Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18


Diệp Thanh không nghĩ ngợi gì, nhận lấy ngay.

"Đúng vậy, sao có thể có giáo sư Diệp rồi lại quên mất giáo sư Hạ chứ?"

Nhưng mà… giáo sư Hạ đã giúp cô rất nhiều.

Vì dù không thể trực tiếp cầm d.a.o mổ, cô vẫn có thể giúp đỡ người khác theo một cách khác trong lĩnh vực y học.

"Thầy quá khen rồi, giáo sư Hạ. Em chỉ đang cố gắng vì ước mơ của mình mà thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính vì vậy mà cả hai đều im lặng.

Chương 18

"Diệp Thanh, em thực sự rất xuất sắc."

Bàn tay cô chậm rãi siết chặt lại, lòng bàn tay đau nhói.

Phương án này… hoàn toàn có thể thực hiện được!

Quan tâm một chút cũng là điều nên làm, đúng không?

Chỉ cần không hy vọng, thì sẽ không thất vọng.

Ban đầu cậu ấy chỉ nói vô tình, không ngờ lại khiến cả Hạ Thần Hiên và Diệp Thanh đột nhiên im lặng.

Không ai có thể đảm bảo rằng ca phẫu thuật này sẽ thành công. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngược lại, điều đó lại khiến khuôn mặt Diệp Thanh thoáng ửng đỏ.

"Rõ ràng là giỏi như giáo sư Hạ mà!"

Một sinh viên bỗng nhiên nảy ra ý tưởng.

Chẳng lẽ… thầy bị bệnh sao?

Không, không đúng.

Dù mưa gió bão bùng, anh vẫn luôn có mặt trong lớp học, vì vậy mọi người đều nhận xét anh là một giáo sư nghiêm túc và tận tâm nhất.

Diệp Thanh không kìm được mà nghĩ như vậy.

Cảm giác này… giống như ngày hôm đó, ngày mà cô chìm trong tuyệt vọng và bất lực.

Diệp Thanh điều chỉnh lại tâm trạng, quay lại cuộc sống như bình thường và chuẩn bị đi học lớp của Hạ Thần Hiên.

Diệp Thanh mỉm cười, một lần nữa tin rằng mình nhất định sẽ thành công.

Cơ hội luôn đi kèm với nguy hiểm.

Các sinh viên tham dự cũng lần lượt khen ngợi cô giảng giải chi tiết, thậm chí còn bảo cô giảng hay hơn cả giáo sư Hạ, khiến mọi người cười ồ lên.

"Cảm ơn."

Một ca phẫu thuật có rủi ro cao như vậy, sẽ không ai dám đánh đổi danh tiếng của mình để giúp cô mạo hiểm cả.

Nghe nói giáo sư Hạ đã giảng dạy suốt bao năm nay, chưa từng xin nghỉ một buổi nào.

Diệp Thanh tự nhủ như vậy.

"Nhưng em đã nói đúng, cuộc sống của em mới chỉ vừa bắt đầu."

Thế nhưng, một ca phẫu thuật tinh vi và kéo dài như vậy không phải ai cũng có thể làm được.

Hạ Thần Hiên không tiếc lời khen ngợi.

Sau khi kết thúc buổi giảng dạy ấy, cô thậm chí còn cảm thấy mãn nguyện.

Dù tỷ lệ thành công chỉ có 10%, nó vẫn khiến cô rung động mãnh liệt.

Bởi vì cô đã sớm biết trước kết cục này, đúng không?

Nhưng hôm nay, đột nhiên cô cảm thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Có người đưa cho cô một chai nước.

"Tay của em bị thương là một điều đáng tiếc."

Diệp Thanh đã sớm chuẩn bị tâm lý rằng mình sẽ không thể quay lại phòng phẫu thuật.

Các sinh viên vẫn chưa nhận ra điều gì, sau buổi học còn hào hứng bàn luận về ca phẫu thuật mô phỏng vừa rồi.

Diệp Thanh tin rằng, sau này, họ cũng sẽ giống như cô, cứu sống được nhiều bệnh nhân hơn.

Nhưng… có ai lại không mong chờ vào một phép màu chứ?

Rủi ro là vô cùng lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyện này thật kỳ lạ.

Đây là điều cô đã học được sau gần mười năm dây dưa với Cố Thời.

Ngược lại, 90% thất bại đồng nghĩa với việc cô sẽ phải gánh chịu hậu quả nặng nề.

Chẳng phải cô đã chuẩn bị tinh thần từ lâu rồi sao?

Cho đến khi đứng trước tình thế không còn đường lui, rất ít người sẵn sàng đánh cược.

Ý nghĩ ấy lóe lên trong đầu họ ngay lập tức.

Cô rất muốn nhắn tin hỏi thăm, nhưng lại sợ như vậy có phần đường đột.

"Này, vất vả rồi."

Mãi cho đến khi nói suốt hai tiếng đồng hồ, cô mới chợt nhận ra cổ họng mình đã khô khốc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần thất bại, tay của Diệp Thanh sẽ hoàn toàn mất đi cơ hội hồi phục.

Cô vô cùng biết ơn Hạ Thần Hiên vì đã cho cô cơ hội này.

Cô chỉ có thể chôn giấu suy nghĩ này trong lòng, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, tiếp tục cuộc sống thường ngày.

Nhưng đột nhiên, một cơ hội để cô cầm lại d.a.o phẫu thuật lại xuất hiện ngay trước mắt.

Dù không có buổi giảng dạy hôm nay, cô vẫn sẽ tiếp tục nỗ lực trong lĩnh vực y học, nhưng có lẽ cô sẽ không có được sự tự tin như hiện tại.

Dù có thể không bao giờ hồi phục, cô cũng không nên buồn bã.

"Em giảng rất tốt. Không chỉ bọn họ, mà ngay cả tôi cũng học được rất nhiều."

Nhưng ở phía bên kia, Hạ Thần Hiên và Diệp Thanh đã mang đầy tâm sự mà trở về.

Hôm qua, cô có lẽ vẫn còn do dự và sợ hãi, cảm thấy bản thân chưa đủ giỏi.

Không có thất vọng, thì sẽ không bị tổn thương.

Cô không để ý đến ánh mắt tán thưởng của Hạ Thần Hiên, cứ thế chìm đắm trong bài giảng.

Vài giây sau, hai người nhìn nhau, ánh mắt đều mang theo sự kinh ngạc.

Hơn nữa, rất ít bác sĩ dám đảm nhận vai trò phẫu thuật chính cho ca mổ này.

Cô chưa bao giờ có cảm giác này, một trạng thái tràn đầy nhiệt huyết mà cô gần như đã quên mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kết quả là, cô chưa kịp ra khỏi cửa thì đã nhìn thấy thông báo xin nghỉ của anh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18