Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Mạn Bộ Trường An
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: C71: Tâm ý
Trĩ Nương khóa cửa trở lại phòng, liền thấy Thanh Hạnh canh giữ ở bên ngoài, tâm nàng vừa động, bảo Ô Đóa cũng ở bên ngoài, rồi đẩy cửa đi vào.
"Thường Viễn Hầu có động tĩnh gì không? Nhị tiểu thư thế nào?"
Mai quận chúa không thấy tôn nhi xứng với xấu nữ kia, gấp đến độ mồ hôi đầy đầu.
Trĩ Nương chỉ cảm thấy cả người sắp nóng sôi lên, người trong lòng đại công tử là ai?
"Không có, đại công tử, hai tỷ tỷ trong nhà thành thân lại hoán thân, may mắn bệ hạ không trách tội, nếu không... Đại công tử theo ý kiến của người việc này là do Triệu Yến Nương làm sao?"
Triệu Yến Nương cùng Triều nhi có quan hệ x*c th*t, muốn bỏ qua một bên lại không dễ dàng, cho nàng ta làm di nương, về sau trong nội trạch bà ta còn có rất nhiều biện pháp xử trí.
"Vậy các ngươi đến Đoạn phủ đón Triệu Phượng Nương đi."
Trong lòng nàng thầm nghĩ không phải trước khi cưới nam nữ không nên gặp mặt sao, thế nào mà cách hôn kỳ chỉ có mấy ngày, đại công tử lại còn tới đây một chuyến, có phải lại có chuyện gì? Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019 (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhưng nàng ta vốn không phải cháu dâu chúng ta muốn cưới mà."
Người tới lắc đầu, "Bệ hạ có chỉ, đại tiểu thư bị đoạt phong cáo, không còn là huyện chủ."
"Lão gia, đều do thiếp thân, nếu thiếp thân đi nhìn, nói không chừng sẽ không xảy ra chuyện như vậy."
"A..." Trĩ Nương sửng sốt nói: "Nàng ấy không phải là người trong lòng đại công tử sao?"
Chẳng qua, mày ông ta nhăn lại nhớ chuyện trước hôm thành thân phát sinh, cảm thấy rất là không ổn. Củng thị cũng nghĩ đến điểm này, nhẹ giọng hỏi người tới:
Hắn ngẩng đầu, trên mặt còn ý cười, đôi mắt quạnh quẽ cũng thêm sắc ấm sủng nịch:
Hoàng Hậu có chút không đành lòng:
Triệu Phượng Nương vùi đầu trong lòng ngực thị, nhìn không thấy biểu tình.
Bị người bên Triệu thị gắt gao kéo trở về, cô chất hai người ôm nhau khóc thành một đoàn.
Mà chuyện hoán thân này nếu không biết nội tình, chỉ dựa vào động cơ, thì Yến Nương có hiềm nghi lớn nhất, nhưng nếu biết chuyện năm đó thì không khó đoán được trong đó có dấu vết của Hoàng Hậu.
Trường tẩu như mẹ? Nàng ta là xứng làm trường tẩu sao, thật là không biết xấu hổ, cô con dâu này đánh c·h·ế·t bà ấy cũng không nhận, thế tử phu nhân xốc chăn đứng dậy, nhưng tứ chi vô lực, đầu váng mắt hoa, lảo đảo dựa vào giường mà ho khan lên, Bình Tương vỗ lưng nương:
Kiếp trước ở trên Lãng Sơn tĩnh tâm dưỡng tính nhiều năm, thẳng đến khi nhìn thấu nhân tính, nhìn thấu hết thảy, tâm tĩnh như nước lặng rồi, vậy mà vì sao sống lại một đời lại vì tiểu cô nương này mà nỗi lòng khó hiểu, canh cánh trong lòng.
"Nương, chớ có gấp, chờ tổ mẫu từ trong cung trở về lại nói, cô mẫu sẽ vì chúng ta làm chủ, đây chính là sự tình liên quan đến thể diện Bình gia, cô mẫu sẽ không chịu xấu nữ đó làm con dâu Bình gia đâu."
" Nương là tức phụ vô dụng." Thế tử phu nhân giãy giụa muốn đứng dậy, Mai quận chúa chướng mắt con dâu động chút liền té xỉu, thời điểm mấu chốt nửa điểm dùng được cũng không có.
"Cái gì?" Thế tử phu nhân tức đến trợn trắng mắt:" Đồ không biết xấu hổ... Dám nói trường tẩu như mẹ, ta còn chưa có c·h·ế·t đâu, trong phủ còn có quận chúa, nơi nào đến lượt nàng ta."
Triệu thị động dung, một tay đem nàng ôm vào trong ngực, lòng có một tia áy náy: " Con yên tâm, dù không là huyện chủ thì con vẫn còn có cô cô, cô cô nhất định sẽ không để con chịu ủy khuất."
Triệu Phượng Nương nhẹ nhàng lắc đầu: "Cô cô, vô dụng cả thôi, vô luận có cùng biểu ca viên phòng hay không thì trong mắt người ở bên ngoài, chúng ta đã là phu thê, hầu phủ sẽ không tiếp nhận một con dâu có vết nhơ, ngày sau Phượng Nương cũng sẽ vì nguyên nhân này mà bị người khác xem thường, với việc về sau ngày ngày bị người lên án, còn không bằng bồi ở cạnh cô cô, Phượng Nương tẫn hiếu."
"Ngươi nghỉ ngơi đi, xem Triều ca nhi, chớ có để thằng bé với Triệu Yến Nương gây chiến."
"Bệ hạ, không bằng như vậy đi, Phượng Nương cùng Yến Nương là tỷ muội, của hồi môn gì đó thì không cần đổi lại, cũng là do bọn hạ nhân thất trách, lại nói tiếp vẫn là do thần thiếp sai, Hoàng ma ma cùng Lưu ma ma đều là do thần thiếp ban cho Phượng Nương, không bằng phạt họ mười đại bản, cho họ ghi nhớ." Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Không phải?" Nàng theo bản năng mà lặp lại hai chữ này, trong lòng vui mừng, phục hồi tinh thần lại phát hiện tư thế hai người thập phần gần nhau, thân hình hắn cao lớn gắn vào trên người nàng bằng ánh mắt u ám.
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Bệ hạ..." Mai quận chúa nơi nào chịu đi, đây không phải kết quả bà ta muốn, nhưng Kỳ Đế đã phất tay áo rời đi, bà ta chỉ đành phải quỳ trên mặt đất cung tiễn. Hoàng Hậu thở dài một hơi, cũng rời đại điện.
Mày hắn nhăn lại, Trĩ Nương quan sát sắc mặt của hắn, thấy mặt hắn trầm trọng, thầm nghĩ có phải bởi vì Phượng Nương, Phượng Nương ra nông nỗi như thế nên đại công tử đau lòng sao?
"Việc này là ai làm? Không phải nàng đã đoán được rồi sao?"
" Người trong lòng?" Tư Lương Xuyên khóa mi nhìn nàng, tiểu cô nương này vẫn hiểu sai ý hắn, xem ra là do hắn biểu đạt quá mức hàm s·ú·c rồi.
Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Hôm trước Bảo Châu gởi thư, nói Địch Minh Viễn khinh người quá đáng, thế nhưng lại cưới bình thê mà bình thê đó thân phận không thấp, là đích nữ tri phủ địa phương, đáng thương cho Bảo Châu của bà cưới chồng bỏ quê xa nhà mẹ đẻ ngàn dặm, lại không có một đứa con nào, làm sao so được với bình thê, không biết phải chịu bao nhiêu oán khí.
Tư Lương Xuyên gật đầu, bệ hạ lần này làm người ta rất khó hiểu, sao có thể dễ dàng buông tha như thế, trừ phi... Bệ hạ cũng biết ẩn tình.
Trĩ Nương nhấp môi cười, nàng có cảm giác, nếu Phượng Nương cùng Yến Nương đều không phải con Hoàng Hậu thì Hoàng Hậu tất nhiên sẽ có hành động trả thù. Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
" Vâng thưa mẹ."
Mai quận chúa một mình lưu lại trong điện, không biết trở về phải nói như thế nào với Triều nhi.
" Thế nào? Có chuyện gì khó giải quyết à?"
"Bệ hạ, nương nương, nếu Triệu Phượng Nương đã cùng Đoạn công tử lạy thiên địa, dù chưa thất trinh, cũng không thể lại trở thành cháu dâu hầu phủ, nhưng Triệu Yến Nương xuất thân quá thấp, không bằng cho làm di nương đi, cũng coi như là cất nhắc nàng ta."
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
" Hiện tại nàng nói xem, ý trung nhân của ta là ai?"
Ánh mắt hắn tối sầm lại, kiếp trước bệ hạ có phải cũng biết chuyện năm đó Hoàng Hậu ra tay, cho nên khi Thái tử qua đời mới bệnh không dậy nổi, thực mau liền băng hà không? Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
" Y như Hoàng Hậu nói, thành thân không phải trò đùa, hai họ kết thân, không phải kết thù, không bằng cho Triệu Yến Nương thành Bình Thiếu phu nhân, Phượng Nương vừa lúc có thể bồi ở bên người cô cô, để nàng ta làm Đoạn thiếu phu nhân, chẳng qua chung quy là Triệu gia gây ra tai họa, phải có chút trừng phạt."
"Bệ hạ, chuyện này đối với Phượng Nương mà nói, có phải phạt quá nặng không, rốt cuộc sự tình cũng không phải do nàng ấy gây ra."
"Bệ hạ, Triệu Yến Nương thô bỉ bất kham, không hề có nửa điểm quy củ, sao có thể làm Bình Thiếu phu nhân."
Hoàng Hậu nhìn bệ hạ, lại nhìn Mai quận chúa nhẹ nhàng lắc đầu:
Quả nhiên, vị hôn phu của nàng đang ngồi ở bên trong chờ nàng.
"Còn bảo Bình gia nuốt cục tức này, Triệu Yến Nương đã gả vào thì làm Bình Thiếu phu nhân đi."
"Đổi phương thuốc đi, phương thuốc cũ sợ là không dùng được." Mai quận chúa đen mặt, nghĩ đến lúc trước dùng phương thuốc đó cho thứ nữ điều dưỡng thân mình, vậy mà nửa tác dụng cũng không có, rõ ràng mỗi ngày canh bưng vào đều uống sạch hết vậy mà nàng ta vẫn sinh một gái hai trai, vinh sủng không suy.
Kỳ Đế phái người hỏi thăm Đoạn phủ, biết được hôm qua lúc đón dâu nhiều người phức tạp, đem hai tân nương tử nhận nhầm mới gây ra cục diện hiện giờ.
"Hồi cữu phu nhân, nhị biểu tiểu thư cùng Bình công tử đã viên phòng."
"Không được, tổ mẫu, nếu có tẩu tử như vậy, về sau Tương Nhi ở Đông Cung sao còn có thể ngẩng đầu?"
Phượng Nương vốn sẽ trở thành Thiếu phu nhân hầu phủ, lại bị thu hồi phong hào huyện chủ, còn gả cho Đoạn gia biểu ca, đại công tử có phải là đang bất bình thay không?
Diện mạo xuất trần như ngọc, dáng người tu trúc, đôi mắt thanh lãnh nhìn thẳng tắp lại đây, đáy mắt sâu như đáy biển mạch bắt đầu khởi động mạch nguồn, tình ý quay cuồng.
Mai quận chúa triệu tới một bà tử, phân phó bà tử đó mang theo hai nha đầu, cùng mấy xe đồ rời kinh.
Trong Thường Viễn Hầu phủ, sau khi thế tử phu nhân tỉnh lại, vội vàng kéo tay Bình Tương dò hỏi:
"Không ổn, Triệu Yến Nương tuy rằng xuất thân thấp hèn, nhưng lại do các ngươi kiệu tám người nâng đưa vào phủ, giờ gièm pha như vậy nếu để nàng ta làm di nương, người trong thiên hạ sẽ nhạo báng hầu phủ lấy thế khinh người, chuyện tới mức này không bằng đâm lao phải theo lao, bệ hạ, ngài xem thế nào?" Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Hoàng Hậu không quá tán đồng đối với Mai quận chúa, lắc đầu:
Mai quận chúa đau lòng cháu gái, căm hận nói: "Tương Nhi đừng nóng vội, đợi tổ mẫu nghĩ biện pháp, tất nhiên sẽ không để Triệu Yến Nương chiếm lấy vị trí đó không bỏ."
Trong mắt hắn là tình ý không chút nào che giấu, ánh mắt gắt gao khóa nàng lại, trên mặt nàng ửng hồng, ẩn có chờ mong, hơi thở nam tử đem nàng vây quanh, gương mặt thanh tuấn chậm rãi phóng đại, cuối cùng hai làn môi chạm vào nhau. Bàn tay nam tử thon dài ôm lấy vòng eo nàng, tay khác nâng gáy nàng. Trong đầu nàng trống rỗng, kiếp trước kiếp này, nàng không cùng nam nhân nào thân mật tiếp xúc qua, trừ bỏ cảm giác xa lạ thì còn có sự vui mừng.
"Tương Nhi nói không sai, không hổ là người làm Thái tử phi, xem sự tình so với nương còn rõ ràng hơn, tùy nàng ta bừa bãi một hồi đi, chờ tổ mẫu con mang theo ý chỉ đuổi nàng ta đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nói như thế nào?" Mai quận chúa nghiến răng nghiến lợi, Hoàng Hậu rõ ràng là có tâm trả thù, bộ mặt gia tộc không màng:
Triệu Thư Tài cùng Củng thị tầm mắt chạm vào nhau, đã viên phòng lại không đồn đãi gì ra, nói không chừng... Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Hai mẹ con ngàn mong vạn mong, mong đến lúc Mai quận chúa vào cửa, nhìn sắc mặt Mai quận chúa khó coi, tâm hai người trầm xuống.
Bà tử hiểu ý lui ra ngoài.
"Nàng ta là con cái Triệu gia lại thân là huyện chủ, thế nhưng lại bị người ta tính kế khiến xấu mặt, ném đi mặt mũi hoàng gia, không phạt nàng ta thì phạt ai, lại nói trẫm đã khai ân rồi, việc này cứ như vậy đi, chớ có nhắc lại, Mai quận chúa cũng trở về đi."
"Cái thứ không biết xấu hổ đó đã đuổi đi chưa?"
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Theo ý hậu, còn nữa Triệu gia không thể không phạt, nếu không quận chúa khó chịu, không bằng thu hồi chức huyện chủ của Triệu Phượng Nương đi."
Bệ hạ truyền ý chỉ tới Đoạn phủ, Triệu thị khó chịu đồng thời lại cảm thấy thị đoán không sai, Hoàng Hậu đang xả giận cho Yến Nương, ai bảo Phượng Nương chiếm vị trí kia bao năm, hiện giờ cũng nên trả về. Phượng Nương cũng thế, Yến Nương cũng thế, đều là con gái Triệu gia. Chỉ cần Hoàng Hậu tin hài tử kia là Yến Nương, thì cái gì thị cũng đều không sợ.
"Phượng Nương, con cùng Hồng ca nhi...?"
Tác giả: Mạn Bộ Trường An
"Thiếu phu nhân hôm qua mệt nhọc, ngươi bảo nhà bếp hầm chút canh bổ cho nàng ta điều dưỡng thân mình."
"Bệ hạ thật sự không trách tội, chỉ bảo đại tỷ cùng Nhị tỷ đâm lao phải theo lao sao?"
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Đối với hành vi bản thân nàng có chút buồn cười, rõ ràng khi lần đầu gặp mặt cùng đại công tử, đại công tử cũng đã thấy gương mặt thật của nàng, tại sao còn muốn ở trước mặt hắn che dấu chi? Có thể là nàng muốn ở trong lòng hắn lưu lại ấn tượng tốt đẹp.
"Cô cô, biểu ca không chạm vào con."
Sẽ không phải vì Phượng Nương chứ? Nàng phỏng đoán đại công tử có phải là đau lòng thay Phượng Nương?
Hắn đứng lên, đem nàng vòng cạnh cái bàn: "Nàng ta không phải người trong lòng của ta, trước nay đều không phải."
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Bà tử cúi đầu hỏi:
"Đứa nhỏ ngốc, con vẫn trong sạch thì vì sao không nói rõ với cô cô."
Thật lâu sau, Tư Lương Xuyên buông nàng ra, hai mắt nàng lạc vào sương mù mờ mịt, phấn môi ẩm ướt, hắn đem nàng ấn vào trong lòng ngực, trong tai hắn đều là tiếng tim đập như nổi trống, nó bao phủ hết thanh âm trên thế gian. Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019 (đọc tại Qidian-VP.com)
Bình Tương lắc đầu, khóc lên, vừa rồi nàng ta nhân cơ hội mang theo mấy nha đầu đi đuổi người, ai ngờ Triệu Yến Nương không biết xấu hổ, ăn vạ không đi, còn nói trường tẩu như mẹ, nói nàng ta cùng Thái tử có hôn sự nếu Thái tử biết nàng ta không đề trưởng tẩu ở trong mắt, còn có thể cho nàng ta làm Thái tử phi không. Nàng ta bị hù dọa nhảy dựng, ngẫm lại cũng đúng, việc này tất nhiên là có tổ mẫu cùng mẫu thân làm chủ, nàng ta là một cô nương chưa lấy chồng, không cần đi làm ác nhân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỳ Đế lạnh giọng:
Củng thị ăn nói nhỏ nhẹ trấn an, Triệu Thư Tài nghĩ bệ hạ có lẽ là xem xét phân thượng thê tử, mới không giáng tội, còn để Yến Nương làm Bình Thiếu phu nhân, Yến Nương cùng Phượng Nương đều là nữ nhi ông ta, nên cũng không có khác biệt quá lớn.
Mặt Củng thị đỏ bừng:
"Ta muốn cưới nàng, không hơn."
"Quận chúa, có dùng phương thuốc cũ không ạ?"
Thế tử phu nhân nghe nữ nhi khuyên bảo, khí tức tan một ít:
Củng thị liên tục hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trĩ Nương hỏi người đưa tin tới:
Lòng Củng thị thấy may mắn, may mà nghe Trĩ Nương nói nàng không có đến Đoạn phủ đưa gả, nếu không sẽ giũ không sạch sẽ liên quan, nàng làm mẫu thân của Phượng Nương cùng Yến Nương, nếu ngày xuất giá nàng lưu tại Đoạn phủ, xảy ra chuyện thật không thể thoái thác tội của mình.
"Nào có thể trách phu nhân, là nha đầu Yến Nương c·h·ế·t tiệt vẫn luôn tồn tâm tư, dù phu nhân ở đó, cũng nào có thể ngăn cản được nó, phu nhân chớ tự trách, bệ hạ đem việc xử lý nhẹ nhàng, nghĩ kỹ đều là công lao của nương nương, vi phu còn muốn đa tạ phu nhân, nếu không phải xem ở phân thượng phu nhân, thì nương nương nào sẽ rảnh nói lời hay chứ." Triệu Thư Tài nhìn vợ, tâm sinh cảm kích.
" Có phải nàng có hiểu lầm gì không? Triệu Phượng Nương gả cho người nào, ngày trôi qua thế nào, cùng ta không có nửa điểm can hệ, ta cũng không để ý làm gì."
"Nương, nữ nhi vô năng, Triệu Yến Nương thực sự đáng giận, còn nói gì mà trường tẩu như mẹ, muốn thay mẫu thân giáo huấn nữ nhi."
"Lão gia, bệ hạ làm thế đã là khai ân, nếu thật muốn truy cứu, chỉ sợ Phượng Nương cùng Yến Nương đều không hay rồi, Đoạn phủ cũng khó trốn trách, nói không chừng Triệu gia cũng sẽ bị liên lụy, bất quá là chức huyện chủ thôi, vốn không phải của chúng ta mất thì mất." Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Đại công tử, việc này xem ra đã có định luận, bệ hạ vẫn chưa trách phạt, chỉ đoạt lại phong hào huyện chủ của Phượng Nương, xem như khai ân rồi."
"Lão gia nói quá lời."
"Vẫn là tổ mẫu đau lòng cháu."
Chương 71: C71: Tâm ý
Nàng nhớ tới hắn năm lần bảy lượt ra tay giúp đỡ nàng, hắn rời kinh cũng luôn lo lắng dặn dò, hắn cầu hôn cường ngạnh thế nào, trong lòng bỗng thấy ngọt ngào như đường, nhè nhẹ thấm cả ruột gan.
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Đại công tử chớ khổ sở, đại tỷ tuy rằng không thể gả vào hầu phủ, nhưng ở Đoạn gia sẽ tự tại hơn rất nhiều, mẹ chồng nàng hiện tại là cô cô, cô cô luôn luôn đau lòng nàng ấy, những ngày về sau sẽ không khổ sở."
" Nương, bệ hạ cùng nương nương nói như thế nào?"
Tư Lương Xuyên cúi đầu cười, đồ lừa đảo, rõ ràng trong lòng hiểu rõ, còn làm bộ hỏi hắn, chính là vì sao hắn cứ thích người trong ngoài bất nhất, là tiểu cô nương thích diễn trò gạt người này?
"Bọn họ đã viên phòng, lại dùng thê lễ nghênh vào cửa, biếm thê làm thiếp, không phải việc thế gia có thể làm."
Triệu thị nhớ tới lời Phượng Nương mới vừa rồi nói, chần chờ hỏi:
Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Tư Lương Xuyên nhìn nàng không chớp mắt, nhất cử nhất động của nàng đều tựa như một bức họa tốt, hắn rũ mắt xuống rốt cuộc cũng rõ vì sao khi nghe được chuyện hoán thân hắn liền vội vã tới đây, duyên cớ đó chắc chắn không phải vì những việc râu ria vặt vãnh, mà là hắn muốn gặp nàng.
Tim nàng đập thật sự rất mau, đầu óc nóng lên, không chút nghĩ ngợi liền hỏi: "Nếu không phải vì muốn che lấp tình ý đối với Triệu Phượng Nương thì vì sao người phải cưới ta, ta cho rằng người là muốn..."
Bình gia loạn thành đoàn, Thường Viễn Hầu không ra mặt nói một lời, chờ bà tử rời khỏi, Mai quận chúa tức giận ném hết đồ trong phòng. Hầu gia cũng không quan tâm, năm đó Bảo Châu ở nhà chồng xảy ra chuyện cũng thế, bà ta đau khổ cầu xin hầu gia đem Bảo Châu mang về cho nó cùng Địch Minh Viễn hòa li, nhưng hầu gia nói làm phu thê thì nghèo hèn không bỏ nhau, c·h·ế·t sống không chịu đi còn cảnh cáo không cho bà ta đi. Mai quận chúa trơ mắt nhìn Bảo Châu đi theo Địch gia về nguyên quán, nhoáng cái đã nhiều năm không trở về nhà một lần.
Tâm tình của nàng có chút hạ xuống, rũ đầu ngồi đối diện hắn.
Nghe thái giám hồi báo, Kỳ Đế trầm mặc, Mai quận chúa vội la lên:
Trĩ Nương cởi áo choàng, lộ ra áo thêu hoa cùng váy dài đến mắt cá chân, so với khi ở Độ Cổ vóc dáng nàng cao hơn một ít, thân mình cũng điều dưỡng không ít, thoạt nhìn thủy thủy nộn nộn, trước kia mỹ thái gầy yếu, hiện tại cả người đều phảng phất như nụ hoa, đợi một trận gió xuân liền nở rộ.
Bọn họ không dám hỏi, thưởng chút bạc, người báo tin liền rời đi.
"Sao có thể?"
Kỳ Đế hơi suy tư: " Quận chúa phải xả giận."
Triệu Phượng Nương quỳ xuống đất khóc rống, công bố mình cùng Đoạn gia công tử tuy trong sạch, nhưng lại có danh phu thê, thẹn với Hoàng Hậu nương nương hậu ái, có lỗi với Bình gia, ánh mắt nàng kiên định, đầu hướng vào trụ trong phòng nhào tới. Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
"Cái gì?" Triệu Thư Tài hô lên, Phượng Nương mất danh phận huyện chủ, chuyện này làm thế nào cho phải?
Chốc lát sau, Triệu thị buông tay, phái người đến Triệu gia, đem chuyện Yến Nương thay Phượng Nương gả vào hầu phủ nói rõ, Triệu Thư Tài c·h·ế·t lặng.
Mai quận chúa trở lại phòng trong mắt lộ hung quang, gọi một bà tử:
"Này... Càng không được, nàng ta đã là con dâu Đoạn gia, sao có thể làm vợ Triều ca nhi." Soái – Đào Quân Trang 29.03.2019
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.