Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 96: Trợ giúp (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Trợ giúp (2)


Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu, Saya tỉnh dậy lần thứ hai.

Cơn đau trong đầu cô lúc này đã giảm bớt vài phần, không còn nhức nhối kịch liệt như lúc trước nữa.

Thế chỗ cho nó là cảm giác cả người đều rã rời mệt mỏi, từ đầu tới chân đều chẳng còn chút sức lực nào, giống như sắp ốm nặng tới nơi vậy.

Lần sau không thể uống rượu nhiều như vậy nữa...

Tuy vậy tinh thần của cô lúc này đã tính táo hơn rất nhiều, ngay lập tức cảm giác có chuyện gì đó không thích hợp.

Mình đang ở phòng của Sở Thiên !?

Đúng rồi, đêm hôm qua dường như có tới phòng hắn, sau đó... Ừm, sau đó cái gì cũng không có, chỉ đơn giản là mệt mỏi nên ngủ th·iếp đi mà thôi.

Saya nhìn vào chiếc áo khoác lụa đang khoác trên người lúc này đã hơi nhàu nhĩ, vô tình để lộ ra những đường nét đầy khiêu khích, lập tức khuôn mặt trở nên đỏ bừng như bị lửa đốt.

Tiêu rồi, đêm hôm tự mình tìm tới phòng hắn, nửa tỉnh nửa mê ngủ lại đây, chẳng khác nào dâng mỡ cho mèo.

Vài phút sau...

Saya cảm thấy vừa may mắn, lại vừa hơi có chút bực bội trong lòng.

Con mèo kia... Chẳng những không ăn mỡ, mà còn không thèm ngó ngàng gì tới cô, vừa sáng ngày ra đã biến mất không thấy tăm hơi.

Ngày hôm qua uống nhiều rượu như vậy, đương nhiên không phải xuất phát từ ý đồ gì sâu xa, chỉ đơn giản là uống tới khi thỏa hứng thì thôi.

Tuy nhiên bên trong suy nghĩ Saya cũng đã có chuẩn bị sẵn cho việc sẽ phát sinh tiếp theo.

Trai đơn gái chiếc, lại còn say rượu bí tỉ, thì chắc chắn kết thúc đều sẽ làm chuyện đó...

Đối mặt với vấn đề này, bên trong tâm lý của Saya luôn tồn tại hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau.

Một mặt, cô cảm thấy có phần hơi lo lắng, dù rằng từ khi mới tròn mười tám tuổi cô đã được những người phụ nữ đi trước chỉ dạy cho rất nhiều điều.

Mặt khác, Saya lại không phải không có chút mong chờ nào...

Bạn bè đồng trang lứa với cô, nhiều người đã có bạn trai và quan hệ từ khi chỉ mới học phổ thông, mấy người đó thỉnh thoảng còn túm năm tụm ba bàn tán về chuyện ấy, khiến cho Saya không tránh khỏi tò mò.

Thậm chí có lúc Saya còn tự tìm kiếm mấy thứ tương tự trên mạng, mà mỗi lần như vậy mặt cô đều nóng bừng, đỏ tới tận mang tai, thế nhưng lại có cảm giác vô cùng kích thích khó tả.

Tình d·ụ·c, cũng là một trong số những bản năng của con người.

Bất kể là nam giới hay phụ nữ, đều giống nhau có những nhu cầu nhất định về mặt này, mà Saya cũng không phải là ngoại lệ.

Tóm lại, đối với việc Sở Thiên không thèm động chạm gì tới mình, trong lòng Saya vẫn có một phần bất mãn nho nhỏ.

Tuy nhiên cô cũng chẳng thể đi tìm Sở Thiên, sau đó chất vấn hắn rằng tại sao tôi đã sẵn sàng dâng hiến rồi mà anh lại không thu lấy tế phẩm, khinh thường tôi đúng không... Đại loại như vậy được, thật là quá mất mặt.

Cho nên cô chỉ có thể giữ kín tâm tư này cho riêng mình, đào sâu chôn chặt không để cho ai biết mà thôi.

Bởi vì thân thể rã rời tới cùng cực, Saya vốn dĩ còn muốn ngủ thêm, thế nhưng đồng hồ sinh học lại không cho phép cô có giấc ngủ trái lịch trình thường ngày như vậy được.

Bất đắc dĩ, Saya liền dò hỏi nhân viên khách sạn, muốn tìm một trung tâm massage, tặng cho cơ thể đang nhức mỏi này một lần thư giãn.

Trùng hợp làm sao, khi cô vừa đi vào phòng massage ở ngay tòa nhà kế bên, thì lại phát hiện ra Sở Thiên không ngờ cũng đang chầu chực ở đây.

Hai người nói chuyện qua lại một hồi, đủ thứ trên trời dưới biển linh tinh, chỉ là cả hai dường như đều ngầm hiểu với nhau, không ai chủ động nhắc lại sự việc xảy ra lúc sáng sớm hôm nay nữa.

Qua một lát sau, ngoài cửa xuất hiện một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp.

Mà vừa thấy đối phương xuất hiện, ánh mắt Sở Thiên ngay lập tức sáng lên như đèn pha, trên mặt không giấu nổi vẻ tán thưởng cùng thích thú, điều này làm cho sự tự tôn của Saya bị đả kích rất lớn.

Gì chứ, chẳng lẽ tôi còn không bằng cô ta sao?

Anh đối với tôi là không mặn không nhạt, còn chẳng thèm nhân lúc tôi say rượu mà chiếm lấy chút hoa lợi, vậy mà đối mặt với người phụ nữ kia liền thích thú tới mức mặt muốn nở hoa, đây chẳng phải là đang coi thường tôi sao?

Saya rất rất bất mãn, hừ một tiếng như có như không.

Nếu Sở Thiên có thể đoán được tâm tư của cô nàng này, thì chắc chắn hắn sẽ phải thốt lên một câu cảm thán t·ục t·ĩu.

Xxx con mẹ nó, còn có kiểu so sánh như vậy?

Tuy nhiên ngay lúc này đây, quả thực nếu so với Saya thì Sở Thiên lại càng hứng thú với Kristine hơn nhiều.

Con gái nhà tài phiệt cố nhiên là rất đáng giá, nhưng có tấm gương lớn Jasmine còn đang tác oai tác quái ở Đông Hải, Sở Thiên thực sự đã rất kiêng dè với loại người này rồi.

Nhà Murasaki so với gia tộc Westwood? Có thể kém hơn một chút, nhưng chắc chắn không nhiều, đều là dạng thế gia môn phiệt, quyền lực khuynh đảo hai giới thương chính.

Dây dưa với bọn họ, nhất lại là phụ nữ nữa, chắc chắn sẽ khiến cho rắc rối thi nhau xông tới.

Thay vào đó, tận hưởng một lần phục vụ của cô nàng huấn luyện viên cực phẩm kia, chẳng phải là tốt hơn rất nhiều à?

Dù sao thì qua ngày hôm nay hắn cũng sẽ không gặp lại cô gái này nữa, cho nên tâm lý liền vô cùng thoải mái, có thể chiếm được bao nhiêu thoải mái, liền cứ tận lực mà nhận lấy bấy nhiêu đi.

"Cô đến rồi à?"

Sở Thiên chăm chú nhìn vào khuôn mặt Kristine, nhún vai buông lời trêu đùa:

"Để khách hàng chờ lâu như vậy không tốt lắm đâu nhé. Cẩn thận tôi đánh giá một sao đấy!"

Kristine mỉm cười hùa theo hắn:

"Ấy c·hết, tiệm chúng tôi làm ăn nhỏ, xin quý khách giơ cao đánh khẽ."

"Vậy còn phải xem lát nữa bà chủ biểu hiện ra sao. Chúng ta bắt đầu chứ?"

Sở Thiên quay sang phía Saya, nói:

"Đây là bà chủ của cửa hàng này, cô có yêu cầu gì thì có thể trực tiếp hỏi cô ấy."

Saya khẽ gật đầu chào Kristine, trên khóe môi lại không nhịn được mà cong lên.

Mặc dù không nói ra lời, nhưng chỉ cần thoạt nhìn qua thái độ của cô cũng có thể thấy được đôi chút bất mãn hiện trên mặt.

Kristine lại hiểu lầm, tưởng rằng đối phương đang coi mình là tình địch, cho nên cũng không cảm thấy lạ khi ánh mắt của cô nàng này đối với mình chẳng hề hữu hảo chút nào.

Dẫu sao thì sự việc như vậy cũng đã từng xảy ra không ít lần, cô nhìn qua mãi cũng thành quen rồi, không có gì đáng bận tâm cả.

Sở Thiên bước theo sau lưng Kristine, tiến tới một căn phòng nhỏ ở phía trong tiệm.

Hắn cởi chiếc áo sơ mi đang khoác trên người ra, sau đó nằm sấp trên chiếc giường massage trước mặt, vô cùng tự nhiên giống như đã từng trải qua rất nhiều lần, hoàn toàn không hề ngại ngần chút nào.

Kristine nhẹ nhàng đi tới bên cạnh, nhỏ giọng nói:

"Còn quần nữa, anh định mặc nguyên chiếc quần dài này để massage sao?"

Sở Thiên ồ lên một tiếng, sau đó nhanh chóng cởi nốt cả quần âu ra.

Trên người hắn lúc này chỉ còn sót lại mỗi một chiếc quần boxer màu xám lông chuột đang che đậy nơi kín đáo kia, ngoài ra đều trần trụi từ đầu tới chân.

Vốn dĩ thân thể Sở Thiên lúc trước khá gầy yếu, tương đồng với tiêu chuẩn mình dây mà rất nhiều cô gái đều ước ao.

Nhưng thân là một người đàn ông trưởng thành, từ khi kế thừa cơ thể, hắn luôn bất mãn với vóc dáng ẻo lả của tên thiếu gia ăn chơi trác táng này, cho nên dùng rất nhiều tâm sức để cải thiện nó.

Trải qua quãng thời gian tập luyện kiên trì, trên người Sở Thiên đã bớt đi vài phần khí chất thư sinh, thêm vào được một chút sức mạnh, phần bụng cũng dần dần lộ ra vài múi cơ mờ nhạt.

Kristine chăm chú nhìn vào thân hình của anh chàng đang nằm trước mặt, trong giọng nói nổi lên sự hứng thú:

"Hình thể của anh rất tốt, khung xương chắc chắn, các đường nét cũng có thể nói là hoàn hảo. Nếu như tiết tục tập luyện bodybuilding, khẳng định sau này sẽ không thua kém gì các vận động viên chuyên nghiệp."

"Haha, thật là như vậy sao?"

Sở Thiên cười ha hả, cất giọng hỏi lại:

"Có vẻ cô có sự yêu thích rất lớn với công việc huấn luyện viên thể hình đúng không? Ban nãy khi ở trung tâm, nhìn thái độ của cô thực sự rất tập trung, cũng không thiếu tâm huyết. Đã là như vậy, tại sao không tự mở một phòng tập, mà lại chọn đầu tư tiệm massage vậy?"

"Không phải là tôi không muốn, mà là tài chính có hạn, không thể kham nổi chi phí đầu tư ban đầu. Anh cũng biết phòng gym bây giờ đều là chạy đua trang thiết bị, tất cả máy móc đều rất đắt đỏ, hơn nữa cần có không gian rộng hơn rất nhiều mới có thể làm được."

Kristine vừa nói, bàn tay đã thuần thục bôi lên một chút dầu massage, bắt đầu tiến hành xoa bóp phần lưng Sở Thiên.

Sở Thiên hừ lên một tiếng dễ chịu, cảm giác ấm nóng và bàn tay mềm mại đang nhảy múa trên lưng khiến hắn thoải mái tới mức không có từ ngữ nào diễn tả nổi.

"Cũng đúng, đầu tư phòng gym bây giờ chính là cạnh tranh quy mô, càng lớn càng chuyên nghiệp sẽ càng có thể đứng vững hơn. À, người bạn đầu tư cùng với cô là nam hay nữ? Có phải bạn trai cô không?"

Buột miệng hỏi một câu, Sở Thiên liền ý thức được câu hỏi của mình không hợp lý lắm, hình như hơi có mùi vị soi mói.

Tuy nhiên hắn cũng chẳng lo lắng Kristine sẽ hiểu lầm ý mình, dù sao thì đối phương cũng đã biết hắn sắp rời khỏi đây, không ở lại Hàn Quốc trong thời gian dài, cho nên chắc hẳn cũng hiểu được hắn không ẩn giấu tâm tư phức tạp gì cả.

Kristine mím môi dùng sức, không nhanh không chậm, cố gắng để mỗi động tác đều đạt được hiệu quả mong muốn.

Câu hỏi của Sở Thiên, cô không phải là lần đầu tiên được nghe, tuy nhiên ý nghĩa trong đó thực sự không giống nhau.

Những người khác khi đặt nghi vấn về chuyện này, hầu hết là để gián tiếp xác nhận cô đã có bạn trai hay chưa, từ đó bắt đầu tính đường tiến thoái.

Còn Sở Thiên thì khác, có lẽ hắn chỉ vô tình nói ra mà thôi, coi như là chuyện phiếm vô thưởng vô phạt.

"Hì, người bạn kia của tôi là nữ, anh nói xem cô ấy có thể biến thành bạn trai tôi không? Haiz, nếu dễ dàng có được bạn trai như vậy, thì tôi cần gì phải năm lần bảy lượt nghe cha mẹ càm ràm chứ."

Kristine vừa thao tác, vừa tự nhiên trò chuyện với Sở Thiên:

"Cha mẹ tôi đã có tuổi, lại ở tận Yeosu, cách nơi này mấy ngàn ki lô mét. Ở quê tôi, tư tưởng vẫn còn tương đối cổ hủ, những cô gái cùng tầm tuổi đều đã lập gia đình, cho nên cha mẹ tôi lại càng không yên lòng... Mà thôi, nói chuyện này thực sự không thú vị, không bằng nói chuyện của anh đi."

"Tôi có chuyện gì đáng nói sao?"

"Còn chuyện gì nữa, cô bạn gái kia của anh thì sao? Anh cũng hay thật đấy, ngay trước mặt người yêu mà cũng dám đi tới đây massage, còn trực tiếp chỉ định tôi phục vụ anh nữa. Không sợ bạn gái sẽ ghen tuông sao?"

Sở Thiên cười cười, ra vẻ không đồng ý lắm:

"Khoan nói cô ấy có phải bạn gái của tôi hay không, nhưng tôi đi massage lành mạnh có gì sai trái đâu? Không phải chính cô ấy cũng tới đây hay sao?"

"Haha, chuyện không thể xét như vậy được. Đối với nhiều người, việc massage này vẫn có chút khó nói, thường sẽ phát sinh nhiều chuyện thị phi... E hèm, bởi vậy nên tôi đã phải suy nghĩ lâu lắm mới quyết định hùn vốn cùng làm chỗ này đấy."

Nói tới đây, Kristine đột ngột ngừng lại.

Dường như cô vừa bất chợt nhớ tới chuyện gì đó, hai hàng lông mày liền hơi nhíu lại, khuôn mặt phút chốc trở nên đăm chiêu khác thường.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96: Trợ giúp (2)