Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 99: Hành Động Đầu Tiên.
Chương 99: Hành Động Đầu Tiên.
Phương Cư Sĩ cũng là bước ra bên ngoài Đại Việt Vương Thành xem xét, hắn không ngờ tốc độ lan truyền tin tức của đám Thương Nhân lại nhanh như vậy, chỉ bàn tán một chút chuyện ở Thị Trấn Vân Hồng cùng các Thương Nhân khác một chút, chưa tới nửa ngày, liền kéo tới không ít người.
"Ngươi đây là muốn làm cái gì? Không hỏi công tử đã lan rộng tin tức như vậy, không sợ ngài ấy tức giận sao?" Đường Liệt liếc nhìn sang Phương Cư Sĩ hỏi, lại nhìn xuống phía bên dưới cổng thành, dòng người chen chúc nhau đi vào Đại Việt Vương Thành.
"Hắn sẽ không nói gì đâu! Ở nơi này muốn tìm người bình thường quá khó, chỉ có cách để cho đám Thương Nhân lẫn nhau lan truyền mới có thể hấp dẫn người bên ngoài đến Đại Việt Vương Thành của chúng ta mà thôi!" Phương Cư Sĩ nhẹ giọng nói.
"Tuy rằng là như vậy, nhưng chân chính người bên trong Đại Việt Vương Thành chúng ta cũng chỉ có vài người, làm sao tiếp đón hết đám người này đây!" Đường Liệt lại tò mò hỏi, đúng là Đại Việt Vương Thành rất rộng lớn, chứa hơn mười vạn người cũng không thành vấn đề, nhưng người của Đại Việt Vương Thành lại rất ít, làm sao mà trông coi những người là kia được đây.
"Haizz! Ngươi không nhìn thấy trong dòng người đến Đại Việt Vương Thành chúng ta chỉ toàn là người bình thường sao? Cũng chỉ có một ít người của các thế lực khác mà thôi, Thủy Chiến Quân cùng đám Thương Nhân đã đủ chấn nh·iếp bọn chúng rồi!" Phương Cư Sĩ lại nói.
"Ngươi nói cũng đúng, những người này đa phần là người bình thường, tìm đỏ con mắt cũng chẳng thấy một cái Võ Giả nào!" Đường Liệt lúc này mới là nhìn rõ tình hình, quả thật những người kia chỉ là người bình thường, không phải Võ Giả, mà những cái Thương Nhân, Thợ Rèn thậm chí là Nông Dân của Đại Việt Vương Thành còn mạnh hơn đám người rất nhiều.
"Nhưng mà ta vẫn có một chút không yên tâm, nhiều người như vậy làm sao quản lý!" Đường Liệt lúc này lại lo lắng nhìn sang Phương Cư Sĩ, hắn hiểu rõ đám người này chỉ là người bình thường, nhưng đông như vậy hắn làm sao quản lý đây.
Công tử lại giao công việc mà hắn không biết làm cho hắn, hắn tuy rằng rất muốn từ chối, nhưng từ chối thì ai sẽ là người quản lý Đại Việt Vương Thành đây, Phương Cư Sĩ sao? Không hề, người này sẽ không làm chuyện đó, chỉ có hắn được công tử tin tưởng giao cho trọng trách này mà thôi.
Công tử cũng đã từng hứa với hắn, đợi khi có người liền không để hắn làm chuyện này nữa, còn nói sau này sẽ cùng hắn đến Đường Môn một chuyến, cho nên hắn mới là đồng ý chuyện làm quản lý của Đại Việt Vương Thành tạm thời.
"Ngươi cũng đừng lo lắng về chuyện này, đám người này ở lại thì không được bao nhiêu, chỉ là đến thăm dò một chút mà thôi!"
..............
Ở bên dưới đường phố của Đại Việt Vương Thành, Tống Văn Long cùng các Quan Binh xuống ngựa, cả đám cũng không có dám làm loạn.
Lúc vừa bước vào, bọn họ nhìn thấy hai cái binh lính canh gác, cả người tỏa ra một áp lực nào đó rất lớn, bọn họ liền biết hai cái lính canh gác kia không phải người bình thường, mà là chính là Võ Giả.
Lấy Võ Giả làm binh lính canh gác cổng thành, cái Đại Việt Vương Thành này rốt cuộc mạnh đến trình độ nào mới có thể làm được cơ chứ.
Chưa kể bọn họ khi nhìn xuống mặt đất, mới là kinh ngạc không thôi, lấy ngọc thạch lát làm đường đi, lại nhìn lên các tòa nhà cực kỳ bắt mắt cùng kiên cố, so với các ngôi nhà của Thị Trấn Vân Hồng quả thật tốt hơn trăm lần.
"Văn Long Đại Ca, chúng ta bây giờ nên làm cái gì? Tòa Thành này đột ngột xuất hiện như vậy......"
"Yên lặng một chút, chúng ta đi tìm một nơi nghe ngóng tin tức một chút!" Tống Văn Long nhìn thấy người ở nơi này rất nhiều, nhưng phong cách hành sự, quần áo lại hoàn toàn khác nhau, lại chỉ là những người bình thường, hắn liền rõ ràng những người ở bên ngoài đều là người từ nơi khác đến.
Tống Văn Long cũng là nhanh chóng bước vào quán trọ, hắn muốn nghe ngóng một chút tin tức của Đại Việt Vương Thành, hắn muốn xem thử tòa thành này cường đại như thế nào.
Nhưng mà khi bước vào Tống Văn Long lại cảm nhận được một bầu không khí im lặng đến đáng sợ, ở bên trong này tuy rằng đông người, nhưng không người nào lên tiếng, hắn liền hiểu rõ đám người này cũng là từ nơi khác đến, nhiều nhất có lẽ là đến từ Vân Sương Đảo, cái đảo có mười hai cái thị trấn lớn nhất Tam Hoang Đảo.
Nhìn thấy cảnh này Tống Văn Long cũng là im lặng không nói cái gì.
Những cái Thị Trấn ở Vân Sương Đảo khác với Vân Hồng Thị Trấn bọn hắn rất nhiều.
Thị Trấn Vân Hồng là do người của triều đình tạo ra, còn mười hai cái Thị Trấn ở Vân Sương Đảo hoàn toàn đều do chính người của Vân Sương Đảo tự mình lập nên, cho nên nói mười hai cái thị trấn này đều là người không có nằm trong sự quản lý của Triều Đình Vân Linh Vương Triều.
"Văn Long Đại Ca, đám người này hình như không giống người của Vân Hồng Đảo chúng ta!"
"Im lặng!" Tống Văn Long ngay lập tức mở miệng nhìn sang huynh đệ của mình nói.
Hắn cũng thật là ngu ngốc, lại đi mang theo Quan Phục đến Đại Việt Vương Thành, làm cho đám người của Vân Sương Đảo từ nãy đến giờ nhìn hắn chằm chằm hắn không rời mắt, quả thật là thất trách, thất trách.
..........
Ở bên ngoài, Đường Liệt cũng là cùng với Phương Cư Sĩ xem hết tất cả mọi chuyện lúc này ở bên trong Đại Việt Vương Thành vào tầm mắt.
Lúc này Đường Liệt mới là hiểu ý đồ của Phương Cư Sĩ tung ra tin tức, tin tức Đại Việt Vương Thành của bọn hắn đánh bại đám Hải Tặc Đỏ kia.
"Thì ra là ngươi muốn xem thử ở trên cái Đảo này có bao nhiêu thế thực đúng không?" Đường Liệt mỉm cười nhìn sang Phương Cư Sĩ hỏi.
"Đúng vậy, tuy ta ở Tam Hoang Đảo rất lâu, ngoài đám Hải Tặc Đỏ ra thì chưa từng nhìn thấy một thế lực nào thật sự của Tam Hoang Đảo, ta lần này là muốn xem thử ngoài Thị Trấn Vân Hồng kia cùng Hải Tặc Đỏ, ở trên cái đảo hoang này còn có bao nhiêu thứ mà ta không biết!" Phương Cư Sĩ đến Tam Hoang Đảo đúng là đã rất lâu, nhưng cũng không có nghe ngóng tin tức bên ngoài, cho nên cũng không có hiểu rõ mọi chuyện ở nơi này.
Nhưng ngày hôm nay hắn cũng là rõ ràng biết được Tam Hoang Đảo này không phải là một nơi bình thường, nhất là ở cái Vân Sương Đảo kia, hắn nhìn rõ ở bên trong khách sạn có ít nhất là mấy cái Nhất Phẩm Võ Giả, Tứ Phẩm, Ngũ Phẩm thì lại nhiều vô số kể.
Không ngờ ở cái nơi nhỏ bé như thế này lại có nhiều Võ Giả cấp cao như vậy, đúng là làm cho hắn mở rộng tầm mắt.
Nhưng như vậy vẫn là chưa đủ, chắc chắn vẫn còn có nhiều người hơn sẽ tới, các thế lực ẩn mình ở trong Tam Hoang Đảo này sẽ xuất hiện.
Phương Cư Sĩ cùng với Đường Liệt đứng trên vách đá cao, cách xa Đại Việt Vương Thành từ trên nhìn xuống, vừa uống rượu, vừa đánh cờ, nhìn xem khung cảnh tấp nập người từ nơi khác kéo tới.
Bỗng nhiên lúc này từ xa tầm mắt của Đường Liệt, hắn nhìn thấy một thân ảnh kỳ lạ xuất hiện, Đường Liệt rõ ràng nhận ra khí tức này không phải là người bình có thể có được, thậm chí là Nhất Phẩm Võ Giả là không thể nào có được.
"Võ Sư cũng đến sao? Thật là chờ mong!" Đường Liệt cầm lên bầu rượu uống ực ực một cái, sau đó đi xuống tiếp đón vị này Võ Sư.
Phương Cư Sĩ cũng là không có cản Đường Liệt lại, dù sao hắn cùng cũng muốn thăm dò thử xem tên Võ Sư kia tới là có mục đích gì, cũng muốn xem thử người này là ai, từ đâu tới, hắn cũng là muốn xem thử Đường Liệt lúc này có mạnh như lúc trước hắn nhìn thấy hay không.
Dù sao thì tầm mắt của hắn sau khi Ngộ Kiếm cũng là đã thay đổi rất nhiều, Đường Liệt ngày xưa không lọt vào pháp nhãn của hắn lúc này.