Bựa Nhân Sát Vách
Pưn Pưn Chan
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6: Đánh Ghen
Tôi tháo mũ bảo hiểm, nhìn lên cái nhà hàng hạng sang này mà nuốt nước bọt, hẳn là nhà hàng trên du thuyền luôn.
Chú nghĩ tiền là mua chuộc được tôi ư? No! Danh dự của tôi đã bị chú đánh mất, vì thế nên hôm nay tôi sẽ phá chú.
Chương 6: Đánh Ghen
Hôm nay ông ăn phải thuốc gì rồi hay sao? Ngày trước cứ thấy gái đẹp là ông nói nhiều lắm cơ mà?
Tôi lễ phép đáp lại trước sự sững sờ của chú.
Thôi kệ, quan tâm làm gì chứ? Tôi xác định mình đến đây không phải để đánh ghen, mà tới để xem kịch hay.
Ai ngờ sau khi đi vệ sinh xong bước ra thì tôi thấy chị Thư đang đứng trước gương tô lại son.
Chú không muốn phát sinh quan hệ với cô ta? Được, tôi tới đây để se duyên cho chú.
Bỏ qua những ánh nhìn kia, tôi liếc ngang dọc tìm xem chú đang ngồi ở vị trí nào.
Haha! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Dạ chị ăn gì thì cho em ăn cái đó, em cũng không quen ăn ở mấy nhà hàng sang trọng như này ạ.
Tôi vui vẻ tiến đến rửa tay rồi định bắt chuyện với chị thì ai ngờ chị thốt ra câu:
Thoa son xong, chị lại dặm lại phấn, tôi bịt mũi, cái mùi mỹ phẩm này nồng quá đi!
Bọn họ ai cũng nhìn tôi với đôi mắt kinh ngạc như thể tôi là sinh vật lạ.
Nhưng mà tôi thích thế.
Tôi gãi gãi đầu nói:
Chị Thư nói chuyện rất nhỏ nhẹ, mà trông chị cũng rất xinh đẹp, tuy gương mặt hơi dày phấn nhưng không sao, ở chị tôi chẳng chê được điều gì? Chẳng hiểu sao lão lại chê được chị.
Dắt xe lên vỉa hè, bảo vệ nhìn tôi với đôi mắt khinh bỉ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau đó chị lại quay ra nói chuyện với chú, trông tôi chẳng khác nào là cái bóng đèn giữa cuộc hẹn hò của hai người.
Chú mặt mày tái xanh nhưng cũng chẳng làm gì được tôi, chứng kiến một màn này tôi vui đáo để.
Từ xa, ở vị trí bàn cuối cạnh cửa sổ, tôi lập tức nhận ra chú ngay bởi bóng lưng quen thuộc, đối diện với chú là một quý cô ăn mặc vô cùng lộng lẫy, đầm bó sát khoét ngực sâu, để lộ đ** g* b*ng đào đầy đặn, tóc vấn cao, cổ đeo chuỗi vòng đắt giá, gương mặt xinh đẹp được trang điểm kỹ càng.
- Ồ! Anh có em gái mà sao không nói với em? Chào em, chị là Thư, rất vui được gặp em.
Haha, coi như tôi giúp chú sớm có người yêu đi.
Tôi sợ hãi, lùi ra vài bước như không tin vào những gì mình vừa nghe.
Đến chịu! Mà bình thường lão thấy gái là mắt sáng lên như cái đèn pha cơ mà nhỉ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chú khẽ đá vào chân tôi, kêu tôi ra hiệu làm đúng nhiệm vụ, nhưng tôi không làm, chỉ ngồi quan sát hai người nói chuyện, mấy lần chú có ý định khước từ chị thì tôi lại rót vào vài câu thay phần chú.
Chị Thư nhìn tôi mỉm cười rồi bắt đầu gọi đồ cho chúng tôi.
Tôi bước vào bên trong, tất cả người trong nhà hàng đều đổ dồn ánh nhìn về tôi, đa số bọn họ đều mặc trên người những bộ đầm quý phái và bộ vest trang trọng, chỉ mình tôi là mặc áo đuôi tôm kết hợp với quần ngố, chân đi đôi dép tổ ong.
Tôi từ tốn bước đến bên cạnh chú, vừa thấy sự có mặt của tôi, mặt chú méo xệch khi nhìn thấy bộ dáng của tôi lúc này.
Tôi trợn mắt nhìn ả Thư đang tuôn ra một tràng xéo xắt tôi, thật không thể tin nổi vừa nãy bà ta còn chị chị em em lấy lòng tôi, liên tục gắp thức ăn cho tôi mà bây giờ quay ngoắt 360 độ mày tao.
Nhìn qua cũng biết là con nhà tài phiệt, nhìn lại tôi trông chẳng khác gì con cóc ghẻ.
Ông này đi với gái thì xông xênh thấy gớm, nhìn qua nội thất trong nhà hàng mà tôi khẽ tặc lưỡi, một bữa ăn ở đây cỡ chục triệu chứ ít gì.
Chị đang thoa phấn nghe câu trả lời của tôi thì nhếch môi, sau đó chị quay ra, chống tay lên thành bồn tay.
Hừm! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cưỡi con xe cà tàng ghẻ lở như đang chút hơi thở cuối cùng, đi mãi tôi mới tìm được nhà hàng năm sao mà chú đã đưa địa chỉ.
Thái độ của chú không hào hứng lắm, chị Thư nói gì chú cũng chỉ gật đầu hoặc lắc đầu, chú rất kiệm lời.
- Em ngồi xuống đi, chị và anh Đình Phong đang chuẩn bị gọi đồ này, em muốn ăn gì?
Bây giờ thì tôi đã hiểu lý do vì sao ông chú yêu dấu của tôi lại thuê tôi làm bạn gái rồi.
- Dạ, chị nói gì thế? Em là em gái anh Phong mà.
- Em với anh Vũ Đình Phong quen nhau được bao lâu rồi?
- Mày còn non lắm con ranh ạ! Tao nói cho mày biết, tao được mẹ của anh Phong làm mối cho tao và anh ấy, nên mày đéo có cửa đâu! Tiễn vong!
- Chào chị, em là em gái của anh Phong.
- Dạ, chào chị, em là Hạnh.
Phục vụ mang đồ ăn lên cho chúng tôi, sau khi dùng bữa, tôi xin đi vệ sinh để cho chị và chú tiện nói chuyện với nhau xong. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mày tưởng tao không biết à? Cái con nhà quê như mày chức đéo gì làm em gái anh Phong? Vừa nhìn thấy mày tao đã buồn nôn, ăn mặc thì như con ăn mày, tao còn tưởng mày vào nhà hàng này để đến xin tiền tao nữa đấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.