Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 110: Con tốt
"Để có thể nắm chắc Henderson, tôi cần phải đưa ra được nhiều hơn là vài lời hứa suông. Một cơ sở y tế lớn sẽ là lựa chọn khá hoàn hảo, nó có thể giải quyết tình trạng quá tải cho bệnh viện Saint Rose, và tạo ra không ít công ăn việc làm cho người dân sở tại. Đây chẳng phải là chuyện cực kỳ tốt hay sao?"
Chiếc điện thoại trong túi áo ông ta đổ chuông liên hồi, tiếng nhạc lanh lảnh vang lên trên con đường không một bóng người qua lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này khách khứa bên trong nhà hàng đã ra về gần hết, chỉ còn lại duy nhất một mình Raymond ngồi im lặng như pho tượng đặt tại nơi góc phòng.
Không còn nghi ngờ gì cả, bất kỳ kẻ nào có liên quan tới Vicente, hay đúng hơn là có tên trong những tài liệu mà Trust And Safety đang cất giữ, sẽ là những quân domino bị loại bỏ kia.
Việc ông ta có thể làm chỉ là cố gắng dùng sự khéo léo của mình để giữ cho cán cân không bị nghiêng lệch về một phía, tạo ra một dạng bình hành tương đối mà thôi.
Đối với một người có tham vọng lớn như ông ta, việc có thể đưa Trust And Safety vượt ra khỏi ranh giới một doanh nghiệp địa phương, thậm chí là vươn xa hơn cả phạm vi Hoa Kỳ, đặt chân lên bản đồ thương trường quốc tế giống như một nấc thang mà không một ai có thể từ chối bước lên đó.
Nói tới đây, Vicente hơi ngừng lại trong giây lát.
Bởi vậy nên việc hợp tác với Tôn Nghị vào thời điểm này không chỉ là một cơ hội mở rộng đơn thuần, mà nó còn là chiếc chìa khóa để Vicente dần thoát khỏi xiềng xích của đám tai to mặt lớn kia.
Vicente liếc mắt quan sát điệu bộ nhàn nhã của Raymond, vừa dùng một chất giọng tiêu chuẩn nhưng vô cùng nhạt nhẽo để đáp lại:
Giống như một dãy domino vậy, quân đầu tiên ngã xuống kéo theo tất cả cùng sụp đổ.
Những lời này được Raymond nói ra một cách rất vô tư, giống như thể đó chẳng phải là chuyện gì to tát, cũng không có can hệ gì nhiều tới bản thân ông ta vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Thậm chí để chắc chắn, người ta còn có thể hủy luôn cả quân bài này trước khi nó bị đối phương đánh gục nữa.
Chương 110: Con tốt
Rõ ràng rằng trong việc xây dựng bệnh viện ấy, người được lợi lớn nhất chỉ có mình Raymond cùng bộ sậu của ông ta mà thôi.
"Tôi sẽ để cho ông có nhiều thời gian suy nghĩ hơn. Mong rằng sau ngày hôm nay chúng ta sẽ vẫn là bạn tốt. Ngài Raymond, chúc ông có một buổi tối an lành. Tạm biệt."
Vốn dĩ Raymond còn cho rằng khi phải đứng trước quyền lực tuyệt đối, Vicente sẽ chẳng thể có lựa chọn nào khác ngoài việc thuận theo ý muốn của mình, tiếp tục trở thành một viên gạch lót đường cho ông ta giống như trước đây.
Rốt cuộc Raymond cũng nhấc mông khỏi ghế, lững thững rời khỏi nhà hàng trong ánh mắt hiếu kỳ của đám nhân viên phục vụ.
Hơn nữa còn là ném rất nhiều tiền.
Raymond hơi ngả người ra sau ghế, tiếp tục châm thêm một điếu thuốc.
Vicente không đưa ra câu trả lời chính xác cho câu hỏi hỏi ấy, chỉ cười nhạt và đáp lại bằng một câu hỏi khác.
"Thời thế luôn thay đổi, anh Vicente ạ, không có gì trên đời này là vĩnh viễn cả. Nhất là ở Henderson, tầng lớp trung lưu đang tăng trưởng nhanh chóng mặt. Mà chắc anh cũng không lạ gì việc bọn họ ưa thích những chính sách thuế và việc làm của GOP hơn là sự tự do và trợ cấp xã hội mà chúng tôi mang lại."
Đương nhiên những người đó sẽ không làm Vicente bị vắt kiệt và tàn lụi, nhưng cũng không đời nào để cho ông ta được tự do phát triển, trở nên lớn mạnh và dần thoát khỏi tầm khống chế.
Danh tiếng của Raymond sẽ được mạ vàng, kèm theo đó là sự ủng hộ của các ủy viên trong hội đồng quận, đó có thể coi là một bước đệm rất thuận lợi trong chiến dịch tranh cử tiếp theo của ông ta.
Ánh mắt của ông ta nhìn chằm chằm vào người đang ngồi ở phía đối diện, bên trong lời nói lúc này đã chẳng thèm giấu đi vẻ bất mãn.
Tất cả những thứ họ mang tới cho ông ta đều nhằm một mục đích duy nhất, đó là gia tăng lượng tài nguyên có thể thu về mà thôi.
"Tốt thôi, ngài Raymond. Nếu như đó là ý muốn của ngài, vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác cả. Có lẽ cảnh sát sẽ tìm được thứ gì đó rất thú vị tại trụ sở của Trust And Safety, ví dụ như... Một bản danh sách các tài khoản ở Bahamas, Bermuda hay quần đảo Cayman chẳng hạn?"
Mối quan hệ này rất phức tạp, chứ không chỉ đơn giản là đôi bên cùng có lợi như nhiều người vẫn lầm tưởng.
Câu nói kia vừa dứt, thì khuôn mặt của ngài hạ nghị sĩ tương lai Raymond Miller lập tức biến sắc.
"Tôi không có quyền gì để can thiệp vào quyết định của ông. Tôi chỉ muốn nhắc rằng việc mà ông sắp làm sẽ gây ảnh hưởng tới nhiều người khác, chứ không chỉ là một mình ông thôi đâu. Cho nên, nếu như có thể, mong ngài hãy bàn bạc lại với các cộng sự khác, để xem có nên hiện thực hóa những gì mà ngài vừa nói với tôi hay không?"
Ở chiều ngược lại, đối với Vicente mà nói đây chẳng khác gì hành động ném tiền qua cửa sổ.
Ở phía đối diện, vẻ thản nhiên trên mặt của Raymond ngay lập tức biến mất, mà thay vào đó là một tia lạnh lùng bốc ra từ hai hàng chân mày đang cau lại.
Nói đoạn, Vicente đứng dậy khỏi ghế, khẽ cúi đầu với đối phương, rồi xoay người bước đi sau đi đã thả lại một câu sau chót:
"Anh nên nhớ những gì mà anh đạt được ngày hôm nay, có bao nhiêu phần trong đó tới từ ân huệ của chúng tôi. Một kẻ muốn thành công, trước hết cần học cách biết ơn những người đã nâng đỡ mình, mà không phải là hành xử một cách cạn tàu ráo máng."
Có hợp tác, có cống hiến, có nâng đỡ và cũng có kìm hãm, tất cả đều dựa trên vị thế, sự khôn khéo và cả cứng rắn của những kẻ trong cuộc.
Những người ở bên trên sẽ không đời nào giương mắt nhìn vụ b·ê b·ối này lan rộng, bởi nó không chỉ ảnh hưởng tới một hay một vài cá nhân đơn lẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vicente biết trong mắt bọn họ ông ta chẳng phải đối tác hay đồng bọn, mà chỉ là một công cụ mang hình dạng con người, không hơn không kém.
Hiển nhiên việc Vicente dám từ chối đề nghị của mình đã khiến cho Raymond cảm thấy cực kỳ không hài lòng, cho nên ông ta mới buông ra lời răn đe mà không thèm kiêng nể gì như vậy.
Trái với dự đoán của Raymond, Vicente không hề tỏ ra kh·iếp sợ và khuất phục, lại cũng không hề có vẻ giận dữ vì bị đe dọa, mà trái lại ông ta chỉ nhếch miệng cười nhạt một tiếng, chậm rãi đáp lời.
Còn với Vicente, việc vung ra một số tiền rất lớn này gần như chắc chắn sẽ mang lại cho ông ta một con số không tròn trĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vicente vẫn điềm tĩnh trả lời:
"Ngày hôm nay, có thể tôi sẽ bước ra khỏi cánh cửa kia và không có được thứ mình cần. Tốt thôi, sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu như ngày mai trụ sở của Trust And Safety bị phong tỏa để điều tra về các cáo buộc g·ian l·ận thương mại. Vicente này, anh nên biết có rất nhiều người muốn chống lại anh, và chính chúng tôi, chứ không phải ai khác, đang giữ bọn họ ở bên ngoài ranh giới. Hãy đưa ra lựa chọn một cách sáng suốt."
Ánh mắt Raymond liếc nhìn lên màn hình chiếc điện thoại trong tay, trên mặt thoáng qua một tia tàn nhẫn.
Có nằm mơ Raymond cũng không ngờ rằng một con tốt - vốn chỉ là thứ mà một kỳ thủ như ông ta có thể dễ dàng thao túng trong lòng bàn tay - lúc này đã âm thầm tiến gần tới cuối bàn cờ, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng phong hậu và chiếu bí ông ta ngay tức khắc.
Trái lại, ông ta sẽ dùng tới những con xe, con tượng to lớn trong tay để nện vào đầu nó một nhát thật mạnh, khiến cho con rối này phải nhận ra vị trí của mình.
"Trợ lý Larry, xin chào... Tôi vừa trao đổi với hắn rồi... Bây giờ hãy nối máy cho tôi tới ngài thống đốc... Đúng vậy, có một chút vấn đề xảy ra..."
Đôi khi Vicente phải thuận theo yêu cầu của bọn họ, cũng có lúc ông ta lựa chọn cách đối phó và làm ngơ trước những đề nghị kia.
Raymond gằn giọng, từng câu từng chữ thốt ra đều mang đầy ý tứ đe dọa.
Càng lúc những đòi hỏi của bọn họ càng trở nên dày đặc và phi lý hơn, trong khi lợi ích mà họ mang lại cho ông ta thì không tăng thêm một phân nào, nếu không muốn nói là ngày càng eo hẹp đi.
Dưới góc nhìn của Raymond, bản thân ông ta giống như một kỳ thủ cờ vua, còn Vicente trong mắt ông ta chỉ là con tốt có thể tùy ý điều khiển, thậm chí là vứt bỏ bất kỳ lúc nào.
"Không không, ngài Raymond, có lẽ ông lại đang hiểu nhầm ý tôi rồi."
Nghe thấy lời đề nghị này của Raymond, trong đáy mắt Vicente thoáng qua một vệt lạnh lẽo, nhưng khuôn mặt ông ta thì chẳng hề có biến chuyển gì cả, vẫn giữ nguyên vẻ bình tĩnh vốn có của nó.
"Tuy vậy, ở thời điểm hiện tại Trust And Safety đang đàm phán một thương vụ lớn. Đương nhiên, thỏa thuận này chỉ là bước đầu, tiếp theo chúng tôi còn cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ khác, tất nhiên là bao gồm cả tài chính trong đó. Cho nên việc góp vốn để xây dựng cơ sở y tế tại Henderson... Chỉ e rất khó có thể xoay sở được trong ngày một ngày hai."
Khi con tốt này còn có thể đem lại ưu thế cho chủ nhân trên bàn cờ, vậy thì nó vẫn sẽ được sự bảo hộ từ kỳ thủ và những con cờ khác.
Còn với bản thân Raymond, lúc này tâm trạng của ông ta thực sự rất tồi tệ, đồng thời dòng suy nghĩ vốn thông suốt cũng bởi vì những lời nói vừa rồi của Vicente mà trở nên vô cùng rối rắm.
Mặt khác, đây đâu phải là lần đầu tiên Vicente cảm nhận được sự áp chế mà Raymond Miller đang đặt lên trên người mình?
Dù đã cố gắng để bình tĩnh lại, nhưng trong mắt ông ta vẫn lộ rõ một tia bối rối không thể che lấp nổi.
Đương nhiên đây không phải là lần đầu tiên Raymond, hay nói rộng hơn là tất cả những chính trị gia khác sau lưng ông ta, đưa ra một lời đề nghị kiểu như thế này.
"Anh Vicente, anh đang đe dọa tôi đấy à?"
Những thứ mà Vicente nắm trong tay lúc này nếu thực sự bị tiết lộ ra bên ngoài, thì thật khó mà tưởng tượng được hậu quả sẽ nghiêm trọng tới mức nào.
"Ngài Raymond, tôi có thể hỏi tại sao ông lại chọn Henderson hay không? Theo tôi biết thì tỷ lệ ủng hộ của người dân ở đó vẫn luôn nghiêng về phía đảng của ông, chí ít là trong khoảng một thập niên trở lại đây."
Tuy nhiên có một điều mà Raymond chắc chắn, đó là chính bản thân ông ta chứ không phải ai khác, sẽ là kẻ đầu tiên bị đưa lên giàn hỏa thiêu.
Trên thực tế, từ trước tới nay Vicente luôn rơi vào thế yếu trong mối quan hệ này.
Vicente đã quá quen với điều đó, bởi hơn ai hết ông ta hiểu và chấp nhận một sự thật, đó là mọi thứ đều có sự đánh đổi của nó.
Quá trình phát triển của Trust And Safety đòi hỏi sự ủng hộ rất lớn về nhiều mặt, trong đó các chính sách có lợi là một yếu tố quan trọng không thể thiếu, mà thứ đồ chơi này luôn gắn liền với những cái bắt tay giữa Vicente và đám chính khách kia.
Chỉ có duy nhất một cách để đối phó với mối nguy này, đó là tách một bộ phận các quân bài sắp đổ ra khỏi hệ thống.
Nhân viên phục vụ cùng ông chủ của chỗ này đã quá quen mặt với Raymond, cho nên dù nhà hàng đã tới giờ đóng cửa, thế nhưng tất cả mọi người vẫn không hề có ý định thúc giục hay quấy rầy tới vị khách hàng đặc biệt ấy.
Không chỉ mình Raymond, mà ngay cả các chính khách khác cũng vậy, lòng tham của lũ cáo già ấy cứ lớn dần theo thời gian, đè nén khiến cho Vicente không khỏi cảm thấy ngộp thở. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà lần này, Vicente không thể và cũng không muốn chọn vế thứ nhất.
Mà một khi con rối tự hành động theo ý chí của riêng nó, thậm chí còn chống lại sự sai khiến của ông chủ, thì việc mà vị kỳ thủ kia sẽ làm không phải là ngọt nhạt dỗ dành nó.
Không một ai muốn bản thân mình rơi vào tình thế đó, và Raymond cũng không phải ngoại lệ.
"Với cương vị là một người ủng hộ nhiệt thành của đảng Dân Chủ, tôi rất lấy làm vinh hạnh được góp một phần công sức trong việc này."
Có chăng thì cũng chỉ giúp ông ta có thêm một chút danh tiếng trong cộng đồng dân cư Henderson mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.