Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 97: Trở Về Đại Việt Vương Thành.

Chương 97: Trở Về Đại Việt Vương Thành.


Chương 97: Trở Về Đại Việt Vương Thành.

Sau một khoảng thời gian dài nghỉ ngơi, thì Thành Nam lúc này cũng đã khỏe lại một chút, nhưng nơi này cũng không thể ở lâu thêm một chút nào nữa, phải nhanh chóng trở về Đại Việt Vương Thành mới là an toàn.

Ai biết ở cái nơi này còn có nguy hiểm nào hay không? Lỡ như xuất hiện biến cố bọn hắn liền xong đời.

Đường Liệt lúc này cũng là từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy Thành Nam đã tỉnh, hắn cũng ngay lập tức hỏi thăm tình hình sức khỏe của Thành Nam.

"Công tử, ngài không sao chứ? Đã khỏe hơn chưa?"

"Ta không sao? Thủy Chiến Quân ra sao rồi?" Thành Nam lúc này cũng là lo lắng, Thủy Chiến Quân ban đầu chỉ có 50 người, tuy rằng thực lực của bọn họ đều khá là mạnh, nhưng chiến đấu với hơn ngàn Chuẩn Võ Giả, Võ Giả thì bọn họ cũng chưa chắc có thể chống lại được.

"Thủy Chiến Quân còn sống 32 người, 18 huynh đệ đã hi sinh!" Đường Liệt cũng là cuối người xuống một chút, hắn cũng có một chút đau lòng, tuy rằng chỉ mới gặp Thủy Chiến Quân một thời gian ngắn, nhưng dù sao hắn cũng là cùng bọn họ tiếp xúc mấy ngày nay, cũng có một chút tình cảm.

"Đem chôn cất bọn họ hay chưa?" Thành Nam khuôn mặt cũng là đen lại một chút, lần trước 300 huynh đệ Hổ Đao Quân cũng là đã nằm xuống, bây giờ lại thêm 18 huynh đệ Thủy Chiến Quân lại nằm xuống, làm cho hắn cảm thấy thời loạn lạc đúng là khó sống.

"Đã an táng bọn họ một cách tốt nhất rồi, ngài cũng không cần lo!" Đường Liệt mỉm cười đáp.

"Ừm! Những người còn lại đâu? Bị thương không nặng chứ?" Thành Nam lại tiếp tục hỏi thăm tình hình của những người còn sống, n·gười c·hết thì cũng đã không còn, nhưng người sống thì phải tiếp tục sống cho thật tốt.

"Bọn họ chỉ vài người b·ị t·hương một chút mà thôi, những người còn lại đã mang theo vật tư chiếm được lần này trở về rồi!"

"Được rồi, chúng ta cũng nên trở về thôi, nơi này không thể ở lâu!" Thành Nam ôm v·ết t·hương, nặng nề đi ra bên ngoài.

"Công tử người b·ị t·hương nặng như vậy, không ở lại dưỡng thương thêm một vài ngày sao? Trên đường lỡ có biến cố gì thì làm sao đây?" Đường Liệt cũng là nhanh chóng đi lại gần, dìu Thành Nam từ từ bước ra bên ngoài Đại Hải Thuyền.

"Không sao? Trở về nhà dưỡng thương mới là tốt nhất!" Thành Nam cũng là không có nói nhiều với Đường Liệt, ngay lập tức đi xuống cùng với Thủy Chiến Quân chuẩn bị lên đường trở về Đại Việt Vương Thành.

Đường Liệt cũng là lắc đầu hết cách, hắn đã không thể cản được Thành Nam, vậy thì chỉ còn cách là đi theo Thành Nam trở về mà thôi, lần này hắn phải tận lực mà bảo vệ Thành Nam, vì lúc này Thành Nam đã không có sức đâu mà chiến đấu nữa rồi.

Từ xa Chỉ Huy Thủy Chiến Quân cũng là nhìn thấy Đường Liệt cùng Thành Nam đi xuống.

"Công tử, Đường Liệt Tướng Quân!"

"Ừm! Các huynh đệ không sao chứ?" Thành Nam vừa ôm v·ết t·hương, vừa hỏi thăm tình hình của mọi người.

"Bẩm công tử, các huynh đệ không sao! Chỉ b·ị t·hương nhẹ một chút mà thôi, chuẩn bị lên đường, mang còn lại vật tư trở về!" Chỉ Huy Thủy Chiến Quân cũng ngay lập tức bẩm báo tình hình trước mắt.

"Ừm! Chúng ta lên đường thôi!" Thành Nam thân thể b·ị t·hương, cho nên cũng là không thể di chuyển đường dài được, cho nên cũng liền ngay lập tức leo lên xe chở hàng mà ngồi lên.

Thủy Chiến Quân nhìn thấy Thành Nam đã ngồi yên vị trên xe chở hàng, mọi người lúc này cũng là nhanh chóng cấp tốc khởi hành lên đường, để lại hai chiếc Đại Hải Thuyền lớn ở Vân Vụ Đảo.

Còn về hai chiếc Đại Hải Thuyền to lớn tại sao Thành Nam không mang bọn chúng trở về Đại Việt Vương Thành.

Đơn giản mà nói hắn là không có cách nào để mang hai chiếc Đại Hải Thuyền đó trở về, xung quanh Đại Việt Vương Thành không có một con sông nào quá lớn để neo đậu hai chiếc thuyền lớn, chưa kể hai chiếc thuyền này cũng không phải nhỏ, cũng là phải lớn bằng một tòa nhà lớn chứ cũng không phải ít.

Nhưng Thành Nam cũng là sẽ không bỏ hai chiếc Đại Hải Thuyền uổng phí như vậy, đợi khi trở về Đại Việt Vương Thành, sử dụng 1000 lượt triệu hồi Dân Miếu miễn phí, sau đó lại cử người đến Vân Vụ Đảo, xây cứ điểm, trông coi hai chiếc Đại Hải Thuyền này.

Vì đơn giản lúc này chỉ có hai chiếc Đại Hải Thuyền này có thể mang hắn đi ra ngoài Tam Hoang Đảo, không cẩn thận bảo vệ hai chiếc Đại Hải Thuyền này, tương lai muốn đóng thuyền lớn như Đại Hải Thuyền là rất khó.

Rất nhanh hắn cùng Thủy Chiến Quân, Đường Liệt sau hai ngày di chuyển cuối cùng cũng đã nhìn thấy Đại Việt Vương Thành trước mắt, cuối cùng thì bọn họ cũng đã thành công trở về nhà.

Người dân ở bên trong Đại Việt Vương Thành cũng là hoang hô không thôi, khi biết bọn họ đã thành công đánh bại lũ Hải Tặc Đỏ tồn tại mấy chục năm tại Tam Hoang Đảo.

Những người này là những người ăn mày ngày hôm đó Đường Liệt mang về, nhưng không ngờ chỉ có trong vòng mấy ngày đã làm quen với cuộc sống ở nơi này nhanh đến như vậy.

"Các ngươi trở về rồi sao? Không b·ị t·hương chứ!" Phương Cư Sĩ cười cười bước lại gần Thành Nam hỏi thăm.

Thành Nam lúc này khuôn mặt của hắn cũng là đen thui một chút, Phương Cư Sĩ đây là đang cười nhạo hắn sao? Không thấy hắn đang b·ị t·hương không đứng dậy nổi sao?

"Ngươi đây là bị mù sao? Không thấy cả người ta băng bó cảnh một cánh tay hả?" Thành Nam khuôn mặt u oán nhìn Phương Cư Sĩ nói.

"Ừm! Thì ra là b·ị t·hương!" Phương Cư Sĩ cười cười, không nhìn Thành Nam nữa, mà lúc này đi sang cùng Đường Liệt trò chuyện.

Thành Nam khuôn mặt u oán nhìn chằm chằm Phương Cư Sĩ một cái, sau đó cũng là không có ở bên ngoài nữa, mà là cùng với vài huynh đệ Thủy Chiến Quân mang hắn trở về Phủ Thành Chủ.

Hắn cũng là không tin chỉ trong vòng có mấy ngày, mà Đại Việt Vương Thành của hắn đã thành lập được một cái chợ lớn như thế này, các cánh đồng vắng vẻ ngày xưa ở bên ngoài cũng đã bắt đầu canh tác rồi.

Không biết đây có phải là kiệt tác của Phương Cư Sĩ hay không? Hay là sự cố gắng của những cái người bình thường được Đường Liệt cứu sống mang về Đại Việt Vương Thành của hắn.

Nhưng cho dù là ai làm đi chăng nữa, thì chuyện này quả thật là một chuyện tốt đối với hắn hiện tại, ngày mai chiêu mộ thêm một ngàn người nữa, sau đó lại huấn luyện bọn họ trở thành binh lính, thì sau này Đại Việt Vương Thành của hắn liền không cần lo lắng bị địch ở bên ngoài tập kích nữa rồi.

Thành Nam trở lại Phủ Thành Chủ, ngay lập tức nhanh chóng tìm chiếc giường thân yêu của mình mà nằm xuống, hắn đã quá mệt mỏi trong vòng mấy ngày nay rồi, không thể nào chịu được nữa, cần nghỉ ngơi gấp.

Trong lúc Thành Nam đang nghỉ ngơi thì lúc này ở bên ngoài, chuyện của Hải Tặc Đỏ bị tiêu diệt cũng đã truyền tới Thị Trấn Vân Hồng, đã truyền đến tai Tống Văn Long.

Thị Trấn Vân Hồng.

Huyện Nha.

Tống Văn Long nghe được tin này liền kinh ngạc không thôi, Đại Bản Doanh của Hải Tặc Đỏ bị người ta tiêu diệt rồi? Không biết là thế lực nào trên Tam Hoang Đảo có thể làm được chuyện này đây.

"Huyện Lệnh đại nhân, chúng ta liệu có dính tới vụ này hay không" Một vị Quan Binh ở bên dưới nhìn Tống Văn Long hỏi.

"Chuyện này không sao đâu? Hải Tặc Đỏ cũng từng bị g·iết sạch ở Thị Trấn Vân Hồng chúng ta, cho nên cũng là không cần quá lo lắng!" Tống Văn Long cũng không lo đến chuyện bị người khác đánh tới, vì dù sao thì Đại Bản Doanh bị diệt rồi, thì bọn họ những con tôm nhỏ này cũng không đáng chú ý đến làm gì.

"Đúng rồi, các ngươi dạo gần đây đi điều tra một chút cho ta mọi chuyện xung quanh, gần đây có không ít Thương Nhân lạ mặt đến chỗ chúng ta mua lương thực, điều tra xem bọn chúng là ai, cũng như do thám một chút tin tức xung quanh Tam Hoang Đảo đi!" Tống Văn Long nhìn các Quan Binh ra lệnh.

Hải Tặc Đỏ bị diệt, Tam Hoang Đảo lại xuất hiện một thế lực lớn, sau này Tam Hoang Đảo càng là khó sống rồi đây.

Chương 97: Trở Về Đại Việt Vương Thành.