Cành Cao Khó Với - Hựu Kiến Đào Hoa Ngư
Hựu Kiến Đào Hoa Ngư
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 208: Mọi Sự Đều Có Giá Phải Trả
“Bản cung chẳng sợ!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến chuyện vừa rồi, một bộ phận trên cơ thể phải một hồi lâu mới có phản ứng…
“Sao vậy? Không nỡ ư?” Sắc mặt công chúa lập tức sa sầm xuống, “Đêm ba mươi Tết, ta vừa vào cung liền hay tin, lập tức kéo ca ca đi nói giúp chàng. Chàng nghĩ chỉ có chàng muốn sao? Bao nhiêu người nhòm ngó, vừa vinh hiển, lại nhẹ nhàng, còn có cơ hội kết giao rộng rãi. Chuyện tốt như thế, Thái tử làm sao lại giao cho người không hữu dụng?
Sao mà kỳ cục như vậy?
“Hứ! Đàn ông các người ai cũng thế, cứ nói đến quan chức với quyền lực là mắt chẳng còn thấy gì khác.”
Thỉnh thoảng, nàng quả thực khiến người ta đau đầu…
“Ta muốn… con người của chàng!”
Mùng Hai Tết, ngày các cô nương đã gả trở về nhà ngoại, hắn còn có thể đi đâu?
Trầm mặc hồi lâu, hắn ngồi dậy, chân thành nói: “Ân tình của nàng, ta đều ghi tạc trong lòng. Mà lòng ta đối với công chúa, cũng là thật tâm.
Hôm qua hẹn Từ Khả không thành, hôm nay hắn lại đến muộn. Nghĩ đến bao điều mình bày mưu tính kế cho hắn, trong lòng lại càng bất bình.
Nếu là nữ tử khác… hắn sờ lên vòng eo mềm mại của công chúa, chắc giờ đã tính cách thoát thân rồi phải không?
“Không cần, ta cưỡi ngựa đi.”
Thấy nàng đến, Từ phu nhân đưa mắt nhìn ra ngoài, hỏi: “Từ Khả đâu?”
Ngọc An công chúa hừ một tiếng khinh miệt.
“Chẳng lẽ ta không phải là của công chúa sao?”
Người khác đều có việc phải làm, riêng nàng thì không.
Buông rèm xe xuống, bánh xe lăn đều, Mặc Văn nhắm mắt lại.
Ngọc An công chúa vô cùng hưởng thụ sự trêu chọc ấy, cười khanh khách không dứt.
Một lúc sau, Từ Khả mới nói tiếp: “Chỉ e công chúa không biết, ta vào Cấm quân, khởi điểm vốn không thấp. Khi đó, không ít người tưởng ta dựa vào cửa sau mà vào.
Hay là sai người theo dõi… Trong đầu liền hiện lên hình ảnh Mặc Y, thủ hạ của vương gia ắt hẳn có nhiều người bản lĩnh, hẳn có thể làm được.
“Vậy chàng phải nghĩ kỹ xem nên cảm ơn bản cung thế nào.”
Tương lai của hai người, chỉ sợ phải do nàng quyết định.
Nhưng ta hết lòng nỗ lực, việc gì cũng không để ai bắt bẻ được, nên chẳng bao lâu đã được thăng một bậc. Song nếu muốn tiếp tục thăng tại chỗ, vừa khó, vừa dễ bị chú ý.
Lão phu nhân sau bữa ăn đã đi nghỉ, nhưng các cô nương đã xuất giá còn chưa về, vẫn đang tụ hội chuyện trò trong chính phòng…
Đoán chừng nàng đang ám chỉ Thái tử…
Thở dài một hơi thật dài, thu dọn tâm trạng, trở về nhà, đi thẳng đến chính viện của lão phu nhân.
Hôm nay còn có cả phu quân của các cô nương đã gả đi đến chơi, không thể để người khác chê trách nhà mẹ đẻ lạnh nhạt, Từ Khả trở về cũng phải ra tiếp đãi một phen.
Bởi vậy, ta cần một bậc thang để rẽ lối, như kỳ Đại Tỷ Võ! Nếu được tham gia, hoàn thành xong việc, tạm thời không về lại chức cũ mà rẽ sang hướng khác một thời gian, rồi lại quay về… tốc độ thăng tiến sẽ nhanh hơn nhiều.”
“Vâng, thần xin hỏi. Không rõ công chúa hôm nay cho gọi hạ quan đến, có điều chi chỉ dạy?”
“Hắn là Tề vương, có thể tự làm chủ. Còn ta thì không! Chỉ cần tổ phụ liếc mắt một cái, ta liền phải tự hỏi mình đã sai ở đâu. Chuyện hôn sự với Mặc gia, là chuyện lớn nhất ta có thể tự định đoạt. Mà ngay đó, tổ phụ cũng không can thiệp, chỉ có mẫu thân là đã nghi ngờ. Giờ công chúa bảo ta phải làm gì?”
Từ phu nhân mỉm cười gật đầu, xoay người lại thì khẽ nhíu mày… (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật muốn đi theo xem thử…
Nhưng mùng Một là ngày Từ Khả ở nhà hầu hạ tổ phụ và phụ thân, đâu thể ra ngoài?
…
Từ Khả, chàng nên hiểu rõ, lợi ích không thể chỉ đến với một mình chàng, vạn sự đều có cái giá của nó!”
“Hử, nữ nhi Mặc gia thì sao? Lý Tịnh chẳng phải cũng cưới đó thôi?”
Ta phải cầu khẩn hồi lâu, huynh ấy mới chịu nhả lời.
Nhà Đông Phương nàng không muốn đến. Quanh quẩn bên hoàng hậu lại dễ bị trách mắng. Đến Đông cung hay phủ cữu phụ thì nhìn đám trẻ con thôi cũng thấy phiền.
“Công chúa…” Từ Khả bất lực thốt lên.
Ngọc An công chúa càng lúc càng kích động, Từ Khả cũng chẳng còn lời nào để đáp…
“Haizz…” Từ Khả dài giọng thở than, “Thật chẳng còn cách nào khác. Nếu không phải có Tề vương ở đó, ta chỉ cần lộ mặt rồi rời đi là xong. Nhưng hắn không chỉ đến, còn uống rượu đến nửa ngày, ta nào dám đi?”
Từ Khả bật dậy, vui mừng nói: “Hoàng thượng quả thật tín nhiệm Thái tử… Vậy, chuyện của vi thần thì sao? Công chúa, người đã nói với Thái tử chưa?”
Niềm vui âm ỉ khi thấy trượng phu hòa nhập trong sự náo nhiệt của Mặc gia, phút chốc tan biến…
Chuyện này… phải để đại ca của nó để mắt tới mới được!
“…” Từ Khả nghẹn lời.
Ta không yêu Mặc Văn, nhưng ta cần một người vợ. Không phải nàng, thì cũng là người khác. Chuyện này, ta không thể tự quyết. Huống hồ, mọi sự này, chẳng phải đều do công chúa nàng dàn xếp sao? Bằng không, làm sao ta lại cưới nữ nhi Mặc gia?”
Hắn lo công chúa nổi giận, vừa bước vào liền nhào tới ôm chặt nàng, dùng miệng ngăn không cho nàng kịp mở lời…
Khi nãy, đang ở Mặc gia dùng bữa, mọi người nâng chén đổi lời, ai nấy đều uống rất vui, đến cả Tề vương cũng uống không ít.
“Hừ… đi theo thê tử về nhà mẹ đẻ, chàng sống cũng sung sướng đấy nhỉ.” Công chúa vừa được thỏa mãn, tính tình cũng dịu lại.
Ở phủ uống rượu, xem ca múa, càng thấy cô đơn hiu quạnh.
Chương 208: Mọi Sự Đều Có Giá Phải Trả
Sau đó sinh trưởng tử, nạp mỹ thiếp, con người rồi cũng phải quay về những ngày tháng bình thường…
Chỉ là… không rõ do áp lực lúc trước quá lớn hay vì k*ch th*ch lúc này quá ít.
“Ha ha…” Từ Khả lại ngả lưng nằm xuống, “Chuyện tốt thế này, Thái tử điện hạ cao hứng một chút cũng là phải.”
Nghĩ đến đây, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần chán chường, liền nghe công chúa cười khẽ nói: “Chàng không hỏi bản cung hôm nay gọi chàng tới làm gì sao?” Giọng điệu nhẹ nhàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở dĩ giờ nói như vậy, bởi hắn biết: chỉ cần giả bộ như thế, công chúa sẽ không làm khó mình.
Nhưng việc như vậy, sao có thể để Mặc Y và vương gia biết được?
“Bản cung thương chàng như vậy, sao có thể không nói chứ?”
Ý nghĩ ấy lại một lần nữa thoáng qua trong đầu.
“Tốt quá rồi!” Từ Khả phấn khởi, liền đè công chúa xuống, vừa nhéo vừa cù lét nàng… (đọc tại Qidian-VP.com)
Rời khỏi Mặc gia, Từ Khả đỡ Mặc Văn lên xe.
Thật là càng lúc càng không theo lẽ thường!
“Tất nhiên! Loại việc này bản cung sao có thể lừa ngươi được?”
Lòng nặng trĩu, sống những ngày như vậy mãi, rốt cuộc sẽ có kết cục gì?
“Công chúa, người mau nói đi mà…”
Còn người mà hắn chán ghét nhất — mẫu thân Vương thị, chỉ cười giả lả chứ không lại gần.
Xé áo lột y, như cuồng phong bão vũ.
Ngọc An công chúa chỉ mỉm cười, không đáp.
Ngọc An công chúa bật cười khanh khách, “Là một chuyện đại hỷ!”
“Sau đó thì sao?” Từ Khả lập tức phản vấn, “Nay nàng đã có muội muội làm vương phi, còn có Tề vương chống lưng. Nếu nàng c·h·ế·t, chẳng lẽ không ai điều tra? Nếu chuyện giữa ta và công chúa bị lộ, chẳng khác nào viết chữ ‘hung thủ’ lên mặt chúng ta!”
Oán khí tích tụ dần…
Lúc này, Từ Khả đến nơi.
“Ta bảo chàng g·i·ế·t ả!” Ngọc An công chúa dựng mày, nghiến giọng.
Mặc gia nay đã vượng phát rõ rệt, Mặc Như Sơn học thức uyên thâm, đề tài nào cũng ứng đáp được. Nhạc phụ… ôn hòa lễ độ, nói năng ít, không khiến người khó chịu. Mặc Đạt trúng cử, khí thế hiên ngang. Mặc Phàm là đồng liêu, tuy không cùng một nơi nhưng người quen biết cũng nhiều, chuyện trò chẳng thiếu. Ngay cả tiểu tử trắng trắng mập mập kia, nghe nói cũng sắp vào Thái học.
Ngọc An công chúa, ngay ngày mùng Một đã cho người đến gửi thư cho Từ Khả, hẹn gặp tại tiểu viện, nhưng không nói rõ có việc gì.
Sao càng lớn lại càng làm những chuyện khó hiểu thế này!
“Phụ hoàng đã giao cho Thái tử ca ca chủ trì kỳ Đại Tỷ Võ năm tới rồi!” Ngọc An công chúa đắc ý liếc mắt nhìn.
“Hứ, cái gì là của ta… ta không muốn chàng có thê tử.”
Thật ra, cảm giác chân thực của Từ Khả, không hẳn hoàn toàn là như vậy.
Nhưng nàng là công chúa…
Mặc Văn lại mỉm cười đồng ý, lúc này mới nhận ra — thì ra khi đến, ngựa của Từ Khả vẫn luôn đi theo sau xe.
“Phụ mẫu lại cứ truy hỏi, cũng phải có lời mà đáp. Đến Mặc gia, ôi trời ơi…” Từ Khả lắc đầu than thở, “Một đám người đông nghịt, phiền muốn c·h·ế·t. Ta mặt lạnh như tiền mà bọn họ vẫn kéo đến bắt chuyện, thật hết cách…”
Nghĩ đến đây, trong lòng lại thêm u ám: Loại người như thế, trước kia mình vốn khinh thường nhất…
Nếu là nhà thân thích… thì có gì mà không thể nói với ta? Không mang lễ vật, không dẫn theo tiểu đồng…
Rượu đúng là ngon thật, nhưng uống đến cuối, trong lòng lại bắt đầu bồn chồn, chỉ sợ nàng không đợi được mà gây ra chuyện gì đó.
“Thật sao?” Gương mặt Từ Khả lập tức trở nên nghiêm túc.
“Nhưng ta thì sợ! Dù qua được cửa này, kế tiếp thì sao? Mẫu thân ta e rằng chẳng cần bàn bạc gì, sẽ trực tiếp định thân cho ta!”
Mùng Hai Tết, chàng còn có thể đi đâu?
Mặc gia không quá câu nệ quy củ, nói cười tự nhiên, ai muốn nói gì thì nói. Không giống nhà mình…
Vì vậy, hắn đành khất đến hôm nay.
Hắn làm sao có thể không ở lại dùng cơm?
“Phu quân nói còn chút việc, lát nữa sẽ quay lại.” Mặc Văn nở nụ cười tự nhiên, không chút ngại ngần.
Đứa con này cũng thật là… từ nhỏ đến lớn không ốm đau, không kén ăn, không gây chuyện, việc học hành chưa từng khiến ai phải bận tâm. Khi xưa, con trưởng còn từng bị phụ thân phạt bằng thước bảng. Vậy mà Từ Khả, cả lão thái gia lẫn trượng phu đều không bắt bẻ nổi điểm nào.
Từ Khả phát hiện bản thân không còn được như trước…
Vừa nảy ra ý nghĩ đó, chính bản thân nàng cũng giật mình. Một nữ tử như nàng, làm sao có khả năng theo dõi hắn? Nếu bị phát hiện…
“Ta còn chút việc, nàng cứ về nhà trước đi.” Từ Khả nhẹ giọng nói.
Sau một trận điên cuồng, hai người mới nằm xuống trò chuyện.
Mỗi độ Tết đến, tâm tình của Ngọc An công chúa đều chẳng mấy vui vẻ.
“Công chúa muốn gì nào?”
“Thái tử đồng ý rồi ư?” Đôi mắt Từ Khả sáng rực.
“Tất nhiên, Thái tử chỉ có một muội muội ruột là ta…”
“Vâng. Nếu phu quân cần dùng xe, thiếp sẽ sai người đưa xe nhà đến.” Mặc Văn dịu dàng đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lo sợ công chúa nhận ra, liền xoay nàng lại, đè nàng xuống dưới…
“Mời công chúa nói rõ!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.