Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Bồi Thường Hôn Nhân

Mạch Ngôn Xuyên

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


Sau đó Lộ Dao lại không vui, mình sinh ra lại còn cho bé bú sữa mẹ, đến khi tám tháng tuổi ngày nào cô cũng mang theo bé, cô cũng thường xuyên dạy bé gọi mẹ ở bên tai. Thế nhưng điều Lộ Dao không biết chính là… mỗi đêm bé Thần Hi tỉnh lại, Chu Gia Càng toàn ôm bé, bế bé lên cao, dùng hết khả năng dỗ con trai nhà mình! Trong miệng còn nhắc mãi: “Bố cho con bay…”

Hôm nay là thứ sáu, đêm nay Lộ Dao đi dạo phố cùng Trình Hinh, Chu Gia Càng một mình đến nhà trẻ đón con trai, trước kia toàn là Lộ Dao xuống xe bế con lên xe.

Chu Thịnh Nguyên cũng gật gù: “Đúng vậy! Thằng nhóc đó trước kia có chọc cũng không cười.”

Lộ Dao đỏ mặt cất điện thoại, anh thật là ngày càng không đứng đắn, có điều cô đột nhiên nhớ bé Thần Hi trong nhà, anh Chu bản tí hon! O(∩_∩)O~

Chu Gia Càng không có gì ý kiến, Anh cũng nghĩ vậy, đợi con lớn hơn một chút, bọn họ lại dọn về, Lộ Dao còn trẻ như vậy, anh cũng không hy vọng cô làm bà chủ gia đình cả ngày ngồi ngây ngốc trong nhà, cô sẽ buồn c·h·ế·t mất.

Cô cắt ghép tin nhắn khen mình của đồng nghiệp gửi cho Chu Gia Càng.

Lộ Dao nghe xong thì vui vẻ, sắc mặt của cô sau khi kết hôn còn tốt hơn trước kia nhiều, mỗi ngày bé Thần Hi nên chơi thì chơi, lúc nên ngủ thì ngủ. Trong nhà có thím Nguyệt và mẹ chồng, thỉnh thoảng nhóc sẽ khóc lóc vào nửa đêm, Chu Gia Càng không muốn làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, anh sẽ ôm ra ngoài dỗ, Sau khi sinh con xong cô giống như được nghỉ phép, ngày nào cũng là chơi với con, cho con uống sữa, thật sự vô cùng thoải mái, đương nhiên sắc mặt cũng sẽ ngày càng tốt…

——

Bé con mày cửa biến thành máy nhắc lại: “Bố! Mẹ! Ăn cơm!…”

Chu Gia Càng đang thảo luận phương án với Kỷ Ngôn Sâm, lúc điện thoại vang lên cầm xem thì thấy:

Chu Gia Càng biết cô nhớ tới cái gì, cúi đầu cắn khuyên tai nhỏ của cô, cười nhẹ bên tai cô: “Không phải à? Trước kia lần nào mang em đi bơi, à… Đúng rồi, còn có lúc chúng ta nghỉ phép, ở biển, em giống y hệt con trai, ôm cổ anh, tay chân cũng quấn lên người anh, làm sao cũng không chịu xuống.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong lòng Phùng Hân đầy vui mừng ôm bé Thần Hi trên bóng, hôn hết cái này tới cái khác! Chu Thịnh Nguyên nhìn mà ngứa ngáy trong lòng, đi lên đòi ôm bé Thần Hi một cái, Phùng Hân hừ một tiếng, xoay người, không cho! (ˉ(∞)ˉ)

Cứu mạng? Ai dạy bé từ này vậy? Phùng Hân và Chu Thịnh Nguyên cười đến mức có thêm mấy nếp nhăn.

Hoàng hôn buông xuống, chân trời rực lửa, toàn bộ thế giới chìm trong màu vàng ấm áp.

“Bố! Mẹ! Ăn cơm!” Bé Thần Hi ríu rít gọi ngoài cửa, bàn tay nhỏ vỗ lên cánh cửa.

——

Chu Gia Càng đang vô cùng kiên nhẫn dụ dỗ: “Con trai phải biết bơi, con nhìn bố cũng bơi này.”

Lộ Dao: “… vậy cũng không được, anh… anh mau đứng lên.”

Lộ Dao không biết vì sao lại bị anh mê hoặc, ngay cả việc bị ôm lên sofa khi nào cũng không rõ.

Chu Gia Càng vừa lên bờ Đã nghe thấy thằng nhóc nhà mình mách lẻo trước mặt vợ, vung tay lên, bé Thần Hi lập tức rơi vào trong ngực bà nội, anh thì dẫn vợ về nhà.

Hai giáo viên mầm non trẻ tuổi ngơ ngác nhìn Chu Gia Càng tiến lại gần, bé Thần Hi vừa mới vẫy tay chào bạn, nghe các cô nói gì mà đẹp trai quá, sau đó nhìn thấy bố của mình đi tới, bé lễ phép tạm biệt cô: “Cô, bố tới đón em rồi, bái bai.”

Chu Thịnh Nguyên cứng người tại chỗ, bất mãn nói: “Là ai nói thích cháu gái, bây giờ còn chiếm nhóc Thần Hi với tôi.”

Mấy tháng sau khi sinh, dáng người của Lộ Dao đã khôi phục như lúc ban đầu, lúc bé Thần Hi 8 tháng, Lộ Dao đi làm cùng Chu Gia Càng. Các đồng nghiệp thấy cô thì rất ngạc nhiên, cảm thấy không khác gì trước kia, còn giống như một cô gái trẻ, nhìn đâu cũng không thấy giống người đã làm mẹ!

Bé Thần Hi vừa lên bờ thì lập tức nói không ngừng, cơ thể bé nhỏ tr*n tr** bước từng bước chân ngắn nhào vào lồng ngực của Lộ Dao, lén oán nói: “Mẹ, bố hư!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nước trong bể bơi vẫn còn ấm, Chu Gia Càng thay quần bơi đi ra, thân hình cao lớn, gầy nhưng cũng rắn chắc, Lộ Dao yên lặng nhìn vài giây, ngại nhìn tiếp, chuyển tầm mắt lên người con trai. Cậu bé đang ôm đôi chân giày của bố, nũng nịu nói: “Bố… không đi xuống…” (đọc tại Qidian-VP.com)

- --Đọc full tại Truyenfull.vn---

Lộ Dao đỏ mặt ừ một tiếng, lúc này Chu Gia Càng mới buông ra để cô ra ngoài, mình phải bình tĩnh một lát mới ra ngoài.

Bé Thần Hi Ôm chặt lấy cổ bố, dáng vẻ như hiểu như không, hai cánh tay trắng nõn vẫn cứ ôm chặt như cũ, yếu ớt nói: “Con không muốn nước… bố, chúng ta lên bờ chơi đi…”

Chu Gia Càng sắp ăn vào miệng rồi thì sao có thể dễ dàng buông tha, anh khàn giọng trấn an cô: “Đừng sợ, anh khóa trái, không ai vào được…”

Chu Gia Càng thấy dáng vẻ buồn bực của cô thì không khỏi buồn cười, trước khi sinh con ra cứ luôn nói con trai chắc chắn sẽ giống anh, anh ôm cô, cô ôm con, anh thủ thỉ ở bên tai cô: “Con trai giống anh làm em không vui à? Do vẻ ngoài của anh quá khó coi sao?”

Lúc bé Thần Hi mấy tháng đến một tuổi, không dính mẹ mà lại dính bố. Tiếng đầu tiên mở miệng cũng là “bố, bố…”

“Anh… anh làm gì đấy…” Lộ Dao rụt cổ trốn.

Lúc này cô Trương mới nhận ra Chu Thần Hi của lớp mình dường như cũng là phiên bản của người đàn ông đẹp trai lạnh lùng này! Thì ra chồng của người mẹ trẻ tuổi đáng yêu của Chu Thần Hi lại là người đàn ông như thế này, đẹp quá đi ~~o(>___

Lộ Dao: “…”

——

Sau khi Lộ Dao xuất viện, vẫn ở lại biệt thự nhà họ Chu, Phùng Hân nói con còn nhỏ, Lộ Dao lại trẻ, bà giúp trông con một ít, thật ra trong lòng bà nghĩ chỉ có ở cùng cô mới có thể nhìn thấy cháu trai của bà mọi lúc.

- --Đọc full tại Truyenfull.vn--- (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Dao lập tức tỉnh táo lại, đỏ mặt đẩy người phía trên ra, nóng vội kêu: “Anh… anh mau đứng lên… con trai sẽ vào đấy…”

Lúc Chu Gia Càng từ xa đi lại, cô Trương đứng ở cổng trường mầm non trồng hoa si, say mê gọi: “Oa… người đàn ông kia có dáng đẹp quá! Đẹp trai quá đi!”

Lộ Dao đỏ mặt giương giọng đáp một câu: “Biết rồi, tới ngay đây.”

Chu Gia Càng thuận thế cúi đầu hôn cô.

Lộ Dao: “Điểm nào?”

Chu Gia Càng: “Đều là vịt lên cạn.”

Chu Gia Càng bắt lấy cái tay kia đặt lên miệng hôn, thấp giọng nói bên tai cô: “Thật ra, con trai có một điểm rất giống em.”

Lộ Dao và Phùng Hân ở trên bờ đã cười đến mức không kìm chế được, Chu Thịnh Nguyên cầm camera không ngừng chụp ảnh!

Kỷ Ngôn Sâm khinh bỉ hừ hừ, anh ấy cũng có vợ, sẽ có con trai nhanh thôi!

“Bộ dáng em đỏ mặt rất đáng yêu.” Chu Gia Càng thật sự có ý đồ xấu.

“Đừng ầm ĩ, lát nữa ăn cơm tối rồi, con trai sẽ đến tìm chúng ta thôi…” Cô giãy giụa trong lồng ngực anh, tỏ vẻ muốn đứng lên.

Trên mặt Lộ Dao mang một nụ cười, ánh mắt dịu dàng nhìn hai bố con dưới hồ bơi, hai người đàn ông quan trọng nhất trong đời cô, ở trong mắt cô, bọn họ đều giống nhau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bé Thần Hi hoàn toàn giống Chu Gia Càng, khuôn mặt nhỏ nảy nở từng ngày, càng lớn càng giống. Khi Lộ Dao nhìn mặt con trai thì có chút đau lòng, thằng nhóc cô nỗ lực sinh ra, sao lại không giống mình chút nào vậy?

Chu Gia Càng cũng mặc kệ, duỗi tay nhấc con trai lên, vác lên vai rồi nhảy xuống nước, bé Thần Hi khóc hu hu: “Mẹ mẹ! Cứu mạng… mẹ! Cứu mạng…”

Chu Gia Càng cười khẽ, đột nhiên giữ chặt cô, Lộ Dao mất thăng bằng bị anh kéo ngồi lên đùi, Lộ Dao đỏ mặt, duỗi tay đấm anh một cái, hờn dỗi nói: “Làm gì đấy!”

A… cũng thông minh đấy! Chu Gia Càng cười khổ xuống khỏi người cô, cẩn thận mặc quần áo cho cô, cắn răng bên tai Lộ Dao: “Đêm nay phải bồi thường cho anh.”

“Ừm, xinh đẹp hơn trước kia, thu hút hơn nữa, ╭(╯3╰)╮”

Chương 50

Phùng Hân: “Sao tôi biết nhóc Thần Hi đáng yêu như vậy chứ.”

Khiến cho Phùng Hân và Chu Thịnh Nguyên thấy dễ thương c·h·ế·t đi được, cháu trai đúng là đáng yêu nhất! ~\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\(≧▽≦)/~(*^__^*)

“Này! Anh làm gì đấy… đừng lộn xộn!” Lộ Dao vỗ rớt cái tay sờ bậy trên người cô.

...............

“Không phải… anh rất tuấn tú…” Lộ Dao lắc đầu, anh đẹp như vậy, sao cô lại cảm thấy vẻ ngoài của anh khó coi được, nói xong lại nhìn mặt con trai, lẩm bẩm: “Nhưng mà thằng bé nằm trong bụng em 10 tháng, không giống em chút nào, thấy mệt quá!”

Biết ngay là anh sẽ nói thế này mà, Lộ Dao Đỏ bừng mặt, đúng là cô vịt mắc cạn, nước sâu qua eo đã thấy sợ, vội ôm người không buông tay.

............................................................................................................................................................................................................................................................

Trong sân vườn biệt thự nhà họ Chu có bể bơi nhỏ, mùa hè đến, Chu Gia Càng muốn để con trai bơi thử.

Tổng giám đốc Chu cười dịu dàng ấm áp, xém chút nữa đã lóe mù mắt Kỷ Ngôn Sâm, anh trả lời:

“Chồng ơi, Đồng nghiệp khen em, nói không thể nhìn ra em đã sinh con, vui quá đi! ~\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\(≧▽≦)/~”

Chu Gia Càng nhìn bé Thần Hi, bất đắc dĩ nói: “Buông tay, bố sẽ không để con gặp nguy hiểm.”

Lúc bé Thần Hi lên nhà trẻ là còn ba tuổi kém mười ngày, Lộ Dao cùng Chu Gia Càng cũng dọn về chỗ ở cũ, bé Thần Hi thích cũng làm quen rất nhanh, lại còn là một cậu bé đẹp trai, rất được các bạn nhỏ và giáo viên trong nhà trẻ yêu thích.

Bé Thần Hi 3 tháng nữa sẽ được hai tuổi, có thể chạy có thể nhảy, trẻ con tò mò bẩm sinh, gì cũng thích chơi, thế nhưng lại không thích nghịch nước.

Chu Gia Càng bật cười: “Giống của anh đương nhiên phải giống anh.”

Ngây thơ nhưng cũng lanh lảnh.

Tối hôm nay, bé Thần Hi ngủ cùng với ông bà nội, Lộ Dao không ngại cực khổ bồi thường cho người đang bất mãn nào đó…

Từ nhỏ bé Thần Hi đã là một đứa trẻ rất thông minh, nhìn thấy ông nội không vui, vương đôi tay nhỏ mũm mĩm của mình v**t v* mặt ông, nhẹ giọng kêu: “Ông nội ngoan.”

“Đừng lộn xộn, anh chỉ hôn em một cái thôi…” anh dụ dỗ cô.

Phùng Hân: “Ha ha ha… bé Thần Hi của tôi đáng yêu quá, Đáng yêu hơn bố nó lúc còn nhỏ không biết bao nhiêu lần.”

Thật ra Phùng Hân lo lắng nhiều rồi, tính tình của bé Thần Hi cũng không hoàn toàn giống Chu Gia Càng, giống như Lộ Dao hy vọng, tính cách của bé Thần Hi trung hoà giữa bố và mẹ, hoạt bát và nghịch ngợm, cũng có sự trầm tĩnh như bố.

Chu Gia Càng kéo Lộ Dao trở lại phòng, tay chân giãn ra ngồi trên sô pha, Lộ Dao đứng ở g*** h** ch*n anh, lấy khăn tắm lau tóc cho anh, Chu Gia Càng vô cùng hưởng thụ sự chăm sóc của cô.

Lộ Dao và Phùng Hân ngồi ở trên bờ ăn trái cây, nhìn hai bố con ầm ĩ trong nước, bé Thần Hi chưa được hai tuổi ôm cổ bố, tứ chi ngắn nhỏ quấn lấy bố, làm thế nào cũng không chịu xuống, giống như một con rùa đen bấu chặt lên người bố, dáng vẻ trơn bóng trắng nõn cực kỳ đáng yêu!

“… đáng ghét!” Lộ Dao đỏ mặt rút tay mình về, đấm anh một cái.

Bé Thần Hi còn chưa được hai tuổi, Chu Gia Càng chỉ muốn thử để bé bơi, còn chuyện học bơi thì sau này đợi bé lớn lên có thể dạy dần, bây giờ con trai giống như chú bạch tuộc con dính lên người anh, cuối cùng chỉ có thể từ bỏ, từ từ tính vậy!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50