Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Trước giờ nguy cơ
Trương Thần mĩm cười nhìn tên thiếu niên cao 2m kia nói:
Trương Thần đang ở trong một loại cảm giác kì diệu, khó mà diễn tả, khó mà nói ra.
Biết được ngọn nguồn, tương lai có chuyện liền dễ giải quyết.. Trương Thần cũng không lo lắng, bức ép quá thì hắn một hơi đột phá lên Trúc Cơ, chỉ cần mò tới mỏ linh thạch, lúc đó mặt sức cho hắn bay.
"Các vị sư đệ, ta cũng không có bán tạp hóa, làm sao các ngươi lại tập trung chắn đường đi của ta?"
Hắn nhìn sang Trư Thanh một cái rồi nói:
Hôm nay hắn liền ra ngoài dò xét, xem thử là chuyện gì xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái này thật quá không hợp lý đi?
Mấy đoàn đội này bởi vì sau khi biết mình bị hố, liền không chỉ không có nhắc nhở, còn chăm ngòi càng thêm ác liệt.
Tôn Tuấn trên miệng cười lạnh, cơ hội trả thù của hắn đã đến, Trương Thần ngươi đừng trách ta độc ác.
"Mả mẹ nhà ngươi, còn giả đò không hiểu."
Nói Trương Thần gian d·â·m vô độ, bế tử quan đã sớm c·h·ế·t, trên người ngoài trung phẩm pháp khí còn có rất nhiều linh thạch cùng đan dược.
Nếu may mắn có thể lợi dụng kẻ khác trả thù Trương Thần, còn xui xẻo thì là đám người sau xui xẻo, liên quan bọn họ cọng lông.
Vừa đi lên đỉnh núi, Trương Thần đột nhiên nhíu mày, bởi trước cửa động phủ của hắn lúc này đang tụ tập một đám người, ước chừng đâu đó khoảng hai mươi người.
Chương 9: Trước giờ nguy cơ
Trương Thần nhìn đám người rời đi như có điều suy nghĩ, quả nhiên là còn có đại chiêu phía sau, nếu không cũng không dễ dàng gây rối rồi bỏ đi đơn giản như thế.
Trương Thần đối với một tên thiếu niên mặt đầy tàn nhang hỏi thử một câu.
Đây cũng là do càng ngày càng nhiều người đến trước cửa nhà hắn mò thi, thuốc gây mê của hệ thống đã vô tác dụng, hắn chỉ có thể trước đột phá mới có thể chống đỡ nổi tình cảnh này.
"Vị sư đệ này, ngươi nói gì đó, ta giống như có chút không hiểu?"
Trương Thần trong động phủ lúc này còn đang mải mê xem vật phẩm trong cửa hàng hệ thống.
Nhưng phần lớn đều là Luyện Khí tầng bốn trở lại, trong người nghèo kiếp xác, không chút nào béo bở.
Ban đầu ba người không ai chịu thua ai, náo lên một trận không nhỏ, bị chấp pháp bắt được giam một ngày.
Mấy người kia nghe thiếu niên tàn nhang hét lên như thế, mấy chục ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào hắn, giống như nhìn con mồi béo giữa bầy sói đói khát.
Có một chút quen thuộc, cũng có một chút xa lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trương Thần mĩm cười một cái, tên thiếu niên kia hoảng hốt cả kinh:
Thiếu niên tàn nhang nhìn Trương Thần như nhìn kẻ ngu, không có chút nào kiên nhẫn nói ra:
Nhưng giá trị quá nhiều con số 0 ở phía sau, Trương Thần không biết khi nào bản thân mới có thể hối đoái được vật phẩm này.
"Ngươi không phải cũng đi theo lên tới đây sao còn hỏi, mà khoan đã, ngươi nhìn có chút quen mắt?"
Nghe Trương Thần như thế, đám người có chút không vui, một tên thiếu niên thân cao 2m, từ trong đám người đi ra, chỉ trước mặt Trương Thần nói ra:
Trong một tuần nay hắn bận bận rộn rộn không ngày nào được nghỉ ngơi, không biết vì cái gì trong một tuần nay, luôn có một đám người liên miên không dứt tới động phủ hắn mò thi.
Trương Thần ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo nhìn đám người, nhất là những tên đã từng bị hắn giáo huấn qua, liền không dám cùng hắn mắt đối mắt.
"Vị sư huynh này làm sao lại tụ tập ở đây đông như thế?"
"Mả mẹ nó là Trương Thần."
Trương Thần dự định ban đầu là chỉ mò cá hai ba ngày, sau đó liền không ôm hy vọng, nhưng một tuần trôi qua, đệ tử xui xẻo bị hắn trấn lột đã không dưới hai mươi người.
Nguyên lai hôm đó hắn trong bóng tối trấn lột bốn người, Đường Du cùng Đường Mẫn ỷ thế bắt Tôn Tuấn bồi thường tổn thất.
Thiếu niên mặt tàn nhang nói chuyện nước miếng văng khắp nơi, hắn nhìn Trương Thần một cái rồi nói:
Chẳng hạn như Tiên Thiên Đạo Thai, Thái Cổ Thánh Thể, thẻ thể nghiệm Tiên Đế tu vi, nhìn rất mê người, rất là cuốn hút.
Trương Thần lần đầu được nhiều ánh mắt chú ý đến như thế, có chút hoảng, đây chẳng lẽ là vạn chúng chú mục trong truyền thuyết thường nhắc đến hay sao..ta Trương Thần có diễm phúc gì mà được ưu ái như thế.
Trư Thanh gật đầu, hắn không biết vì cái gì Tôn Tuấn bắt hắn theo dõi Trương Thần, hắn cũng chỉ có thể phục tùng làm theo.
Mấy ngày qua Trương Thần đã nâng cao tu vi lên Luyện Khí tầng 6, tích lũy được một lần quay thưởng.
Không sai, chính là cảm giác này.
Trương Thần đoán đây chỉ là đòn hỏa mù, chân chính chiêu thức còn tại phía sau, hắn không cần gấp, người gấp là đối phương.
Cho dù tin đồn hắn trong tay có Thanh Phong Kiếm, nhưng ngẫu nhiên trong một tuần đó hắn sẽ đi ra ngoài một chút, thăm dò tình hình một chút, người hữu tâm chỉ cần thăm dò một chút liền biết tình hình của hắn.
Một tên khác nghe như vậy liền đứng ra phụ họa:
"Giỏi, giỏi giỏi, ngươi Trương Thần chuẩn bị chờ đội chấp pháp tới bắt ngươi đi."
Trương Thần ánh mắt quét về phía giọng nói vừa rồi, là một tên thiếu niên cao gầy, khuôn mặt đầy mụn rổ giống như vừa mới dậy thì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một số đệ tử không thân không thế, liền lập đội bão đoàn đến trước động phủ của Trương Thần mấy ngày nay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế giới này không có internet, không có sách báo trò chơi, hắn chỉ có thể g·i·ế·t thời gian bằng cách xem các vật phẩm trong cửa hàng.
Hắn ngẫm ngẫm một chút rồi tiến vào bên trong động phủ.
"Hôm nay chúng ta đi theo Tôn sư huynh tới nơi này tìm một chút công đạo, ngươi có lẽ không biết đi, nghe nói động phủ nơi này cố ý thả ta tin đồn giả, nói cái gì bế tử quan, sau đó cướp đoạt hết linh thạch của các sư huynh sư đệ."
Cảm giác này giống có người liền xuất hiện trước mặt hắn, ánh mắt nhu hòa nói với hắn, thiếu niên, tiền đây, ngươi cứ tiêu thoải mái.
Đe dọa, không chút nào nể nang, trực tiếp buông lời đe dọa, Trương Thần trong lòng cười lạnh, quả nhiên dù ở thế giới nào đi nữa, không đạt được lợi ích liền lộ rõ bản chất ra bên ngoài.
Buổi trưa trời nắng chang chang, sau hơn nửa ngày điều tra, Trương Thần thấy như vậy là đủ, muốn trở về động phủ nghỉ ngơi một chút.
Thiếu niên cao 2m lúc này mặt đỏ lên tức giận nói:
Lúc này cách xa nơi đó có mấy bóng người núp núp ló ló, chính là đám người Tôn Tuấn.
Nếu không phải có chỗ nghi kị, hắn thật muốn đột phá lên Trúc Cơ, thả ra chút khí tức cho đám người này run lẩy bẩy.
Thời gian không biết qua bao lâu, đúng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Trương Thần khóe miệng giật giật, tu tiên giới thổ dân đều yêu thích đùa ác như thế.. cũng may thực lực ta cường, không thì liền bị đám người này hố c·h·ế·t.
"Ngươi canh ở nơi này, nếu phát hiện Trương Thần rời đi liền báo cho ta biết."
"Trương Thần, ngươi cố ý thả ra sai lầm tin tức, dụ dỗ chúng ta, cướp đi linh thạch, hôm nay chúng ta đến là đòi một cái công đạo, nếu như ngươi không giải thích rõ ràng, hôm nay cho dù có chấp pháp tới, ngươi cũng đừng hòng có thể toàn thân rời khỏi đây."
Rất nhanh Trương Thần liền định vị được mục tiêu, chính là Tôn Tuấn, Đường Du cùng Đường Mẫn.
Nói xong thiếu niên cao 2m liền dẫn đám người rời đi.
Điểm giá trị: 900
"Các ngươi từ đâu bị người lừa gạt ta không biết, nhưng ở trước nhà ta còn chữi mẹ ta, các ngươi cảm thấy là ta không dám làm gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.