liệt, nhưng cũng không có lo liệu được nhiều chuyện trên cơ thể của mình như vậy, hắn lúc này quan tâm nhất vẫn là Thành Nam bị trúng độc cực nặng đang nằm đó.

"Tiểu tử ngươi gan cũng thật to!" Phương Cư Sĩ thở dài một hơi, ôm Thành Nam nội lực bùng nổ ra ngoài, chân đạp Thế Vân Tung ngay lập tức trở về Doanh Trại.

Đoàn Chính Hải, Trương Hoài Công cùng chín vị chỉ huy còn lại cũng cực kỳ rung động khi nhìn thấy Phương Cư Sĩ tung ra một kiếm vừa rồi, một sức mạnh của cao thủ thuộc đẳng cấp Võ Sư Cảnh, chứ không còn là Võ Giả bình thường nữa.

Cũng vì chuyện này, cao thủ Ngũ Độc Giáo mà phe triều đình phái tới á·m s·át cao thủ của Quân Khởi Nghĩa cũng là thất bại, trận chiến này cũng nên kết thúc rồi.

"Hổ Kỵ Tướng Quân, trận chiến ngày hôm nay bọn ta liền bỏ qua cho ngươi! Lần sau ta liền đồ Doanh Trại của các ngươi!" Đoàn Chính Hải dựa vào sức mạnh mà Phương Cư Sĩ tung ra lúc này, chấn nh·iếp đám người Hổ Kỵ Tướng Quân ở bên kia.

Đoàn Chính Hải nói hết lời, sau đó cũng dẫn theo toàn bộ binh lính của mình rời đi, không tiếp tục chiến nữa, vì chiến nữa hắn cũng chưa chắc nắm được phần thắng, lúc nãy độc vụ mà cao thủ Ngũ Độc Giáo kia tung ra, đã l·àm c·hết không biết bao nhiêu binh lính của Quân Khởi Nghĩa rồi, hắn không muốn tiếp tục tốn thêm binh lính vào trận chiến vô nghĩa trước mặt nữa.

Mà bên kia Hổ Kỵ Tướng Quân cũng là không dám tiếp tục tiến công, cao thủ dùng độc số một của Doanh Trại bọn hắn đã bị Phương Cư Sĩ phe địch dùng một chiêu giải quyết, hắn cũng không có ngu ngốc mà tiếp tục lao lên chiến đấu nữa, hắn đã nhìn thấy một chiêu kia của Phương Cư Sĩ là kinh khủng như thế nào.

Một chiêu như là thiên lôi hóa thành kiếm khí xuyên thủng chín tầng trời vậy, thứ mà hắn cả đời này rất khó có thể chứng kiến được, một chiêu thức quá mạnh so với thực lực hiện có lúc này.

"Các huynh đệ rút lui thôi! Lần sau chúng ta liền hủy đi Doanh Trại của đám Phản Tắc khốn kiếp đó!" Hắn cũng là mang quân rời đi, nhưng cũng không có làm mất đi uy thế của Quân Triều Đình, dù sao trận này bọn hắn cũng không có thua, chỉ là c·hết đi mấy cái Võ Giả cùng với một cao thủ Ngũ Độc Giáo mà thôi.

...........

Doanh Trại của Hổ Đao Quân.

Thành Nam lúc này cả người bị nhiễm độc đen cả người, kỳ kinh bát mạch của hắn lúc này xuất hiện từng đường gân đen kịch, máu trong cơ thể hoàn toàn biến thành màu đen, cực kỳ kinh khủng.

"Mau uống Giải Độc Đan!" Phương Cư Sĩ ngay lập tức lấy trong người ra một lọ thuốc trấn phái của Võ Đang bỏ vào trong miệng của Thành Nam.

Nhưng cho dù là lúc này Thành Nam đã uống hai viên Giải Độc Đan cực mạnh của Võ Đang Phái luyện chế ra, nhưng toàn bộ độc tố của Thành Nam không có chuyển biến một chút nào, thậm chí là càng ngày càng lan rộng ra bên ngoài da thịt của hắn.

Thành Nam càng ngày sinh mạng càng yếu đi, hắn lúc này trong miệng phun ra một ngụm máu đen cực độc, làm cho sàn nhà cháy lên xèo xèo, như là máu của hắn bị thứ gì đó đốt lên ở bên trong.

Lúc này ở bên trong cơ thể của Thành Nam như là có ngàn con rết xanh chạy vòng quanh cơ thể, đang gặm nhắm từng tế bào của hắn, đang từ từ ăn sạch toàn bộ máu huyết, bát mạch kỳ kinh của hắn.

Hắn lúc này có thể ói ra một đống máu đen như vậy, chứng tỏ cơ thể của hắn vẫn còn phản ứng, vẫn đang bài trừ độc tố, nhưng càng ngày càng không được nữa rồi, nếu như càng kéo dài thêm một chút nữa, hắn sẽ m·ất m·ạng.

"A!!!!!!!!!" Thành Nam lúc này trong lúc vô thức vận chuyển Tĩnh Tâm Quyết cùng Thiên Vương Chiến Ý, muốn ép toàn bộ độc tố ra ngoài, muốn ép hàng trăm con rết xanh bò quanh cơ thể của hắn ra ngoài.

Nhưng Thiên Vương Chiến Ý cũng chỉ giúp cho hắn điều thông kinh mạch, loại bỏ một số loại độc tố nhỏ ở bên ngoài kinh mạch mà thôi, còn những độc tố đã khoét sâu vào trong cơ thể của hắn, thì Tĩnh Tâm Quyết cùng Thiên Vương Chiến Ý vô vọng đẩy ra.

RẦM! RẦM! RẦM!

Thành Nam lúc này cả người đột nhiên tiết ra mồ hôi độc, cả người hắn nóng rang cả lên, đau đớn vùng vẫy hét lớn, trong miệng có thứ gì chạy ngang qua, làm cho hắn tiếp tục phun ra một ngụm máu độc đen kịch, trong máu như là có hàng trăm ngàn con trùng xanh cựa quậy, vô cùng đáng sợ.

"U Minh Khô Lâu Chưởng, quả thật là kinh người!" Phương Cư Sĩ có một chút bất lực ngồi đó nhìn Thành Nam giãy giụa đau đớn, hắn lúc này đã không còn cách nào khác để chữa trị cho Thành Nam nữa rồi.

"Tiểu tử vì cứu ta, ngươi phải bỏ mạng như vậy có đáng hay không?" Phương Cư Sĩ tiếp tục nói, khuôn mặt càng là đượm buồn, hắn trước nay liên quan đến người nào, thì người đó liền m·ất m·ạng, không m·ất m·ạng thì cũng là triệt để bị hủy đi, năm xưa chính là Hồng Y Nữ Tử, bây giờ chính là Thành Nam.

Hắn thật sự rất giống với trong truyền thuyết Thiên Sát Cô Tinh.

"CÓ CÁI GÌ ĐÁNG HAY KHÔNG ĐÁNG CƠ CHỨ! Phương Cư Sĩ ngài là bằng hữu của ta! Chuyện này ta nên làm!" Thành Nam trong cơ đau đớn, cũng cảm nhận được nỗi đau của Phương Cư Sĩ, nhưng hắn lúc này càng là đau hơn, sinh mạng của hắn sắp kết thúc rồi.

Thành Nam là cái người xuyên không phải nói là xui xẻo nhất từ trước đến nay, một lần bỏ mạng được hệ thống cứu vớt, còn lần này thì sao? Hệ thống không có động tĩnh cái gì, mạng của hắn một lần nữa sắp phải đi về tây thiên, có lẽ cuộc hành trình của hắn ở Dị Giới kết thúc ở đây rồi.

Nhưng cũng may mắn, hắn đã trải nghiệm được cuộc sống mà từ trước khi còn ở thế giới hiện đại chưa từng trải nghiệm được, hắn quả thật là một cái người xuyên không xui xẻo.

Phương Cư Sĩ quả thật còn một cách cứu được Thành Nam, nhưng hắn lúc nãy có một chút không dám, hắn sợ bản thân mình tán đi toàn bộ công lực để cứu một người, liệu như vậy có đáng hay không, nhưng khi nghe được câu nói của Thành Nam hắn liền đưa ra quyết định, tán công cứu Thành Nam một mạng.

Tán đi toàn bộ công lực, cũng đồng nghĩa với việc hắn Phương Cư Sĩ từ nay về sau sẽ trở thành một cái người bình thường, muốn luyện võ thì phải luyện lại từ đầu, bắt đầu lại từ một cái Chuẩn Võ Giả nhỏ yếu nhất.

Nhưng hắn đã quyết định, sẽ cứu Thành Nam một mạng, cho dù phải bỏ đi mười năm công lực của mình.

"Tiểu tử, ngươi xem như may mắn! Haizz!" Phương Cư Sĩ thở dài một hơi, dựng người Thành Nam ngồi dậy, nhìn vào kỳ kinh bát mạch của Thành Nam gần như sắp bị ăn mòn, hắn liền ngay lập tức vận dụng Thái Cực Thần Công xây dựng Thất Tinh Trận trên cơ thể của Thành Nam.

Lấy công lực của Phương Cư Sĩ làm cơ sở, xây dựng Thất Tinh Trận Đồ trên kỳ kinh bát mạch đã trúng độc của Thành Nam, vận dụng toàn bộ công lực vốn có của mình vào Nộ Lôi Chỉ.

Nộ Lôi Chỉ chứa nội lực tinh thuần bậc nhất của Thái Cực Thần Công, đánh thẳng vào Thất Tinh Trận trên kỳ kinh bát mạch của Thành Nam, mỗi một cú đánh của Nộ Lôi Chỉ đánh vào kinh mạch của Thành Nam, dộc đã ngấm vào cơ thể của hắn, cũng theo khí tức của Nộ Lôi Chỉ tán ra bên ngoài.

XOẸT! XOẸT! XOẸT!

ẦM! ẦM! ẦM!

Liên tục bảy cú Nộ Lôi Chỉ mang theo tám thành công công lực của Phương Cư Sĩ đánh thẳng vào thất mạch của Thành Nam trên cơ thể của Thành Nam, làm cho toàn bộ độc dược tập trung ở thất mạch được trung hòa, theo không khí mà bay ra ngoài.

Lúc này chỉ còn lại một chỗ duy nhất đó chính là đan điền của Thành Nam, một chiêu cuối cùng, cũng là luồng nội lực của cùng của Phương Cư Sĩ.

"Vô Cực Kiếm Chỉ: Nộ Lôi Kiếm Chỉ!"

Nộ Lôi Kiếm Chỉ đánh thẳng vào đan điền của Thành Nam, công lực của Phương Cư Sĩ hoàn toàn tan biến, độc trong cơ thể của Thành Nam cũng từ từ được hóa giải hoàn toàn.

Chương 48: Trúng Độc.