Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 82: Đoạn Hồn Thích, Đao Ý.

Chương 82: Đoạn Hồn Thích, Đao Ý.


Chương 82: Đoạn Hồn Thích, Đao Ý.

Thành Nam sau khi lĩnh ngộ cuối cùng cũng có thể thi triển được Thiên Vương Đao Pháp Bát Phong Trảm, hắn cũng tờ mờ cảm nhận được bản thân mình gần như đặt chân đến cảnh giới Võ Sư rồi, nhưng vẫn còn thiếu một chút gì đó, vẫn chưa có thể bước vào Võ Sư Cảnh.

Võ Sư Cảnh cũng là từ từ đi, trước tiên hắn phải đối mặt với người trước mặt này cái đã, dù sao thì huấn luyện tầng 1 của Hắc Tỏa Kiếm Tháp chưa có kết thúc, thì cái người giống hắn ở hiện đại cũng là chưa biến mất.

Tuy rằng người này không nói một tiếng nào, ra tay lại cực kỳ ngoan độc, không cho hắn một chút cơ hội nào trả đòn, nhưng cũng là nhờ cái người này mà hắn với có thể lĩnh ngộ được Bát Phong Trảm.

Lần này lại một lần nữa tĩnh lại, lại một lần nữa đối mặt với người trước mặt.

Người kia cũng là như thường lệ, cầm theo đao trên tay mà xông tới, Thành Nam cũng là đã chuẩn bị cho một lần nữa c·h·ế·t đi, nhưng lần này lại có một chút thay đổi.

Tốc độ ra đòn của ngươi kia hình như là chậm đi, Kinh Lôi Trảm tung ra lại không có đánh trúng hắn, chỉ là nhẹ nhàng xượt qua người hắn một chút, tuy rằng bị thương không nhẹ, nhưng vẫn là không có mất mạng.

Thành Nam ngay lập tức nhảy ra xa, chuẩn bị phòng thủ chiêu tiếp theo mà người kia đánh tới.

Lần này không còn là Kinh Lôi Trảm nữa, mà là Bát Phong Trảm, mà lần này cũng là như vậy tốc độ của Bát Phong Trảm thậm chí là còn chậm hơn cả Kinh Lôi Trảm đao đầu tiên chém ra.

Lúc này Thành Nam mới là chú ý đến, hai đao chém ra người kia dường như không có sử dụng Đoạn Hồn Thích, chỉ là dùng thuần túy võ kỹ của Thiên Vương Bang cùng hắn giao chiến.

Nắm được điểm này Thành Nam liền hiểu rõ người kia muốn làm cái gì, người này là muốn cùng hắn quyết đầu công bằng, sau đó giúp hắn ngộ ra Đoạn Hồn Thích sao?

Nhưng cho dù là không có sử dụng Đoạn Hồn Thích, thì nội lực cùng tốc độ ra đòn của người kia cũng là mạnh đến kinh khủng, Thành Nam trụ cũng không được bao lâu, nội lực trong người hao hết, mà ngã xuống.

Hắn cứ nghĩ người kia sẽ không kết liễu hắn, nhưng hắn đã lầm, người kia vẫn là đi đến, chém một cái ngang qua, hắn cũng liền một lần nữa c·h·ế·t đi, lâm vào bóng tối vô định.

Cũng rất nhanh Thành Nam lại một lần nữa tỉnh lại, cũng như lần trước, đối phương lại không sử dụng Đoạn Hồn Thích, cùng hắn bình thường giao chiến, giúp cho Thành Nam tăng lên tốc độ vận chuyển nội lực, giúp cho hắn tăng lên khả năng thực chiến.

KENG! KENG!

XOẸT! XOẸT!

Đao cùng đao chạm vào nhau, Thành Nam cùng người kia giao chiến mấy chục hiệp, tốc độ, sức mạnh, nội lực trong cơ thể của hắn đã là tăng lên rất nhiều, nhưng đối mặt với cái người kia hắn chưa từng trụ qua được quá trăm hiệp, thua vẫn là thua, mất mạng vẫn là phải mất mạng.

Người kia như là muốn nói với Thành Nam rằng, ngươi trong chiến đấu nếu như không thắng được đối phương, thì chính ngươi mạng cũng sẽ không còn.

Cứ như thế Thành Nam cùng với chính bản thân mình quyết đấu, hết lần này đến lần khác hắn đều thất bại, bị chém đầu, bị đánh cho không thở nổi.

Nhưng đến một lúc hắn đã có thể cùng với người kia đánh đến trình độ hơn một trăm chiêu, thì ngươi kia liền thay đổi cách đánh, sử dụng Đoạn Hồn Thích nhất kích tất sát hắn.

Làm cho Thành Nam có một chút tức điên, cứ như vậy mỗi lần Thành Nam sống lại, cứ đánh đến trăm hiệp, hắn liền bị chính người kia sử dụng Đoạn Hồn Thích đánh c·h·ế·t.

Thành Nam cũng là bó tay rồi, người kia nhìn thì giống bản thân hắn thật sự, nhưng là một cái người không có Võ Đức, không kích sát hắn bình thường được liền sử dụng Đoạn Hồn Thích.

Nhưng cũng nhờ vào chuyện này mà Thành Nam đã cảm nhận được một chút chân ý nào đó sau hơn trăm lần bị g·i·ế·t, hắn tờ mờ cảm nhận được bản thân mình sắp thành công lĩnh ngộ được Đoạn Hồn Thích.

Đoạn Hồn Thích khác với Bát Phong Trảm cùng Kinh Lôi Trảm, hai loại võ kỹ kia hắn đều được hệ thống ban tặng, còn Đoạn Hồn Thích hệ thống chưa từng tặng cho hắn.

Hắn phải cố gắng lĩnh ngộ khi chiến đấu, mà người kia chính là bây giờ đang giúp hắn lĩnh ngộ Đoạn Hồn Thích.

Dùng chính Đoạn Hồn Thích giúp hắn lĩnh ngộ Đoạn Hồn Thích, đây chính là thứ nhanh nhất giúp Thành Nam tiến bộ về mặt võ công, kỹ năng chiến đấu, và thuấn sát đối phương trong tương lai.

Thành Nam tiếp tục sống lại, tiếp tục chiến đấu, hắn sẽ chiến đấu, lĩnh ngộ, quan sát động tác của đối phương, đến một mức độ nhất định nào đó, hắn sẽ liền lĩnh ngộ được Đoạn Hồn Thích mà thôi.

Hắn không tin rằng bản thân mình thất bại tại chính Đoạn Hồn Thích nhiều lần như vậy, mà hắn không lĩnh ngộ được gì.

Liên tục chiến đấu, c·h·ế·t hết lần này đến lần khác, nhưng Thành Nam vẫn cứ tiếp tục chiến đấu, đúng lúc này Thành Nam cảm nhận được trong đao của hắn có một ý niệm nào đó, tốc độ bước chân, Thiên Vương Chiến Ý, Kim Chung Tráo tựa như nhập vào làm một vào đôi chân của hắn, bước chân vừa nhanh vừa cứng nhắc, có một chút khó khăn di chuyển.

Nhưng bước chân của Thành Nam vẫn là bước ra được một bước đó, hắn thành công lĩnh ngộ được Đoạn Hồn Thích.

XOẸT!

KENG! KENG!

XOẸT! XOẸT!

KENG! KENG!

Lúc này Thành Nam bước chân càng là nhanh chóng, dùng Đoạn Hồn Thích cùng với người kia chiến đấu, tốc độ của hai nhanh như chớp, tốc độ ra đòn càng là vừa nhanh vừa mạnh, Kinh Lôi Trảm, Bát Phong Trảm cùng với Đoạn Hồn Thích phối hợp với nhau quả là tuyệt hảo.

Thành Nam tưởng như rằng mình đã chắc ăn được người kia, nhưng trong một phút mất đi cảnh giác, hắn vẫn là bị một đao chém c·h·ế·t.

Mà một đao này không phải một đao bình thường, đao này chém ra một loại thâm ảo nào đó của Đao Pháp, chứa đựng một thứ gì đó mà Thành Nam không thể hiểu được.

Khi Thành Nam ngã xuống, cái người kia mới là mỉm cười nhẹ nhàng trong miệng phát ra mấy tiếng.

"Đoạn Hồn Thích: Đao Ý Hóa Hình Kinh Lôi Trảm!"

Một đao vừa rồi hắn chém ra chính là Kinh Lôi chân chính, chứ không phải là đơn giản tốc độ cực nhanh, hay tạo ra một tia chớp nhỏ, mà là Đao Ý của Kinh Lôi, chém ra được chân chính ý cảnh Kinh Lôi Trảm.

Chân ý của Kinh Lôi Trảm chính là chém ra đao mang của Kinh Lôi, chém ra một đao quá thành sấm sét từ trên bầu trời ập xuống, chân chính là Kinh Lôi chứ không phải là một nhát đao bình thường có chứa sấm sét.

Kinh Lôi Trảm Đao Ý cực kỳ ít người của Thiên Vương Bang có thể thấu hiểu, có thể lĩnh ngộ, mà người trước mắt này lại có thể chém ra được Đao Ý của Kinh Lôi Trảm quả thật là kinh khủng.

Đao Ý của Kinh Lôi Trảm được xưng là mạnh mẽ nhất đao ý của Thiên Vương Đao Pháp, nó tuy chỉ là chiêu thức nhập môn của Thiên Vương Đao, nhưng lại là chiêu thức khó diễn luyện ra chân ý nhất, khó diễn luyện ra ý cảnh của nó nhất, cũng là chiêu thức khó mà lĩnh ngộ ra được Đao Ý.

Thành Nam tỉnh lại một lần nữa, hắn ban nãy không hiểu bị thứ gì đánh trúng, nhưng hắn có thể cảm nhận được, một đao vừa rồi của người kia chém ra như là có một đạo kinh lôi thật sự từ trên bầu trời chém xuống vậy.

Thành Nam lần này tiếp tục là lao lên chiến đấu, hắn biết bản thân mình sẽ không có cách nào đánh bại được đối phương, nhưng hắn sẽ dùng hết sức của mình diễn luyện ý cảnh của Đoạn Hồn Thích đến một mức độ nhất định nào đó cao nhất có thể lúc này.

Còn về chiêu thức kia mà người kia chém ra, quá là thâm ảo, hắn lại không có cách nào nhìn thấy, cho nên cũng không dám mơ tưởng đến nó.

Thế là Thành Nam cứ liên tục bị chính bản thân mình chém c·h·ế·t hết lần này đến lần khác, cho dù người kia có sử dụng bao nhiêu lần Đao Ý của Kinh Lôi Trảm đi chăng nữa Thành Nam vẫn không có lĩnh ngộ được cái gì.

Hết cách người kia chỉ đành lắc đầu, không cùng với Thành Nam chiến đấu nữa, mà là triệt để phất tay một cái, biến Lôi Đài thành một ngọn núi cực lớn, bắt đầu lần bài huấn luyện tiếp theo.

Chương 82: Đoạn Hồn Thích, Đao Ý.