Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 20: Sự rắc rối của ái tình

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Sự rắc rối của ái tình


Mà ngay khi Sở Thiên vừa bước chân ra khỏi bệnh viện, thì có lẽ người được Sở Luân thuê tới đã đợi sẵn tại căn hộ của hắn rồi.

Sở Thiên vừa kéo tay Thẩm Tiểu Ái, vừa lớn tiếng gọi:

Còn sau này, khi mà Sở Thiên đã thực sự cảm mến Thẩm Tiểu Ái, hoặc là cô không còn ưa thích hắn nữa, thì cũng đều đem tới cho câu chuyện không đầu không cuối này một cái kết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn liếc nhìn gương chiếu hậu, phát hiện Sở Thiên đang nhích tới gần Thẩm Tiểu Ái, ghé sát đầu vào tai cô thì thầm gì đó.

Một hồi rùm beng lộn xộn, rốt cuộc lại nhờ vào hình nhân thế mạng họ Trương - người lúc này vẫn còn đang ôm máy tính mải mê đọc truyện, chẳng hề hay biết bản thân đã trở thành nhân vật phản diện bất đắc dĩ trong câu chuyện giữa hai người trẻ tuổi - mà kết thúc.

Thẩm Tiểu Ái giật mình, theo phản xạ muốn rút ra khỏi bàn tay của đối phương, tuy nhiên Sở Thiên lại càng nắm chặt không chịu buông.

Tính cách của cô tương đối hiền lành, mặc dù có phần ngây thơ nhưng lại không hề ngốc nghếch.

Nhưng Sở Thiên lại không muốn như vậy, hắn viện lý do việc học ở trường đang vào giai đoạn gấp rút, hơn nữa thân thể đã hoàn toàn ổn định, không nhất thiết phải tiếp tục nghỉ dài ngày nữa.

Trên thực tế, chẳng cần phải chờ tới hiện tại, ngay từ trước đó khá lâu Sở Thiên đã ý thức được thái độ của Thẩm Tiểu Ái đối với hắn có phần mập mờ, chứ không chỉ đơn giản là sự quan tâm dành cho bạn bè bình thường.

Cho nên... Cứ duy trì như hiện tại, tiếp theo tới đâu lại tính tới đó...

Sở Thiên cuối cùng cũng đưa ra quyết định cho bản thân và cho cả đối phương.

Cho dù là những cô gái đã từng trải trong tình trường, cũng chưa chắc có thể đứng vững trước Sở Thiên, càng đừng nói tới một Thẩm Tiểu Ái ngây thơ trong sáng - người chưa từng một lần nếm qua vị ngọt ái tình.

"Tiểu Ái này, nhà cô ở đâu, hôm nay để tôi đưa cô về nhé?"

Ngược lại, phần lớn diện tích của khu vực phía Đông thành phố được dành để xây dựng các cơ quan hành chính, trường học, bệnh viện...

Thẩm Tiểu Ái thường xuyên tới phòng bệnh của hắn, cũng rất thích cùng nhau nói chuyện phiếm, dù trên danh nghĩa là do bác sĩ Trương yêu cầu cô phải đặc biệt lưu tâm tới bệnh nhân này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Biệt thự, đương nhiên là ám chỉ nhà riêng của Sở Luân ở phía Tây thành phố.

Hơn nữa Sở Thiên biết bản thân mình đã giúp đỡ Thẩm Tiểu Ái rất nhiều, cho nên hắn cũng không dám chắc chắn trong tình cảm mà cô ấy dành cho mình có trộn lẫn một chút lòng biết ơn nào hay không...

Liếc nhìn Thẩm Tiểu Ái ngồi im lặng bên cạnh, hai bàn tay đặt lên trên đầu gối có phần gò bó, Sở Thiên lại không nhịn được mà mỉm cười, hướng về phía Trương Phi Phàm nói:

Có hậu hay không, điều đó còn tùy thuộc vào tình cảm của hai người.

Thẩm Tiểu Ái đã hiểu rõ mọi việc, cho nên một chút uất ức cuối cùng trong lòng cũng không cánh mà bay, thế chỗ vào đó là sự ngượng ngùng thường thấy.

Nhưng Sở Luân lại không yên tâm cho hắn tự thuê người, bởi ông ta hiểu tính cách của cậu quý tử nhà mình.

Liếc nhìn Thẩm Tiểu Ái đang cúi thấp đầu, Sở Thiên không khỏi tặc lưỡi nhủ thầm.

Cho nên để tránh Sở Thiên tìm bừa một người tới đối phó qua loa xong chuyện, Sở Luân quyết định sẽ đích thân chọn lựa một vị hộ lý thích hợp, có kinh nghiệm lâu năm.

Mất một hồi mới tìm đủ lý do để biện minh cho bản thân, xoa dịu đi tâm lý tội lỗi, Sở Thiên cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Sở Thiên xua xua tay, cười nói:

Con người luôn luôn có sẵn tính hiếu kỳ, Trương Phi Phàm cũng không phải ngoại lệ.

Nếu là Sở Thiên của trước kia, có lẽ hắn đã chẳng cần phải quan tâm nhiều chuyện như vậy.

Chỉ riêng mị lực xuất phát từ nhân cách của một người đàn ông trưởng thành, được rèn giũa qua nhiều năm tháng trong môi trường khốc liệt, đã là một thứ vũ khí có lực sát thương vô cùng lớn với nữ giới rồi.

Sở Thiên nhìn thẳng về phía Thẩm Tiểu Ái, phá vỡ đi bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người bằng một câu hỏi.

Cũng chính bởi những lý do đó, mà Sở Thiên mới không biết bản thân nên đối đãi với cô thế nào cho phải.

Không khó để lý giải vì sao Thẩm Tiểu Ái lại nhanh chóng rơi vào lưới tình như vậy.

Giữ khoảng cách với cô ấy, lại khiến cho Thẩm Tiểu Ái đau khổ, mà ngay chính bản thân Sở Thiên cũng cảm thấy không thoải mái.

Sau một hồi lời qua tiếng lại, cuối cùng Sở Thiên đành chấp nhận phương án trung dung mà ông già đưa ra.

Đương nhiên giả vờ là một chuyện, còn hắn có thực sự để tâm tới những gì vừa diễn ra giữa Sở Thiên và Thẩm Tiểu Ái hay không lại là chuyện khác.

Dù là vì nguyên nhân nào đi chăng nữa, thì vẫn không thể phủ nhận được thái độ trước đó của cô đối với Sở Thiên quả thực khiến người ta dễ dàng liên tưởng tới một cô gái bị đối phương phụ bạc, đau lòng tới mức không biết trời đất là gì nữa.

Sự kết hợp này tưởng chừng như vô cùng trái ngược, nhưng lại tạo ra sức hấp dẫn kỳ lạ.

"Thiếu gia, cậu muốn về qua biệt thự trước, hay là...?"

Nếu bản thân được lựa chọn, đương nhiên Sở Thiên sẽ không ngần ngại kêu Thẩm Tiểu Ái đến nhà theo dõi mình.

Nếu đã như vậy, chi bằng hôm nay không trở về đó nữa, tránh cho tâm trạng vốn đang vui vẻ bị ảnh hưởng.

Trương Phi Phàm im lặng chờ đợi tới hơn một phút, sau đó mới làm bộ ho khan một tiếng để khiến cho người ngồi đằng sau chú ý tới hắn.

Tài xế Trương từ nãy tới giờ vẫn đứng cách đó khá xa, quay mặt về hướng khác, cố gắng làm ra vẻ không chú ý tới một màn náo động bên này.

Vài ngày trước, sau khi Sở Luân biết được con trai sắp xuất viện, ông ta đã đề nghị Sở Thiên trở về biệt thự của gia đình khoảng vài tuần.

Thế nhưng từng lời nói, từng cử chỉ nhỏ nhặt, tất cả lại không thể che giấu được sự yêu thích của cô đối với Sở Thiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phía Tây thành phố là nơi tập trung nhiều trung tâm thương mại, tòa nhà văn phòng, trụ sở các doanh nghiệp nước ngoài...

Công bằng mà nói, Thẩm Tiểu Ái là một cô gái rất tốt.

Thà rằng Thẩm Tiểu Ái cứ giống như những cô gái tới với hắn vì tiền, vì gia thế... Thì Sở Thiên lại có thể thoải mái mà tiếp nhận, bởi dù sao đó cũng là mối quan hệ trao đổi tình - tiền đơn thuần, đôi bên cùng có lợi.

Ở chiều ngược lại, Sở Thiên cũng có cảm giác với cô gái trước mặt này, nhưng để xác định đó là tình yêu nam nữ thì còn quá sớm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thằng nhóc này bình thường luôn luôn kiêu ngạo, hơn nữa đối với người ngoài lại giữ thái độ xa lánh, tất nhiên sẽ không muốn chung đụng gì với người khác.

Vả lại cảm giác này... Thực ra cũng không tệ lắm.

Thẩm Tiểu Ái đã rất cố gắng chôn sâu những cảm xúc thật của mình, tránh để cho bản thân phát sinh ý nghĩ không an phận.

Cho nên sau khi Sở Thiên vừa vào đại học, Sở Luân đã mua cho hắn một căn hộ chung cư ở gần trường để tiện việc học tập và sinh hoạt.

Thế nhưng cô lại thực sự phát sinh tình cảm với hắn, điều này đặt Sở Thiên vào một tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Thẩm Tiểu Ái vẫn lảng tránh, không trực tiếp nhìn vào mắt hắn, nhỏ giọng đáp:

Nghĩ tới cảnh vừa bước vào nhà sau thời gian dài nằm viện, người đầu tiên chào đón hắn lại là một bà cô trung niên xa lạ với khuôn mặt nhăn nheo, Sở Thiên liền cảm thấy buồn bực không thôi.

Những biểu hiện ấy, dù là khó nhận ra nhất, thì hết thảy đều không thoát khỏi sự chú ý của một người tinh tường như Sở Thiên.

Mỗi khi đối diện với Sở Thiên, cặp mắt to tròn kia sẽ sáng rực lên một niềm vui thích khó có thể diễn tả bằng lời.

Có thể nói đây chính là nơi sầm uất bậc nhất của thành phố nói riêng, và cả tỉnh Đông Hải nói chung.

Mặt ngoài quan hệ giữa hai người vẫn chỉ là y tá và bệnh nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 20: Sự rắc rối của ái tình

Dù sao hắn cũng là đàn ông, đối với mỹ nữ luôn mang theo tâm lý chiếm hữu, ích kỷ một chút, điều này rất bình thường.

Mà Thẩm Tiểu Ái lại cố gắng nghiêng người về phía cửa kính, tránh né khỏi Sở Thiên càng xa càng tốt.

Mà quan trọng nhất, đó là ánh mắt của Thẩm Tiểu Ái, nó hoàn toàn không biết nói dối.

Chính thức tiến tới, đối với Thẩm Tiểu Ái không khỏi có chút bất công, bởi vì tình cảm mà hắn dành cho cô chưa hẳn đã là thích.

Tuy rằng nghe qua thì có vẻ hơi ích kỷ, nhưng ở thời điểm hiện tại đối với cả hai người mà nói thì làm như vậy có lẽ là lựa chọn tốt nhất.

Thành phố Đông Hải là thủ phủ của tỉnh Đông Hải, diện tích của cũng không lớn lắm, chỉ rơi vào khoảng trên dưới năm trăm kilomet vuông.

Thẩm Tiểu Ái xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu lên, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy một chút ngọt ngào thoáng qua.

Bỏ qua vẻ bề ngoài đẹp trai tới mức khiến cho người ta phải ghen tị, lại càng không cần kể tới gia tài bạc tỷ cùng bối cảnh hùng hậu sau lưng hắn.

Mặt khác, vẻ ngoài của Thẩm Tiểu Ái cũng rất ưa nhìn, nếu phải đem ra so sánh, thì cô không hề kém cạnh bất kỳ người phụ nữ nào mà Sở Thiên từng gặp qua.

Kẻ nào nói như vậy, chắc chắn là đang nói dối, hoặc là thân thể có bệnh!

Trường đại học Đông Hải mà Sở Thiên đang theo học, cùng với bệnh viện nhân dân Đông Hải, đều nằm trong phạm vi này.

Hai người dùng dằng mất mấy giây, cuối cùng Thẩm Tiểu Ái vẫn đành phải chịu thua, để mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Sau khi hai người kia đã an vị trong xe, Trương Phi Phàm mới cẩn thận đóng cửa lại, đi vòng qua đầu xe về phía trước, ngồi vào vị trí ghế lái.

Cô gái này... Thích mình tới vậy à?

Vả lại, bản thân mình cũng là thanh niên năm tốt, lại chưa lập gia đình, cho nên tiếp xúc với người khác giới về tình hay về lý đều không có gì là sai cả, tại sao phải xấu hổ?

Đương nhiên Sở Luân sẽ không đời nào đồng ý cho hắn ở một mình trong thời điểm này, dẫu sao con trai cũng vừa trải qua một phen cửu tử nhất sinh, thân là người làm cha không thể không lo lắng được.

Dẫu sao ở đó cũng có nhiều người giúp việc, có thể chiếu cố cho hắn thường xuyên hơn.

"Không sao, tôi không phiền đâu. Lên xe đi, dù sao tôi cũng không có việc gì làm, coi như cùng đi dạo một chút cũng tốt. Hơn nữa tôi vẫn còn có chuyện muốn nói với cô..."

Thích người nào, thì cứ cua người đó thôi, có gì đâu mà lăn tăn?

"Tôi... Tôi tự về được..."

"Không vội, đi ăn cơm tối trước đã!"

Trương Phi Phàm nghe thấy vậy liền vội vàng chạy về phía bên này, nhanh chóng mở cửa xe cho Sở Thiên.

Vốn dĩ chỉ muốn trêu đùa cô ấy một chút, thực sự không ngờ được những biểu hiện tiếp theo của Thẩm Tiểu Ái lại mãnh liệt đến thế...

Nói đoạn, Sở Thiên liền mà nắm lấy tay Thẩm Tiểu Ái, sau đó kéo cô về phía chiếc Bentley đang nằm im lìm gần đó.

Thẩm Tiểu Ái yên lặng cúi đầu, vừa không biết nên nói thế nào mới phải, lại vừa không dám đối mặt trực diện với Sở Thiên.

Mặc dù diện tích không lớn lắm, tuy nhiên để đi từ đầu bên này sang đầu bên kia thành phố cũng tiêu tốn không ít thời gian, chưa kể tới việc lưu lượng phương tiện quá đông, thường xuyên xảy ra ùn tắc giao thông.

Ai dám mở miệng khẳng định bản thân là đàn ông nhưng lại không thích phụ nữ đẹp?

"Anh Trương, chúng ta đi thôi."

Mà quan trọng hơn là thứ mị lực c·h·ế·t người ấy đang được bao bọc bên trong một thân xác trẻ trung chỉ mới vừa tròn hai mươi tuổi.

Theo quy hoạch của cấp trên, thì từ khi thành phố Đông Hải mới thành lập, tất cả các khu vực đều đã được phân chia rõ ràng và nhất quán.

Việc này khiến cho Sở Thiên rất không hài lòng, tuy nhiên ông già quá cương quyết, hoàn toàn không có ý định thương lượng thêm, khiến cho hắn đành phải thuận theo.

Hắn sẽ ở căn hộ riêng của mình, tuy nhiên phải kèm theo nhân viên y tế thường xuyên túc trực bên cạnh.

Cô rất biết cách chăm sóc người khác, ân cần và tận tâm, điều này khiến cho bất kỳ ai ở bên cạnh cô đều cảm nhận được sự thoải mái và ôn hòa.

Sức hút của Sở Thiên, là thứ mà không phải ai cũng có thể cưỡng lại nổi.

Về phần Sở Thiên, lúc này hắn cũng cảm thấy hơi lúng túng.

Dẫu rằng đôi lúc sẽ bị hắn trêu chọc, khiến cho khuôn mặt nóng ran như lửa đốt, nhưng cô lại chưa từng tỏ ra phản đối những hành động đó.

Vị đại thiếu gia này... Quả nhiên coi mình là không khí rồi...

Điều này cũng cho thấy bản thân Sở Thiên vẫn chưa hoàn toàn dung nhập cùng tính cách cũ của thân thể này, cho nên bên trong nội tâm của hắn mới có sự chồng chéo đối nghịch giữa ham muốn chiếm hữu và đạo đức trói buộc như vậy...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 20: Sự rắc rối của ái tình