Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Lý do
Chương 60: Lý do
Nhưng mảnh đất rộng lớn tuyệt đẹp này lại có tên là bình nguyên Vô Vọng.
Bầu trời trong xanh mở rộng như một mái vòm mênh mông, kết nối với đường chân trời xa xôi. Cánh đồng cỏ bông lau lắc lư theo gió, tạo nên một hình ảnh hài hòa và thuận mắt.
Đại An Sử Lược.
Và có lẽ do nơi đây sát nghiệt quá nặng khiến bọn họ cực kì hiếu chiến, phần lớn đều lấy cướp bóc, chém g·i·ế·t mà sinh tồn.
Thậm chí nghe nói từng có vị yêu tộc bốc cả dãy núi lớn để làm kiếm, một kiếm trảm hai vị tướng quân của nhân loại. (đọc tại Qidian-VP.com)
---
Xa xôi về phía đông, băng qua những ngọn rặng núi hùng vĩ, trải dài như vô tận của dãy Hồng Minh, ngay khi đi qua những hẻm núi nhỏ hẹp cuối cùng của dãy núi, mở ra trước mắt là một mảnh đất mênh mông trải dài tới chân trời, tạo nên một khung cảnh khổng lồ với đất bằng phẳng và cỏ xanh mướt.
Cẩm Niên hai mắt cũng đã đẫm lệ, lời nói của cậu bé giống như in sâu vào linh hồn của cô, cho cô thực sự cảm nhận được mảnh đất này đang rên rỉ đầy đau đớn vì bệnh tật, nó cầu xin được chữa trị, cô run bần bật lên vì nỗi đau khủng khiếp đó.
Cách đó không xa, hai người một gấu lặng lẽ nhìn ngọn lửa hừng hực từ ngôi làng, tiếng than khóc đau thương theo gió tới tận đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chiến tranh giữa nhân loại và yêu tộc đã kết thúc từ lâu, vậy mà mảnh đất này từ đó đến nay lại chưa từng có một ngày hòa bình yên ổn, dù về mặt lý thuyết nơi đây nằm trong lãnh thổ của Đại An quốc.
Thanh Bạch cũng hạ thấp thân mình, cúi đầu trước chủ nhân của mình.
Suốt một trăm năm tắm máu, chôn thây, chẳng biết bao nhiêu người đã ngã xuống, bao nhiêu yêu tộc đã nuốt hận nằm xuống ở nơi này, mảnh đất này phì nhiêu thế nào, dinh dưỡng bao nhiêu, thì đó cũng là của máu thịt, đá sỏi nơi này có nhiều thì phần lớn cũng là xương cốt sót lại.
Ngồi trên lưng gấu là một cậu nhóc khoảng mười một, mười hai tuổi, lúc này hai má cậu ửng đỏ và đẫm nước mắt, đôi môi khô ráp mím chặt như đang cố nén lại tiếng nức nở, đôi mắt đỏ sọc chứa đầy sự căm giận.
Ở một ngôi làng nào đó trên bình nguyên Vô Vọng, một ngôi làng ẩn sâu nằm giữa những đồi cát, bỗng chốc trở nên hỗn loạn và đầy tiếng la hét khi bị đám cướp độc ác tấn công. Những tên cướp vô tình và man rợ xông vào làng, hăm dọa và uy h·i·ế·p người dân nơi đây. Họ cướp bóc của cải, lấy đi những tài sản quý giá mà người dân đã lao động và tích góp bao năm qua.
- Haha, vậy mà đã hơn một nghìn năm, mảnh đất này đã phải nuốt xuống biết bao thứ chất lỏng màu đỏ tanh tưởi, tiếp nhận những linh hồn độc ác cùng sát nghiệt khi còn sống của chúng, mảnh đất này đã mắc bệnh nặng, cách duy nhất để cứu được nó là một liều thuốc cực mạnh, đủ sức quét sạch đám kí sinh buồn nôn kia.
Cẩm Niên ánh mắt trở nên kiên định, cô quỳ gối, im lặng nhìn lên bóng lưng nhỏ bé nhưng vĩ đại của Cha.
- Biết bao kẻ đã bao biện cho những cái c·h·ế·t của nơi đây bằng những lí do cao thượng lố bịch, nào là bảo vệ lãnh thổ, bảo vệ nhân loại, hay c·h·ó c·h·ế·t như vinh quang của yêu tộc, thống nhất đại lục.
Không chỉ cướp bóc, bọn cướp còn đốt cháy nhà cửa, khiến ngọn lửa bùng cháy dữ dội, lan nhanh khắp ngôi làng. Những ngôi nhà, nơi từng chứa đựng bao kỷ niệm và hạnh phúc của người dân, bỗng chốc bị nuốt chửng bởi ngọn lửa mãnh liệt. Đám cướp không từ bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình.
Nơi này bằng phẳng tới vậy không phải do tự nhiên, mà vì các cuộc chiến xưa cũ đã san bằng mọi ngọn núi nơi đây.
- Xa xưa, xa hơn cái lịch sử của cái thứ gọi là Đại An quốc này nhiều, từ cả nghìn năm trước nó đã từng là một mảnh đất xinh đẹp, những đồng ruộng xanh mướt trài dài, nơi mà mọi chủng tộc đã từng chung sống hòa thuận, cho đến khi nhân loại xuất hiện, bọn chúng biến nơi này thành chiến trường, chỗ giải quyết mâu thuẫn của thế giới này.
Khói đen bốc lên nghi ngút, bao phủ cả bầu trời một thời xanh biếc. Tiếng gào thét, khóc lóc của người dân vang lên trong tiếng cháy rụi và lửa hừng hực. Sự hoảng loạn và đau thương bao trùm lên khuôn mặt của mọi người, họ chạy tán loạn, cố gắng bảo vệ gia đình và tài sản của mình trước sự tàn bạo của đám cướp.
Cuối cùng, khi màn đêm buông xuống, đám cướp rút lui, để lại sau lưng họ là một ngôi làng tan hoang, đầy cảnh tượng thảm khốc. Những người dân sống sót đứng trước đống đổ nát của những ngôi nhà, trong lòng ngập tràn nỗi thương đau và tức giận, họ sẽ không bao giờ quên được nỗi đau mà những tên cướp đã gây ra cho họ.
- Có nhất thiết phải làm tới mức này không thưa ngài, đây đã là ngôi làng thứ mười rồi, chúng ta cứ tiếp tục đốt g·i·ế·t như vậy thì có ích lợi gì cho kế hoạch của ngài chứ?
Một tôn giáo thần kì được người dân tôn thờ hình thành ở phía đông.
- Không chỉ vậy, ta còn muốn để lại thứ thuốc đề kháng phòng bệnh cho nơi này, để từ nay tới mãi mãi về sau nó sẽ là tịnh thổ thiên đường, nơi chỉ có hòa bình và an nhiên.
Pháp luật gần như không có tác dụng ở nơi này, chỉ có nắm đấm lớn thì quyền lực mạnh vậy thôi.
Cẩm Niên chợt ngã quỵ xuống dưới chân con gấu trắng to lớn, cô nôn thốc nôn tháo trước những kí ức của mảnh đất này vừa truyền vào đầu cô, cô thấy những kẻ tàn độc vô cùng, những tên biến thái độc ác đang hoành hoành, chúng không chỉ cướp bóc, g·i·ế·t người mà còn làm vô số những điều kinh tởm khác.
Cái tên của nó hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài, bình nguyên này đã từng là chiến trường khốc liệt nhất của nhân tộc và yêu tộc.
Năm 321, Đại An thịnh trị thái bình.
- Cha rất kì vọng nơi ngươi, vì thế mới để ngươi trở thành đội trưởng của Mười hai cận vệ, Cha muốn ngươi mang họ đi cứu giúp những kẻ lạc lối ngoài kia, ban cho họ hy vọng và lẽ sống. Cùng lúc đó trừng phạt những tên ác quỷ, những tên mang đến bệnh tật cho mảnh đất này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Bạch liếc mắt gấu nhìn cô, một đoàn năng lượng chậm rãi truyền tới Cẩm Niên, sắc mặt trắng bệch của cô dần có chút khí huyết, còn chưa kịp nói cám ơn thì một giọng nói vang lên trong đầu cô:
Những đứa trẻ, già yếu và phụ nữ bị hốt hoảng và khóc thét trong đau đớn, cầu xin sự thương xót từ bọn cướp độc ác. Tuy nhiên, họ không nhận được sự khoan dung hay lòng nhân ái nào từ chúng.
- Lần này sẽ là lần duy nhất ngươi được phép nghi ngờ hành động của Cha, lần tới thứ thức tỉnh ngươi chính là móng vuốt của ta. Hy vọng ngươi có thể nhớ kĩ điều này.
Nghe Cẩm Niên chất vấn, cậu nhảy xuống khỏi lưng gấu, hai mắt dần hóa dịu dàng, thế nhưng sự tức giận vẫn hiện rõ trên đôi tay nắm chặt tới mức trắng buốt.
---
Hình ảnh ba người một gấu chìm dưới ánh trăng như bức tranh được dát bạc, đẹp vô cùng lại cực kì thần thánh.
Cẩm Niên khuôn mặt lộ vẻ đau thương, giọng nói có chút tức giận chất vấn:
Tôn giáo Thiên Thời được thành lập vào thời điểm Đại An vô cùng thỉnh vượng, các gia tộc, phe phái đều thần phục trước tài năng của bệ hạ, coi ngài như đứa con của trời thực sự. Khi đó, một tôn giáo mang theo những vị thiên thần thần phục bệ hạ, từ đó nghe lệnh ngài ban phước cho muôn dân, diệt trừ bệnh tật, thiên tai, rao giảng về sự vĩ đại của Đại An quốc tới tận những vùng đất xa xôi.
Chúng không tha cho bất kì ai, dù là phụ nữ hay trẻ em, cũng là con mồi của chúng, nhất là những bé gái bất hạnh bị chúng phát hiện, sống không bằng c·h·ế·t.
Dư thừa cơm ăn áo mặc khiến con người tìm đến những điều để gửi gắm tinh thần.
Thiên Thời giáo tập trung vào sự tin tưởng vào Thiên Đạo, chú trọng đến đức tính và việc sống thiện. Tôn giáo này cũng tôn trọng những giá trị nhân đạo, sự tử tế, và đề cao việc giúp đỡ người khác. Với sự phát triển cùng thời đại, nó đã trở thành một phong trào lớn và có ảnh hưởng đến văn hóa và xã hội của cả Đại An quốc, thậm chí là cả nhân loại. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ngươi có biết vùng đất này hỗn loạn bao nhiêu năm rồi không?
Sau nhiều thăng trầm, Thiên Thời giáo vẫn tồn tại và phát triển đến sau này, được nhiều người trên dại lục tôn sùng, những người tìm kiếm sự an ủi và hy vọng trong cuộc sống. Sự ra đời của giáo phái này đã góp phần định hình văn hóa, tôn giáo của nhân loại và nó vẫn còn tiếp tục tồn tại, phát triển thịnh vượng trong những thế hệ sau này. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Con của ta, hãy cứ ghim lấy nỗi đau hiện giờ vào lòng, hãy cứ căm hận ta, một ngày nào đó khi sứ mệnh của ta hoàn thành, ta hứa, con của ta, ta sẽ trả giá cho những việc ta đã làm. Còn hiện giờ, xin con hãy vì đại cuộc mà tha thứ cho người cha bất hạnh này.
Bình nguyên Vô Vọng thực sự cực kì rộng lớn, thực tế nó chiếm tới một phần ba diện tích của Đại An quốc, và tiếp giáp với bốn quốc gia, ba chủng tộc, dân cư nơi đây cực kì phức tạp, có nhân loại, yêu tộc, con lai hỗn huyết, thậm chí là cả những chủng tộc thiểu số kì lạ.
Nghiến răng, cậu gằn nói từng chữ, sự phẫn nộ tỏa ra khiến âm thanh khàn đi tới mức khó nghe:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.