Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 69: Cơ Duyên Của Đoàn Chính Hải.
Chương 69: Cơ Duyên Của Đoàn Chính Hải.
Trong lúc Thành Nam, Phương Cư Sĩ, Đường Liệt đang ở Thị Trấn Vân Hồng nghỉ ngơi, giải quyết Hải Tặc Đỏ, giải quyết Huyện Lệnh thì lúc này ở trên biển ở ngoài Tam Hoang Đảo, Đoàn Chính Hải cùng Trương Hoài Công đang lênh đênh trên biển cực kỳ chật vật.
"Tướng Quân chúng ta có thể thoát khỏi được trận biển động này hay không? Mưa lớn quá!" Trương Hoài Công ở trên chiếc thuyền nhỏ, cực kỳ chật vật nhìn Đoàn Chính Hải, mà Đoàn Chính Hải cũng không sung sướng hơn bao nhiêu ngồi ở bên cạnh.
"Hoài Công, ngươi im lặng đi, mưa to thế này ta cũng không chắc chúng ta có thể rời khỏi được vùng biển này không!" Đoàn Chính Hải ngồi trong mái thuyền tránh mưa, khuôn mặt cũng không có một chút nào dễ chịu nhìn Trương Hoài Công trả lời.
Chiếc thuyền mà cả hai đang ngồi cũng không phải nhỏ, là một chiếc thuyền cực lớn, nhưng cũng chỉ có hai người ở bên trên, còn lại thì không có một người nào, cũng may trước kia Trương Hoài Công cùng Đoàn Chính Hải cũng đã từng đi ra biển rất nhiều lần, cho nên rất am hiểu mọi thứ ở ngoài biển.
Nhưng ngày hôm nay liền khác biệt, mưa càng ngày càng to, làm cho phương hướng ban đầu của cả hai muốn đi liền thay đổi, gió thổi quá lớn, mưa càng ngày càng lớn, thuyền thì lênh đênh trên biển, nghiên ngã xiêu vẹo mấy lần.
Khó khăn lắm cả hai người mới thoát khỏi sự t·ruy s·át của hai tên Nhất Phẩm Võ Giả của Ngũ Độc Giáo, tưởng rằng khi lên được thuyền lớn, đi ra ngoài biển đến một hòn đảo khác, thì không ngờ vừa ra khỏi Tam Hoang Đảo được một hai ngày, thì mưa lại bắt đầu kéo tới.
Ban đầu mưa nho nhỏ, không nặng hạt thì không tính là cái gì, nhưng càng ngày mưa càng to, gió càng ngày càng lớn, sấm càng ngày càng lớn, làm cho cả hai người càng ngày càng lo sợ, lo sợ rằng bản thân sẽ chôn thân ở bên ngoài biển lớn.
Trương Hoài Công ở bên ngoài mạng thuyền, cũng không có hỏi gì nữa, tiếp tục dầm mưa tát nước ở trên thuyền xuống biển, hắn sợ nếu như không tát nước biển ở trên thuyền xuống, thuyền càng ngày càng sẽ bị ngập, chìm xuống biển.
Nhưng cũng chỉ được một lúc, hắn chỉ là Bát Phẩm Võ Giả, thể lực cũng không có được bao nhiêu, lại dầm mưa cả mấy giờ đồng hồ, thể lực của hắn cũng ngay lập tức giảm xuống, đành phải đi vào bên trong mái thuyền tránh mưa, nghỉ ngơi.
"Hoài Công, ngươi tốn sức như vậy làm cái gì chứ! Mưa lớn như thế này, ngươi có tát nước đi chăng nữa cũng không được bao nhiêu!" Đoàn Chính Hải v·ết t·hương trên người cũng chưa có khỏi, cả người lạnh toát trốn trong chăn mà nhìn Trương Hoài Công nói.
"Tướng Quân, ta sợ mưa làm chìm thuyền, cho nên được bao nhiêu liền được, dù sao còn hơn ngồi đợi c·hết!" Trương Hoài Công có một chút s·ợ c·hết nhìn Đoàn Chính Hải đáp lời.
ẦM! ẦM! ẦM!
ÀO! ÀO! ÀO!
ẦM! ẦM! ẦM!
Mưa càng ngày càng lớn, thuyền lớn của cả hai người càng ngày càng ngập nước, nhưng cũng may không có chìm xuống biển, lúc này cả Trương Hoài Công cùng với Đoàn Chính Hải trực tiếp là đã tuyệt vọng rồi.
Mưa lớn, gió lớn, cộng thêm sấm sét to đùng đùng như thế này, bọn hắn lúc này lại đang ở ngoài biển, nếu như may mắn thì còn có thể sống được một mạng, nhưng nếu không may cả hai liền chìm xuống biển, làm bạn với cá ở dưới biển.
ẦM! ẦM! ẦM!
RÀO! RÀO! RÀO!
Mưa cũng không có dừng lại, gió càng ngày càng lớn, thổ chiếc thuyền lớn của hai người cách phương hướng mà cả hai hướng đến lúc ban đầu càng ngày càng xa, cuối cùng thì một trận biển động kéo tới.
Đập cho cả hai ngay lập tức ở bên trong thuyền choáng váng mặt mày, ngay lập tức chịu không nổi mà ngất xỉu, sự tức giận với tự nhiên so với sức mạnh của Võ Giả đúng là lớn hơn rất nhiều.
Rất nhanh một đêm qua đi.
Sáng sớm,
Cả hai người Trương Hoài Công, Đoàn Chính Hải tỉnh lại ở bên trong chiếc thuyền đã gần như vỡ nát, nhưng cũng may không có chìm xuống mặt nước, vẫn còn có thể đưa bọn hắn vào một cái hoang đảo xa xôi lạ lẫm ở ngoài biển.
"Hoài Công, Hoài Công mau tỉnh lại!" Đoàn Chính Hải ngay lập tức gọi Trương Hoài Công tỉnh lại, hắn nhìn thấy phía trước là một mặt cát nóng, một hòn đảo lớn xuất hiện ở trước mặt, hắn lúc này muốn cùng với Trương Hoài Công xâm nhập vào hòn đảo này.
Lương thực trên thuyền đều đã toàn bộ bị ước hết, bụng của hắn cũng đã kêu ột ột, đói đến khó chịu, hắn muốn đi tìm thức ăn ngay lập tức, không thể chịu nổi nữa rồi.
Trương Hoài Công lúc này cũng tờ mờ tỉnh lại, khuôn mặt đã có một chút khó chịu, cả người rùng mình cả lên vì lạnh, đêm qua quả thật là một trận ác mộng đối với hắn, hắn cứ tưởng rằng bản thân đ·ã c·hết rồi cơ chứ, chứ không phải bây giờ vẫn còn có thể nghe tiếng của Tướng Quân mà tỉnh lại.
Trương Hoài Công lúc này không còn nghe thấy tiếng mưa, không còn nghe thấy tiếng gió, chỉ có thể nghe thấy tiếng sóng vỗ nhè nhẹ, hắn mới yên tâm ngồi dậy.
"Tướng Quân chúng ta vẫn còn sống?"
"Đúng vậy còn sống! Mau đứng dậy đi vào bên trong tìm kiếm thức ăn!" Đoàn Chính Hải cũng không cho Trương Hoài Công sắp xếp tình hình xung quanh một chút nào, hắn ngay lập tức kéo Trương Hoài Công đi sâu vào bên trong rừng bên trên đảo hoang này.
Rất nhanh cả hai đã đi vào bên trong rừng, với thực lực Võ Giả Nhị Phẩm cùng Bát Phẩm của cả hai, liền ngay lập tức bắt được không ít thịt thú rừng bỏ vào trong bụng của mình.
Ăn uống no nê, cả hai cũng không có ngồi im một chỗ, muốn đi xung quanh hoang đảo này tìm kiếm người sinh sống trên hoang đảo, nhưng đáng tiếc đi cả một ngày, nhưng cả hai lại không tìm được một người nào sống trên đảo này.
Cái hoang đảo này ngoài thú trong rừng ra thì thật sự ngay cả một người cũng không có, quả thật đúng là một hòn đảo hoang.
Tối đến cả hai lại tập trung lại một chỗ, bắt đầu đi cùng nhau vào sâu trong rừng tìm kiếm.
Nhưng đi được một đoạn đường khá dài, bước chân của Trương Hoài Công liền đạp trúng một cái gì đó, trước mặt ngay lập tức xuất hiện một cái hang động hiện lên, bên trong những ngọn đuốc ngay lập tức phát sáng.
Làm cho cả hai người ngay lập tức giật cả mình, nhưng vẫn không có đứng ở bên ngoài mà nhìn, ngay lập tức bước chân của Đoàn Chính Hải dẫn đầu mang theo Trương Hoài Công đi vào sâu bên trong cánh cửa.
Đoàn Chính Hải càng ngày bước vào bên trong, càng ngày càng cảm nhận được những ký tự xung quanh có một chút quen thuộc, đây không phải là ký tự của Đoàn Thị Đại Lý sao? Tại sao lại xuất hiện ở chỗ này.
Trong lòng mang hiếu kỳ, Đoàn Chính Hải càng ngày bước chân càng nhanh chóng bước vào bên trong, ngay lập tức trước mặt hắn xuất hiện một bộ xương khô, bộ xương này nhìn dáng vẻ có lẽ mới c·hết không bao lâu, bị sấm sét đánh cho mất hết toàn bộ da thịt bên ngoài, kiệt lực mang theo một chút hơi sức cuối cùng trốn vào bên trong hang động này, nhưng cuối cùng cũng không thoát khỏi c·ái c·hết.
Người này chính là người thời gian trước đột phá từ Tiểu Tiêu Dao Thiên Cảnh thành Đại Tiêu Dao Thiên Cảnh, nhưng đáng tiếc lôi kiếp quá mạnh, hắn chung quy cũng không thể thành công đột phá, bị lôi kiếp đánh cho chỉ còn lại một bộ xương khô, cùng với một chút ý thức trốn vào nơi này.
Nhưng trước kia c·hết, hắn cũng đã truyền toàn bộ công lực của mình vào mười sáu viên đan dược, mười sáu viên đan dược này cực kỳ hiếm có, là đan dược được công lực cả một đời của một vị Tiểu Tiêu Dao Thiên Cảnh hóa mà thành.
Mỗi một viên uống vào có thể liền cường hóa gân cốt, mở rộng kinh mạch, trực tiếp từ một người bình thường có thể xâm nhập vào hàng ngũ Võ Sư.
Nếu như càng là người có chung huyết mạch của Đoàn Thị Đại Lý, tác dụng của mười sáu viên đan dược này càng là cường đại hơn bao giờ hết, một viên liền có thể gia tăng công lực trăm năm, đột phá một mạch đến Đại Võ Sư.
Sử dụng hết mười viên liền có thể bước chân vào Tông Sư, nhưng sau khi sử dụng hết mười sáu viên này có thể bước vào Đại Tông Sư hay không còn là một trận tạo hóa của người sử dụng.
Không những để lại đan dược, mà vị Đoàn Thị Tiêu Dao Thiên Cảnh này còn để lại toàn bộ công pháp mà hắn từng tu luyện, Lục Mạch Thần Kiếm, Lăng Ba Vi Bộ, ngay cả Bắc Minh Thần Công cũng có, làm cho Đoàn Chính Hải kinh hỉ không thôi.
Trôi dạt đến một cái hoang đảo, lại nhận được cơ duyên của chính người của gia tộc mình để lại, Đoàn Chính Hải thầm nghỉ trong lòng, bản thân hắn quả thật càng ngày càng may mắn.
Đoàn Chính Hải nhận được cơ duyên to lớn, chính thức từ một cái Võ Giả nho nhỏ, bước vào hàng ngũ cường giả chân chính trên giang hồ.