Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 429: Chiếm Đoạt Thời Gian
"Cái tên."
Tiểu Ngọc gật đầu, bắt đầu nhảy đến gần buồng máy.
Số người đông như kiến khiến nàng ta trông như không tồn tại giữa biển người.
【 Chiếm Đoạt 】
Chua Ngọt đã hack vào hệ thống của Y Sương để trực tiếp giao tiếp từ nhà của mình.
Đêm.
【O - O : Thấy tin nhắn của tôi rồi chứ ?】
Cái c·hết.
Y Sương ngẩn ngơ nhìn.
Nàng đã biết trước những điều này sẽ xảy ra.
Sự Chấp Thuận Của Thần Linh.
Đây là dấu hiệu của việc sử dụng 【 Chiếm Đoạt - Thời Gian 】 thành công.
Chú thỏ đang chạy đuổi theo mặt trăng kia...
【O - O : Dấu hiệu của những mảnh vỡ thời gian đang hiện ra rất rõ ràng. Chắc là sắp đến thời điểm Tổ Yêu Tháp xuất hiện rồi ! 】 (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cơn đau qua đi nè, cơn đau qua đi nè."
Nhộn nhịp. Sầm uất. (đọc tại Qidian-VP.com)
【 Miễn nhiễm khống chế khi không trong trạng thái t·ấn c·ông. 】
Đám đông không còn.
Mặt trời chạy đi, mặt trăng chạy đi.
Thì thứ cuối cùng, chính là thứ đảm bảo không có người chơi nào "vô tình" du hành thời gian.
"Có thể làm cậu bị co giật đấy."
Để lại Vô Nhất ôm Tiểu Ngọc trong lòng.
"... Bắt đầu nào."
Y Sương giật mình.
Bình thường hắn không quá bừa bộn, nhưng gọn gàng tới mức không có một cái áo treo trên ghế, mọi thứ sạch bong như thế này thì rõ là khác thường ngày.
Có rất nhiều Yêu Tướng, Yêu Sứ cũng ẩn mình bên trong lễ hội, bảo đảm trị an.
"Tiểu Ngọc... Cô thực sự nghĩ Chua Ngọt tên là... Chua Ngọt à ?"
Phụt.
"...Ngươi thật thú vị. Người phương xa."
"Ầy... Nhức đầu quá."
Những chiếc đuôi gợn sóng của bức tượng còn được treo cả những thẻ điều ước của người dân.
"...Khoan."
Y Sương đổ mồ hôi.
Liên tục, liên tục.
"Được rồi."
Dù thoát khỏi cả cái giá và sự trừng phạt.
Đoàn người xung quanh bắt đầu di chuyển với tốc độ không tưởng.
Thế nhưng Yêu Tộc từ lâu đã có phong tục là vào ngày Lễ Hội Yêu Ma, người dân được phép treo điều ước lên nó.
"Hi vọng hành trình của các ngươi suôn sẻ."
【 O - O : May mà bang của Vô Thường không tiếc cậu thứ gì. Nếu không khó mà gom đủ mà đổi được món đồ này. 】
Lập tức nhân vật của Y Sương phun ra máu.
.
"Không sao đâu. Chỉ tạm nhức một chút rồi sẽ hết thôi."
【O - O : Hiện đã thấy cậu ta online, tôi đang cố gắng kết nối với cậu ta. 】
Vụt.
"Các ngươi nợ ta một ân huệ."
Chua Ngọt nhanh chóng liên lạc với Y Sương.
Y Sương ? Khóc ?
Hắn chưa tưởng tượng được.
Đây là thời điểm diễn ra Lễ Hội Yêu Ma số 0.
Đêm.
【 Thời Gian 】
Tiểu Ngọc xoay qua nhìn hắn, tay thỏ nhỏ xíu nhẹ vỗ vỗ đầu hắn.
Một số hình bóng đi xuyên qua cả thân thể Y Sương.
Thông thường với con người, những bức tượng này được xem như tượng thờ. Phải giữ vệ sinh, phải bảo đảm không có thức gì treo, dán, đính lên nó.
Khụ...!
Y Sương nhìn lên trời cao liên tục biến đổi.
Có rất nhiều điều kiện, để việc Y Sương sắp làm thành công.
Âm thanh nhộn nhịp của lễ hội vang lên.
Nàng ta đang xoay ngược thời gian.
"Tôi từng thấy cô ta dỗ Y Sương hết khóc đấy. Rất lợi hại."
"Một con thỏ ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ai chỉ cô dỗ dành như vậy vậy ?" Vô Nhất cười trừ.
Làm thế nào mà vị thần kia có thể giao tiếp với nàng ?
"Thôi, coi như tôi không nói gì."
Thời Gian đang quay ngược lại, đến thời điểm mà Y Sương muốn.
【O - O : Tốt lắm, vào vị trí đi, tôi có được tọa độ của cậu rồi ! 】
.
Thân thể thật sự kiệt sức. Mặc cho hiệu ứng bất tử và miễn nhiễm khống chế cùng kích hoạt để giữ cho nàng ta một mạng.
Tiểu Ngọc vẫy vẫy tai, nhìn quanh nơi ở mới của mình.
Năm nay, tượng Thiên Vỹ Yêu Vương được treo đầy hết những chiếc đuôi trải khắp Thiên Vỹ Thành.
Tiếp theo, dù có thoát được c·ái c·hết.
Tiếng trống, tiếng chiêng, tiếng kèn vang khắp thành phố.
Mù lòa.
Sinh lực lập tức bị rút cạn về 0.
Cảnh vật thay đổi.
"Chuẩn bị thôi."
Nếu người chơi bình thường có thể kích hoạt, giờ này đã có biết bao nhiêu người chơi lợi dụng để tạo nên lỗi phá game rồi.
Y Sương gật đầu, bắt đầu rời đi.
Phần đông người dân và người chơi chính là tụ tập tại con đường chính đến quảng trường, nơi rất nhiều xe diễu hành của những vị đứng đầu của Yêu Tộc và đại diện cho Ma Tộc tham dự.
Chú thỏ đằng sau mặt trăng dừng lại, nhìn Y Sương.
Tuấn Anh vẫy tay chào từ xe, sau đó rời đi.
Đêm.
Vô Nhất ngớ người.
Như một ai đó ước được trở thành kiếm sĩ tài ba, sẽ treo một thanh kiếm gỗ, một mảnh kiếm vỡ.
【 Ngọc Bội Thần Hổ - Uy Thế Đế Vương đã được kích hoạt.】
"Chua Ngọt. Tôi vào game rồi."
Mỗi khi mặt trăng lướt qua.
"Khá gọn gàng... Tôi tưởng sẽ bừa bộn hơn ấy."
【 O - O : Nhanh lên ! Trễ một giây thôi mọi thứ cũng sẽ thất bại. 】
Và vô số dữ liệu nhân vật của Y Sương liên tục được cập nhật.
Là sự trừng phạt.
Y Sương xuất hiện trước phố phường của Thiên Vỹ Thành.
"Tôi thấy rồi." Y Sương đáp lại tin nhắn hiện lên trước mặt mình.
Thức ăn và rượu Yêu Tộc thậm chí còn được miễn phí.
Sau đó nhảy phóc lên trời cao mà biến mất.
"Chua Ngọt.. Nhắm mắt lại một chút đi."
Ngày.
Cuối cùng cũng về tới nhà.
"...Không phải sao ?"
"Vô Nhất đã đăng nhập chưa ?"
Trong phút chốc, nàng giật mình.
Vô vàn chiếc đèn lơ lửng giữa trời cao đầy màu sắc.
"Truy Nguyệt Thần ta sẽ phù hộ các ngươi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hẹn gặp sau tầm nửa tiếng nữa nhé !"
Hắn thở dài, sau đó bước vào trong khu chung cư.
【 Bất Tử một lần đã được sử dụng, hiệu ứng kết thúc trong 5 giây. 】
.
"Ta tin Tiểu Ngọc, nên ta sẽ giúp các ngươi."
Thể hiện sự thân thiết của Thống Lĩnh Vạn Yêu đối với Yêu Tộc.
Thời gian ngưng đọng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 429: Chiếm Đoạt Thời Gian
Mỗi một điều ước được ghi lên một vật dụng tùy ý người dân.
Hắn ngồi dậy mà gãi đầu.
"Chỉ cần các ngươi có thể tìm được."
Chiếc đầu thỏ nhỏ nhắn nghiêng qua một bên đầy nghi hoặc.
Vô Nhất lấy một chai nước ra mà tu đến cạn.
Thứ nhất. Là phải sống qua cái giá phải trả cho việc muốn Chiếm Đoạt lấy Thời Gian.
"Chua Ngọt. Dù cô ta có cái tên hơi kì, nhưng cô ta có vẻ như dỗ dành người khác rất giỏi nên tôi học theo."
Âm thanh vang vọng thế gian.
Vụt.
Trên trời cao.
Cái quỷ gì vậy...!?
Mất đi toàn bộ các giác quan.
Ngày.
Lão hóa.
Xuyên suốt cả quá khứ và hiện tại.
Thông thường theo phong tục thì nó sẽ là một vật có ý nghĩa với họ và điều ước của họ.
Bầu trời trên cao liên tục chớp nháy.
Tiểu Ngọc nhảy qua một góc giường mà nhìn quanh căn phòng.
Đôi mắt của Y Sương tối sầm.
Vụt.
Máu chảy xuống mặt đất ngày một nhiều.
"...Người nợ ân huệ, sẽ là ta."
"...Đó là...?"
Mọi thứ rõ trở lại.
Cùng với nó là tầm mắt của Y Sương.
Người chơi đó phải có được sự chấp thuận của một vị thần có khả năng điều khiển thời gian.
Ngay lập tức.
Nhanh như một cái chớp mắt, liên tục.
Một bản đồ trò chơi đã hiện lên màn hình của Chua Ngọt.
Thậm chí bức tượng Thiên Vỹ Yêu Thương khổng lồ giữa thành, cũng được lũ trẻ trong thành treo lên vô số dây hoa được đan tỉ mỉ.
Muôn hoa đua nở trải khắp các tường thành.
Bàn tay tỏa ra các đường chú văn vàng kim.
"...Đây hẳn là Truy Nguyệt Thần."
Ánh mắt Y Sương tỏa ra màu bạc.
"Vài hôm trước có bạn bè qua, chắc họ dọn giúp tôi một chút." Vô Nhất thả người lên giường.
Ai đó ước muốn có được sức mạnh, lại sẽ cố gắng tìm mua một phiến đá Yêu Thạch, khắc điều ước lên nó.
Những kẻ say xỉn gần như là chắc chắn xuất hiện trong lễ hội.
"Nhưng đừng quên."
Những Yêu Tộc từng bước chân trên thành trì này, bước đi với tốc độ không tưởng, chỉ có thể thấy được hình bóng mờ ảo.
"...Không biết chủ nhà có cho nuôi thú cưng không nữa."
Nhân vật của Y Sương cũng không hề bị tan biến do sinh lực về 0.
Vị Thần đã cho phép nàng làm điều không tưởng mà không có người chơi nào khác có thể thực hiện được.
【 Nội Tại Thần Hổ Bất Diệt đã được kích hoạt. 】
Đây có thể là lễ hội lớn nhất của Yêu Tộc trong mấy trăm năm gần đây.
"...." Vô Nhất cạn lời.
Đang liếc nhìn nàng ?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.