Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64: Trở Về Nhà.
Chương 64: Trở Về Nhà.
Thành Nam trở về chốn cũ, trở về nhà, trở về nơi hắn từng sinh sống, cuộc hành trình mới của Thành Nam cũng chính thức bắt đầu từ ngày hôm nay.
Phương Cư Sĩ cũng không nói thêm gì nữa, cũng chỉ tiếp tục ngắm bầu trời cùng với Thành Nam thêm một lúc nữa mà thôi.
Rất nhanh Thành Nam cũng đã đến được chân núi, Thành Nam có một chút bồi hồi, có một chút không dám bước vào trong thôn, không biết bây giờ còn ai sinh sống ở đó hay không? Hay sao trận tai họa mà hắn gây ra, thì toàn bộ mọi người đều đã rời đi hết.
Cơn mưa kết thúc, cũng là lúc Thành Nam cùng hai người kia rời đi rồi, hắn muốn trở về nhà, trở về nơi mà hắn lần đầu tiên đến thế giới này.
Thành Nam có một chút hối hận, có một chút căm ghét chính bản thân mình của quá khứ.
Thành Nam quỳ xuống dập đầu ba cái, nước mắt chảy ra, hắn khóc lớn, khóc thật to trước mặt căn nhà kho đã không còn lại gì, như là một đứa trẻ vừa được trở về nhà.
Bầu trời dần dần bắt đầu tối đen như mực, mưa từ trên không trung cũng bắt đầu rơi xuống, những hạt mưa nặng hạt cực kỳ, mưa to gió lớn lúc này tựa như là đang nói với Thành Nam rằng cuộc đời của hắn tiếp theo cũng sẽ giống với cơn mưa này, sóng gió gập ghềnh, liên miên không hồi kết.
Tuy là người hiện đại, nhưng cái gia đình ở dị giới này mới là gia đình thật sự của hắn, là nơi đã cho một cái đứa trẻ không có gia đình cảm nhận được hơi ấm, nếu như lúc đó hắn bình tĩnh một chút thì tốt biết bao nhiêu, mọi chuyện đã không thành ra như bây giờ.
"Trở về nhà!"
Thành Nam mở ra bản đồ, nhìn một chút con đường trở về nhà, từ đây đi đến đó có lẽ không quá xa, nhưng đi bộ cũng có một chút tốn thời gian, vì dù sao thì ngọn núi này, đến ngọn núi mà Thành Nam trước kia từng săn bắn cũng phải mất mười mấy cây số, cũng không phải là một con số nhỏ.
Đường Liệt ở bên trong miếu hoang lúc này cũng ngủ dậy, đêm qua hắn nghiên cứu Khổng Tước Linh có một chút khuya, ngủ có một chút trễ, cho nên lúc này mới tỉnh lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Suy nghĩ một hồi lâu, tuy rằng có một chút khó chịu trong lòng, nhưng hắn đã đến cũng không thể đứng từ dưới chân núi nhìn xuống được, hắn cũng nên trở về rồi.
Võ Giả sức mạnh to lớn, một quyền, một cước liền có thể đem toàn bộ những người bình thường chém g·iết không còn lại gì. Người bình thường sống đúng là có một chút không nổi, thế đạo này đúng là không công bằng.
"Ta cũng khỏe rồi, nhìn bầu trời mưa này ta lại nhớ đến các huynh đệ ở Hổ Đao Quân!" Thành Nam khuôn mặt có một chút đau buồn.
Đi theo bản đồ, băng rừng lội suối suốt một khoảng thời gian dài, trôi qua một ngày thời gian, cuối cùng Thành Nam cũng đã nhìn thấy bóng mờ của Thị Trấn Vân Hồng, nơi mà trước kia hắn chưa từng đi vào một lần nào.
Cho dù là ở đâu cũng vậy, hiện đại, cổ đại, tất cả đều không công bằng, tất cả đều dựa vào cái số mệnh đã được định sẵn.
Thành Nam đôi mắt có một chút ngấn lệ, muốn ngay lập tức quỳ xuống mà khóc lớn, khi hắn rời đi nơi này, hắn mang trong mình tội lỗi, sự tức giận, bây giờ trở lại hắn lại mang trong mình nỗi bi thương, mất mát của quá khứ.
Hắn tuy rằng sở hữu võ kỹ cùng trang bị của lúc khi là Nhất Đại Tông Sư Cảnh, nhưng hắn ký ức cũng không được trọn vẹn, cho nên việc hắn không am hiểu Khổng Tước Linh cũng là một chuyện bình thường.
Thành Nam nhanh chóng bước lại nhà kho, căn nhà nơi mà hắn từng sinh sống, nơi mà Mẹ của hắn cùng Tiểu Quyên bị thiêu cháy, nơi mà cha hắn đã t·ự s·át, cùng với Mẹ hắn, Tiểu Quyên, một nhà đoàn tụ.
Thế đạo này có một chút bất công với những người bình thường, ban đầu thì bị kẻ giàu chèn ép, muốn sống cuộc sống bình thường cũng không thể sống, bị người khác ép đến thở cũng không thở nổi, sau khi gia nhập quân doanh có một chút võ lực, có một chút sức mạnh để tự bảo vệ bản thân mình thì Võ Giả xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đường Liệt cùng Phương Cư Sĩ cũng không biết nhà của Thành Nam ở đâu, nhưng nhìn ánh mắt bi thương của Thành Nam, bọn hắn biết được nơi đó không phải nơi có hồi ức tốt đẹp gì với Thành Nam cho lắm.
"Công tử, thời tiết ở nơi này có một chút không tốt lắm nhỉ? Sáng sớm trời đã đổ mưa to như thế!" Đường Liệt từ bên trong bước ra, nhìn Thành Nam nhẹ nhàng nói.
Sáng sớm,
Hải Tặc Đỏ, Thị Trấn Vân Hồng, Thành Nam ta trở lại đây.
"Công tử chúng ta bây giờ nên đi đâu đây?"
Nhưng hắn từng là người đã sử dụng qua Khổng Tước Linh, lại là đệ tử ưu tú của Đường Môn, cho nên chỉ trong vòng một đêm, toàn bộ các cơ quan, cách sử dụng của Không Tước Linh, hắn đều đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
"Ừm! Thời tiết nơi này có một chút đúng là không tốt!" Thành Nam đưa tay ra cảm nhận cái lạnh của nước mưa, cảm nhận cái lạnh của thế giới này, khuôn miệng có một chút bất đắc dĩ lắc đầu nói.
Thành Nam nghe giọng nói lạ vang lên, hắn lúc này mới nhớ rằng bản thân ngày hôm qua đã triệu hồi ra được Đường Liệt, người sẽ không bao giờ phản bội hắn, người sẽ cùng hắn đồng hành suốt khoảng đời còn lại.
Thời gian cứ thế trôi qua hết cả một buổi sáng, mưa to kéo dài đến tận trưa.
"Tiểu tử đã cảm thấy khỏe hơn hay chưa?" Phương Cư Sĩ từ bên trong miếu hoang đi ra, nhìn thấy Thành Nam tâm trạng có một chút không tốt, liền ngay lập tức hỏi thăm tình hình sức khỏe của hắn.
Nhìn thấy Thành Nam trầm mặt, hai người kia cũng chỉ ở đằng sau nhìn xung quanh khung cảnh đổ nát trước mắt, mà không dám nói ra lời nào.
Mưa dứt, mặt trời cũng lại bắt đầu leo l·ên đ·ỉnh đầu của bọn họ, tiếng chim hót, bầu không khí cực kỳ mát mẻ ở bên ngoài sau khi mưa dứt, làm cho tâm trạng của Thành Nam cũng trở nên tốt hơn rất nhiều, cơn mưa này xem như là một cơn mưa không tệ.
Sau một đêm dưỡng thương cả Thành Nam cùng với Phương Cư Sĩ đều đã bình phục không ít, bây giờ cũng cơ thể cũng đã hoạt động bình thường trở lại, không còn quá mệt mỏi như ngày hôm qua nữa.
Thành Nam đứng dậy, nhìn bầu trời xa xăm, lại có một chút đan xen mây đen, mới sáng sớm bầu trời đã bắt đầu chuyển mưa rồi sao? Dạo gần đây mưa đúng là thật nhiều.
Thành Nam cũng cảm nhận được hành động của Đường Liệt cùng Phương Cư Sĩ, nhưng hắn cũng không có nói gì, đúng là hắn có một chút buồn, có một chút đau lòng, nhưng hắn còn rất nhiều chuyện phải làm ở nơi đó.
Rất có ít người vượt qua được cái số phận bạc bẽo ban đầu, rất có ít người có thể thoát khỏi số phận bị áp bức, nhưng ít ra cũng đã có người vượt qua được cái số phận khắc nghiệt mà thế giới đã định sẵn từ khi bọn họ được sinh ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hổ Đao Quân ban đầu tuy rằng không thích hắn cho lắm, buộc hắn phải ra tay g·iết người mới có thể quy thuận, nhưng sau khi ở chung gần một năm, tất cả mọi người ở Hổ Đao Quân không khác gì huynh đệ của hắn, gia đình của hắn vậy, nhưng ngày hôm qua, tất cả mọi người hoàn toàn đều đã nằm xuống, không một người nào sống sót.
Cả hai cũng muốn ngăn Thành Nam trở lại nơi đau thương, nhưng cả hai có một chút khựng lại, không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể im lặng mà đi theo phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 64: Trở Về Nhà.
Bước chân hắn dần dần bước xuống, bước ngang qua đồng cỏ hắn từng cùng Tiểu Quyên chơi đùa, bước ngang qua ruộng lúa nơi mà hắn từng cùng Cha của mình cày cấy, cải tạo mảnh đất này, bước qua từng hồi ức của quá khứ của hắn.
Thành Nam gạt đi những giọt nước mắt trên mặt, bước chân cũng ngay lập tức bước vào cổng thôn, nơi này bây giờ chẳng còn lại gì, chỉ còn lại một đống tro tàn, người tất cả đều đã không còn ai sinh sống ở nơi này nữa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.