Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 84: Huấn Luyện Địa Ngục (2).
Chương 84: Huấn Luyện Địa Ngục (2).
Thành Nam lại một lần nữa mở mắt tỉnh lại, hắn cứ tưởng rằng lần này đã đổi sang nơi khác huấn luyện, nhưng không, thứ hắn nhìn thấy vẫn là như vậy, một khung cảnh vô cùng quen thuộc, nơi này vẫn là đang ở trên ngọn núi cao 10.000m kia.
Chẳng lẽ hắn vất vả leo lên núi trong vòng 1 tháng nay đều là vô dụng sao? Không thể hoàn thành nhiệm vụ sao? Nhưng mà lúc này hệ thống cũng liền vang lên thông báo.
[ Chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ leo núi! ]
[ Thể Phách của ngài đã tăng lên! ]
[ Kim Chung Tráo đã tăng lên! ]
[ Nhiệm vụ 2 đã khởi tạo thành công! ]
[ Nhiệm vụ 2: Leo núi....
Thông tin nhiệm vụ: Leo núi trong tình trạng bị phong ấn tu vi, mang theo bốn cục Hắc Thiết Ngàn Năm huấn luyện (1200 Cân) leo lên ngọn núi cao hơn 10.000m trong vòng 20 ngày.
Phần Thưởng: Đề tăng thể phách, gia tăng sức chịu đựng. ]
"Hả? Nhiệm vụ hai vẫn là tiếp tục leo núi? Con mẹ nó l·ừa đ·ảo!" Thành Nam tức giận đứng dậy hét lớn.
Nhưng còn chưa kịp phản ứng thì lại một lần nữa bị một chưởng của người kia đẩy xuống vách núi, tựa như chuyện này đối với người kia là chuyện bình thường, còn về Thành Nam có hoàn thành huấn luyện hay không, hắn không quan tâm.
Lần nữa rơi xuống chân núi mà bản thân hắn đã cố gắng leo lên trong vòng 30 ngày qua, hắn tức điên cả lên, hắn biết đây là huấn luyện giúp hắn mạnh lên, nhưng cũng không thể ép buộc hắn như thế này được.
Cho nên Thành Nam là muốn nói lý lẽ với cái người kia, lần nữa cực lực dùng toàn bộ mọi khí lực của mình leo l·ên đ·ỉnh núi một lần nữa.
Sau mười bốn ngày, Thành Nam lại một lần nữa thành công leo l·ên đ·ỉnh núi, chỉ là lần này hắn không có ngất đi, thông báo nhiệm vụ cũng là đã hiện lên cung cấp phần thưởng cho hắn.
Nhưng mà vừa bước lại gần người kia, hắn còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, thì lại một lần nữa tiếp tục bị một chưởng của người đánh xuống chân núi, nhiệm vụ cũng là khởi tạo lại một lần nữa.
"CON MẸ NÓ!!!!!! ĐỢI ĐÓ.........." Thành Nam rơi tự do xuống chân núi, hét ầm ỉ cả lên, nhưng lại không có một âm thanh này đáp lại hắn.
Trong cơn tức giận của mình, lúc này Thành Nam chỉ là điên cuồng cùng với 1200 cân Hắc Thiết Ngàn Năm một mạch leo l·ên đ·ỉnh núi, lần này không còn vất vả như hai lần trước nữa, hắn nhẹ nhàng leo l·ên đ·ỉnh núi, độc vật cản hắn, hắn ăn luôn cả độc vật, quạ chọc giận hắn, hắn liền vặt luôn lông quạ xuống.
Thế là lần thứ ba leo núi này Thành Nam cũng chỉ mất có mười ngày liền leo lên thành công đỉnh núi, nhanh hơn lần đầu tiên gần hai mươi ngày, lần thứ hai bốn ngày.
Thành Nam lúc nào xồng xộc lao lên, dùng toàn bộ mọi thứ mà bản thân học được lao thẳng đến trước mặt người kia.
Nhưng chưa chạm đến trước mặt người kia, lại bị một chưởng lực vô hình đánh xuống ngọn núi một lần nữa.
Thành Nam cứ tưởng hắn thành công trong vòng mười ngày leo l·ên đ·ỉnh núi đã là hoàn thành huấn luyện, nhưng hình như đối với người kia thì mười ngày dường như vẫn còn chưa xong.
"MẸ NÓ! MẸ NÓ! HUẤN LUYỆN ĐÁNG C·H·Ế·T!!!"
ẦM!
Một lần nữa nằm dưới chân núi, lần này Thành Nam càng là không muốn leo l·ên đ·ỉnh núi, hắn muốn nằm ở dưới đỉnh núi chịu c·hết, hoặc là đợi hết giờ trở về, hắn không muốn leo núi nữa.
Hắn cứ tưởng là không có chuyện gì xảy ra, nhưng không ngờ lúc này hắn liền nghe thấy tiếng ầm ầm từ trên đỉnh núi vang lên, hắn cứ tưởng rằng ở trên đỉnh núi có người đánh nhau, nhưng không hắn đã lầm, cái người kia là đang muốn trừng phạt hắn, muốn nói với hắn ngươi không leo lên, ta liền giày vò ngươi đến không chịu nổi.
Từ trên đỉnh núi mấy trăm tảng đá khổng lồ ập xuống, không cho Thành Nam một cơ hội nào phản kháng, cứ như thế mà ngay lập tức đè c·hết Thành Nam.
Hắn lần nữa tỉnh lại, vẫn thấy bản thân mình ở dưới chân núi, hắn lại nhớ đến cảnh tượng ban nãy, đúng là có một chút rùng mình, đá đè một phát c·hết thì không sao, nó còn lăng qua lăng lại, chà đạp cơ thể của hắn một hồi mới triệt để g·iết hắn, đúng là một sự t·ra t·ấn kinh khủng.
Hết cách Thành Nam đành phải làm theo lời của người kia mà tiếp tục leo núi, lần này hắn cũng không có mang trong mình tâm trạng bực bội hay là tức giận, hắn bây giờ chỉ là muốn thành công leo l·ên đ·ỉnh núi mà thôi.
Cứ như thế mấy ngày sau Thành Nam liền thành công leo l·ên đ·ỉnh núi một lần nữa, lần này nhanh hơn so với những lần trước rất nhiều, nhưng người kia dường như vẫn là chưa có hài lòng.
Thành Nam biết hắn lần nữa sẽ b·ị đ·ánh xuống dưới chân núi, nhưng còn chưa kịp mở miệng tự nguyện đi xuống, thì đã bị một chưởng lần nữa đập bay.
"CON MẸ NÓ!!!!!" Thành Nam lần này cũng hét lên một lần nữa, người này đúng là không chịu cho hắn mở miệng, luôn dùng hành động để thúc ép Thành Nam.
Lần nữa rơi xuống chân núi, hắn cũng chỉ đành chửi thầm ở trong lòng, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác ngoài tiếp tục leo núi.
Cứ như thế thời gian nhanh chóng trôi qua thêm một tháng, bây giờ hắn đã dễ dàng leo l·ên đ·ỉnh núi chỉ trong vòng một ngày, không còn phải tốn mấy ngày như ngày xưa nữa.
Mang theo 1200 cân Hắc Thiết Ngàn Năm trên người, hắn lúc này cũng là dễ dàng di chuyển trên sường núi, dễ dàng leo l·ên đ·ỉnh mà không có một chút trở ngại nào, thậm chí là tốc độ của hắn còn nhanh hơn rất nhiều lúc bình thường.
Hắn bây giờ mới biết bài huấn luyện này nhằm vào mục đích gì rồi, bài huấn luyện này không những gia tăng sức mạnh thể chất cho hắn, gia tăng ngoại công, mà là còn tăng lên tốc độ của hắn nữa, đúng là một bài huấn luyện không chê vào đâu được,
Chỉ là bài huấn luyện này có một chút khắc nghiệt, bắt người khác phải liên tục leo núi trong vòng mấy tháng trời, người bình thường chắc chắn sẽ không chịu nổi cách huấn luyện địa ngục như thế này, nếu không phải Thành Nam là bị ép hắn cũng không muốn tham gia cái huấn luyện giày vò hắn mấy tháng đáng c·hết này.
Chưa kể không phải nói chỉ huấn luyện 30 ngày thôi sao? Nhưng bây giờ hắn huấn luyện ở nơi này ít nhất cũng là sáu tháng, nhiều cũng là một năm rồi, tại sao còn chưa trở về?
Chẳng lẽ là nói thời gian ở bên trong Hắc Tỏa Kiếm Tháp cùng với thời gian ở bên ngoài hoàn toàn khác nhau.
Thành Nam lúc này kinh dị không thôi, nhưng hắn không biết rằng hắn chỉ mới trải qua huấn luyện chưa tới một năm, còn Phương Cư Sĩ trước đó Ngộ Kiếm ít nhất cũng là trên dưới ngàn năm trôi qua.
Nếu mà biết chuyện này chắc chắn Thành Nam khi nhìn thấy Phương Cư Sĩ, chắc chắn sẽ nhìn hắn bằng vào một con mắt khác, đáng tiếc Thành Nam không biết được chuyện này.
Thành Nam lúc này lại một lần nữa lên núi, hắn nhìn thấy người kia không có phản ứng, cứ tưởng rằng leo l·ên đ·ỉnh núi một lần một ngày chính là kết quả mà người kia muốn.
Thành Nam thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng thì hắn đêm nay cũng đã ngủ được yên giấc.
Ban đêm,
Trong lúc Thành Nam đang say giấc nồng, thì hắn bỗng nhiên bị ai đó nắm lên không trung, mở mắt ra tỉnh lại thì nhìn thấy mình cùng với bốn cục Hắc Thiết Ngàn Năm nằm ở dưới một con suối.
Con suối này nhìn bình thường, nhưng nước ban đêm lại lạnh đến thấu xương, làm cho da thịt của Thành Nam teo lại, không thể nào nhúc nhích.
Cứ như thế thời gian tiếp tục trôi qua, buổi sáng hắn cùng bốn cục Hắc Thiết Ngàn Năm leo từ dưới chân núi l·ên đ·ỉnh núi, ban đêm lại cùng bốn cục Hắc Thiết Ngàn Năm ngâm mình ở bên trong dòng suối lạnh giá.
Suốt hơn một tháng trôi qua, Thành Nam cảm nhận được nội lực trong đan điền của hắn đã tràn đầy một cách kịch liệt, cứ như là có thể lúc nào cũng có thể xông phá đan điền của hắn mà xông thẳng ra ngoài vậy.
Nhưng mà cứ mỗi lần như vậy, hắn liền bị người kia chưởng cho một chưởng, thế là nội lực trong cơ thể của hắn lại trở về trạng thái như lúc ban đầu.