Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 176: Chương 176

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Chương 176


Tiêu Thính Vân cầm bản đồ huyện Đào Nguyên do Tống Nhất Thanh vẽ, ghép lại cùng với bản đồ giấy dầu của Triệu Hi để xem xét địa hình.

Dân chúng trực tiếp nghe đến bối rối, Chấn Thiên Lôi? Tướng sĩ không cần trực tiếp đánh giặc mà chỉ cần ném Chấn Thiên Lôi là được? Hiện tại làm tướng sĩ dễ dàng như vậy sao?

Toàn bộ triều Thiên Khải, cho dù là ngự y trong hoàng cung cũng không có thủ đoạn thần kỳ như vậy! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Còn không lợi hại? Công thành chỉ trong một đêm, tỷ phu ta là quân thủ thành của huyện Đào Tiên, chậc chậc, các ngươi không tận mắt nhìn thấy, những tướng sĩ kia mỗi người một thanh thiết kiếm, c.h.é.m người tựa như đang băm thịt. Bị thương còn có tiên dược chữa trị, ngày hôm sau liền có thể chạy nhảy tốt!".

Triệu Húc lẩm bẩm: "Tốc chiến tốc thắng đi."

"Tiên y đại nhân, không biết ngài còn thu đồ đệ không?"...

"Lợi hại? Có thể lợi hại được cỡ nào? Chớ có bịa đặt, cho dù có tiếp tục bịa đặt ta cũng không có khả năng đi đầu quân". Nhiều dân chúng trực tiếp cho rằng bọn họ vì chiêu binh mãi mã mà cố ý truyền ra tin tức giả.

Trước khi rời đi Triệu Húc đã viết thư cho gia đình để báo tin đại thắng trận đầu tiên, chỉ hận điện thoại di động không thể gọi được.

"Ý ngươi là đối phương có một thần vật tên là Chấn Thiên Lôi? Có thể cách mấy thước đả thương tính mạng người?" Lý Thiên là tướng quân lần này phụ trách đánh vào huyện Đào Nguyên, bên ngoài địa bàn bọn họ bị bại trận nhiều lần liên tiếp, sĩ khí quân binh thấp, lại nghe nói nơi này lương thực dồi dào, Lý Thiên liền đánh chủ ý tới huyện Đào Nguyên.

Cả đám nhìn nhau, bỗng nhiên liền quay đầu chạy như điên về hướng màn trướng của Triệu Ngôn, như sợ bị người khác đoạt trước:

"Lão phu hành nghề y hơn mười năm, lần đầu gặp phải loại tình huống này, toàn bộ đều được cứu? Đây chẳng lẽ là thần y?". (đọc tại Qidian-VP.com)

Mười mấy đại phu ở huyện Đào Tiên đưa mắt nhìn nhau, hô hấp dồn dập.

Vương Báo thấy người nọ gật đầu, hít sâu một hơi dứt khoát đi đầu quân.

Lời này lưu truyền trong dân, cũng có không ít dân chúng không tin.

Thấy mọi người không tin, hán tử kia lại vui sướng khoa chân múa tay: "Các ngươi không biết chuyện này sao? Bọn họ có một thần vật tên là Chấn Thiên Lôi, một đường ném ra, đánh cũng không cần đánh".

Một hán tử sau hồi lâu nghe náo nhiệt đi ra, rất là nghiêm túc hỏi: "Những điều nói ra đều là sự thật? Một ngày ba bữa cơm, còn được nhận tiền?".

Chương 176: Chương 176 (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Húc hoàn toàn không thích chiến tranh, chỉ muốn sớm trở về đoàn tụ với người nhà.

Thôn Đào Diệp do huyện Đào Nguyên quản lý, nửa tháng trước thủ thành và đô đốc của huyện Đào Nguyên đều đã c.h.ế.t dưới cửa thành, vài địa chủ còn bị g·i·ế·t, từ đó các nhà các hộ đóng cửa không bước chân ra.

"Vừa rồi mới nghe nói bọn họ là tới từ thành mới, trước đó Đỗ đại phu viết thư nói hắn đã bái một tiên y trẻ tuổi ở thành mới làm thầy, chẳng lẽ chính là hắn?" Có đại phu lẩm bẩm nói.

-

Hỏa dược Chấn Thiên Lôi mới được nghiên cứu chế tạo ra hiệu quả thật sự vô cùng tốt, nổ mạnh một vùng.

Trương Thọ cùng những hán tử kia còn nói đùa, bọn họ chỉ là đang ra ngoài du sơn ngoạn thủy, căn bản không cần đối đầu chính diện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không bao lâu toàn bộ huyện Đào Nguyên liền lưu truyền ra một ít tin đồn, nói rằng huyện Đào Nguyên bọn họ trời giáng thần binh cực kỳ lợi hại, một đường dẹp loạn đã cứu được nhiều huyện đang gặp nạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đỗ Tông Quang là ai? Toàn bộ danh y huyện Đào Nguyên, người có thể khiến cho hắn bái sư, toàn bộ triều Thiên Khải đều không có mấy người a...

Có người dân nhớ lại nói: "Trước đây ta ra khỏi thành, nhìn thấy bên ngoài có rất nhiều hố to, vậy chẳng lẽ chính là hố mà Chấn Thiên Lôi để lại?". Dân chúng nghị luận sôi nổi, còn có nhiều người muốn ra khỏi thành để đi xem hố to kia.

"Còn không phải sao? Những tướng sĩ đó còn được ăn ngon, ta nghe nói một ngày ba bữa cơm ăn đến no, còn có thịt để ăn, còn nhận được bạc."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176: Chương 176